Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2769: Cự Kiếm đứng vững trong Thiên Địa (Hạ)




Tốc độ của Phi Toa bắt đầu hạ thấp, mọi người ở trong Phi Toa có thể cảm giác được, Sở Mộ cũng mở hai mắt ra.

- Đã tới chưa?

- Hẳn là đã đến, thời gian không sai biệt lắm đi qua chừng một tháng.

- Thật tốt quá, lúc này đây, ta tất nhiên nắm giữ Kiếm Lực cấp ba, đến lúc đó thực lực của ta lại có thể tăng lên rất nhiều.

Mỗi lần cưỡi Phi Toa đi tới đi lui Hắc Thần Cự Kiếm, đều cần trả 100 viên Hắc Thiết chi tâm, bởi vậy, nếu như chỉ vì nắm giữ Kiếm Lực cấp một, vậy rất ngu ngốc, cách làm của rất nhiều người, thường thường là trước tích lũy đầy đủ Hắc Thiết chi tâm, lại đến Hắc Thần Cự Kiếm, thoáng cái nắm giữ Kiếm Lực cấp hai thậm chí cấp ba.

Đương nhiên, muốn nắm giữ Kiếm Lực mấy cấp, chuyện tình cũng không phải dễ dàng như vậy, đều có một khoảng cách thời gian, khoảng cách dài ngắn, phải xem trình độ cá nhân nắm giữ Kiếm Lực.

Nói thí dụ như, đã được Hắc Thần Cự Kiếm hồi báo, đạt được Kiếm Lực cấp một, mình còn cần quen thuộc cho đến nắm giữ, mới có thể thừa nhận hồi báo lần thứ hai, nếu không rất có thể sẽ khiến cho Kiếm Lực hỗn loạn, từ đó sụp đổ, dù sao Kiếm lực kia cuối cùng là Hắc Thần Cự Kiếm hồi báo, từ ngoại giới đoạt được, không phải là bản thân lĩnh ngộ.

Nhưng chỉ cần quen thuộc nắm giữ, cùng bản thân lĩnh ngộ là không có gì khác nhau, tự nhiên không tồn tại tai hoạ ngầm gì.

Lúc ấy Sở Mộ tao ngộ người đuổi giết mình, có chút chỉ nắm giữ Kiếm Lực cấp một mà thôi, đó cũng là tình thế bắt buộc, tuy nắm giữ Kiếm Lực cần cái giá rất lớn, nhưng sau khi nắm giữ Kiếm Lực cấp một, uy lực mỗi một kiếm có thể tăng lên gấp hai, đối với thực lực tăng lên hết sức rõ ràng, đã làm cho không ít người cam nguyện như thế, bởi vì chỉ có thực lực càng thêm cường đại, mới có thể săn giết càng nhiều Tội Dân nữa, đạt được càng nhiều trái tim nữa.

Phi Toa rốt cục hoàn toàn dừng lại, nội tâm của Sở Mộ có chút kích động, Hắc Thần Cự Kiếm, sắp nhìn thấy rồi.

Cửa của Phi Toa mở ra.

- Lúc này đây vận khí không tệ, còn chưa hết Liệt Dương kỳ.

Một người trong đội ngũ hộ tống thuận miệng nói, để cho mọi người ly khai Phi Toa:

- Nhớ kỹ, chỉ có một tháng thời gian, một tháng sau Phi Toa sẽ ly khai nơi đây, phản hồi Bạch Ngân Thành, nếu như bỏ lỡ, vậy các ngươi chỉ có thể lưu ở nơi đây chờ cơ hội.

- Đi thôi, ta đã không thể chờ đợi được rồi.

- Kiếm Lực, Kiếm Lực, ta đã đến.

Những người này, giống như đánh máu gà, phải biết rằng, ở trong Lưu Phóng Chi Địa, nắm giữ Kiếm Lực bao nhiêu cấp, cũng là một tiêu chuẩn cân nhắc.

Sở Mộ đi xuống Phi Toa, thổ địa dưới chân lại màu đen, thoạt nhìn giống như Hắc Thiết thạch đúc thành, hắn hơi chà chà, vô cùng cứng rắn, còn có một cỗ lực lượng phản chấn lên.

- Không cần thử, Hắc Thiết thổ địa này là tự nhiên.

Bên cạnh có một người nói.

Sở Mộ gật đầu, không có trả lời, nội tâm lại tương đối kinh ngạc, độ cứng của Hắc Thiết thạch, hắn ngược lại đã có lý giải, Thánh cấp Tam Tinh bình thường rất khó phá hư, như thế Hắc Thiết thổ địa trời sinh, thật đúng là vô cùng kinh người.

- Cái kia chính là Hắc Thần Cự Kiếm a, quả nhiên lớn vô cùng.

- Thật nguy nga, khó có thể tưởng tượng, đây quả thật là một thanh kiếm sao?

Thanh âm sợ hãi thán phục vang lên liên tiếp, Sở Mộ cũng ngẩng đầu, lực chú ý từ Hắc Thiết thổ địa dưới chân chuyển di, nhìn lại phía trước, lập tức cả kinh.

Chỉ thấy ở phía trước, một thanh Cự Kiếm toàn thân màu đen, cắm ở trên đại địa, một bộ phận lộ ra, thẳng tắp chỉ lên bầu trời.

- Hắc Thần Cự Kiếm!

Nội tâm của Sở Mộ rung động, toát ra bốn chữ.

Nhìn phía dưới, Sở Mộ cùng Cự Kiếm màu đen kia, ước chừng cách khoảng 10 km, dựa theo đạo lý mà nói, Hắc Thần Cự Kiếm lộ ra bộ phận cũng mới vài trăm mét mà thôi, cách xa nhau 10 km nhìn lại, sẽ không lớn bao nhiêu a, nhưng mà Cự Kiếm màu đen kia lại có một loại khí thế nguy nga hùng hồn, tuyên cổ trường tồn, vĩnh hằng bất diệt, tạo thành một hư ảnh màu đen, cái hư ảnh kia, thậm chí cao mấy ngàn thước.

Hư ảnh cao mấy ngàn thước, cách xa nhau 10 km nhìn lại, cho người thị giác trùng kích không cách nào so sánh, phảng phất gần trong gang tấc, rung động thật lớn.

Cái này cũng là nguyên nhân tại sao Sở Mộ khiếp sợ như vậy.

Nhãn lực của Thánh cấp rất mạnh, 10 km đối với bọn họ mà nói, không coi vào đâu, huống chi không có bất kỳ quấy nhiễu, Cự Kiếm màu đen rõ ràng ở trước mắt, thị lực của Sở Mộ càng mạnh hơn Thánh cấp bình thường rất nhiều, nên từng chi tiết trên Cự Kiếm màu đen đều có thể thấy rất rõ ràng.

Nếu như nói, Cự Kiếm màu đen kia thật là một thanh kiếm, khó có thể tưởng tượng, là dạng người gì, mới có thể sử dụng nó, còn cắm nó vào đất.

- Bộ phận lộ ra, ước chừng có 700m, độ rộng ước chừng ba mươi mét, nếu như dựa theo tiêu chuẩn kiếm khí bình thường, như vậy chiều dài chỉnh thể của thanh Hắc Thần Cự Kiếm này, có lẽ khoảng 1000m, nói cách khác, bộ phận cắm vào lòng đất, ước chừng ba trăm mét.

Sở Mộ thầm nghĩ, phân tích lấy.

Đối với kiếm, hắn có một loại trực giác.

Đương nhiên, cũng không bài trừ đây là một thanh kiếm đặc biệt, tương đối ngắn hoặc tương đối dài, dài thì có khả năng không đến 1000m hoặc vượt qua 1000m.

Cái này cũng không quá đáng là một loại tập quán của Sở Mộ mà thôi, hắn xuất thân kiếm thuật, lại ở đúc kiếm có chút đọc lướt qua, chứng kiến kiếm, sẽ vô ý thức phân tích một phen.

- Đi, đi Hắc Thần Cự Kiếm hiến tế.

- Nhanh lên, nếu chậm phải xếp hàng chờ đợi.

Một đám người lập tức khởi hành, bộc phát ra tốc độ, phi tốc chạy như điên về phía Hắc Thần Cự Kiếm, tựa như sợ chậm một bước sẽ mất cơ hội.

Dù sao người tới chỗ này cũng không ít, vị trí mà hiến tế có hạn, cho nên người chậm, thường thường phải xếp hàng chờ đợi, thời điểm gặp phải một ít tình huống đặc biệt, có thể sẽ xếp hàng thời gian thật dài, vượt qua một tháng, bỏ lỡ cơ hội ly khai.

Một kiếm trực chỉ phía trước, thần sắc người cầm kiếm lạnh lẽo, tinh thần tập trung cao độ, đột nhiên khẽ quát lên tiếng, tựa hồ có thanh âm vô hình vang lên, một cỗ lực lượng ở trên thân kiếm kích phát ra, kiếm phong tràn ngập.

Sở Mộ vừa vặn từ nơi xa trải qua, xem xét liền biết rõ, đó là Kiếm Lực cấp một.

Người kích phát Kiếm Lực cấp một là một Thánh cấp Tứ Tinh, xem ra là vừa đạt được Kiếm Lực cấp một không lâu, đang muốn thuần thục, nắm giữ, cái này cần luyện tập rất nhiều.