Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 995




CHƯƠNG 995

Có rất nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu Đường Hạo Tuấn, nhưng mà lại không nhận được câu trả lời, làm bầu không khí xung quanh anh dần dần trầm xuống.

Hai vợ chồng Đường Mãnh cảm nhận được một nguồn áp lực rất lớn, bọn họ đều yên lặng không dám lên tiếng.

Một lúc sau, Đường Hạo Tuấn mới khẽ mấp máy đôi môi mỏng: “Cho dù là người kia hay là ông, tôi sẽ không bỏ qua cho bất cứ ai, tôi nhất định sẽ tìm được di chúc của ông nội.”

Sắc mặt Đường Mãnh trắng bệch, nắm chặt tay không dám nói tiếng nào.

Đường Hạo Tuấn cũng không muốn phải lãng phí thời gian ở nơi này, anh quay người đi ra khỏi cửa.

Lúc đi ra khỏi cửa, anh hơi nghiêng đầu dặn dò mấy tên bảo vệ đang đứng canh ở ngoài cửa: “Canh chừng bọn họ, có động tĩnh gì thì lập tức báo cho tôi biết.”

“Vâng.” Đám bảo vệ đồng loạt đáp lời.

Đường Hạo Tuấn lái xe đi khỏi.

Những người bảo vệ này là do khoảng thời gian trước khi anh biết được Đường Mãnh mới chính là hung thủ sát hại ba mẹ anh, anh đã đặc biệt tìm đến đây, trước mắt là để canh chừng gia đình Đường Mãnh.

Đường Hạo Minh đã chạy trốn, đương nhiên anh phải khống chế hai vợ chồng Đường Mãnh, nếu không sau khi tìm được di chúc của ông nội mà không tìm thấy gia đình Đường Mãnh thì cũng vô dụng thôi.

Cho nên, ngay từ đầu anh đã trực tiếp bắt nhốt gia đình Đường Mãnh.

“Ông à, ông không sao đó chứ?” Sau khi Đường Hạo Tuấn đã đi rồi, lúc này bà Đường mới dám bước lên hỏi thăm.

Đường Mãnh xoa xoa phần bụng đau đớn kịch liệt, bực bội đẩy bà ta ra: “Thôi đi, lúc nãy không thấy bà lại quan tâm tôi, bây giờ mới đến đây quan tâm tôi, đồ dối trá.”

Nét mặt bà Đường có chút khó coi: “Lúc nãy không phải là bởi vì tôi…”

“Đủ rồi, cho dù là vì cái gì đi nữa thì lúc nãy bà không lập tức đến quan tâm tôi cũng là sự thật.” Đường Mãnh cắt ngang lời bà ta.

Bà Đường mím môi không phản đối.

Đường Mãnh vịn vào ghế ngồi xuống, ánh mắt âm trầm quét nhìn một mảnh hỗn độn dưới đất: “Cả gia đình Đường Thần đúng là trời sinh một sống một còn với tôi.”

Từ nhỏ đến lớn, ông ta đều sống trong cái bóng của Đường Thần.

Lúc còn bé, cũng bởi vì sức khỏe của Đường Thần không tốt cho nên ba mẹ lại thiên vị Đường Thần, thậm chí có một vài người bạn thân thiết cũng thích Đường Thần hơn là ông ta, cảm thấy ông ta không đẹp trai bằng Đường Thần, đầu óc không thông minh bằng Đường Thần, cũng không ngoan ngoãn hiểu chuyện như Đường Thần.

Thậm chí cũng bởi vì chuyện này mà ba còn trực tiếp nhận định Đường Thần là người thừa kế tập đoàn Đường thị.

Dựa vào cái gì chứ? Ông ta mới là con trai cả.

Từ lúc nhỏ, bọn họ yêu thương Đường Thần thì coi như thôi đi, dựa vào cái gì mà tập đoàn Đường thị cũng phải tặng cho Đường Thần? Ông ta không phục! Cho nên đã đi hỏi ba mình, kết quả nhận được đó chính là ba nói mình kém hơn Đường Thần, tập đoàn Đường thị chỉ có thể phát triển lớn mạnh khi ở trong tay của Đường Thần.

Ông ta cảm thấy vô cùng bất công, ba đã không giao tập đoàn Đường thị cho ông ta thì lấy cớ gì mà nói ông ta kém hơn Đường Thần? Nếu đã như vậy, ông ta phải tự mình tranh đoạt, giành lại tập đoàn Đường thị.

Nhưng mà không ngờ rằng hai vợ chồng Đường Thần qua đời mà ba vẫn không giao tập đoàn cho ông ta, trái lại còn giao cho Đường Hạo Tuấn là con trai của Đường Thần.