Một Truyền Thuyết Về Ánh Sáng Và Bóng Tối

Chương 87: Mưu lược-Chiến thuật-Hành động(1)




_Mẹ,được không?-Es nài nỉ Angel.

_Không được.Nó rất nguy hiểm,con có thể mất mạng như chơi đấy!-Angel khăng khăng.

_Nhưng...

_Không được đâu.-Angel lắc đầu.

_Vâng...

Cạch.

Es bước ra khỏi phòng,đôi mắt buồn bã.

_Không được ư?-Araki hỏi.

_Ưm.Mẹ bảo rằng nó rất nguy hiểm.

_Hay ta thử nhờ Shiva thử xem!-Kira gợi ý.

_Đối với mọi người,chúng ta chỉ là những chiến binh học việc.Họ sẽ không cho chúng ta đi đâu.-Roly lắc đầu.

_Còn Blood thì sao?Tôi nghĩ tôi có thể nói chuyện được với anh ấy.Có thể anh ấy sẽ giúp chúng ta..-Clantone lên tiếng.

_Được đấy!Làm đi,Clantone.

Suối Rainbow...

Thật là...Mấy ngày rồi mà nữ vương vẫn biệt tăm...Hy vọng rằng cô ấy không sao...Chắc chắn ta sẽ tìm ra cô ấy...Chắc chắn....

Blood nhắm nghiền đôi mắt mệt mỏi lại.

_Blood...Tôi có làm phiền anh không?-Giọng nói của Clantone vang lên.

_Ờ...Ừm...Không sao.Có chuyện gì vậy Clantone?

_Tôi...À,chúng tôi muốn giúp anh tìm nữ vương.

_Cái gì?Không...Không thể được.Nguy hiểm lắm!-Blood phản đối.

_Anh biết được khả năng của tôi mà!Chúng tôi đâu có vô dụng!-Clantone cũng bực tức phủ nhận.

Clantone...Tôi biết khả năng của cậu...Nhưng...Cậu không hiểu đâu...Nguy hiểm..Nguy hiểm lắm...Cậu có dòng máu của "Sát thủ bóng đêm"...Nhưng vì thế mà ta càng không thể để cậu đi...

Tôi làm được...Chúng tôi tuy chưa có kinh nghiệm,nhưng chúng tôi biết lượng sức mình mà!...Chúng tôi có thể làm được!...

Im lặng.

_Thôi được.Cậu hạ gục tôi rồi đấy.Ngày mai chúng ta sẽ khởi hành.-Blood gật đầu.

_Tốt..Tốt quá...Cảm ơn anh.

_Các cậu đi đi.Giữ sức cho ngày mai nữa.Và phải giữ kín nhé!Shiva mà biết thì không tha cho ta đâu.-Blood mỉm cười,nửa đùa nửa thật.

_Vâng...Vâng...-Cả nhóm bỏ đi

Yên bình thật...Thật tốt khi nghỉ ngơi được tại đây...

Đôi mắt Blood nhắm lại.Hơi thở từ từ sâu và đều đặn.Anh đã chìm vào giấc ngủ.

Blood....

Blood....

Ai...Ai vậy...Ai đang gọi ta?...

Là ta...Là ta đây mà...

Một gương mặt từ từ hiện rõ trong bóng tối.

Mi!...Là mi!...

Blood nổi giận khi nhìn thấy hắn,cái kẻ giống hệt mình ngoại trừ màu tóc và tính cách,nhưng...

Ta biết...Ta biết mi sẽ rất tức giận khi thấy ta...Nhưng...Xin hãy nghe ta...

Đôi mắt hắn đầy vẻ tuyệt vọng,cả giọng nói cũng vậy.Chuyện gì đã xảy ra?

Cứu ta...Làm ơn hãy cứu ta...Giúp ta với...Aaaaa

Hắn thét lên đau đớn,hai tay ôm chặt đầu.Hắn khụy xuống.

Không....Không!...Giúp ta...Giúp ta với!....Không!...

Biến mất.

Hắn biến mất.

_Không!-Blood chợt bừng tỉnh.Cánh tay giơ lên như muốn níu kéo lại một cái gì đó đang dần vuột khỏi tầm tay.

Giấc mơ...Chỉ là giấc mơ...Nhưng nó có nghĩa là gì?...

(to be continued..)

_