Mau Xuyên Hệ Thống: Công Lược Lang Tính Boss

Chương 290: Công lược ngân long (1)




Editor: Mi Mặt Mèo

******************

Hạ Diệc Sơ tỉnh lại, chưa kịp mở mắt ra, đã bị một chưởng đánh tới, một cái tát nóng rát vào mặt.

"Tiểu tiện nhân, ngươi cho rằng ngươi là tiểu thư cao cao tại thượng sao, bất quá cũng chỉ là nô tỳ được mua về thôi, chuyện này, đâu phải ngươi có thể làm chủ."

Giọng nữ bén nhọn bên tai vang lên, không dễ nghe chút nào. Bị một bạt tai, Hạ Diệc Sơ mở mắt đánh giá hoàn cảnh, là căn phòng đơn sơ của hạ nhân.

Mà nàng hiện giờ bị một ma ma mập mập đè quỳ trên mặt đất, trước mặt là một nha hoàn hơn hai mươi tuổi trong bộ trang phục màu cam, trang điểm xinh xắn, tướng mạo tốt hơn, có vẻ chanh chua.

Hạ Diệc Sơ nhớ kỹ khuôn mặt kẻ đã tát nàng, nhắm mắt lại, thân thể mềm nhũn, quyết đoán hôn mê bất tỉnh.

"Này, Hồng Vân cô nương, người này ngất đi rồi, làm sao bây giờ?"

Ma ma bắt lấy tay Hạ Diệc Sơ hỏi nữ tử áo cam.

"Quả nhiên là hạ tiện, chúng ta đi, đi trước hồi bẩm đại phu nhân rồi tính."

Hồng Vân ánh mắt khinh thường nhìn Hạ Diệc Sơ đã hôn mê, kiêu căng ngạo mạn xoay người đi.

Ma ma cũng đi theo ra ngoài, không quên khóa kỹ cửa phòng.

Chờ tiếng bước chân càng lúc càng xa, Hạ Diệc Sơ mới chậm rãi mở hai mắt.

"Ký chủ, cô không sao chứ?" Âm thanh Hệ thống 233 vang lên trong đầu Hạ Diệc Sơ.

"Không sao."

Hạ Diệc Sơ động đậy thân thể, lúc này mới phát hiệ ra, không chỉ có đau mặt, mà toàn thân đều đau nhức, bụng đói đến không cảm giác.

Hạ Diệc Sơ lựa tư thế tương đối thoải mái, dựa vào vách tường, nói với Hệ thống 233:

"Hệ thống, cho ta tin tức cùng nhiệm vụ lần này."

"Được."

Thế giới lần này không phải cổ đại, cũng không phải hiện đại, xem như là dị giới đi.

Tại đây, mỗi người đều tu luyện đấu khí, chức nghiệp làm người ta tôn kính nhất chính là Huyễn Thú Sư, có thể ra lệnh cho thú vật hành động vì mình, thậm chí còn tăng sức mạnh chiến đấu cho mình.

Hạ Diệc Sơ lần này xuyên qua nguyên chủ tên là Tô Nhiễm.

Nguyên chủ từ nhỏ là cô nhi, không biết tên họ thật là gì. Đến khi tám tuổi, được Tô Phó Thành thu dưỡng, ban tên Tô Nhiễm với thân phận con nuôi Tô gia, trở thành Tô phũ Ngũ tiểu thư.

Tám tuổi vào phủ, mười một tuổi đấu khí khảo nghiệm năng lực, phát hiện ra giá trị thấp nhất nên ngoài bị thương, dung mạo cũng bị hủy hoại.

Lúc ấy Tô Phó Thành thu dưỡng nàng, cũng không phải vì thiện tâm. Chẳng qua hắn thấy Tô Nhiễm tướng mạo tốt, bộ dáng tinh xảo, còn tuổi nhỏ, dung mạo tuy rằng chưa lớn lên, nhưng sau có thể đạt đến tuyệt đại phong hoa.

Lại không ngờ, thực lực không có, dung mạo cũng bị hủy. Tô Phó Thành đem nàng vứt bỏ trong viện, mặc kệ không hỏi đến.

Tô Nhiễm nếu không có cái danh tiểu thư, vốn cũng chỉ là ăn mày thôi.

Trong một đêm, từ tiểu thư được tôn kính, biến thành bộ dạng hạ nhân cũng khinh thường.

Tô Nhiễm tính cách cũng không cường thế, ít nói ít cười, tất cả thời điểm, đều ngốc ở trong phòng.

Tuy khảo nghiệm ra năng lực thấp nhất, nhưng Tô Nhiễm cũng không ghét bỏ chính mình, tích cực ở trong viện tu luyện.

Đến khi mười sáu tuổi, nàng gặp phải biến cố lớn nhất đời mình.

Đương kim Thừa tướng đại nhân năm thê bảy thiếp, nhưng lại chỉ có một đứa con trai đã hai mươi bốn tuổi, còn toàn là con gái.

Đứa con trai này từ nhỏ đã được nuông chiều đến hư, chỉ thích nam nhân, không thích nữ nhân, tiếng xấu tràn lan, các thiên kim tiểu thư chán ghét, tránh còn không kịp.

Người quyền thế đương nhiên không muốn gả con gái cho hắn, nhà bình dân thì Thừa tướng chướng mắt. Chỉ có Tô phủ, thân phận không cao không thấp, hơn nữa trong nhà cũng nhiều nữ nhi.

==============================