Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1400




Ồn ào! Toàn trường xôn xao! Mọi người cũng không hề nghĩ tới, chuyện này lại có kết quả như vậy. Lúc trước trên cơ bản mọi người đã liệu trước, lúc này đây Liễu Chiết Nam căn bản sẽ bị thu thập là điều tất yếu. Mà Liễu Giang Duyên lão gia tử gần đây lại ủng hộ Liễu Họa Mi như thế, nhất định sẽ cho nàng tiến thêm một bước.

Thế nhưng kết quả lại là Liễu Chiết Nam làm vị trí phó tổng giám đốc, không hề bị ảnh hưởng, ngược lại còn được tiến thêm một bước, kiêm nhiệm chức vị phó tổng giám đốc bộ tài vụ! Mà Liễu Họa Mi tuy cũng được làm tổng giám đốc tại chi nhánh Tùng Giang, nhưng mà lại bị giáng chức, tuy cũng là tổng giám, nhưng lại không ở trong tập đoàn, bị đẩy ra ngoài, bởi vì như vậy, cho nên tất cả bộ tài vụ dường như rơi vào trong tay Liễu Chiết Nam!

Liễu Chiết Nam lên làm phó tổng giám đốc, thật ra cũng phụ trách tổng giám luôn, chỉ cần định kỳ báo cáo cho Liễu Họa Mi là được, nhưng mà phần báo cáo này còn không đơn giản sao? Chỉ là vài câu nói xuông mà thôi, chuyện mình muốn dấu, Liễu Họa Mi ở xa như vậy, quả thật là một chuyện quá dễ.

Liễu Chiết Nam thậm chí còn nghĩ lỗ tai mình có vấn đề, không tin lời này của ông nội, đây là sự thật? Đây quả là sự thật sao? Mình không bị xử phạt, ngược lại còn được thăng chức? Mà chính cô em họ được lão gia tử ủng hộ lại bị giáng chức?

Chẳng lẽ ông nội đã hạ quyết tâm chọn mình? Chỉ như vậy mới để cho mình tự tung tự tác? Cho dù vừa rồi chỉ cần người sáng suốt cũng có thể nhận ra bản thân mình dung túng cho Liễu Ky Phi làm ra việc như thế, ông nội cũng chỉ mắng vài câu mà thôi, sau đó sẽ không hỏi qua nữa, mà trực tiếp thăng chức cho chính mình?

Nguyên bản muốn an bài cho Liễu Ky Phi ngồi xuống vị trí phó tổng giám đốc bộ tài vụ để bộ tài vụ có người của mình, thế nhưng Liễu Ky Phi đã làm ra chuyện như vậy, khẳng định không thể ủy thác trách nhiệm cho hắn, mà vị trí phó tổng giám đốc cũng không lọt vào túi áo người khác!

Khóe miệng hắn xẹt qua một nụ cười đắc ý, nhìn Liễu Họa Mi, gái điếm thúi này, không phải dùng trăm phương ngàn kế muốn đả kích mình sao? Lần này tốt rồi, chính mình được nâng lên, ngươi là người gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ lại bị sui xẻo, ngươi đã một lòng vì công ty như vậy, vậy hãy tới Tùng Giang đảm nhiệm chuyện hợp tác với công ty Danh Dương đi, hơn nữa ngươi cũng không cần quay lại, cả đời làm tổng giám đốc ở đó đi, chức vị đó lớn cỡ nào nha, cạc cạc!

"Ông nội, cháu." Liễu Họa Mi cũng hoài nghi lỗ tai mình xảy ra vấn đề, ông nội tại sao lại có quyết định như thế? Nhìn bộ dáng này, xem ra ông nội không có hồ đồ? Như vậy lão có dụng ý gì? Chẳng những không truy cứu Liễu Chiết Nam, ngược lại còn để mình tới Tùng Giang.

Nàng âm thầm nghĩ. Liễu Họa Mi đúng là tới Tùng Giang đi xử lý chuyện tình không có gì mâu thuẫn, khác biệt chính là nàng ngược lại nên tích cực đi làm chuyện này mới đúng, bởi vì dù sao nếu xử lý không tốt chuyện này, danh tiếng cả tập đoàn Giang Duyên sẽ bị ảnh hưởng lớn, Liễu Họa Mi dù sao cũng có thể nắm chắc một chút.

Nhưng mà một câu của ông nội lại đem nàng vĩnh viễn lưu lại tại Tùng Giang, tuy vẫn được bảo lưu vị trí tổng giám, thế nhưng chỉ cần người tinh mắt cũng có thể nhìn ra, vị trí này thật ra giống như hữu danh vô thật, trông cậy vào việc Liễu Chiết Nam nghe mình chỉ huy, quả thật là không thể nào.

"Nán lại tập đoàn một thời gian dài cũng không phải là chuyện gì tốt, xuống đó rèn luyện chưa chắc đã không phải là chuyện tốt." Liễu Giang Duyên cũng không cho Liễu Họa Mi có cơ hội giải thích, nói một cách dứt khoát. Liễu Họa Mi âm thầm thở dài một tiếng, nhưng không cách nào nói được gì nữa.

Hội đồng quản trị cứ như vậy kết thúc, có người nghĩ mãi không rõ, có người lại hả hê. Liễu Chiết Nam hăng hái sải bước đi ra khỏi phòng họp, từ hôm nay trở đi quyền lực của hắn trong tập đoàn này đã là vô địch rồi!

Giờ phút này Liễu Hoa lại cau mày, lão có chút không rõ lão gia tử làm thế là có dụng ý gì! Sao lại đột nhiên bắt đầu chèn ép Liễu Họa Mi, rồi lại ủy thác trách nhiệm cho Liễu Chiết Nam?

Đây là đại biểu cho chuyện gì? Chẳng lẽ lão gia tử chuẩn bị chỉ định người nối nghiệp? Liễu Hoa dù có nghĩ thế nào, cũng không thấy đứa con cả này có tiềm chất làm người nối nghiệp, thế nhưng sự thật lại bày ra trước mắt, cũng không thể không tin! Liễu Họa Mi trước sau luôn luôn được sủng ái, lại đột nhiên bị thất sủng, mà chính đứa con cả Liễu Chiết Nam lại chuyển ngược tình thế, cư nhiên thuận lợi thượng vị.

Chẳng lẽ lão gia tử thật sự là lão hồ đồ sao? Cái này có thể khả thi, nghĩ tới đây trong lòng Liễu Hoa khẽ run lên, chẳng lẽ thân thể lão gia tử xảy ra chuyện xấu gì, biết thời gian không còn nhiều cho nên bắt đầu mưu đồ hậu sự? Liễu Hoa đột nhiên cảm thấy khả năng này rất lớn, hơn nữa thập phần có thể, nói cách khác, thái độ của lão gia tử sẽ không khác thường như thế.

Nhưng mà bất kể nói thế nào đây đều là chuyện tốt, chỉ cần để đứa con cả này của mình làm người thừa kế, như vậy khẳng định cũng không vượt qua chính mình, bản thân mình khẳng định cũng thuận lợi tiếp nhận vị trí chủ tịch, chỉ có điều lúc đó cổ phần công ty sẽ thất thoát một chút, thế nhưng không sao cả, sau này sẽ có thể khống chế lại tam phòng của tập đoàn Giang Duyên.

Trong văn phòng của Liễu Giang Duyên, Liễu Họa Mi quật cường nhìn ông nội, nàng không nói gì, nhưng mà trong đôi mắt đẹp lại hiện rõ quang mang ủy khuất, ai cũng có thể nhìn ra.

"Làm sao vậy, tiểu công chúa của ông? Giận ông nội à?" Giờ phút này Liễu Giang Duyên đã không có khí thế như trên cuộc họp hội đồng quản trị nữa, làm cho người ta cảm giác hoàn toàn là một lão già hòa ái hiền lành.

"Ông nội, ông cũng biết, con người của anh họ, tập đoàn mà rơi vào tay hắn, chỉ sợ nhiều năm tâm huyết của ông nội đều bị hắn hủy." Mặc dù Liễu Họa Mi không có biểu hiện ra cảm xúc quá xúc động phẫn nộ, nhưng mà oán khí trong nội tâm cũng không hề ít, nếu không phải nàng biết hiện tại ông nội rất thanh tỉnh, sẽ lập tức mắng lão là lão hồ đồ.

"Ha ha, vậy cháu cảm thấy, cử động lần này của ông nội là lão hồ đồ sao?" Liễu Giang Duyên mỉm cười trong mắt hoàn toàn biểu lộ cảm xúc hòa ái yêu thương.

"Nào có ạ!" Hai gò má của Liễu Họa Mi hơi đỏ lên, bị nói toạc ra tâm sự nàng có phần ấp úng: "Ông nội, cháu ở trong công ty đúng là cũng phát ra được chút ít tác dụng giám sát anh họ, bây giờ mà cháu đi Tùng Giang."

"Ha ha, đây là ông muốn cho đại ca cháu một cơ hội." Liễu Giang Duyên nói ra ý nghĩ của mình, cũng không giấu diếm Liễu Họa Mi: "Đây cũng là cơ hội duy nhất của hắn, là cơ hội cuối cùng!"

"Ông nội, ý của người là." Liễu Họa Mi thở nhẹ một tiếng, con mắt lập tức sáng ngời, nàng minh ý ông nội muốn nói.

"Không sai!" Liễu Giang Duyên nhẹ gật đầu nói: "Khi không có cháu giám sát, ông sẽ vứt toàn bộ quyền lợi vào tay nó, nếu như nó chịu sửa đổi, như vậy tập đoàn Giang Duyên sau này sẽ là của hắn. Nếu như ngược lại, hắn hãy an phận làm một tên thiếu gia quần áo lụa là đi, phần hoa hồng kia cũng đủ để hắn hưởng thụ cả đời rồi."

Liễu Họa Mi nghe xong ông nội giải thích, thở dài một hơi, xem ra ông nội đã hạ quyết tâm rồi.

Nhưng mà lúc trước chính mình quyết định đưa ra sơ sót trong bản sổ sách thu chi của tập đoàn trước hội đồng quản trị, bây giờ cũng không cần đưa nữa, bởi vì bộ phận tài vụ đã thành thiên hạ của Liễu Chiết Nam, chính mình không cần đề cập tới.

"Lúc này yên tâm rồi chứ?" Liễu Giang Duyên thở dài nói: "Họa Mi, người ông xem trọng nhất chính là cháu, thế nhưng lại không muốn để cháu tham gia vào chuyện tranh đoạt trong gia tộc! Ông rất hy vọng cháu vẫn là tiểu nữ hài nhi mấy năm trước ở trước mặt ông làm nũng. Sau này tìm một người đàn ông tốt mà nương tựa, sinh vài đứa cháu ngoại cho ông nội."

"Ông nội, cháu không lấy chồng đâu, cháu sẽ mãi ở bên người." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liễu Họa Mi giống như con tôm bị luộc chín đỏ ửng.

"Nữ hài tử cuối cùng vẫn phải lập gia đình." Liễu Giang Duyên thở dài, trong nội tâm cũng tràn đầy mâu thuẫn nói: "Cháu cũng không nên trách đại ca, trong mắt hắn cháu chỉ là một nữ hài tử, cuối cùng vẫn là người của người ta, cho nên hắn không hi vọng tập đoàn của gia tộc biến thành của hồi môn. Thế nhưng hiện tại hai vị anh họ của cháu thật đúng là không nên thân, tập đoàn này nếu như rơi vào trong tay bọn nó, chỉ sợ một Liễu Giang Duyên cũng không là gì, bất quá ý nghĩa đã rất rõ ràng."

"Nhưng mà cuối cùng bọn nó cũng vẫn là con cháu của ông, ông vẫn phải cho bọn nó một ít cổ phần." Liễu Giang Duyên nói: "Người cầm lái của công ty, bất kể nói thế nào, không ai có thể hơn cháu, cháu sẽ không trách ông nội bất công chứ?"

"Nào có ạ?" Liễu Họa Mi lắc đầu nói: "Thật ra cổ phần hay không cổ phần đều không sao cả, cháu là một phụ nữ, cần nhiều tiền làm gì? Đủ tiêu là được rồi, cháu không muốn chứng kiến tập đoàn Giang Duyên huy hoàng như vậy lại chia rời."

"Lúc này đây cháu đi Tùng Giang coi như đi nghỉ phép, cũng khó cho cháu, cứ như vậy vùi đầu vào công việc, không hề có thời gian nghỉ ngơi." Liễu Giang Duyên nói: "Tốt nhất lần sau về mang theo bạn trai theo cho ông."

"Ông nội, người nói gì vậy a?" Liễu Họa Mi rất xấu hổ.

Văn phòng của Liễu Chiết Nam, Liễu Chiết Nam có chút áy náy nhìn Liễu Ky Phi, đây chính là kẻ tâm phúc nhất của mình a! Nếu không nói Liễu Ky Phi này thật sự có năng lực nịnh nọt, vài ngày ngắn như vậy, liền từ một đệ tử chi thứ của Liễu gia biến thành kẻ tâm phúc tuyệt đối của Liễu Chiết Nam! Đương nhiên tuy Liễu Chiết Nam có phần bất tài, thế nhưng không thể phủ nhận được vẻ mặt nịnh nọt của Liễu Ky Phi này.

"Nam ca, ngài không cần phát sầu vì chuyện của tôi, hôm nay là một ngày đáng mừng a!" Trong lòng Liễu Ky Phi đang rất tiếc nuối không thể ngồi lên vị trí tổng giám tài vụ, hơn nữa cũng không thể trả thù Kinh Tiểu Lộ, thế nhưng trên vẻ mặt lại rất vui vẻ: "Chúc mừng Nam ca, sau này bộ tài vụ chính là thiên hạ của ngài, trong tập đoàn này cũng không ai có thể cản trở bước chân ngài rồi!"

"Nói cũng đúng!" Liễu Chiết Nam nghĩ đến chuyện chính mình có thể đảm nhiệm vị trí phó tổng giám đốc bộ tài vụ, khóe miệng dãn ra đến nỗi muốn rách, nói: "Nhưng mà thật sự ủy khuất cho cậu! Thật sự là không biết hôm nay lão gia tử bị làm sao, lại có thể đẩy đồ đê tiện Liễu Họa Mi ra ngoài, thật sự là một chuyện đại vui mừng!"

"Đúng vậy, đây mới là chuyện vui nhất, sau này không có cô ta tại bên cạnh Nam ca khoa tay múa chân, Nam ca có thể một tay che trời rồi." Liễu Ky Phi cười hắc hắc nịnh nọt.

"Nhưng mà chuyện này lại có điềm không đúng, sao lại sao lại đột nhiên ủng hộ tôi nhỉ?" Sau khi cười xong Liễu Chiết Nam lại có chút nghi kị, hắn cũng không phải người ngu, sao không phát giác ra hôm nay lão gia tử có điểm khác thường chứ?

"Đương nhiên không tầm thường rồi!" Liễu Ky Phi cười nói: "Nam ca, tôi cảm thấy, phản ứng của hiện giờ lão gia tử, là muốn bồi dường ngài trở thành người thừa kế đó!"

"Hả? Nói xem nào?" Trong lòng Liễu Chiết Nam lập tức kích động, chẳng lẽ thật sự là thế sao?

"Đương nhiên, bằng không cũng không cực lực đề cử ngài như thế, ngược lại sau khi bị phanh phui, còn để ngài làm phó tổng giám đốc bộ tài vụ, mà Liễu Họa Mi ngược lại chẳng những không đả kích được ngài, chính cô ta lại bị đẩy đi!" Liễu Ky Phi nói: "Điều này đã có thể thấy được tâm tư của lão gia tử, đó chính là đã xác định được người nối nghiệp, vô luận Nam ca làm như thế nào trong mắt lão gia tử ngài chính là người nối nghiệp, cho dù việc làm có phần quá phận, nhưng lại không có bắt bẻ gì, dù sao thượng vị giả nào mà chẳng có chút khuyết điểm." Ân, nói có lý!"

Thần sắc của Liễu Chiết Nam càng hiện lên vẻ đắc ý.

"
Mà về phần Liễu Họa Mi lại bị đẩy đi, cái này lại càng dễ giải thích." Liễu Ky Phi nói: "Lão gia tử không thích nàng làm ở vị trí đó, dù sao cũng chỉ để nàng bổ xung mà thôi, cũng là vì lợi ích của công ty, mà không phải nhằm vào Nam ca, cho nên lão gia tử liền động tới nàng. Thế nhưng vì để ngài thuận lợi thượng vị, cho nên lão gia tử đã quét sạch chướng ngại, cho nên nương theo cái cớ ngày hôm nay, liền đẩy nàng đi!"

"
Ky Phi, lúc này tôi mới phát hiện ra cậu thật sự có thiên phú làm quân sư quạt mo a?" Liễu Chiết Nam vỗ vỗ vai Liễu Ky Phi giống như kiểu gặp được tri âm tri kỷ vậy.

"
Hắc hắc, tôi nghĩ cho dù hôm nay Liễu Họa Mi cùng Nam ca không có tranh đấu, lão gia tử cũng sẽ tìm một cái cớ khác để đẩy Liễu Họa Mi đi, đem trách nhiệm ủy thác cho ngài." Liễu Ky Phi tiếp tục phân tích nói: "Hôm nay vừa gặp một cái cơ hội tốt như vậy, không lầm thì lão gia tử còn ở đằng sau tán dương Nam ca ngài nữa a!"

"
Ky Phi, tôi quyết định, sau này cậu làm quân sư cho tôi, ở bên cạnh tôi, mặc dù không có chức vụ chính xác trong công ty, thế nhưng mỗi tháng tôi sẽ cho cậu năm vạn đồng tiền lương! Làm tốt, sẽ được thưởng thêm!" Bây giờ Liễu Chiết Nam càng thuận mắt với Liễu Ky Phi, có một tên người hầu như vậy ở bên cạnh, quả thực là như hổ thêm cánh.

"
Cám ơn Nam ca!" Liễu Ky Phi nghe vậy vội vàng đáp ứng, một tháng năm vạn, bản thân mình chỉ làm quân sư mà thôi, mà công ty của mình cũng không có ảnh hưởng gì, quả thực chính là cho không a. Hơn nữa còn có thưởng thêm nữa.

"
Sau này khi tôi thượng vị, cậu yên tâm, cậu chính là công thần lớn nhất, đến lúc đó, chức vị phó tổng giám đốc này đều là của cậu!" Liễu Chiết Nam phóng khoáng nói.

"
Vậy cám ơn Nam ca trước!" Liễu Ky Phi há không rõ, đi theo Liễu Chiết Nam có chỗ tốt gì? Sau này giống như đi cạnh thái tử vậy, một khi thái tử đăng cơ chính mình dưới một người trên vạn người a.

"
Liễu Họa Mi, nàng vẫn còn quá tiện nghi, tốt nhất để nàng vĩnh viễn không thể trở về là tốt nhất!" Lòng tham của con người thường là không đáy, lúc trước Liễu Chiết Nam còn đang vì Liễu Họa Mi bị đẩy ra ngoài mà cao hứng, trong nháy mắt này đã muốn dồn Liễu Họa Mi vào chỗ chết, bằng không một khi giữ nàng lại, chung quy cũng có thêm một địch nhân, vạn nhất một ngày kia lão gia tử lại hồ đồ, làm cho nàng Đông Sơn tái khởi đây chính là uy hiếp rất lớn nha.

"
Nam ca, ngài yên tâm, tôi đây còn có hậu chiêu mà, đảm bảo Liễu Họa Mi chết chắc!" Lúc trước Liễu Ky Phi đã mưu đồ hậu chiêu đối phó với Kinh Tiểu Lộ, đồng dạng chiêu này có thể dùng trên người Liễu Họa Mi.

Kế hoạch của Liễu Ky Phi chính là, Kinh Tiểu Lộ cùng Hứa Tiểu Bân cùng nhau đi đời, lúc này Liễu Họa Mi đi vào, như vậy cũng cho nàng đi theo luôn.

"
Hả?" Liễu Chiết Nam lộ ra vẻ mặt hứng thú, nói: "Cậu có biện pháp tốt gì có thể làm cho cô ta vĩnh viễn biến mất?"

"
Đương nhiên." Liễu Ky Phi cười lạnh một tiếng nhỏ giọng bên tai Liễu Chiết Nam: "Đến lúc đó chúng ta làm như vậy như vậy. Không sợ Liễu Họa Mi không chết."

*****************

"
Gia tộc Lancer bên kia có động tĩnh gì không?" Dương Minh nhàn nhã ôm Vương Tiếu Yên ngồi ở trong sân Hồ Điệp bảo, đối diện là Vương Tung Sơn cũng đang thoải mái ăn hoa quả. Không ai nghĩ tới, mấy ngày trước gia tộc Hồ Điệp còn nguy cơ trùng trùng, bây giờ lại trở nên yên bình như thế.

Phương Thiên cùng Vương Nhược Thủy đang ở một góc sân chỉ bảo Lão Buffon cùng phu nhân Buffon, nhưng mà hai lão gia hỏa này cũng thật không biết mệt, có thể được tổ sư gia cùng tổ sư gia phu nhân dạy bảo, quả thực là một chuyện vinh hạnh lớn lao.

"
Không có, chú thấy Thomas sẽ không dễ dàng buông tha cho Gould, dù sao cũng là thân cháu ngoại của lão mà." Vương Tung Sơn nói: "Giống như là chú lúc trước cũng không chịu gả Yên Yên cho tên Gould kia vậy."

Dương Minh nhẹ gật đầu: "
Xem ra chúng ta cấp chưa đủ uy hiếp cho gia tộc Lancer a! Hẳn là nên gọi Lão Buffon tới, để cho bọn họ chịu chút áp lực nữa."

"
Không cần, chú lập tức khởi hành đích thân đi tới gia tộc Lancer lấy đầu Gould về." Khi Vương Tung Sơn nói tới cái tên này, khóe miệng xẹt qua một tia hận ý: "Gould đã khiến gia tộc Hồ Điệp chúng ta bị vũ nhục, chú nhất định phải khiến hắn trả bằng máu."

Dương Minh mỉm cười chứng kiến bộ dáng hiện tại của Vương Tung Sơn, chỉ biết lão thống hận Gould cỡ nào! Nếu không phải mình quen biết người của gia tộc Buffon, hiện tại gia tộc Hồ Điệp hẳn là lâm vào đại nguy hiểm a!

Mà trải qua hết thảy những điều này, Hồ Điệp vẫn không làm gì hết, nếu nói gia tộc Hồ Điệp chủ động trêu chọc cùng kết thù với gia tộc Lancer, như vậy bị trả thù cũng chỉ có thể nói là chính mình vô năng.

Thế nhưng rõ ràng là Gould đã khiêu khích, nói ra lời thề, sau lại tìm tới gia tộc Lancer muốn báo thù! Người như vậy chính là một tên tiểu nhân chính cống, Vương Tung Sơn sao có thể lưu hắn?

Nếu như không đem Gould tế điện, lửa giận trong lòng Vương Tung Sơn sao có thể vơi? Nếu Vương Tung Sơn không làm ra phản ứng gì, chỉ sợ cả gia tộc sẽ cười nhạo lão vô năng!

Có gia tộc Buffon cường đại hỗ trợ như vậy, cũng không đi trả thù, điều này sẽ làm cho người ta cảm thấy Vương Tung Sơn quá vô năng hoặc là thậm chí hoài nghi, dựa vào gia tộc Buffon là giả!

"
Cũng tốt, nhưng mà gia tộc Lancer hẳn là cũng có cao thủ tồn tại, cháu đề nghị, chú Vương chú nên mang theo vài tên đệ tử tới, cũng có thể chiếu cố lẫn nhau." Dương Minh nói.

"
Chú hiểu mà, yên tâm đi!" Vương Tung Sơn nhẹ gật đầu nói: "Các người cứ chờ tin tốt của chú đi!"