Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2470: Hư Không kiếm linh




Đến lúc đó hắn có thể dựa vào một cỗ thánh thể này, trở thành Vô thượng, trở thành Vĩnh Hằng chi chủ mới, bao quát chư thiên.

Càng nghĩ càng hưng phấn, càng kích động, xuất kiếm dường như cũng có chút điên cuồng.

Dưới thân kiếm của hắn, Sở Mộ không có cách nào né tránh, bị bổ trúng, đụng vào hàng rào thế giới tinh thần. Đối phương lại đâm tới một kiếm, vô cùng hung hiểm.

Cùng lúc đó, lực lượng quy tắc Không gian rốt cuộc cũng hoàn toàn lột xác thành lực lượng pháp tắc.

Kiếm quang nhanh chóng bành trướng trước mắt, trên thân có khí tức rét lạnh, sát ý kinh người, trùng kích tới, khiến cho thân thể ý thức của Sở Mộ cảm thấy toàn thân run lên, khó có thể nhúc nhích.

Chỉ nháy mắt sau đó sẽ phân sinh tử.

Giống như hỏa dược yên lặng đột nhiên bộc phát, chỉ thấy lực lượng pháp tắc không gian lập lòe, trong lúc vô thanh vô tức có một đạo kiếm quang màu bạc gần như trong suốt từ trong hư vô bắn ra, dùng tốc độ không có cách nào hình dung, lập tức bắn trúng một kiếm đối phương bổ về phía thân thể ý thức của Sở Mộ.

Lực lượng không có cách nào hình dung đánh trúng, lập tức đánh bay một kiếm kia, giải cứu Sở Mộ.

Một đạo thân ảnh hư ảo như là từ trong hư không đi ra, quanh thân có khí tức màu bạc lượn lờ.

Khi nhìn thấy đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện, Sở Mộ ngơ ngẩn.

Khi đạo thân ảnh kia ngưng thực, ý thức lạ mặt xuất hiện trong thế giới tinh thần, chiếm cứ ý thức nguyên thần của Sở Mộ khiếp sợ. Sau khi Sở Mộ ngơ ngẩn cũng khiếp sợ.

Người này quen thuộc tới thế nào chứ?

Trên người mặc sa y màu bạc rộng thùng thình, không thể che hết thân thể to lớn, dường như lại rất nhỏ nhắn, làm cho người ta muốn thương tiếc, ôm vào ngực. Mái tóc dài màu bạc như tơ, khuôn mặt tinh xảo, hai mắt thâm thúy mang theo vẻ đạm mạc. Quanh thân là khí tức kỳ ảo, đôi chân trần thanh tú, xinh xắn, giống như tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, từ trong hư không cất bước đi ra, giống như là tinh linh nhảy múa trong không gian.

Người này chính là người trong tinh quan Sở Mộ đạt được trong Thiên Thanh giới kia.

Trước đó Sở Mộ tìm tòi, nghiên cứu, lại thủy chung không có cách nào biết được ảo diệu, không có cách nào cứu tỉnh được người này. Hôm nay không ngờ lại hiện lên trong thế giới tinh thần của hắn, dùng một màn rung động không thể nào diễn tả bằng lời xuất hiện, cứu mạng Sở Mộ một lần.

- Ngươi là ai?

Ý thức chiếm cứ nguyên thần của Sở Mộ quát một tiếng:

- Thần tộc, chết.

Thiếu nữ này mở miệng, hai mắt trở nên lạnh lẽo, vô tình như băng. Thanh âm thanh thúy mà linh hoạt, mờ ảo dường như có chút chán ghét. Đôi tay thanh tú mở ra, nắm chặt trong hư không. Lực lượng pháp tắc không gian trong thế giới tinh thần lập tức cuốn một cái, bay vào trong tay nàng, hóa thành một thành trường kiếm hơi mờ màu bạc, mỏng như cánh ve.

Từ lúc tay cầm kiếm, phong mang kinh người khiến cho người ta run rẩy phóng lên trời, làm cho thế giới tinh thần của Sở Mộ chấn động không thôi. Sở Mộ thậm chí còn có một loại cẩm giác, thế giới tinh thần giống như sẽ bị ý chí của đối phương xé rách.

Trong tay có kiếm, giống như thần linh cũng phải run rẩy.

Hư không sinh hay diệt dường như đều được kiếm trong tay nàng nắm giữ.

Kiếm ý quá mức tinh khiết, không gì sánh nổi.

Sở Mộ khiếp sợ, mà ý thức chiếm cứ nguyên thần hắn thì cảm thấy kinh hãi, vô cùng kinh hãi, cực kỳ kinh hãi hiển hiện trên nguyên thần của Sở Mộ.

- Ngươi... Ngươi... Người là Hư Không kiếm chủ...

Tiếng kêu sắc bén từ trong miệng ý thức này vang vọng ra. Cho thấy sự thất kinh và sợ hãi lúc này của Sở Mộ.

Sở Mộ rất là khiếp sợ, khiếp sợ khí tức cường đại vô cùng của thiếu nữ xinh xắn kia cùng với hai chữ Thần tộc trong miệng nàng và bốn chữ Hư Không kiếm chủ trong miệng ý thức kia.

Thần tộc.

Sở Mộ không khỏi nghĩ tới khẩu quyết lúc tu luyện bí pháp Kiếm thần hàng lâm, trong đó dường như có đề cập tới hai chữ Thần tộc. Lúc ấy hắn cho rằng chỉ là khẩu quyết, là một loại hình dung, bởi vậy không cần để ý tới. Hiện tại mới thấy dường như có thâm ý khác.

Bốn chữ Hư Không kiếm chủ, tuy rằng chưa từng nghe nói qua, nhưng mà lại mang tới rung động khác thường cho Sở Mộ, rung động không có cách nào hiểu rõ.

Ý thức chiếm cứ nguyên thần của Sở Mộ dường như cực kỳ sợ người được gọi là Hư Không kiếm chủ này.

Thiếu nữ mờ xinh xắn mờ ảo kia cũng không có thừa nhận, cũng không phủ nhận. Nàng chỉ giơ thanh kiếm do pháp tắc không gian biến thành, phong mang ngập trời hiển hiện, tập trung vào đối phương rồi chém xuống một kiếm.

Một kiếm này không mang theo bất kỳ khói lửa nào, lại có thể chém hết tất cả.

Ý thức chiếm cứ nguyên thần khống chế nguyên thần Sở Mộ né tránh.

Lần lượt xuất kiếm, lần lượt né tránh. Ý thức Thần tộc khống chế nguyên thần của Sở Mộ dường như cũng cảm giác được đối phương không có cách nào diệt sát mình, khiến cho hắn khôi phục lòng tin như lúc ban đầu.

- Ta biết, ngươi không phải là Hư Không kiếm chủ, ta từng tận mắt nhìn thấy Hư không kiếm chủ vẫn lạc...

Ý thức Thần tộc này dường như nhớ lại cái gì đó, miệng kêu lên, thanh âm có sự vui sướng và kích động không nói nên lời.

- Không phải Hư Không kiếm chủ mà lại có khí tức của Hư Không kiếm chủ... Ngươi là Kiếm linh... Ngươi là kiếm linh của Hư Không linh kiếm...

- Ha ha ha, ngay cả Hư Không kiếm chủ cũng vẫn lạc trong tay Vĩnh Hằng chi chủ tộc ta, chỉ là một đạo kiếm linh dám giương oai trước mặt ta sao?

Càng nói, ý thức Thần tộc này càng kích động, cảm xúc hiển hiện rõ trên gương mặt hắn.

- Quá tốt, vốn đoạt được một thân thể hoàn mỹ như vậy, lại gặp được Hư Không kiếm linh Hư Không kiếm chủ lưu lại. Chỉ cần hàng phục ngươi, tương lai ta nhất định có thể trở thành đệ nhất chủ của tộc ta.

ý thức Thần tộc này dường như lâm vào trong cuồng hỉ, hắn chỉ cảm thấy tương lai chí cao vô thượng đang ngoắc tay với mình. Suy nghĩ một chút, đời trước của hắn chẳng qua chỉ là một chiến sĩ Thần tộc tương đối mạnh mà thôi. Cách chữ chủ kia còn có chênh lệch rất lớn, ngày nay đã có hi vọng trùng kích chữ chủ, thậm chí còn có thể siêu việt Vĩnh hằng chi chủ.

- Họa Giới vi lao.

Thanh âm kỳ ảo mà lạnh lẽo như băng của Hư Không kiếm linh vang lên, trường kiếm trong tay vẽ một cái trong hư không. Ý thức Thần tộc chiếm cứ nguyên thân của Sở Mộ run lên, hư không quanh thân dường như bị cắt ra, giống như biến thành tiểu thế giới độc lập vậy.

- Ngươi làm gì với ta?

Ý thức Thần tộc này hét lớn, cảm giác hư không chung quanh hắn bị tách ra, bị biến thành khốn thú.

- Hư Không sinh diệt.

Hư Không kiếm linh lần nữa đâm ra một kiếm.