Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 227: 227. Bánh trung thu




Trình Mỹ Lệ quả thật là có, mới không tới hai tháng, sớm có phản ứng mang thai cũng là bởi vì ngửi thấy được mùi cá.

Ông chủ Vũ dùng tốc độ nhanh nhất, cấp tốc ăn hết cá chép kho!

“Như vậy chị hai cũng không cần buồn nôn … Ợ…” Hiếm thấy ông chủ Vũ ợ hơi ra.

“Vậy cũng không cần liều mạng như vậy đi? Cũng đừng ăn tới hỏng nha?” Hứa Tư Văn đặc biệt đau lòng, chị dâu sao lại không ngửi được mùi cá vậy, xem nam nhân của y ăn tới no căng kìa.

Mặt kỹ thuật viên Hứa kéo kéo thật là dài!

“Con gấp làm gì chứ?” Mẹ Hứa với Hứa Tư Văn không hổ là hai mẹ con quan hệ tốt nhất thân mật nhất, đều đau lòng con rể Vũ Khánh Cương: “Nếu con cứ luôn để ý như thế, vậy chị dâu con mang thai mấy tháng, con còn có thể mỗi lần tới đây đều tránh đi thứ làm cho nó có phản ứng sao? Hơn nửa năm con liền khỏi cần đến nhà nữa.”

“Đúng vậy, chị đây là không thể khống chế, mọi người cũng đừng cẩn thận từng li từng tí một, như vậy chị lại càng khó chịu hơn.” Trình Mỹ Lệ vừa vào cửa liền được Hứa Gia Văn đỡ, trên tay còn kéo tiểu Nữu Nữu.

“Bọn em chỉ là muốn cho chị dễ chịu một chút, ha ha ha!” Vũ Khánh Cương sờ sờ đầu, hắn chưa từng thấy Adela có cái gì mà thời gian phản ứng mang thai, lúc ấy hắn cũng không chú ý, đều là Vũ Nguyên Cát cho người ta chăm sóc Adela, lại có chị dâu Thúy Hoa ở một bên.

Còn thật sự không biết sau khi mang thai có cái gì kiêng kỵ, thôi thì ngày mai tìm thằng nhóc Vũ Nguyên Cát kia hỏi đàng hoàng.

Buổi tối lúc nghỉ ngơi, Hứa Tư Văn lăn qua lộn lại ngủ không được, ông chủ Vũ dứt khoát ôm vợ nằm trong một cái chăn tán gẫu.

Ông chủ Vũ ôm vợ nhỏ giọng hỏi: “Sao vậy? Ngủ không được à?”

Kỹ thuật viên Hứa ủ rũ ủ rũ gật đầu: “Ừm.”

“Nghĩ cái gì vậy? Lại không ngủ yên giấc?”

“Nghĩ tới chị hai.”

Ông chủ Vũ xù lông rồi!

Kỹ thuật viên Hứa còn chưa có phát hiện, tự mình rầu rĩ vùi đầu vào ngực ông chủ Vũ: “Anh hai chị hai đưa tiểu Nữu Nữu cho em làm con nuôi, dưới gối bọn họ sẽ không có con cái, hiện tại chị hai có thể mang thai thêm một đứa, em cũng thật cao hứng, ít nhất sẽ không cứ luôn nghĩ là mình đoạt tiểu Nữu Nữu của anh hai chị hai.”

Kỳ thực thì chung quy vẫn có khúc mắc, lúc này cũng đã được cởi bỏ, trong khoảng thời gian ngắn kỹ thuật viên Hứa hơi xúc động mà thôi.

“Anh hai chị hai đều tuổi trẻ, mặc dù năm nay không có, sang năm năm nữa cũng sẽ có, hiện tại kỹ thuật gì cũng tiên tiến, còn có làm cái gì mà ống nghiệm đó, cái loại mà vừa sinh là được mấy đứa đó.” Ông chủ Vũ an ủi người, luôn luôn rất trắng ra.

“Ừm.” Tâm tình kỹ thuật viên Hứa đột nhiên liền tốt hơn rất nhiều, có lẽ bởi vì ông chủ Vũ mãi mãi chỉ dùng cách nói thuần phác như vậy để an ủi y, làm cho y cảm nhận được tình cảm ôn nhu, mà không phải lời nói suy nghĩ tỉ mỉ.

“Ai, vợ, em nói xem, anh hai có lấy giấy chứng sinh không?” Ông chủ Vũ thật sự chỉ là hiếu kỳ hỏi một câu mà thôi.

Nhưng mà vợ lại cứng người ở trong ngực mình!

Chuyện sao vậy?

“Ha ha, em không có hỏi…” Hứa Tư Văn co giật khóe miệng.

Ông chủ Vũ: “…!”

Ngày hôm sau vừa rạng sáng, Hứa Gia Văn mới vừa mở cửa phòng ngủ mình ra, liền giật mình, bởi vì em trai Hứa Tư Văn của hắn, canh giữ ngay ngoài cửa phòng hắn!

“Tư Văn? Em làm gì sáng sớm canh ở cửa vậy?” Dọa hắn giật mình.

“Anh hai!” Vẻ mặt Hứa Tư Văn nghiêm túc.

“A?” Phản ứng của Hứa Gia Văn rất có ý tứ, nhanh chóng đứng nghiêm lại.

“Anh làm giấy chứng sinh cho chị hai chưa? Tính ra thì đây là cái thai thứ hai của hai người đó!” Tối hôm qua nửa đêm đều ngủ không ngon giấc, theo lời nói lại của ông chủ Vũ lúc sáng, thì y nói mơ nhiều lần, nội dung đều là ‘giấy chứng sinh’ và vân vân, sáng sớm nghe xong, kỹ thuật viên Hứa thật thắt lòng.

“Chưa, chưa có, hôm nay liền đi làm!” Hứa Gia Văn không nghĩ tới Hứa Tư Văn sẽ hỏi vấn đề này.

“Làm sao còn chưa có làm?” Hứa Tư Văn vừa nghe liền cau mày.

“Đã xin rồi, có điều cũng không gấp, hơn nữa quãng thời gian trước không phải làm trường tiểu học với trường cấp hai đó sao? Vẫn kéo dài không đi, ngày hôm nay anh nhất định đi!”

“Có khó khăn gì không?”

“Không có!” Lúc này Hứa Gia Văn trả lời rất có niềm tin: “Không phải em cúng nhiều tiền như vậy, còn làm sự nghiệp công ích và vân vân sao? Lãnh đạo trường học đều rất xem trọng, anh của em cũng thơm lây không ít, đây không phải là trường tiểu học cũng xây dựng đổi mới hoàn toàn sao? Liền dự định cho tiểu Nữu Nữu học tiểu học ở bên này cho có lợi, không đi tân thành nữa, cho dù trường ở tân thành tốt thế nào đi nữa, nhưng gần nhà thì bọn anh cũng tiện chăm sóc nó, chị hai em lại có thai, cũng không thể qua lại dằn vặt tiểu Nữu Nữu.”

Hứa Tư Văn suy nghĩ một chút, thật có đạo lý!

“Vậy cũng tốt, anh mau chóng làm xong giấy chứng sinh đi.” Hứa Tư Văn nhớ mãi không quên chuyện giấy chứng sinh.

“Nhất định nhất định!” Anh hai Hứa gia liên tục gật đầu đáp ứng, sao em trai hắn còn gấp hơn người làm anh trai là hắn vậy?

“Vậy em trở về ngủ bù đây.” Hứa Tư Văn yên lặng đi về phòng ngủ của mình.

Hứa Gia Văn vẻ mặt phức tạp khó hiểu nhìn em trai hắn giống như mộng du trở về ngủ bù, lại lập tức nhìn thấy Vũ Khánh Cương đi ra.

“Cương tử, chuyện gì xảy ra vậy? Tư Văn sáng sớm liền ở ngoài cửa phòng anh chờ?” Hỏi Hứa Tư Văn là không thể nào, chỉ có thể hỏi Vũ Khánh Cương.

Hai người giống như ăn trộm, cẩn thận từng li từng tí một đi tới góc tường mới dám nói chuyện, một người là phụ nữ có thai không thể làm ồn, một người trở lại ngủ bù cũng không thể làm ồn.

“Thôi đừng nói nữa!” Vẻ mặt ông chủ Vũ chua xót: “Đều do em, ngủ không yên nói linh tinh với em ấy cái gì chứ? Nói tới chuyện giấy chứng sinh, em ấy liền ghi nhớ, nửa đêm ngủ không ngon!”

Sáng sớm chạy đến phòng anh vợ giữ cửa gì đó, ông chủ Vũ quả thực không thể thắt lòng hơn nữa có được không?!

Hứa Gia Văn: “…!”

Hứa Gia Văn giải quyết chuyện giấy chứng sinh rất nhanh rất thuận lợi, giống như hắn nói, trên căn bản là người Hứa gia tập đều biết con gái lớn của Hứa Gia Văn cho Hứa Tư Văn làm con nuôi, tuy rằng ở bề ngoài vẫn là cái thai thứ hai, nhưng trên thực tế lại hoàn toàn xem là cái thai thứ nhất mà đối xử, Hứa Tư Văn cũng đã đầu tư không ít tiền cho Hứa gia tập, còn không cần hồi báo, ngay cả nam nhân Vũ Khánh Cương mà y tìm về, cũng mang đến sự phát triển cho Hứa gia tập, nông nghiệp không ô nhiễm và vân vân, Hứa gia tập trước đây chỉ có thể hâm mộ ước ao chỗ khác, hiện tại thì lại là được người ta hâm mộ.

Ông chủ Vũ liên lạc với Vũ Nguyên Cát, hỏi lượng lớn chuyện liên quan tới phụ nữ có thai, khiến Vũ Nguyên Cát kinh sợ không thôi: “Ông chú, chú không thể có lỗi với chú Hứa của cháu nha!”

“Đánh rắm!” Ông chủ Vũ tức giận mắng thằng cháu: “Là thím hai Hứa gia của mày có, tao hỏi mày một chút chuyện kiêng kỵ, mày nói lung tung cái gì vậy? Xem ông chú mày là loại người gì?”

Vũ Nguyên Cát liên tục ở trong điện thoại nhận lỗi, tự mình viết ra một bản trực tiếp gửi đến hòm thư của Vũ Khánh Cương.

Hòm thư của ông chủ Vũ ban đầu vẫn là Ngụy Diên tạo cho hắn, kết quả trên căn bản tất cả đều là làm việc tư, việc công không có bao nhiêu.

Hứa Tư Văn và ông chủ Vũ chuyển bao lớn bao nhỏ về nhà, nào là tổ yến, sữa bột cho phụ nữ có thai, thậm chí ngay cả tạp dề phòng phóng xạ cũng mang về vài cái.

Đồng thời, mô-đun chương trình của Hứa Tư Văn thuận lợi tiến vào giai đoạn thứ năm, nhóm nhân viên tham dự chủ yếu là đám Mai Cảnh đều được phát vài khoản tiền thưởng, lương thì tăng vài lần, Trương Lam Hà và Hứa Tư Văn kiếm lời đầy bát đầy bồn.

Phát lương thưởng và phúc lợi ngày lễ xong, lập tức cho nghỉ, hai người liền mang một xe đồ vật trở về Hứa gia tập ăn lễ.

Vũ Khánh Cương cũng là lần đầu tiên kiến thức được phía nam ăn tết trung thu rườm rà.

Không giống phương bắc chỉ mấy cái bánh trung thu một đống lớn hoa quả, ăn chút gì ngon ngon coi như qua lễ, phía nam, đặc biệt là nơi như Hứa gia tập, có từ đường ở đây, có tổ tiên phải tế, có mộ tổ phải bái.

Sáng sớm Vũ Khánh Cương dậy liền thẳng đến nhà bếp, vừa tới chỗ, mẹ Hứa đã bắt đầu bày ra phần nhân cần để làm bánh trung thu.

Ông chủ Vũ chỉ nhận biết mấy thứ, năm nhân (năm loại hạt thường dùng cho nhân bánh trung thu như hạt điều, hạt bí vân vân…), thanh hồng ti, trứng vịt muối và thịt khô, hai loại trước thường ăn, hai loại sau cũng thường ăn, chỉ là chưa từng ăn làm thành bánh trung thu.

“Mẹ, đây là cái gì vậy?”

“Cái này hả, là hạt sen.”

“Cái này thì sao?”

“Măng tươi.”

“Còn cái này?”

Mẹ Hứa dứt khoát nói với hắn một lần, cái gì nhân đậu đỏ, đậu xanh, hạt vừng đều là bình thường, nhân trà xanh, trà đen, phổ nhị, gạch cua, tôm bóc vỏ và hải sản tươi mới thật sự là tuyệt sắc!

Còn có thịt bò hương cay, heo quay cải mặn, thịt tươi cải bẹ!

“May là mẹ nói sớm, không thì con còn tưởng rằng là đồ ăn sáng chứ!” Hắn thiếu chút nữa liền múc cháo ăn rồi.

Mẹ Hứa mừng rỡ: “Đây đều là nhân bánh trung thu mà Tư Văn tìm ra ở trên internet, tự mình cân nhắc.”

Ông chủ Vũ nhe nhe răng: “Sao em ấy lại làm chuyện xấu vậy!”

Mấy thứ này cũng có thể làm thành bánh trung thu ăn hả? Hắn sợ ăn không trôi!

“Bánh trung thu hành lá thịt xông khói, bánh trung thu bơ sữa gan ngỗng kiểu Pháp!” Mới vừa nói xong lời này, Hứa Tư Văn liền chạy vào, hôm nay y dậy sớm nhất, tự mình suy nghĩ ra hai lạoi bánh trung thu, mới vừa nướng xong liền bưng ra khoe khoang.

Con ngươi ông chủ Vũ cũng thiếu chút nữa trừng rớt ra khỏi vành mắt!

Hứa Gia Văn đỡ khung cửa cười tê liệt!

“Em làm đó!” Hứa Tư Văn còn rất đắc ý, đưa cho Vũ Khánh Cương một khối: “Nếm thử, ăn thật ngon!”

Ông chủ Vũ lại thật sự nếm thử, ăn giống như nuốt thuốc, uống nửa gáo nước súc miệng, sau đó trong ánh mắt mong chờ của vợ xắn xắn tay áo: “Tránh ra. Anh cũng làm một cái bánh trung thu!”

Ông chủ Vũ làm bánh trung thu nhân gì ư?

Hắn lấy nửa cân thịt muối, bỏ thêm chút da, bao mấy cái bánh trung thu ném vào trong lò nướng, nướng ra là cái bánh nhân thịt muối!

Lại tìm một đĩa đậu phộng, bưng nửa chai bia, cái tên này đi ra ngoài tìm ba vợ đối trăng uống rượu ăn bánh trung thu rồi!

Để lại mẹ vợ anh vợ, còn có vợ cười đến ngồi phịch ở nhà bếp…

Tết trung thu vượt qua trong một mảnh tiếng cười cười nói nói.

Qua Trung thu, hai người trở về tân thành Lan Châu, lại xảy ra một chuyện khiến ông chủ Vũ nổi nóng gần như hơ khô Đông Hải, hỏa thiêu lão Long vương!

Hết chương 227