Nam Tức Phụ Của Đông Bắc Hổ

Chương 228: 228. Vết xe đổ không xa!




Lại nói ngày ấy, kỳ thực Hứa Tư Văn thật sự không cảm thấy mình sẽ gặp xui xẻo!

Trước khi y và Vũ Khánh Cương đi về, mẹ Hứa cố ý vào ngôi chùa trong núi, leo bậc thang thật lâu, nghỉ ngơi vài hơi, mới cầu được bùa bình an cho người cả đại gia đình, sau khi trở lại, một phần đóng gói trực tiếp gửi cho thông gia ở Đông Bắc, một phần trực tiếp phân phát một nhà già trẻ, mỗi người đều có, ngay cả thai nhi còn chưa thành hình trong bụng Trình Mỹ Lệ, cũng có một phần, để Trình Mỹ Lệ đeo thay.

Buổi sáng hôm sau, trước khi ra cửa đi làm thay quần áo, không cẩn thận làm đứt dây đỏ!

“Quá không may mắn mà!” Ông chủ Vũ rất mê tín: “Hôm nay hay thôi đi, chúng ta ở nhà nghỉ ngơi đi?”

Còn có thể ư ư a a với vợ nữa!

Gần đây khí trời lạnh nhanh hơn rất nhiều, ông chủ Vũ cũng sống lại theo, cả ngày không cần mở máy điều hòa, mở cửa sổ hô hấp không khí mới mẻ và vân vân, quả thực không thể đắc ý hơn nữa.

“Không được, trong công ty còn có chuyện! Hơn nữa còn phải đi mua đồ, mấy bộ quần áo của anh đừng thấy thời gian mặc ít, nhưng anh vừa ra mồ hôi liền dễ dàng dính quần áo, không chịu khó giặt liền bị thâm! Giặt quá nhiều lần cũng hao mòn, hơn nữa cũng đến mùa thu rồi, anh phải thay quần áo khác.” Hứa Tư Văn căn bản không thèm phản ứng với cái phong kiến mê tín của ông chủ Vũ: “Coi như không ra khỏi cửa, trong nhà cũng không có dây đỏ mà!”

Cho nên nói, vẫn là phải ra ngoài!

“Được rồi!” Ông chủ Vũ thỏa hiệp.

Hứa Tư Văn mua đồ chỉ có mấy chỗ và nhãn hiệu cố định, dây đỏ và vân vân, dứt khoát đến bách hóa Đông Bắc Hổ mua.

Lái xe cũng không tốn thời gian dài, mà từ sau khi có xe, Hứa Tư Văn còn chưa có lái đâu, chiếc xe lúc trước của y, đã sớm bị ông chủ Vũ qua tay không biết xử lý đi đâu rồi.

Cao ốc VT nằm trong khu thương mại tân thành, cho nên bốn phía cũng coi như là phồn hoa, đặc biệt là chỗ mà bách hóa Đông Bắc Hổ mở, vốn dĩ bốn phía đều là các loại công ty, lúc này đã có chỗ để tiêu phí, bách hóa Đông Bắc Hổ tuyệt đối khiến nhóm thành phần tri thức kia cao hứng mà đến thoả mãn mà về.

Náo động đến mức bốn phía cũng có một ít cửa hàng bán lẻ cửa hàng chuyên danh các loại mở ra, có mấy tiệm còn là cửa hàng mà Hứa Tư Văn thường thường đến thăm.

Hiếm thấy Hứa Tư Văn tự mình lái xe đi mua đồ, ông chủ Vũ bởi vì công ty có chuyện, bị cấp dưới gọi về đi làm sức lao động và vật biểu tượng, nên không cùng đi với Hứa Tư Văn.

Hứa Tư Văn có không gian riêng của mình, mỹ mãn lái chiếc xe mà nam nhân của y đặt chế riêng cho y ra khỏi cửa công ty, lái ra đường.

Chỗ y mua đồ thật sự không xa, cách hai con đường mà thôi, sau khi đến nơi, trực tiếp tiến vào cửa hàng, bên trong từ chủ quán đến nhân viên cửa hàng, ngay cả dì quét vệ sinh cũng biết y.

Ai bảo y mua quần áo đều lựa chọn vô cùng kỹ chứ, chính mình thì còn được, còn lúc mua quần áo cho Vũ Khánh Cương, nhất định phải coi kỹ, đặc biệt là phần chỉ may, chính ông chủ Vũ không cẩn thận, Hứa Tư Văn thật sợ một lúc nào đó, hắn vừa không cẩn thận, mặc quần áo gì đó bị đứt chỉ!

“Hứa tiên sinh, vị tiểu thư bên ngoài đi ngang qua xe của ngài nhiều lần, ngài cần cẩn thận chút.” Một nhân viên thu ngân nữ trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp, khi Hứa Tư Văn tính tiền, nhỏ giọng nhắc nhở Hứa Tư Văn một câu.

Cái tiệm này Hứa Tư Văn từng tới cùng Vũ Khánh Cương hai lần, chuyện của bọn họ, các cô cũng biết đến, hơn nữa Hứa Tư Văn tới nơi này, càng là bởi vì người ở nơi này trên căn bản đều có chút ý tứ hủ nữ, sẽ không biểu lộ ác ý với quan hệ của hai người bọn họ.

Ngược lại, còn có thể cho chút tiện nghi và vân vân, chẳng hạn như có vài lần, lúc y thay quần áo, ông chủ Vũ đều có thể dễ như ăn cháo mở cửa phòng thay quần áo ra…

Khụ khụ!

Đề tài kéo xa rồi!

Nhanh chóng kéo trở về!

Hứa Tư Văn được người ta nhắc nhở, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn bên ngoài, cái xe của mình thành thành thật thật đỗ ở nơi đó, hẳn là không cản đường mới phải, huống chi, vị trí y dừng xe, là chỗ đỗ xe chuyên dụng của cửa hàng này, mấy cửa hàng đặt chế cao cấp như vầy, bình thường đều là tiếp đãi thành phần tri thức tinh anh và vân vân, xe cũng hơi nhiều, cho nên ở trước cửa đều có cố định mấy chỗ đỗ xe cho khách nhân quang lâm dừng xe miễn phí.

Một nữ nhân một thân áo váy màu vàng nhạt đi tới, nhân viên thu ngân lập tức mắt sắc chỉ cho Hứa Tư Văn xem: “Chính là cô ta! Thay đổi ba bộ quần áo, cho rằng tôi không thấy được à? Đôi mắt của người bán quần áo chúng tôi đều rất lợi hại!”

Hứa Tư Văn bội phục nhân viên thu ngân không thôi, ánh mắt thật sắc bén, người ta cũng thay ba bộ quần áo rồi mà cô còn có thể nhận ra!

Có điều đây không phải là trọng điểm!

Trọng điểm là, Hứa Tư Văn cẩn thận nhìn một chút, phát hiện cô đó nhìn rất quen mắt!

Đây không phải là Trang Sĩ Nhã sao?

Một cô gái vô cùng tốt trước đây, hiện tại lại làm giống như biến thái vậy!

“Ngài biết sao?”

“Biết, nhưng không quen!”

“Có thể là biến thái đi? Một người con gái êm đẹp, ăn mặc phô trương y như con gà!”

Hứa Tư Văn yên lặng không nói, y cũng nghĩ như vậy…

“Cô ta đi qua!” Nhân viên thu ngân cũng thấy rất thú vị: “Lại thêm ba phút, ngài ra ngoài lên xe lái đi liền đi, mỗi lần cô ta thay quần áo rời đi đều cần mười phút, nếu không thay thì năm phút, một bộ quần áo cô ta chỉ mặc đi ba lần!”

Thật cẩn thận!

“Được!” Ba phút vừa đến, Hứa Tư Văn nhấc theo vài cái túi mua sắm, trực tiếp xông ra ngoài!

Đúng là xông đó!

Bởi vì mấy cô nương trong cửa hàng nói, nếu tâm trí y không kiên định, các cô ấy lập tức liên hệ ông chủ Vũ!

Ông chủ Vũ âm thầm móc nối với không ít nơi, tốt xấu thì mấy cửa hàng vợ thường đi hắn vẫn quen thuộc!

Nhanh chóng mở cửa xe, đem đồ vật ném về chỗ ngồi phía sau xe, sau đó đóng cửa xe, mở cửa bên ghế lái, lên xe, đóng cửa xe, lái xe, cất bước, đi tới!

Một loạt động tác nước chảy mây trôi, thời gian dùng không tới nửa phút!

Cho nên Hứa Tư Văn không phát hiện, sau khi y rời đi không tới hai phút, mấy nam nhân từ bốn phương tám hướng vọt tới, ăn một miệng khí thải ô tô, cũng không thể kịp ngăn cản Hứa Tư Văn lên xe rời đi!

Bởi vì bọn họ làm bí ẩn, xe của bọn họ cũng vừa vặn đỗ ở bên cạnh, mà vừa nãy bọn họ quả thật cũng mua sắm trong cửa hàng bên cạnh, tất cả mọi người đều cho rằng bọn họ có chuyện phải đi, cho nên căn bản là không có suy nghĩ nhiều.

Có điều Hứa Tư Văn lái xe mới vừa đi trên đường không tới ba phút, liền vội vã đạp phanh xe gấp!

Bởi vì trước xe đột nhiên nhảy ra một người!

Lập tức, xe phía sau Hứa Tư Văn cũng đạp phanh gấp, chọc cho tài xế kia từ trong cửa sổ xe nhô đầu ra muốn mắng nữ nhân phía trước, có điều sau khi nhìn thấy bộ dạng Trang Sĩ Nhã, thái độ hơi hơi hòa hoãn chút, nhưng lời nói cũng đặc biệt nặng: “Cô mẹ nó muốn chết nhảy lầu nhảy sông cái nào mà không một lần liền ngỏm củ tỏi? Lại ở trên đường cái đây không phải là gây phiền phức cho đám tài xế bọn tôi sao?”

“Nữ kia, nếu mà muốn tiền, dựa vào sắc đẹp của cô, còn không phải là dễ như trở bàn tay sao?” Phanh xe gấp không chỉ một, có người thì giống như tài xế kia nói chuyện nặng chút, lại có chủ xe ghét nhất là loại người nửa đường xông ra làm tiền như vậy, đối với Trang Sĩ Nhã cũng không khách khí, nói chuyện đặc biệt chói tai.

“Đúng vậy, dáng dấp này còn dễ nhìn hơn mấy chị em ở sảnh Lam Ca nữa nha!”

Hứa Tư Văn chỉ nghe người khác nói, chính y không lên tiếng, ngược lại muốn biết Trang Sĩ Nhã rốt cuộc muốn chơi trò xiếc gì.

“Anh Tư Văn, anh có thể chở em một đoạn đường không? Em, em, em muốn về nhà!” Đối với trêu chọc và tức giận mắng mỏ của người khác, Trang Sĩ Nhã đều không để ý, thích nói thì nói đi, cô ta cũng không rơi khối thịt!

Cô ta bây giờ, chỉ muốn thu phục Hứa Tư Văn, những người kia đã đáp ứng cô ta, chỉ cần thu phục Hứa Tư Văn, những bức hình và video kia và bản gốc đều sẽ đưa tất cả cho cô ta, đến lúc đó cô ta liền phá hủy tất cả, sẽ không bao giờ để vết nhơ trong cuộc đời này trói buộc mình!

Cô ta đã đòi một khoản tiền, tới lúc đó liền xuất ngoại, không trở lại nữa!

Tất cả mọi người nơi này đều làm cho cô ta căm hận, đặc biệt là Hứa Tư Văn, cô ta cảm thấy Hứa Tư Văn đối với cô ta quả thực chính là thấy chết mà không cứu!

Cho nên cô ta mới chịu đáp ứng hỗ trợ những người kia, thuận tiện lấy tiền, sau đó tìm một nước nhỏ Tây Âu vượt qua quãng đời còn lại… Đường lui đều đã nghĩ xong.

Hứa Tư Văn ngồi ở trong xe phì cười một tiếng, dẫn cô ta về nhà?



Đùa gì thế!

Đừng nói y căn bản không có khả năng dẫn cô ta về nhà, không có thời gian cũng không có tính toán đó, coi như là có thời gian rảnh, y tình nguyện ở trong công ty cùng ông chủ Vũ thảo luận xem ăn thịt ba chỉ hay là ăn heo quay cải chua, cũng sẽ không đưa Trang Sĩ Nhã về Trang gia thôn!

Ấn ấn còi ô tô, Hứa Tư Văn ý bảo cô ta tránh đường, ai biết Trang Sĩ Nhã lại vô cùng phấn khởi chạy tới muốn kéo chốt cửa lên xe!

Cái đó làm sao có khả năng!

Hứa Tư Văn căn bản sẽ không mở khóa xe, cửa xe khóa rất kín!

Trang Sĩ Nhã mở nửa ngày cũng không thể mở cửa xe, liền biết mình hiểu lầm, nhưng mà hiểu lầm cũng phải tranh thủ!

Không thì một hồi cô ta sống thế nào?

“Anh Tư Văn! Anh Tư Văn!” Trang Sĩ Nhã gõ cửa kính xe gọi người, dù cho Hứa Tư Văn chỉ kéo cửa xe xuống, cô ta cũng có cơ hội ném dụng cụ theo dõi vệ tinh vào bên trong.

Mấu chốt là, Hứa Tư Văn căn bản không có ý định kéo cửa sổ xe nói chuyện với cô ta!

Hoặc là nói, lúc Hứa Tư Văn gặp phải Trang Sĩ Nhã, cũng cảm thấy có chút không hiểu ra sao, nhất định muốn quấn lấy y, còn chết sống dán vào không tha, không ổn đến trình độ nhất định!

Chuyện khác thường tức có kỳ quái!

Hứa Tư Văn không thể không phòng!

Vết xe đổ của ông chủ Vũ không xa đâu!

Xe là ông chủ Vũ đặt chế cho Hứa Tư Văn, là dựa theo xe của ông chủ Vũ, mà cái xe của ông chủ Vũ có lai lịch ra sao? Đó chính là Thân vương điện hạ lông đỏ người ta đo ni đóng giày cho đó được không?

Quy cách cao tới trình độ nhất định, hai tầng kính chống đạn, còn là loại kính chống đạn chỉ có thể từ bên trong nhìn ra bên ngoài, bên ngoài không nhìn thấy bên trong!

Trang Sĩ Nhã không nhìn thấy người bên trong là biểu tình gì, có điều cô ta sẽ không bỏ qua, tay giống như dính lên xe không buông ra!

Nhưng Hứa Tư Văn mới mặc kệ cô ta buông hay không buông tay!

Đứng ở cạnh cửa xe chính là đứng ở mặt bên, đường phía trước đã không ai chắn, Hứa Tư Văn đạp chân ga, trực tiếp lái xe đi!

Chỉ một thoáng liền quét Trang Sĩ Nhã ngã nhào một cái!

Thiếu chút nữa ngã xuống đất!

Có điều cũng bị trật cổ chân.

Trang Sĩ Nhã đến chết cũng không nghĩ tới, Hứa Tư Văn lại quá tuyệt tình thẳng thắn như vậy, ngay cả lời cũng không nói với cô ta một câu, chỉ bóp còi hai lần, mình liền nhường đường, sau đó… sau đó liền lái xe đi!

Hết chương 228