Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 605: Thân phận của Thi Vân (hai)




Edit: kaylee

Tay để bên trong tay áo của Cố Nhược Vân nắm chặt thành quyền, nàng lui về phía sau hai bước, rũ mi mắt xuống, dùng linh hồn truyền âm hỏi: "Tử Tà, có biện pháp nào có thể đối phó hắn không?"

Yên tĩnh!

Trong linh hồn, hoàn toàn yên tĩnh.

Tiếng nói của nàng giống như đá chìm đáy biển, không có được một chút hồi âm nào.

Tử Tà giống như biến mất, làm cho nội tâm của Cố Nhược Vân vô cùng căng thẳng, sốt ruột kêu: "Tử Tà………."

Trả lời nàng, vẫn là không gian hoàn toàn yên tĩnh.

Từ đầu tới cuối Tử Tà đều đứng ở trong Thượng Cổ Thần Tháp, căn bản không có rời đi nửa bước, vậy vì sao thời khắc này sẽ đột nhiên biến mất không thấy? Chẳng lẽ là đã xảy ra chuyện gì?

Nghĩ vậy, trong con ngươi vốn đang bình tĩnh như mặt nước của nàng xuất hiện một chút kích động, lqđ kích động này không phải vì bản thân sắp sửa đối mặt với nguy hiểm, mà là vì……. Tử Tà giống như đã xảy ra chuyện!

Từ lúc trùng sinh tới nay, nam nhân tà mị tùy ý kia luôn luôn làm bạn ở bên, là hắn cùng với nàng từng bước một từ nhỏ yếu biến cường đại! Có thể nói, nếu không có Tử Tà, cũng sẽ không có nàng hiện tại! Nếu Tử Tà xảy ra cái tình huống gì, vậy cả đời này, nàng đều sẽ không tha thứ cho bản thân!

"Cố Nhược Vân, ta lại cho ngươi một cơ hội, ngươi giao Thiên Bắc Dạ và Thượng Cổ Thần Tháp ra đây cho ta."

Nam nhân đi tới gần Cố Nhược Vân vài bước, nâng cằm cao ngạo kia, lạnh giọng ra lệnh.

Cố Nhược Vân lui về phía sau vài bước, nắm tay trong ống tay áo càng nắm càng chặt, đột nhiên, nàng nở nụ cười, tươi cười phía trên khuôn mặt tái nhợt kia vô cùng đẹp đẽ, sửa lại thái độ thanh lãnh trước kia.

"Thượng Cổ Thần Tháp? Nếu ta thật sự giao cho ngươi, chỉ sợ lát sau ta sẽ ngay cả tính mạng cũng khó giữ được, nếu ngươi có bản lĩnh thì giết ta, sau khi giết ta, ngươi vĩnh viễn cũng không lấy được Thượng Cổ Thần Tháp."

Nam nhân dừng bước chân, ‘phì’ cười một tiếng, cho dù thấy không rõ vẻ mặt của y, nhưng mà giọng nói kia vẫn lãnh ngạo trước sau như một.

"Cố Nhược Vân, đừng cho rằng ta không biết Thượng Cổ Thần Tháp giấu ở bên trong linh hồn của ngươi, ta chỉ cần giết ngươi rồi cướp đi linh hồn của ngươi, có thừa biện pháp làm cho ngươi giao ra Thượng Cổ Thần Tháp và Thiên Bắc Dạ!" Y lại nâng bước chân lên, llêqquúyđônn từng bước chân nặng nề dừng ở trái tim của Cố Nhược Vân: "Ân ân oán oán mấy vạn năm qua, ta đều sẽ làm nó kết thúc ở hôm nay! Cố Nhược Vân, ngươi không nên trở về! Nhưng mà ngươi đã lựa chọn trở về chỗ này, ta đây sẽ làm cho ngươi chịu thống khổ linh hồn bị hủy diệt, làm ngươi vĩnh viễn không cách nào luân hồi chuyển thế."

Cố Nhược Vân hơi hơi nhíu mày, nàng thật sự không rõ lời nam nhân này nói là có ý tứ gì?

Cái gì gọi là nàng không nên trở về?

Chẳng lẽ lúc trước nàng cũng quen biết nam nhân này? Nhưng vì sao một chút ấn tượng nàng cũng không có?

"Kỳ thực ngươi không giao ra Thượng Cổ Thần Tháp cũng không sao, chỉ cần ngươi chết, trên đời này, lại không người có thể khống chế Thượng Cổ Thần Tháp, mà ta chỉ cần đợi thêm thời gian là có thể phá giải phong ấn rời đi, lúc đó, toàn bộ đại lục, chính là thiên hạ của Bản Thánh, ha ha ha!"

Giọng nói kiêu ngạo của nam nhân truyền khắp toàn bộ sơn động, ở dưới tiếng cười kia của y, lực lượng cường đại ầm ầm mà ra, tràn ngập hơi thở tử vong.

Thời khắc này, ở dưới uy áp cường đại kia, Cố Nhược Vân cảm giác hô hấp khó khăn, giống như một ngọn núi to lớn hung hăng áp ở dưới thân, khiến nàng hít thở không thông.

Lần đầu tiên, tử vong cách nàng gần như thế, cũng là rõ ràng như vậy..........

"Không được, tiếp tục như vậy mà nói ta tuyệt đối sẽ chết ở chỗ này! Hiện giờ tiểu Dạ còn chưa thể phục hồi như cũ, Tử Tà cũng mất đi tin tức, nếu ta chết, sẽ không có người có thể trợ giúp bọn họ, l^q"đ cho nên vì bọn họ, ta phải sống sót." Cố Nhược Vân nóng lòng lên, nàng không biết rốt cuộc Tử Tà đã xảy ra chuyện gì mà lại đột nhiên biến mất, bởi vậy nàng phải nhanh chóng rời đi nơi này, mới có thể đi Thượng Cổ Thần Tháp xem xét kết quả..........