Kí Ức Về Một Thiên Thần

Chương 145: Biển Shirahama




Lần này không còn xảy ra bất cứ chuyện không hay nào nữa. Chí ít là Izu không còn bị trượt chân rồi treo toòng teng trên vách đá trong tuyệt vọng. Tay cô đến hôm nay vẫn còn đau rã rời đây. Hơn nữa, hôm nay... nếu lại trượt chân, không biết có còn ai bất chấp nguy hiểm để cứu cô không...

Xuống đến chân núi, theo sự chỉ dẫn của nhóm hướng dẫn viên du lịch nhà Tian, mọi người đã có thể trông thấy từ phía xa, hàng dãy xe du lịch cao cấp đã đợi sẵn từ bao giờ. Miko hào hứng reo nháo cả lên:

- Thế là sắp được ra biển rồi!

Izu chỉ còn biết cười khổ. Cô bạn này hình như chẳng biết mệt là gì, lúc nào cũng thấy lí lắc năng động. Bất giác, Izu đảo mắt nhìn quanh một lượt. Mọi người đã lục tục lên xe rồi, nhưng sao... vẫn không thấy người đó xuất hiện. Chẳng lẽ... cậu ta còn ở trong đoàn người phía sau sao?

- Izu, lên xe nhanh nè. Tớ chừa cho cậu chỗ ngồi cạnh cửa sổ đó!

Izu giật mình quay lại, vội vàng bước tới chiếc xe có Miko và Akina đang vẫy vẫy tay. Akina nhìn bóng dáng Hội trưởng từ xa mà không khỏi hâm mộ. Hôm nay Izu chỉ mặc một bộ áo lửng quần jean đơn giản, áo jean khoác ngoài trẻ trung, mái tóc vàng óng cột cao đầy cá tính, dù giản dị nhưng không hề đơn điệu chút nào. Đã thế, với gương mặt ưa nhìn của mình, cô trông vẫn rất xinh xắn mặc dù không hề đụng đến chút mĩ phẩm nào. Người vừa có ngoại hình chuẩn vừa có nhan sắc thế này, đúng là ăn mặc kiểu gì cũng đẹp, thật khiến cho người khác mong ước, bảo sao...

Akina lẳng lặng ngồi vào một góc, len lén liếc mắt nhìn lên. Mọi người cũng bị Izu cuốn hút, nhao nhao hò hét lên: "Hội trưởng cùng xe với tụi mình này!"

Mặc dù chỉ mới nắm giữ chức vụ Hội trưởng Hội học sinh từ năm ngoái thôi, nhưng tài năng và sự thân thiện ở Izu đã khiến cho không ít các học sinh trong trường yêu quý. Và hiện tại cô Hội trưởng đáng mến ấy vừa ngồi tọt vào chỗ trống cạnh cửa sổ mà Miko đã để dành cho cô. Chẳng biết cái gì xui khiến mà cô lại quay xuống đảo mắt qua một lượt mọi người trên xe. Sau đó đáy mắt thoáng qua tia thất vọng, khe khẽ thở dài rồi ngồi ngay ngắn lại. Tuy nhiên, hành động rất nhanh này của cô lại không qua được mắt vài người. Một nam sinh ngồi ghế sau liền chớp ngay cơ hội chọc ghẹo:

- Hội trưởng, Yan - san không có ở đây. Chắc cậu ta ở xe sau rồi.

Một học sinh khác nhanh miệng tiếp lời:

- Mới không gặp người yêu có nửa ngày thôi mà đã nhớ nhung rồi sao?

Nói xong còn "khuyến mãi" thêm nụ cười tinh quái, thành công biến gương mặt Izu trong phút chốc đổi màu từ hồng hào sang màu cua luộc. Ai đó hoảng hốt còn hơn bị bắt quả tang "ngoại tình". Izu ra sức chối bay chối biến, nhưng những câu nói lắp bắp bối rối của cô còn khiến cho mọi người cười ngất hơn. Tự nhiên, trong đầu cô lại hiện lên sự việc đêm hôm qua, thế là gương mặt xinh xắn nào đó đã đỏ lại càng trở nên đỏ hơn. Trong không khí rộn rã của chuyến xe đang bắt đầu chuyển bánh, không một ai chú ý đến, nơi góc nhỏ gần cuối xe, một chiếc nơ đỏ ủ rũ cúi gằm, cố nén nỗi xót xa vào lòng.

Bữa sáng bổ dưỡng và đẹp mắt nhanh chóng được phân phát cho cả đoàn. Mọi người nói cười rôm rả, nội dung đại khái là về địa điểm du lịch tiếp theo mà xe chuẩn bị dừng bánh, đó là Shimoda (下田市), thành phố cảng thuộc tỉnh Shizuoka, nằm ở đầu phía nam của bán đảo Izu, cách khoảng tám mươi dặm về phía tây nam Tokyo. Đây là một địa điểm lý tưởng cho kỳ nghỉ cuối tuần tuyệt vời tránh xa Tokyo, nằm giữa dãy núi Amagi ở phía bắc và dòng hải lưu ấm Kuroshio về phía nam nên thành phố Shimoda có khí hậu cận nhiệt đới rất dễ chịu. Thành phố này còn nổi tiếng với suối nước nóng và những bãi biển xinh đẹp. Dọc đường đi, không ít học sinh phải trầm trồ khen ngợi vì vẻ đẹp tự nhiên ở nơi đây. Xem ra, bỏ tiền bạc và thời gian để tham gia chuyến du lịch này quả thực là không uổng phí chút nào, huống chi lại đi chung với trường với lớp thế này, vừa đông vui náo nhiệt, vừa thân thiện thoải mái, không chừng còn có thể nhân dịp này mà tìm kiếm người yêu, dại gì mà không đi. 

"Cứ chơi cho tới, điểm thi vứt ra sau đầu!"

Cái câu khẩu hiệu này của Dara xem ra đã kích thích sự ham vui của học sinh không tồi chút nào.

Chẳng mấy chốc mà xe đã dừng lăn bánh. Những xe du lịch khác cũng nhanh chóng tiến vào bãi đỗ. Từng đoàn từng đoàn học sinh ríu rít mang theo hành trang tót xuống xe. Chân vừa chạm đất, mọi người đã hét ầm ầm, nghe đâu đó ở khu vực mấy xe khác cũng hét, bởi bãi biển quá tuyệt vời, khác hẳn so với khu đô thị phồn hoa Tokyo!

Nước biển nổi bật một màu ngọc lam rộng mênh mang, gợn lên từng cơn sóng nhẹ dưới sự lả lướt của từng đợt gió mát. Dải cát trắng phau phau dài ngút mắt, lấp lánh như ôm trọn hàng ngàn hàng vạn cơ man những hạt đá quý xinh đẹp. Những dải đá lớn nhỏ rải rác khắp tám trăm mét bờ biển. Từng hàng cọ thẳng tắp lả lơi đón gió trước khu nhà nghỉ phía nam.

Thật là một địa điểm du lịch tuyệt vời.

Đây là biển Shirahama, một trong hai bãi biển đẹp nhất Shimoda, nổi tiếng không chỉ vì vẻ đẹp hoàn hảo của nó, mà còn bởi những hoạt động giải trí, thư giãn của các dịch vụ quanh đây. Đến Shirahama, du khách có thể tham quan ngắm nhìn hồ cá, ghé đến các khu vui chơi và đến các phòng tắm nhiệt ngoài trời tuyệt đẹp đặt ở gần bờ biển. Và đặc biệt, nằm cạnh nơi đây còn có ở khu nghỉ dưỡng suối nước nóng Nanki Shirahama Onsen. Du khách đến có thể vừa tắm nước biển, vừa thư giãn ở suối nước nóng để tìm cảm giác mới lạ.

Bởi thế, đoàn học sinh mặc dù rất đông và háo hức nhưng tất cả vẫn cố gắng kiềm chế cảm xúc mà nghiêm túc đi cất hành lý theo sự chỉ dẫn của những "hướng dẫn viên du lịch bất đắc dĩ" nhà Tian để được phóng ra biển nhanh nhất có thể.

---​

-Izu - chan! Mau thay đồ rồi ra biển đi nè, nhanh nhanh nhanh nè!

Miko đứng ngoài phòng thay đồ, hào hứng hối thúc:

- Akina - chan, em cũng thay nhanh đi nào!

- Từ từ! – Izu khẽ nhăn mặt, gắt nhẹ - Có phải lần đầu đi biển đâu mà...

Nghe cô bạn trách cứ, Miko chỉ cười trừ, nhưng miệng thì cứ luôn giục mau lên mau lên, trễ rồi.

Nghe hai người đối thoại, Akina ở trong phòng thay đồ mỉm cười, tay kéo giỏ lấy đồ bơi, trong đầu còn lởn vởn câu nói của Kasumii.

Về phần Izu, sở dĩ hành động của cô có phần hơi chậm chạp là vì... vì cái gì chính cô cũng không rõ nữa. Chỉ là hiện tại, cô vẫn đang nhìn chằm chằm bóng dáng của mình trên chiếc gương treo trong phòng thay đồ...

Áo tắm liền thân khoét eo màu ngọc trai ôm sát cơ thể thiếu nữ mới lớn đầy quyến rũ, để lộ đôi bờ vai nhỏ nhắn nõn nà, khiến cho bất cứ ai trông thấy cũng đều muốn che chở. Chút bèo ren mỏng bên dưới càng làm nổi bật đôi chân thon thả trắng muốt. Mái tóc vàng óng được búi cao lên, tôn lên chiếc cổ thiên nga trắng ngần.

Nhìn đi nhìn lại vẫn không nhận ra có điểm nào không ổn, nhưng không hiểu sao Izu lại cứ tần ngần không muốn bước chân ra chút nào...

Thế này... bình thường, hình như có hơi quá mát mẻ...

Mặc dù ở trường cũng có hồ bơi, và đây cũng chẳng phải lần đầu tiên cô mặc bikini, nhưng tại sao, vẫn cứ cảm thấy... ngượng ngùng thế này?

Là do hôm nay có quá nhiều người đến sao?

Cô biết dáng mình chắc chắn không tệ, nhưng dù sao cô cũng không phải loại người thích khoe khoang...

- Izu - chan! Cậu ngủ luôn ở trong đó rồi hả? Akina - chan xong rồi luôn đây này. Cậu còn không nhanh nhanh lết ra thì... tớ phá cửa xông vào đó!

- Được rồi! Cậu đừng có phá hoại của công.

Izu cười khổ, đầu hàng sự bất chấp của cô bạn trên tuổi này.

Cửa phòng mở ra, Izu nhanh chóng trông thấy Miko. Hôm nay Miko mặc bikini hai mảnh màu phấn chấm bi trắng rất xinh. Akina đứng bên cạnh thì mặc bộ bikini vàng nhạt có đính những cái nơ nhỏ xíu cũng cực kỳ dễ thương. Tuy nhiên, thứ đang khiến cho Izu phải chú ý bây giờ lại là... cặp mắt tròn xoe và cái miệng há hốc của cô bạn tóc tém:

- Này, cậu làm s...

- Lớn quá!