Người Cầm Quyền

Chương 465: Sống chung thế nào




- Đối với vấn đề này, tôi cũng có một số suy xét và ý kiến tuy không được thuần thục cho lắm mong Chủ tịch Hàn chỉ bảo cho ý kiến

Tần Bạch Thần cung kính nói.

Trong công việc trước kia, Tần Bạch Thần và cục trưởng Phạm Huệ Đức đều không có qua lại, Phạm Huệ Đức lại áp chế ông ta gắt gao. Khiến ông ta cảm thấy Phó cục trưởng Thường vụ trong Cục căn bản không có quyền nói chuyện gì, tuy nhiên ông ta vẫn nhịn, nhưng ông ta cũng không cam lòng bị áp chế, bởi vậy đối với công việc các mục của Cục xúc tiến đầu tư khá để bụng, đặc biệt là đối với chút vấn đề của Phạm Huệ Đức, ông ta tự nhiên bất cứ lúc nào cũng hiểu được, cho nên Hàn Đông vừa hỏi ông ta liên quan tới công tác của Cục xúc tiến đầu tư không đủ để kiến nghị tương ứng, Tần Bạch Thần một năm một mười nói cũng là có trật tự. Chờ ông ta nói xong, Hàn Đông lại hỏi mấy vấn đề, Tần Bạch Thần đều giải thích cặn kẽ khá rõ ràng.

Đối với việc này Hàn Đông cũng khá là hài lòng, về phần Tần Bạch Thần không phải là ngồi không ăn bám, đối với công việc của Cục xúc tiến đầu tư cũng khá là quan tâm. Đương nhiên từ trong ngữ khí của ông ta lộ ra vài phần có ý nhằm vào Phạm Huệ Đức. Vậy cũng là bình thường, đổi lại là người khác, chắc chắn cũng nói xấu y

- Tình hình này tôi đã hiểu rồi.

Hàn Đông thản nhiên nói

- Ông quay về xem xét, triển khai công việc thế nào thì tốt hơn.

- Tôi nhất định nhớ kỹ chỉ thị của Chủ tịch Hàn, nỗ lực nắm chắc các hạng mục công tác, tranh thủ làm được thành tích lớn hơn.

Tần Bạch Thần nghe ra được lời ám thị trong lời của Hàn Đông, trong lòng kinh ngạc, xem ra bản thân lần này đến thật đúng lúc, nếu không chuyện tốt thế này sao có thể rơi vào tay mình chứ. Tuy rằng ông ta bây giờ đã là Cục trưởng, nhưng đích thật ở Cục xúc tiến đầu từ không có ngôn quyền, có thể tiến lên trước một bước phù chính, thực sự là hai tình huống khác nhau

Vừa nghĩ tới ngày trước chịu ác khí, Tần Bạch Thần âm thầm hạ quyết tâm, đợi thật có một ngày mình nhất định sẽ cho bọn họ biết tay.

Dù sao nếu như Hàn Đông để mình đảm nhiệm Cục trưởng Cục xúc tiến đầu tư, cũng hy vọng bản thân nắm chắc Cục xúc tiến đầu tư, làm ra thành tích tương ứng.

- Chủ tịch Hàn, vậy tôi cáo từ trước.

Tần Bạch Thần cung kính nói, cẩn thận lui ra ngoài.

Đi ra bên ngoài rồi, ông ta khách khí nói lời cảm ơn với Tả Nhất Sơn, ông ta chỉ là Phó cục trưởng Cục xúc tiến đầu tư, có thể gọi điện báo cáo công việc cho Hàn Đông, bởi vậy thân là Thư ký Hàn Đông, Tả Nhất Sơn căn bản có thể trực tiếp từ chối khéo, cho nên Tả Nhất Sơn có thể báo một tiếng, ông ta cũng nên vô cùng cảm kích

- Xem ra ông chủ rất vừa lòng với ông ta. Vẻ mặt cười như hoa.

Trong lòng Tả Nhất Sơn thầm nghĩ, xem ra sau khi tới thành phố Tân Châu. Anh ta nghe được Thư ký của những người khác đều gọi lãnh đạo mà mình phục vụ là ông chủ, trong lòng cũng bắt đầu gọi Hàn Đông như vậy.

Hàn Đông nghĩ một chút, người của Cục xúc tiến đầu tư chắc chắn là phải thay rồi, chỉ là chuyện sớm hay muộn, cũng nhanh để Cục xúc tiến đầu tư có thể triển khai công tác, đồng thời cũng để những lãnh đạo của cục khác trong lòng có áp lực một chút, để bọn họ nhìn rõ thấy thế cục hiện nay.

Lập tức Hàn Đông đến văn phòng của Hạ Kim Cường, thấy Hàn Đông đến, Hạ Kim Cường vô cùng kinh ngạc, cười rồi mời Hàn Đông vào khu tiếp khách ngồi xuống

- Chủ tịch Hạ, liên quan đến công tác của Cục xúc tiến đầu tư tôi có chút ý tưởng muốn báo cáo với ngài một chút.

Hàn Đông mở mồm đi thẳng vào vấn đề.

- Thông qua mấy ngày hiểu việc của tôi, công tác của Cục xúc tiến đầu tư tồn tại không ít vấn đề, chủ yếu là mấy điểm sau đây.

Hàn Đông đem mấy điểm của Tần Bạch Thần ra, lại thêm ý tưởng của mình nói một lượt, cho rằng phải điều chỉnh nhân sự của Cục xúc tiến đầu tư.

Hạ Kim Cường hiểu ý của Hàn Đông chủ yếu là muốn giết gà dọa khỉ, một mặt là để những người phân công quản lý cục khác hiểu được thế cục, mặt khác là cho Khâu Thụy Hòa thấy, cho dù Phạm Huệ Đức là người gần nhất với Khâu Thụy Hòa, thầm chí là đến cả Cục xúc tiến đầu tư gia tăng cơ cấu lâm thời, Phạm Huệ Đức cũng đi tìm Khâu Thụy Hòa trước.

- Hàn Đông công việc của cậu, tôi toàn lực ủng hộ, nếu cậu đã cho rằng Cục xúc tiến đầu tư điều chỉnh một chút, vậy thì điều chỉnh đi. Có ý tưởng gì thì tôi chắc chắn ủng hộ, đến lúc đó báo cho Bí thư Hề một tiếng, phỏng chừng vấn đề thông qua hội nghị Thường ủy không lớn.

Hạ Kim Cường cười nói.

Hàn Đông gật đầu, nói

- Cảm ơn sự ủng hộ của Chủ tịch Hạ, tôi cũng thông báo cho Bí thư Hề.

Trên thực tế trước đây hắn đã đạt được nhận thức chung với Hề Hiểu Kiến rồi, chỉ là không có nêu đích danh ai ra mà thôi. Có điều nói thế với Hạ Kim Cường, cũng là tránh cho Hạ Kim Cường nghĩ nhiều trong lòng.

Hạ Kim Cường cười cười, nói

- Vậy thì tốt, đúng rồi, tôi nghe nói Hàn Động cậu bắt được Cục trưởng Cục công an Hứa Kiến Thế trưa nay uống rượu?

Hàn Đông đối với việc này sớm trong lòng đã có sự chuẩn bị rồi, cho dù chuyện này, chắc chắn là không giấu Hạ Kim Cường được, bởi vậy Hàn Đông gật đầu nói

- Vâng, lúc đó tôi nghiêm khắc phê bình ông ta.

Hạ Kim Cường đối với việc này kỳ thực đã biết hết rồi, ông ta thân là Chủ tịch thành phố, tự nhiên đối với các phương diện gió thổi cỏ động trong thành phố đã có cảnh giác rồi. Mà Cục công an lại là bộ môn mà ông ta muốn hạ nhất, bởi vậy ngược lại muốn nhân cơ hội nào đó làm việc phát, có điều nghe Hàn Đông không bằng lòng nói nhiều về chuyện này, ông ta tiếp tục nói.

- Nghe nói ông ta còn để người bắt nhà đầu tư mà Chủ tịch Hàn mời đến sao? Ông ta là biết pháp luật mà còn phạm pháp nghiêm trọng đó, lấy quyền mưu tư, đối với kiểu người này, nên nghiêm túc xử lý, quyết không nuông chiều.

Hàn Đông đoán được dụng ý của Hạ Kim Cường, có điều liên quan đến việc này của Hứa Kiến Thế, Hàn Đông sớm đã một công đôi việc đối với Hề Hiểu Kiện, lại còn hắn không muốn Hạ Kim Cường lợi dụng bản thân, cũng không muốn giằng co nhiều.

- Chủ tịch Hạ, chuyện này, bây giờ trên cơ bản đã giải quyết, Hứa Kiến Thế đã thương lượng giải quyết với hai nhà đầu tư kia rồi, chuyện này, từ trên cơ bản mà nói, có hiểu nhầm, chủ yếu là người của đồn công an chuyện bé xé ra to, cho nên mới làm phức tạp như vậy.

Hạ Kim Cường mỉm cười khẽ nhíu mày. Xem ra Hàn Đông không muốn động vào Hứa Kiến Thế rồi, vậy thì chắc chắn là đã dựa vào chuyện này mà trao đổi với Hề Hiểu Kiến.

- Tên này, vẫn đang lấy lòng hai bên, trên thực tế hắn muốn điều chỉnh người của Cục xúc tiến đầu tư, còn nắm lấy việc này, ta thúc đẩy thêm một chút, cũng có thể đạt được mục đích rồi.

Hạ Kim Cường nghĩ thầm trong lòng, có chút khó chịu với Hàn Đông, lại nói thế nào thì mình cũng quen Hàn Đông không lâu, lại thêm lúc đó còn tận lực giúp đỡ hắn, hắn sao lại không nhớ chứ.

Tuy nhiên, cho dù trong lòng có khó chịu với Hàn Đông, nhưng Hạ Kim Cường vẫn không thể hiện ra ngoài. Ít nhất tạm thời hàn Đông vẫn không có thể hiện rõ ràng đầu nhập vào phía Hề Hiểu Kiến, cũng là nói bản thân vẫn còn cơ hội. Chẳng qua là cần có lợi ích thích hợp để trao đổi mới được. Hàn Đông cảm thấy trong lòng Hạ Kim Cường có chút bất mãn, nhưng cũng chẳng còn cách nào, dù sao Hàn Đông cũng dựa vào cách nghĩ của mình mà làm việc, tuyệt không để người khác dắt mũi. Nói thêm một chút, Hàn Đông liền cáo từ.

Đợi Hàn Đông đi rồi, Hạ Kim Cường nghĩ một chút, liền gọi điện cho Hề Hiểu Kiến, nói

- Bí thư Hề, lúc nãy tôi nghe Hàn Đông nói về chuyện của Cục trưởng Hứa Kiến Thế của Cục công an, hành vi của ông ta thực quá làm càn, quả thật bôi nhọ thành phố Tân Châu, nếu như hành vi này truyền ra ngoài, chắc chắn ảnh hưởng không tốt cho thành phố ta.

Hề Hiểu Kiến nghe thấy Hàn Đông đã đem chuyện này nói cho Hạ Kim Cường, nhất thời tức giận, ông ta rất nhanh phản ứng lại. Cái này hoặc là Hạ Kim Cương cố ý nói vậy dù sao ông ta cũng muốn hiểu tình hình có liên quan, cũng rất dễ dàng mà, lại còn Hàn Đông thân là Phó chủ tịch thành phố, muốn điều chỉnh nhân sự của Cục xúc tiến đầu tư, chắc chắn cũng phải thông báo một chút với Hạ Kim Cường, cho dù Hề Hiểu Kiến cũng hiểu bây giờ Hàn Đông chỉ sợ còn đang xem bên trong, bởi vậy tạm thời vẫn chưa đầu nhập vào bên nào.

- Chuyện này, tôi đã có tìm hiểu sâu qua với Hàn Đông, cũng nghiêm khắc phê bình vời Hứa Kiến thế, để ông ta viết bản kiểm điểm, ngăn chặn phát sinh chuyện này lần nữa.

Hề Hiểu Kiến muốn nói đại khái chuyện về sau thế nào, liền từ từ chậm rãi nói, thậm chí có nói ra mình và Hàn Đông có trao đổi.

- Con cáo già này.

Trong lòng Hạ Kim Cường thầm nghĩ, lại trong điện thoại nói mấy câu về Hứa Kiến Thế, rồi dập điện thoại.

- Anh Đông, chúng tôi vẫn còn ở Thanh Vân sơn trang, vẫn ở gian phòng mà hôm qua ăn cơm.

Ngưu Chí Không trong điện thoại nói địa điểm ăn cơm tối nay nói cho Hàn Đông.

Sáu giờ kém mấy phút, Hàn Đông liền tan ca, sau đó quay về một chuyến, đổi xe Santana rồi đi đến Thanh Vân sơn trang.

Quân khu chính ủy Hàn Quốc Bình đã tới rồi, thấy Hàn Đông tới, vẻ mặt ông ta tươi cười nói

- Chủ tịch Hàn, sớm đã muốn uống với ngài rồi, biết ngài hai hôm nay bận, cho nên không dám quầy rầy ngài.

Hàn Đông cười nói

- Tôi cũng đang có ý này, tối này còn phải mời Chính ủy Hàn mấy chén.

- Ha ha, hai người, đều là chủ, cũng không nên nói lời khách sáo vậy chứ, đợi lát nữa uống xong rồi phân vai.

Lữ Nam Phương cười nói.

Khi ăn cơm, Hàn Quốc Bình cũng rất hào sảng, chạm cốc mấy lần với Hàn Đông.

- Chủ tịch Hàn lại là cán bộ cấp Phó sở trẻ tuổi nhất tỉnh ta, trước đây tôi có nghe danh tiếng của Chủ tịch Hàn, bây giờ Chủ tịch Hàn tới Tân Châu, tôi tin rằng sự phát triển của thành phố Tân Châu nhất định sẽ khởi sắc. Quân Khu cũng bằng lòng vì sự phát triển của Tân Châu mà làm ra sự cống hiến của mình, bởi vậy về sau Chủ tịch Hàn có chỉ thị gì, trực tiếp chỉ bảo là được. Quân khu nhất định sẽ hoàn thành

Hàn Đông lập tức cầm chén lên, vẻ mặt cảm thán nói, ông ta nói như vậy, cũng coi như là thể hiện thái độ của bản thân rồi.

Hàn Đông chạm cốc với ông ta, nói

- Vậy tôi cảm tạ Chính ủy Hàn trước, quân dân một nhà, đồng tâm hiệp lực, chắc chắn sẽ làm tốt công việc.

Đang nói chuyện, điện thoại của Hàn Đông vang lên, cầm ra xem, là Chu Khải Kiệt gọi điện đến, nhận điện thoại nói

- Anh Chu, có chỉ thị gì?

- Ha ha, còn có chỉ thị gì chứ, cậu không phải đang tiến bộ sao, Chu mỗ tôi đến lúc chuẩn bị qua coi coi.

Chu Khải Kiệt cười nói, tuy trước kia đã qua chúc mừng rồi, nhưng từ sau khi Hàn Đông nhậm chức, ông ta vẫn chưa có qua thành phố Tân Châu.

Hàn Đông nói

- Anh Chu muốn đến, tôi nhất định sẽ tiếp đãi quy cách cao nhất.

Chu Khải Kiệt mỉm cười nói

- Ha ha, vậy tôi tràn trề chờ đợi, đúng rồi, Hàn Đông cậu chung sống với lão Hạ thế nào rồi?

Hàn Đông ngẩn người, lập tức hiểu được cuộc điện thoại này của Chu Khải Kiệt, cũng không phải chỉ là chuyện nói muốn đến thăm mình.