Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Chương 226: phong thần,thản bạch hằng tâm




"Thoải mái, ba tên này không hổ là cao thủ đệ nhất. Hắc hắc, hôm nay lão tử đùa thật vui, không thích nữa, lão tử phải tạm biệt đây!"

Tứ đại cao thủ toàn lực ra chiêu, đất đá bay mù mịt cả một khoảng rộng. Kẻ khác không thấy rõ ràng tình huống bên trong, Thiên Cơ lão nhân Sở Thần Phong thân trúng hơn mười chưởng của Diệp Phong, ngay cả có ma khí hộ thể thâm hậu, cũng bị thương nhẹ, nội tạng chấn động dữ dội!

Bất quá lấy tình hình của lão mà so sánh, ba người Mộ Dung Vô Cực, Lưu Vũ Phỉ, Sở Thần Phong tệ hại hơn, đăng biệt là hai người đứng phía trước đánh với Diệp Phong là bị thương nặng nhất. May mắn là Sở Thần Phong không chỉ khiến Diệp Phong bị thương, uy lực công kích của long hổ nhị khí cũng rất nhỏ, cho nên bị thương không nặng lắm!

"Phụ thân, phụ thân, người ổn không?"

Cát bụi tiêu tán, mặt đất ổn định, quần hùng thiện hạ đều thấy rõ tình huống. Đáng tiếc bọn họ chỉ thấy ba người Mộ Dung Vô Cực đứng tại chỗ điều tức, hoàn toàn không thấy dấu vết của Diệp Phong. Mộ Dung Linh lo lắng cho phụ thân, kinh hoảng đi tới hỏi.

"Ta không sao!" Mộ Dung Vô Cực lắc đầu trả lời, nhìn hai đại cao thủ khác thở dài: "Thật không nghĩ rằng trong thiên hạ lại có người cường hãn như vậy. Chúng ta ba người liên thủ công kích, đều không thể bắt được hắn. Thật là buồn cười, chúng ta nhiều người như vậy, thế nhưng lại bị một thanh nhiên với một hầu tử phá hủy đại hội võ lâm!"

Lưu Vũ Phỉ và Sở Thần Phong nghe Mộ Dung Vô Cực nói xong, cả hai đều nhíu mày thở dài một hơi. Lúc này bọn họ hoàn toàn không nên nói cái gì thêm. Bây giờ thương thế của bọn họ và tình hình của quần hùng giữa sân, đại hội võ lâm căn bản không thể tiếp tục tiến hành.

Vô Danh sát thủ và hầu tử sủng vật đánh với quần hùng Thần Chân, làm hỏng đại hội võ lâm, an toàn rời đi. Tin tức này một khi truyền ra, khẳng định là kinh thiên động địa!

"Thiếu gia, sắc mặt ngài không tốt, có phải là đã bị thương rồi không?"

Diệp Phong hội hợp với Lộ Lộ ở truyện tống điểm để phản hồi đế đô, rồi chạy đến tẩm cung. Lộ Lộ ôm Tiểu Hắc vào lòng, trong lòng biết thiếu gia không ngại gì, vì muốn báo cho thiếu gia sự việc của Vu Ma ở phương nam, mở miệng ôn nhu hỏi, chuẩn bị nói rõ thân phận cho thiếu gia biết. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn

"Yên tâm, ta không sao. Nếu không nắm chắc sẽ toàn vẹn trở ra, nàng cho thiếu gia muốn gây sự với đám cao thủ giang hồ kia sao? Ha ha.. " Diệp Phong trả lời, cuối cùng nhịn không được nở một nụ cười. Với thực lực càng ngày càng mạnh, hắn đã dần đến cảm giác tịch mịch của cao thủ. Hiện nay có thể đánh một trận thống khái như thế, thật sự khiến hắn cao hứng.

Lộ Lộ thấy thiếu gia cao hứng như thế, trong lòng vui lên, thầm nghĩ đây là thời cơ tốt để kể thân phận thật sự. Thế nhưng nàng vừa mở miệng, phía trước tẩm cung đột nhiên truyền tới tiếng thét phẫn nộ của thị vệ.

Bây giờ đã là hoàng hôn, như mọi việc hằng ngày gần đây mà nói, chư nữ Tĩnh Hương, Liên Na, Phỉ Phỉ, Hứa Lâm vứa mới chánh thức trở thành tỷ muội, lúc nà đang ở tẩm cung nói chuyện phiếm. Nếu có thì chỉ là cao thủ đánh lén thôi? Diệp Phong vừa nghe tiếng hét của thị vệ, lập tức thi triễn Tiêu diêu kiền không bộ, trong nháy mắt đã biến mất trước mặt Lộ Lộ đang muốn nói thân phận thực sự.

Lộ Lộ mắt thấy thiếu gia nhanh chóng biến mất, tâm trạng cũng lo lắng cho an toàn của chư vị tỷ muội. Lúc này bỏ qua sự tình của chính mình, buông Tiểu Hắc ra, rồi nhanh chân đi. Nàng thi triển Vô ảnh vô tung chạy theo. Đáng tiếc ở phương đông nàng không thể vận dụng thần lực, nếu không nói lại rằng, nàng dù gì cũng là Quang Minh công chúa của Thần giới, muốn chuyển thân nhanh qua tẩm cung, có thể nói là dễ như ăn bánh!

"Ngươi là ai? Như thế nào ngang nhiên tiến vào cung điện của Thần Châu hoàng thất ta. Rốt cuộc có mục đích gì?"

Diệp Phong cực nhanh chạy đến đại sảnh ở tâm cung, lập tức nghe được tiếng phẫn nộ của Liễu Nhược Yên với một thanh niên thân vận trường bào màu tráng, tay cầm thiết phiến, tướng mạo anh tuấn, khí thế thanh dật bất phàm.

Đối với điềm gỡ này, đột nhiên lại xuất hiện một thanh niên anh tuấn trong đại sảnh, Liễu Nhược Yên chư nữ hiểu được người này nhất định không đơn giản, tất cả đều không dám khinh thường. Bọn thị vệ càng như đối địch bao vây thanh niên!

Thanh niên anh tuấn đối với phẫn nộ của Liễu Nhược Yên, cùng việc bị vây bởi bọn thị vệ, không có úy kỵ gì, mặt với bảo trì nụ cười, nhìn thấy Diệp Phong đến đây cực nhanh, nhẹ nhàng nói: "Tại hạ là Phong Dương, là đồng liêu của lão nhân từng bí mật lãnh giáo với ngươi. Hôm nay là phụng mệnh đến đây muốn cùng ngươi bàn lại về vấn đế đó!"

"Ồ? Nguyên lai là như thế. Các ngươi lui ra!" Diệp Phong vừa nghe thanh niên nói, lấp tức hiểu ra được ý tứ, lúc này phất tay lệnh cho bọn thị về rời khỏi đại sảng. Bởi vì thanh niên này đã trở thành tiên đồng liêu với Trường Minh đại đế, nói cách khác là một thần tiên. Bọn thị vệ đối mặt với hắn chỉ là chết chắc!

"Mời ngồi!" Thị vệ lui ra, Diệp Phong bảo chư nữ lui qua một bên, rồi khách khí mời Phong Dương ngồi xuống, trong đầu cười nham hiểm, tò mò hỏi: "Chẳng biết các hạ lần này đến đây muốn thương nghị cái gì?"

Phong Dương trả lời: "Dựa theo yêu cầu của ngươi, có thể ra điều kiện để thỏa mãn ngươi cùng ngươi trao đổi!"

Diệp Phong hai mắt đảo qua đảo lại, cười cười hỏi: "Thế các ngài định dùng cái gì để trao đổi với ta?"

"Ta sẽ dùng điều kiện cho ngươi, đều là việc cực kỳ trọng yếu đối với ngươi!" Phong Dương nhẹ nhàng nói tiếp: "Đầu tiên là có thể làm thiên tử kiếm ở chí tôn long mạnh phát huy hết uy lực. Tiếp theo là một tin tức trọng yến liên quan đế nhân sanh thiên hạ và hai đại dương!"

Diệp Phong nghe vậy ngạc nhiên hỏi: "Chí tôn long mạch? Uy lục manh nhất của thiên tử kiếm? Nói như vậy bây giờ thiên tử kiếm chưa phát huy đến năng lực cực hạn? Ngài nói đến tin tức trọng yếu liên quan đến sự sống chết của thiên hạ và hai đại dương, thế là thế nào? Ngài muốn trao đổi với ta, có thể nói rõ ràng hơn không!"

"Nói thì phải nói rõ ràng, nhưng mà cái này muốn ngươi dùng bí mật để trao đổi!" Phong Dương nhẹ nhàng trả lời, nhìn thần sắc chần chờ chưa quyết trên mặt của Diệp Phong, rồi dùng ánh mắt nhìn Lộ Lộ đứng ở một bên, mỉm cười: "Ngươi không cần phải lo lắng, có thể bỏ đi chí tôn vận khí của chí tôn long mạch của đế vương sáu nước cái này không sao. Cuối cùng cái tin tức ta muốn nói ra, có thể cực kỳ quan trọng đối với ngươi. Không tin, ngươi có thể hỏi vị phương tây tiểu thư mỹ lệ này!"

"Là ý gì?" Diệp Phong giảo hoạt háo sắc này, cảm giác trong lời của Phong Dương có vấn đề, không nhịn được nhín mày lộ ra nghi hoặc nhìn Phong Dương và Lộ Lộ!

"Sự việc sao lại có liên quan tới Lộ Lộ?" Tĩnh Hương, Liên Na, Mộng Hinh, Hứa Lâm chư nữ đều nghị hoặc nhìn Lộ Lộ thì thầm.

Lộ Lộ không nghĩ rằng một phương đông thần tiên lại chính mình nói về việc đó. Với tính tình của thiếu gia, Lộ Lộ nếu trước đó nói ra thân phận của mình, thiếu gia sẽ không có giận nàng nhiều vì đã giấu diếm sự tình. Bây giờ đến đây, việc này rõ ràng là không bị người khác nói trước?!

Lộ Lộ luôn ôn nhu thiện lương, hôm nay bị Phong Dương đưa vào chỗ khó, nàng nhìn Phong Dương, động não, đi tới bên cạnh Diệp Phong nhẹ giọng nói: "Thiếu gia, không cần đáp ứng điều kiện của hắn. Nếu để chư thần tứ phương biết được bí mật của chàng, có lẽ sẽ bất lợi đối với chàng. Quy củ của thần giới là mặc kệ sự việc ở trần gian, chỉ cần chàng không lộ ra bí mật, hơn nữa với thân phận nhất quốc chí tôn của chàng, bọn họ không có biện pháp gì với chàng. Cái việc trọng yếu đó thiếp có thể nói cho chàng nghe!"

"A!? Lộ Lộ như thế nào lại biết nhiều việc như vậy?" Diệp Phong nhìn vẻ mặt khẩn trương nhìn chính mình của Lộ Lộ, trong đầu tràn ngập nghi vấn, nhưng mà vẫn như trước tin vào lời của Lộ Lộ, rồi nói với Phong Dương: "Không cần thiết, ta đối với điều kiện của ngươi không có hứng thú!"

"Chư thần tứ phương tự nhiên vì một tên nhân loại tham lam này đánh cuộc. Bây giờ thần giới thật sự càng ngày càng nhàm chán. Thiên đế muốn thực hiện cái loại hoang đường này, phong thần ta không dám từ chối" Phong Dương nhìn Diệp Phong mỉm cười, dừng ánh mắt trên người Lộ Lộ, nhẹ nhàng nói: "Đã như vậy, cuộc trao đổi này thất bại, tại hạ cáo từ!" Nói xong, hắn trong nháy mắt biết mất trước mặt mọi người!

Diệp Phong ngồi trên ghế, điểm cây Thanh sảng tiêu hồn, uống một ngụm trà, rồi đứng dậy nhìn chư nữ đang nghi hoặc Lộ Lộ, nhíu mày nói với Lộ Lộ: "Nàng đi theo ta!"

Lộ Lộ thấy sắc mặt thiếu gia không tốt, vội vàng cắn môi, thần tình rất là hối hận đi theo thiếu gia vào phòng ngủ, để lại Tĩnh Hương chư nữ nghi hoặc chờ đợi trong sảnh

"Lộ Lộ, cái này rốt cuộc là như thế nào? Nàng có phải là có việc gạt ta!?" Vào phòng ngủ, Diệp Phong khó chịu ngồi trên giường, nhíu mày nhìn Lộ Lộ chất vân. Tên gia hỏa này thật sự sợ rằng Lộ Lộ mà hắn tín nhiệm nhất, làm ra chuyện phản bội hắn.

"Thiếu gia, thiếp, thiếp…." Lộ Lộ khó xử nhìn Diệp Phong, khẩn trương nói: "Thiếu gia, kỳ thật thiếp là…"

Sự tình đã đến nước này, Lộ Lộ cũng phải nói ra thân phận thật. Lúc này đem toàn bộ chân tướng kể cho Diệp Phong nghe, hơn nữa còn nhất mạnh rằng khi việc đã đến giữa đường, sau đó tỉnh lại thì mới biết thân phận chính thức của nàng.

"khái khái.. khái khái…. Nàng nói cái gì?... nàng chính là chuyển thế của Quang Minh công chúa của phương tây thần giới?... Trời đất, thế giới này cũng có cái loại chuyển thế như vậy sao?"

Thân phận này của Lộ Lộ thật là kinh người. Cho dù Diệp Phong tên hóa sắc từng trải, nghe nói đến việc đường đường là một Quang Minh công chúa cao cao tại thượng ở thần giới lại làm thị nữ cho mình đã nhiều năm nay, cũng không nhịn được giật mình, và sặc khói thuốc, ho liên tục!

"Thiếu gia, ngài mau uống trà…" Lộ Lộ thấy thiếu gia không ngừng ho, quan tâm bưng chén trà tới, "Thiếu gia, thiếp biết chàng khẳng định rất giận thiếp vì đã giấu chàng lâu như vậy. Nhưng thiếp thực sự không có ác ý, chỉ là không biết phải nói sao cho chàng. Chàng không trách thiếp chứ.." Vừa nói, nước từ trong mắt của Lộ Lộ chảy ra nhanh.

"Ha ha ha, ngốc tử, đây là chuyện tốt mà! Nàng là nữ nhi của Quang Minh thần vương, ta không phải là nữ tế của lão sao? Hắc hắc, nói vậy lão trượng nhân sau này khẳng định sẽ chiếu cố nữ tế như ta?" Diệp Phong cười xấu xa ha ha rồi ôm Lộ Lộ.

Kỳ thật trong lòng tên gia hỏa này không phải có điểm khó chịu, nhưng chỉ là nghĩ Lộ Lộ nên nói cho hắn chân tướng sớm hơn mà thôi. Dù sao cũng không phải là việc xấu gì, không phải cho hắn "đội nón xanh". Nếu hắn chỉ vì cái sự việc này mà nổi giận với bảo bối Lộ Lộ của hắn, thì hắn thật không phải là nam nhân. Nhưng mà tên gia hỏa này cũng thật nham hiểm, lại lập tức đến lợi ích từ lão trượng nhân, mà không nghĩ đến việc lão trượng nhân có đồng ý quan hệ của hắn và Lộ Lộ hay không!

Lộ Lộ thấy thiếu gia không những không có trách khứ mình, mà thần sắc cũng vui mừng, không nhịn được thở phào nhẹ nhỏm may mắt, rồi vì dựa sát vào người thiếu gia, khiến ngực nàng ấm áp hơn.

"Ân…? Lộ Lộ, cái việc này, ngoài trừ ta, không nên nói cho người khác, ngay cả Tĩnh Hương các nàng. Miễn cho việc các này không biết phải đối xử với nữ thần phương tây này thế nào. Được rồi, cái gã thần tiên phương đông nói nàng biết việc quan trọng gì, đó là cái gì?" Diệp Phong trầm tư dặn dò, tò mò hỏi.

"Là như thế này, Quang Minh nữ thần nói với thiếp…." Lộ Lộ nghe vậy liền kể hết những việc sắp xảy ra mà Quang Minh nữ thần nói cho nàng, từ đầu tới cuối, cho Diệp Phong nghe.