Long Ngạo Chiến Thần

Chương 122: Rác rưởi cũng không bằng




Binh tới tướng đỡ nước tới đất ngăn."

"Long huynh đệ, chẳng lẽ ngươi một chút cũng không lo lắng sao?"

Nhún nhún vai, Long Ngạo cười nói: 

"Có gì lo lắng? Yên tâm đi, ta sẽ không việc gì đâu."

Thở dài một tiếng, đối với tính cách của Long Ngạo, Cuồng Ngạo cũng không phải là không biết.

Chính vì như vậy, Cuồng Ngạo không nói thêm gì nữa, suy nghĩ một chút, hỏi: 

"Long huynh đệ, ta nghe nói ngươi đã đại diện Lôi Đình đế quốc tham gia Tranh Bá chiến?"

"Không sai, Tranh Bá chiến ngày mai chính thức bắt đầu."

"Long huynh đệ, lời vô ích ta cũng không nói nhiều, nhưng ngươi phải hết thảy cẩn thận." 

Gật đầu một cái, Long Ngạo cùng Cuồng Ngạo một bên trò chuyện, một bên uống rượu, trong bất tri bất giác, ngày thứ hai đã sáng, Cuồng Ngạo cũng không rời khỏi thành Lôi Đình mà tìm một khách điếm chuẩn bị chờ đợi kết quả.

Long Ngạo tiến vào hoàng thất, bởi vì hôm nay chính là ngày Tranh Bá chiến bắt đầu.

Tranh Bá chiến, trận đấu lớn nhất của Hoả Diễm đế quốc và Lôi Đình đế quốc, hai bên cũng sẽ nhân cơ hội này đem hai mươi người của đối phương giết chết, giống với quy tắc của Lôi Đình chiến, mỗi bên hai mươi hồn lệnh, tiến hành đánh chết lẫn nhau, đạt được hồn lệnh của đối phương nhiều nhất là người chiến thắng. 

Địa điểm cử hành Tranh Bá chiến chính là một cái mô hình rừng rậm nhỏ chuyên môn của hoàng thất Lôi Đình chế tạo ra, diện tích không tính là lớn, bốn mươi người xem như là dư sức.

Tranh Bá chiến không cho người ngoài xem, nhưng sau ba ngày Lôi Đình đế quốc sẽ báo ra kết quả.

Suốt ba năm, Hoả Diễm đế quốc đều là người thắng trận, Lôi Đình đế quốc liên tục bại trận, hơn nữa suốt ba lần Tranh Bá chiến, hai mươi thành viên của Lôi Đình đế quốc toàn bộ bị giết chết. 

Ba lần Tranh Bá chiến, Lôi Đình đế quốc tổng cộng tổn thất sáu mươi võ giả Quy Nhất, đây đối với Lôi Đình đế quốc mà nói là tổn thất nghiêm trọng không thể nghi ngờ, một khi loại chuyện này tiếp tục nữa, Lôi Đình đế quốc sẽ ở vào thế bị động, hơn nữa cao thủ tổn thất nghiêm trọng, muốn thắng Hoả Diễm đế quốc đã tương đối khó khăn rồi.

Hoả Diễm đế quốc, Lôi Đình đế quốc.

Hai bên tham gia Tranh Bá chiến bốn mươi người, toàn bộ tiến vào chiến trường Lôi Đình, hơn nữa tách ra hai bên, một lúc lâu sau, gặp nhau tiến hành đại loạn chém giết lẫn nhau cướp lấy hồn lệnh. 

"Cổ Bách, lẽ não không thể bỏ qua cho Long Ngạo sao?"

"Không thể."

"Người này thiên phú và tiềm lực rất cao, tin chắc không qua mấy năm, đế quốc chúng ta liền có thể lần nữa có được một vị cao thủ, vì sao phải như vậy?" 

Thân là hoàng đế Lôi Đình đế quốc, Triệu Mãng nghĩ muốn vượt qua Cổ Bách thì nhất định phải là người thiên tài giống như Long Ngạo.

Cổ Bách mặt đầy sát khí, lạnh lùng nói:

"Bệ hạ, ta phải khai báo với Hộ quốc đường." 

Vẻn vẹn ba chữ Hộ quốc đường, cho dù Triệu Mãng thân là hoàng đế đế quốc, cho dù có mười ngàn cái khó chịu cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật.

Long gia, Xích Hỏa trấn.

Xích Hỏa trấn bây giờ đã là trấn nhỏ tách ra ngoài, không thuộc về bất kỳ thành phố hay đế quốc nào. 

Cho dù như vậy, bốn phía trấn nhỏ, cho dù là thành Lôi Vân lớn như vậy cũng không dám đụng chạm đến Xích Hỏa trấn, nguyên nhân rất đơn giản cũng là bởi vì Xích Hỏa trấn có Long gia trấn giữ, nghiêm chỉnh mà nói, là bởi vì Long gia của Xích Hỏa trấn có Long Ngạo sinh sống.

Trong đại sảnh Long gia.

Long Nghị sắc mặt cực kỳ chăm chú nói: 

"Cha, Long gia Tinh Vân thành đã truyền ra chuyện của Long Ngạo đoạt được trứng rồng, chuyện này cũng đã truyền khắp toàn bộ Thiên Châu, tin rằng không lâu sau toàn bộ Cửu châu cũng sẽ biết, đến lúc đó nhất định sẽ kinh động Long gia Tam giai trở lên."

Thân là cha của Long Ngạo, Long Nghị rất lo lắng cho an nguy của con trai, Long gia Tam giai trở lên, thực lực và nội tình con tại đó, đừng bảo là bọn họ là lục giai của cửu giai gia tộc, cho dù là tứ giai gia tộc, một khi xuất hiện loại chuyện này cũng sẽ phải chịu tai họa ngập đầu.

Long Nghị hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được, một khi tin tức này truyền tới tai Long gia Tam giai trở lên, con trai mình sẽ gặp nguy hiểm gì. 

Long gia Tinh Vân thành.

Long Nghị trong lòng cho dù là căm ghét Long gia Tinh Vân thành, nhưng chỉ có thể lực bất tòng tâm, bất kể nói như thế nào, lấy thực lực hiện tại của gia tộc, căn bản không thể nào là địch thủ của Long gia Tinh Vân thành.

Long Hạo Thạch khoát khoát tay, nói: 

"Chuyện này ngươi không cần lo lắng, ta có thể khẳng định cho ngươi, Long gia Tam giai trở lên sẽ không tin tưởng chuyện này."

"Cha, đây là vì sao?"

Long Nghị rất nghi hoặc, nhưng hắn nhất định sẽ lựa chọn tin tưởng cha mình. 

"Rất đơn giản, Long gia Tam giai trở lên sẽ không tin tưởng có người có thể tiến vào Long cốc, căn cứ truyền thuyết, Thiên Vũ Đại Lục Long cốc, lối vào chính được Long gia nhất giai trông coi, đừng bảo là những người khác, chỉ riêng đệ tử Long gia nhị giai cùng Long gia tam giai muốn đi vào đều không phải là chuyện có thể tuỳ tiện."

Thì ra là như vậy.

"Cho nên Long gia tam giai trở lên căn bản sẽ không tin tưởng chuyện này, ta bây giờ chẳng qua là lo lắng, Long gia Tinh Vân thành vô sỉ như vậy, Ngạo Nhi sẽ như thế nào." 

Gật đầu một cái tán thành, Long Nghị nói:

"Long gia Tinh Vân thành chính là Long gia ngũ giai, nếu như muốn đối phó Ngạo nhi thì xác định Ngạo nhi sẽ rất nguy hiểm. Cha, chúng ta nên làm gì bây giờ?"

"Ta đã nghĩ tới, Ngạo nhi khoảng thời gian này cường thế quật khởi, đắc tội quá nhiều người, nếu như tiếp tục như vậy sẽ rất phiền toái." 

Suy nghĩ một chút, Long Hạo Thạch tiếp tục nói:

"Ngươi bây giờ lập tức phát tin cho Ngạo nhi, bất kể xảy ra chuyện gì đều phải kêu Ngạo nhi quay về."

"Con biết rồi." 

Long Nghị dĩ nhiên biết chuyện nghiêm trọng, không dám xem thường chút nào lập tức xoay người rời đi.

Lôi Đình hoàng thất, bên trong mô hình nhỏ rừng rậm sau núi.

Long Ngạo mới vừa tiến vào chiến trường Lôi Đình lập tức chịu sự lạnh nhạt, hơn nữa còn bị cô lập. 

Lôi Đình hoàng thất, Long gia, Tưởng Gia cùng Đoan Mộc gia tộc, cả mười chín người toàn bộ đều cách xa Long Ngạo, từng ánh mắt lạnh nhạt nhìn thiếu niên trước mặt.

Võ giả Dung Hợp?

Đối với chuyện của Long Ngạo, mười chín người cơ hồ đều biết, nhưng cho dù là như vậy, trong mắt mười chín người Long Ngạo ngay cả rắm cũng không phải, cái này không chỉ là thực lực, nói về thân phận thì hai bên đều không ở trên cùng một đẳng cấp. 

"Long Ngạo, ngươi là cái thá gì, chỉ bằng ngươi mà toàn bộ đều phải dựa vào ngươi?”

"Hừ, ta tự hỏi, tại sao hoàng thất lại đi chọn một thứ rác rưởi tham gia Tranh Bá chiến, bây giờ ta cuối cùng cũng biết, rác rưới biết nịnh hót, bội phục, bội phục."

"Ha ha ha, nịnh hót? Các ngươi sai rồi, nịnh hót kỳ thực cũng là một loại công phu." 

Nghe mọi người ngươi một câu ta một câu giễu cợt, Long Ngạo chỉ liên tục cười lạnh, đột nhiên nói:

"Ta là rác rưởi cũng không sao, nhưng một vài người ngay cả rác rưới cũng không bằng, bằng không suốt ba lần Tranh Bá chiến Lôi Đình đế quốc cũng sẽ không thất bại. Chà, ta thật sự thay Lôi Đình đế quốc cảm thấy không đáng, ta rất muốn hỏi một chút, Lôi Đình đế quốc nuôi đám phế vật các ngươi thì có ích lợi gì?"

Trong mười chín người, thực lực và thân phận của Hỏa Lang là cao nhất, sắc mặt giận dữ nói: 

"Long Ngạo, ngươi là cái thá gì lại dám nói chúng ta, lẽ nào muốn tìm chết?"

"Tìm chết?"

"Ha ha ha, Long Ngạo, ngươi không cần như vậy, ý của ngươi có phải muốn nói lần này Tranh Bá chiến ngươi sẽ sống để đạt được thắng lợi sau cùng?" 

Long Ngạo rất tự tin nói:

"Không sai, ta so với một số ngay cả rác rưởi cũng không bằng, cho nên lần này Tranh Bá chiến ta sẽ sống để đạt được thắng lợi sau cùng."

"Nếu như ngươi không cách nào làm được?" 

"Vậy nếu như ta có thể làm được thì sao?"

Long Ngạo trên mặt lộ đầy vẻ khinh miệt, thanh âm lại càng lộ ra vẻ xem thường.