Lãnh Cung Hoàng Hậu

Quyển 3 - Chương 30-3: Sinh tử một đường – Phần 3




Hắn cười khổ, “Nô nhi, xem ra, hai chúng ta kiếp này vô duyên. Bất quá, có thể chết cùng 1 chỗ, cũng tốt! Làm bạn tương lân, trên đời này, cũng không mấy ai như vậy!”

Ta vươn tay về phía hắn “Vấn Hiên! Đưa tay lại đây!”

Hắn nghe lời, đưa tay lại đây, hai người bọn ta nắm tay nhau “Chàng xem! Hai chúng ta ở cùng 1 chỗ, không phải sao? Không có chuyện gì! Vấn Hiên! Chúng ta sẽ đào tẩu! Lúc trước ta bận tâm đến Mai lâm là vì nghĩ chàng thích hoa mai, nên không động thủ với Tuyên thành, nhưng là, bây giơ ngươi Tuyên thành đã ra tay với chúng ta như thế! Chắc hẳn bọn họ đang theo 3 bữa cơm kia mà cầu khẩu cho ta có thể chết đi ngay lập tức. Nếu như không chết, Tuyên thành từ nay về sau còn xảy ra nhiều chuyện! À! Không phải, phải là hoá thành Tu La trận! Chàng nói, đúng không?”

Hắn không nói, một hồi lâu mới nói, “Nô nhi, xin lỗi!”

Ta cau mày. Tại sao hắn không nói “đúng”? Ta ôm đầu! Cảm thấy có gì không ổn. Nghĩ đến hành động của hắn trước sau, trong lòng không khỏi rùng mình

“Nô nhi! Xin lỗi! Ta không thể dể cho nàng đem mộ Tuyết Dung đào ra!” Hắn cười khổ

Trong lòng ta cả kinh, bàn tay khỏi khỏi cứng ngắc “Cho nên, chàng liền cố ý dẫn ta rời khỏi Hoàng gia am đường. Đây cũng là nguyên nhân mà trong lúc ta hạ châm cho thái hậu, chàng và Tuyên Tuyết Băng đi ra ngoài 1 hồi. Đúng là như thế! Chàng tình nguyện để chúng ta bị nhốt ở một chỗ, vĩnh viễn không gặp mặt, cũng không để ta đi đào mộ Tuyên Tuyết Dung sao? Tại sao? Vấn Hiên! Tại sao chàng làm như vậy?”

Hắn đau khổ cười “Người chết thì dã chết, đào lên sẽ mất nhiều công sức, Nô nhi, chớ có trách ta! Hơn nữa, ta đã nói với nàng chưa, mẫu thân ta cũng là người Tuyên thành!”

Y Y sao? Ta cười khổ “Người Tuyên thành. Đã làm cho chàng cái gì!”

“Gia quyến mẫu thân ta họ Tuyên. Còn có 1 việc chưa nói cho nàng. Đại ca yêu thương Tuyết Dung, không sai! Tất cả bọn ta đều yêu thương nàng! Nô nhi, cho nên, Nô nhi muốn làm như vậy, ta tình nguyện cùng nàng trường tù!” Hắn cười khổ.

“Đây cũng là nguyên nhân chàng muốn theo ta tách ra ở hai nhà tù, phải không? Vấn Hiên! Chàng muốn giam ta vào ngục, vì sao chính mình lại đi theo?” Ta tức giận nói

“Nơi này rất tối, một mình nàng, sẽ sợ hãi!” Hắn cười khổ nói.

“Làm cho ta sợ hãi, không phải là bóng tối, mà là ngươi! Là các ngươi! Đường Vấn Hiên! Ngươi như thế nào có thể làm như thế?” Ta nói giọng khan khan. Cảm giác trái tim mình đã đau đến chết lặng rồi. Đây cũng là tại sao mà Tuyên Tuyết Băng phụng mệnh làm việc! Nghĩ lại, lúc bắt đầu đã muốn để cho người bọn ta chung sống hoà bình trong đại lao

“Tại sao lại nói với ta! Ngươi rõ ràng có thể không cần phải nói!” Khoé môi ta tái nhợt

“Ta muốn theo cùng nàng! Nhưng là, ta không hề muốn tính kế nàng, không muốn lừa nàng! Xin lỗi! Nô nhi! Hai chúng ta ở đây như vậy cũng không phải là tốt lắm sao?” Hắn cười khổ nói.

“Tốt lắm! Vấn Hiên! Ngươi nói xem! Có phải là tốt lắm hay không? Tại sao ngay cả ngươi cũng thương tổn ta như vậy!” Khoé miệng ta nổi lên 1 nụ cười khổ “Vẫn tới nay, ta tưởng rằng, người yêu Tuyên Tuyết Dung nhất vốn là Đường Vấn Thiên, nhưng nguyên lai không phải! Còn có ngươi! Vấn Hiên, ngươi nói xem, ta nói có đúng hay không? Diệp Dược Nô ta xinh đẹp, coi trời bằng vung, nhưng nguyên lai cũng không đấu lại 1 nữ tử đã chết! Nguyên lai, lòng người có ác cũng phơi bày ra ánh sáng. Diệp Dược Nô ta đã là cực ác. Sau khi đến, Tuyên Tuyết Dung có thể thượng cửu thiên [lên 9 tầng mây], Diệp Dược Nô ta sau khi chết, thì chỉ có thể xuống 18 tầng địa ngục. Ta cả đời này đã làm quá nhiều chuyện xấu, trời cao phạt ta, làm cho trái tim của những nam tử ta yêu đều hướng đến người phụ nữ mà ta hận nhất! Thôi!” Ta nói đến chỗ này, liền cắn môi, cắn đến chảy máu

Hắn vỗ tường nói, “Nô nhi! Ngươi không nên như vậy! Chuyện không phải như nàng nghĩ! Ta không thương Tuyết Dung. Người ta yêu vẫn chỉ có nàng! Chỉ là Tuyết Dung, ta có lý do để không thể không bảo vệ nàng ấy!”

“Là vì 4 người, làm khó người sống?” Ta cười lạnh nói, chậm rãi bò ra xa bức tường. Bọn họ quả nhiên biết rõ tính tình của ta. Nếu lúc này ta có thể bắt được hắn, đương nhiên sẽ không buông tha cho hắn. Nhưng là, bọn họ lại dùng 1 vách tường, đem 2 người bọn ta tách ra

“Cho dù muốn ta chết, ta cũng muốn bảo vệ nàng ấy! Nàng ấy đã chết! Nô nhi, hãy bỏ qua cho nàng ấy đi!” Vấn Hiên nhỏ giọng nghẹn ngào nói

“Ta bây giờ còn có năng lực đi hại ả sao? Tự bảo vệ mình cũng thành vấn đề rồi! Thái thượng hoàng, ta hại ả như thế nào được!” Lệ trong mắt ta, không chảy ra. Nguyên lai, đây là cảm giác khóc không ra nước mắt

“Nàng không sao chứ? Nô nhi! Nàng nói một tiếng đi! Nàng đứng như vậy! Nàng mắng ta, nàng nguyền rủa ta, nàng làm thế nào cũng được, đừng như vậy!” Hắn dồn dập nói

“Có tác dụng sao?” Dứt lời, ta nhìn ra cửa đại lao, không lên tiếng, mặc cho hắn nói khan cả họng, cũng không đáp trả hắn 1 tiếng

Môi ngày có người đưa tới rất nhiều đồ ăn, đây là đối đãi tử tế? Ta lạnh lùng cười! Hai người nay, ta chưa uống giọt nước nào

Hắn cũng không ăn không uống

Người cho ăn, theo lệ, lấy thức ăn cũ ra, đổi lấy thức ăn mới

Hắn nói giọng khàn khàn, “Nô nhi! Nàng hà tất phải như vậy!”

Ta nói, “Dù sao, sớm muộn gì cũng chết ở chỗ này, ăn cùng không ăn, chết sớm cùng chết muốn, có liên quan gì?”

Hắn tức cười nói, “Nếu như, nàng buông tha Tuyết Dung, đừng trả thù Tuyên thành nữa, ta liền để cho bọn họ thả hai chúng ta ra, được không?”

Khoé môi ta động đậy, môi đã nứt ra rồi “Thôi đi! Chết thì chết, còn nhiều nếu như như vậy! Một người đã chết mà cũng đấu không lai, cả đời Diệp Dược Nô ta, xem như sống uổng phí!”

Hắn nhỏ giọng nói “Xin lỗi, Nô nhi! Nàng muốn chết, ta liền chết cùng nàng!”

“Không cần!” Ta lạnh nhạt nói.

Hắn trầm mặc một hồi lâu, “Nàng thật sự hận ta như vậy!”

“Ta không có! So với ca ca ngươi, ngươi đã tốt hơn rất nhiều rồi. Mặc dù cũng là bảo vệ Tuyên Tuyết Dung, cũng là làm cho ngươi ta thương tâm. Chỉ là, nếu ta chết ở chỗ này, ngươi cho rằng thần không biết, quỷ không hay sao? Chỉ cần ta vừa chết thì sẽ có người tìm ra chỗ của ta!”

“Có ý tứ gì!” Hắn cả kinh nói.

“Trong các muội muội của ta, có một người có năng lực ấy! Trước đây ngươi không biết! Thật ra, ta cũng vừa mới biết được thôi, ngươi như thế nào có thể biết. Ta tin rằng nàng có thể tìm ra ta. Hơn nữa còn giúp ta tận diệt Tuyên gia. Như thế, ta chết cũng không tiếc!” Nói xong, ta liền róc rách cười, nhưng lại bởi vì yết hầu quá khô, chỉ có thể ho

Hắn thoáng giật mình. Một hồi lâu mới nói, “Ta biết Diệp gia nàng đầm rồng hang hổ, cũng không ngờ, cư nhiên còn tồn tại 1 nhân vật như vậy!”

“Đúng vậy! Đúng vậy! Vấn Hiên! Kỳ thật, có thể cùng chết với ngươi, ta cũng không tiếc nuối” Khoé môi ta chậm rãi nở 1 nụ cười. Trước mắt tối sầm, không còn biết gì nữa

Edit + Beta: Du Phong Lãnh Huyết