Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 1142




Chương 1142:

 

Mạc Tuân nhìn Mạc Thần Dịch, đứa con trai này luôn có những cách rất thú vị: “Con thực sự dự định đi Hoa Tây.

 

Châu?”

 

Mạc Thần Dịch gật đầu: “Đúng vậy.”

 

Mạc Tuân đi tới cửa sổ sát đất trước, ánh mặt trời xán lạn bên ngoài dát một thân anh vàng óng ánh, một lúc lâu sau anh nhàn nhạt mở miệng: “Lòng hiếu kỳ hại chết một con mèo, Mạc Thần Dịch, có một số việc bố không nói cho con lại là một loại bảo vệ con.”

 

“Bố, con đã nói rồi, bố lựa chọn không nói cho con đó là lựa chọn của bố, nhưng con sẽ điều tra ra, đây là lựa chọn của con, chúng ta không can thiệp chuyện của nhau.”

 

Mạc Tuân hừ một tiếng, sau đó anh sâu kín nhìn về phía Bịch Sữa Nhỏ: “Ba năm trước đây mẹ con vứt bỏ bó, chạy với người đàn ông khác.”

 

Mạc Thần Dịch ah oh một tiếng: “Trong dự liệu, ba năm nay con thực sự là chịu đủ cái mặt oán phụ này của bố rồi.”

 

*… Mẹ con cùng người đàn ông khác sinh con, đứa nhỏ và thằng kia đều ở Hoa Tây Châu, nó và con xem như là cùng mẹ khác bố.”

 

Mạc Thần Dịch nghe lời này nhanh chóng chau chặt mày, rất rõ ràng cậu không có ngờ đến trên thế giới này cậu còn có anh chị em cùng mẹ khác cha.

 

Mạc Tuân ngay từ đầu cũng không định nói chuyện này cho Mạc Thần Dịch, nhưng chỉ số IQ của Mạc Thần Dịch quá biến thái, căn bản giấu không được, còn không bằng cho cậu dự phòng trước, để cậu có chuẩn bị tâm lý một chút.

 

“Mạc Thần Dịch, con còn định đến Hoa Tây Châu không?”

 

Mạc Thần Dịch ngắng đầu nhìn Mạc Tuân: “Đi, tại sao không đi? Bó, tên tình địch kia giao cho bố, đứa nhóc kia giao cho con.”

 

Long Phượng Manh Oa(*) (*) Ý chỉ cặp song sinh trai gái vô cùng đáng yêu Mạc Tuân không nói chuyện, Lê Hương lại một lần nữa rời khỏi anh, rời khỏi anh và Dịch Dịch, cô đến Hoa Tây Châu tìm Tô Hi và đứa bé kia rồi, trong lòng cô căn bản không có sự tồn tại của hai bố con anh, cho dù anh nắm Lê Hương trong lòng bàn tay, cô vẫn lẳẩn trốn, anh cảm thấy… mệt mỏi.

 

Mạc Tuân xoay người vào phòng tắm: “Chuẩn bị một chút, chuẩn bị bay đến Hoa Tây Châu.”

 

Buổi chiều Mạc Tuân đã tới Hoa Tây Châu, trong đại sảnh sân bay, Mạc Tuân chia tay với Mạc Thần Dịch.

 

Tống Minh cung kính nói: “Thiếu gia, tiên sinh hiện tại cũng ở Hoa Tây Châu, tiên sinh đã rất lâu không gặp Dịch Dịch tiểu thiếu gia rồi, nên tôi muốn mang Dịch Dịch tiểu thiếu gia đi gặp tiên sinh.”

 

“Tiên sinh” trong miệng Tống Minh vẫn là Mạc Từ Tước.

 

Ánh mắt Mạc Tuân lóe lên một cái, ba năm nay theo Lê Hương rời đi, đã từng hai đại đế vương thương giới – Lệ Quân Mặc và Mạc Từ Tước đều đã biến mắt dưới đáy mắt thế nhân, hiện tại Mạc Từ Tước đột nhiên xuất động, giáng xuống Hoa Tây Châu, điều này không bình thường.

 

“Bồ tôi ở Hoa Tây Châu, vậy bác Lệ thì sao, có phải cũng ở Hoa Tây Châu hay không?” Mạc Tuân hỏi.

 

Tống Minh gật đầu: “Đúng vậy, Lệ tổng và tiên sinh đều ở Hoa Tây Châu.”

 

Có thể đồng thời kinh động hai người đàn ông này, để bọn họ tụ tập Hoa Tây Châu chỉ có người cũ hơn 20 năm trước, xem ra lần này Lê Hương đi tới Hoa Tây Châu là có thêm mục đích nào đó, ít nhất, Lê Hương sẽ mang Lâm Thủy Dao, và tệ hơn còn có mẹ của anh – Liễu Anh Lạc cùng nhau xuất hiện, Hoa Tây Châu phong vân dũng động, bão tố sắp tới rồi.

 

Mạc Tuân nhìn thoáng qua Mạc Thần Dịch: “Mạc Thần Dịch, ngoan ngoãn nghe lời.”

 

“Dạ, tạm biệt bó.” Mạc Thần Dịch mang theo Tống Minh rời đi.