Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2156: Lấy giới phá giới (1)




Luân Hồi Táng Khu, nhất trùng thiên nhất trùng quan, mười tầng trời giống như mười cỗ quan quách xếp cao dần.

Đế táng cửu trùng quan, thập trùng quan ở đây được gọi là nơi Táng Thiên, tầng trời thứ mười được Phục Mân Đạo Tôn đổi tên thành Táng Thiên.

Chung Nhạc tới đây không khỏi giật mình, thấy lửa rừng rực cháy bao rùm toàn bộ Luân Hồi Táng Khu, cả mười tầng trời Táng Khu đều cháy.

Mười tầng trời Luân Hồi Táng Khu, mỗi tầng đều không hề nhỏ, dù sao cũng là nơi linh hồn quy táng, nếu địa vực mà nhỏ thì sao dung nạp được linh hồn tử vong của cả vũ trụ này?

Thực tế là mười tầng trời của Luân Hồi Táng Khu, mỗi tầng đều lớn hơn cả một Lục Đạo Giới gấp nhiều lần, hơn nữa kỳ lạ là nhìn từ ngoài thì mười tầng trời Táng Khu bên ngoài to bên trong nhỏ. Tầng Táng Thiên trong cùng là nhỏ nhất. Nhưng khi vào trong thì ngược lại bên trong to bên ngoài nhỏ. Quy mô của Táng Thiên lớn hơn tầng trời đầu tiên gấp nhiều lần!

- Đây là…

Hắn không khỏi cảm thấy da đầu tê dại, lẽ nào đây đều là do các đế thi của Phục Hy thần tộc gây ra?

Cuối thời đại Địa Kỷ, Phục Hy thần tộc ngoài đế linh các đời Thiên Đế, đế linh cảu toàn bộ đại đế trogn lịch sử đều hạ giới tham chiến, muốn dùng cứu vãn tình thế nhưng lại bị Đạo Thần ngăn cản, toàn quân bị tiêu diệt.

Mấy trăm vị đại đế Phục Hy thị, anh linh tận diệt, nhưng tàn hồn tàn linh thì vẫn chứa đầy chấp niệm của họ, muốn đấu tranh tới phút cuối cùng cho Phục Hy hị.

Là Bất Diệt Thần Thức của Ký Tiết Đế gọi họ tới tầng thứ chín Táng Khu Đế Táng Thiên, tập trung họ ở Đế Táng Thiên, biến thành Táng Hồn Trủng, an táng họ ở đó.

Tàn hồn tàn linh của các đại đế oán niệm không tắt, chấp niệm bất diệt, muốn sau khi hồn tiêu phách tán dùng thi thân, hồn và phách còn lại biến thành một vị đế thi tiếp tục chiến đấu, chinh chiến, sát phạt vì Phục Hy thần tộc, giành lấy tương lai cho Phục Hy!

Sau khi Chung Nhạc trở thành Thiên Hoàng Đế từng ngự giá thân chinh Luân Hồi Táng Khu, quyết chiến với Tứ Diện Thần ở Táng Khu, chính là để bảo vệ vị đế thi này.

Trận chiến này bề ngoài là Táng Linh Thần Vương dẫn quân thảo phạt phản nghịch, là trận chiến giữa Táng Linh và Táng Đế, nhưng thực chất là trận chiến giữa Chung Nhạc và Thiên Đế.

Hai bên đều che giấu mục đích của mình, cuối cùng Chung Nhạc buộc Tứ Diện Thần phải từ bỏ Luân Hồi Táng Khu và Chung Nhạc đoạt được vùng thánh địa này.

Đến nay, vị đế thi đó xuất thế rồi.

Chung Nhạc nhìn thì thấy trong ngọn lửa đỏ rực cháy là Táng Linh Thần Vương dẫn chư vị thần ma Táng Khu bảo vệ Táng Thiên, kết thành các tòa Thất Đạo Luân Hồi đại trận, ngăn không cho lửa xâm nhập Táng Thiên.

Thần ma Táng Khu khác với thần ma bên ngoài, thần ma ở đây đều được sinh ra từ hồn linh, đại đạo cũng tự thành hệ thống, là bộ phận quan trọng nhất tạo thành khu thứ bảy luân hồi.

Đại đạo ở Luân Hồi Táng Khu áp chế ngoại đạo, chỉ thần ma Táng Khu mở phát huy được chiến lực ở đây, những người khác tới đây đều bị áp chế.

Nhưng sau khi khu thứ bảy luân hồi, có nghiên cứu về khu thứ bảy luân hồi, về Thất Đạo Luân Hồi, cũng có thể thi triển thần thông trong Táng Khu.

- Chiến đấu, tiếp tục chiến đấu!

Bên ngoài Táng Thiên, một vị đế thi thân hình cao lớn gầm lên không ngớt, đứng sừng sững giữa trời đất, nhiều lần công kích các tòa Thất Đạo Luân Hồi sát trận khiến những tòa trận pháp đó rung chuyển không thôi, khiến các vị thần ma Táng Khu bị đánh bay bốn phương tám hướng. Những vị thần ma đó lại nhanh chóng được trận pháp kéo về tiếp tục duy trì sự vận hành của trận pháp.

Táng Linh Thần Vương đích thân chủ trì đại trận, đương nhiên là không tầm thường!

Hỏa diệm vẫn rừng rực cháy, mức độ ác liệt của nó có thể nói thiêu rụi mọi thứ. Chung Nhạc thấy bầu tinh không trong Táng khu đã bị thiêu đốt tiêu điều, trong lòng không khỏi kinh hãi.

Đó là nộ hỏa, nộ hỏa của Chiến Thần đã chiến tử.

Vị đế thi này khi mới sinh ra đã có chiến lực khủng bố như vậy, đúng là cường hãn.

- Thực lực của hắn có thể sánh với Thái Cổ Thần Vương rồi.

Chung Nhạc lộ vẻ nghi hoặc, thực lực của vị đế thi này cao đã đành, nhưng quan trọng là trạng thái có phần không ổn, quá điên cuồng, mãi không thôi, không phân địch ta, cứ chiến đấu mãi.

Chắc chắn Táng Linh Thần Vương đã nhắc tới Chung Nhạc, tới Phục Hy với đế thi, nhưng đế thi vẫn chiến đấu, vậy là kỳ lạ rồi!

Đế thi hiện giờ đúng là ác thi, hung ác vô cùng.

- Lẽ nào khi Tứ Diện Thần tọa trấn nơi này đã giở trò?

Chung Nhạc trầm ngâm, bước về hướng Táng Thiên, ngọn lửa bừng bừng kia khi hắn tới lại tự động tách ra nhường đường cho hắn.

Chung Nhạc tới trước vị đế thi kia quan sát kỹ lưỡng. Thấy đế thi vẫn là Phục Hy hình thái, đầu người thân rắn, quanh người bùng cháy nộ hỏa, thần thông thi triển cũng đều là thần thông của Phục Hy.

Uỳnh uỳnh!

Đế thi nhìn thấy hắn, một chưởng đánh xuống. Chung Nhạc tâm niệm khẽ động, chìa bàn tay ra, không gian vô lượng lập tức đổ sập vào lòng bàn tay hắn, cũng cuốn cả đế thi vào.

Đế thi đúng là cường hãn, đuôi rắn quất mạnh, thân hình trườn đi như rồng như rắn, xuyên qua không gian, vô cùng nhanh nhẹn, muốn thoát khỏi sự khống chế của hắn.

Trong khi đuôi rắn quẫy qua lại, Chung Nhạc thấy dấu tích của trăm loại thần pháp Phục Hy thần tộc, thần thông của mấy trăm vị Phục Hy đại đế, dường như dung hợp toàn bộ trên người hắn, có bóng dáng công pháp của hàng trăm vị Phục Hy đại đế.

- Chiến!

Đế thi gầm lớn, phá tan thế giới trong lòng bàn tay Chung Nhạc, muốn thoát ra khoài.

Bất Diệt Thần Thức trong mi tâm Chung Nhạc bùng phát, xung kích vào não của đế thi:

- Chư vị tiền bối, ta là Phục Hy…