Phượng Hồng Vô Tâm - Tiếng Chuông Gió

Chương 8: Chương 8





Đang suy nghĩ về tình hình thời sự quốc tế thì tự nhiên bên cạnh tôi có một giọng khàn khàn vang lên:
- Bốn mắt, tao ngồi với!
Láo thật, thằng nào dám xúc phạm đến cặp kính trí thức của anh thế, tôi ngước mặt lên nhìn, một thằng da ngăm đen, tóc mượt, nhìn hơi đậm người đang đứng đó thở hổn hà hổn hển, quần áo xộc xệch, rồi chẳng đợi tôi nói gì, nó ngồi phịch xuống ghế, tựa tay cầm hồ sơ dự phòng quạt lấy quạt để. Tôi xê ra cách nó một khoảng, hỏi:
- Cậu này! Cậu là ai thế hả? Gặp lần đầu mà đã mày tao chí tớ, lại còn kêu tôi bốn mắt, cậu có ý gì hả?
Nó quay sang tôi, oang oang:
- Dào ôi! Không mày tao thì ấy ấy tớ tớ à, nghe đàn bà bỏ mẹ! Mà cận thì gọi bốn mắt chứ còn gọi gì? Tao cũng cận này.
Nói đoạn, nó lấy trong túi áo ra cái kính gọng đen, đeo lên mắt. Đáng lẽ ra nếu đang cấp 2 thì tôi có thế đạp cho nó gãy đôi kính rồi, nhưng trái lại, tôi lại thấy thằng này khá thú vị, tính cách có nét rất giống thằng Dũng, bỗ bã và ghét chuyện khách sáo. Tôi nhã nhặn hỏi lại:
- Thế ông định chọn ban nào? Tôi chọn ban D thôi, không học nổi Toán Lý Hóa.

Nó quay sang cười ha hả:
- Hóa ra mình không lập dị đến vậy. Có đứa thấy tao chọn ban D, nó dám bảo mình đàn bà mới sợ chứ. Để tao nói ày nghe này, ban D nó có môn Toán bồi dưỡng logic, môn Văn dạy kĩ năng sống và giao tiếp, Ngoại ngữ giúp đỡ thêm, quá được. Hơn nữa, con gái vào ban D rất nhiều, tha hồ chọn mà chẳng lo ai giành ai.
Tư tưởng lớn gặp nhau, đã thế nó lại còn khôn hơn mình ở cái ý ban D có lắm gái nữa chứ. Đúng là trường cấp 3 nó rộng hơn cấp 2 về mọi mặt. Hai thằng tán dóc đủ thứ chuyện, nào là hôm thi phòng tao có bà giám thị ngon cực, rồi cấp 2 lớp tao thế này thế nọ. Mãi đến khi trống báo tập trung, hiệu phó thông báo ngày thứ năm đi nhận lớp chính thức, hai thằng mới về, mà tôi còn chưa kịp biết tên nó nữa, tiếc quá.
Thứ năm, tôi đến trường từ sớm, mắt liếc qua bảng thông báo trước phòng Hội đồng, "Tên mình đâu nhỉ, đây rồi, lớp 10D2, phòng 4 tầng 4!", chán nản leo lên tầng 4, tôi vào phòng trước, trong lớp vẫn chưa có ai cả, hôm nay mình làm học sinh gương mẫu rồi. Chiếm cứ lấy bàn 2 ở giữa lớp, tôi ngồi gõ lạch cạch xuống mắt bàn, mắt hướng ra cửa xem có ai đến chưa. Cái lớp này đúng là kì lạ thật, suốt nửa tiếng thì không đứa nào mò vào, đến tận lúc trước trống còn 2-3 phút mới lũ lượt chen nhau vào lớp. Tôi nhanh mắt quét một vòng, điểm qua các gương mặt sẽ học cùng mình suốt 3 năm, sau một hồi quan sát và phân tích, tôi đưa ra nhận xét chung: Âm thịnh dương suy, có tới 28 nữ trong khi có mỗi 15 nam. Mặt bằng chung của các bạn nữ trong lớp là được, đặc biệt có một vài bông hoa nổi bật lên giữa rừng hoa, lại còn có một bạn mặt xinh xắn, dáng chuẩn thôi rồi, vậy mà lại cắt tóc Tomboy, đáng lẽ để tóc dài thì xinh phải biết. Đặc biệt ngồi ở bàn đầu là một cô gái đáng thuộc hàng xinh nhất lớp, da trắng, hai má hơi ửng hồng, mặt baby, tóc tém một bên nhìn rất ngộ.
Mải mê ngắm bạn kia, thầy chủ nhiệm vào lúc nào không hay, thấy bọn bên cạnh đứng lên chào thầy tôi mới luống cuống đứng lên theo. Ngày nhận lớp hôm nay ngoài việc phát hiện ra nhiều em xinh xinh trong lớp thì mọi chuyện chỉ có nói sơ qua về nội quy, kỉ luật, rồi bãi để xe rồi thầy giáo giới thiệu qua về mình. Sau đó là phân công cán bộ lớp, tôi giờ mới chú ý xem thầy sẽ chọn ai làm những đầu tàu của cái lớp này. Thầy chủ nhiệm hỏi:
- Bạn nào đã có kinh nghiệm làm lớp trưởng, chi đội trưởng thì giơ tay!
Một con nhỏ lùn lùn, tóc búi cao giơ tay, vị trí lớp trưởng được giao cho nó. Rồi tiếp theo là lớp phó học tập, rồi cán sự Toán, Lý, Hóa, Anh, Sinh, chợt thầy nheo mắt nhìn vào bàng điểm năm lớp 9 của lớp, hỏi to :
- Bạn nào là L.T. Hưng! Đứng lên cho thầy xem nào.

Nghe đến tên mình, tôi ngơ ngác đứng dậy. Thầy đọc to:
- L.T Hưng, điểm TBM năm lớp 9 : Văn 8,5; Sử 9,8; Địa 9,5. Làm cán sự Văn- Sử- Địa !
Cả lớp ồ lên rõ dài, mấy đứa bàn trên quay người xuống xem mặt thằng thầy vừa đọc tên, bạn bàn trên cũng quay xuống nhìn tôi. Ôi giây phút anh tỏa sáng, huy hoàng ngay từ ngày đầu vào lớp. Lúc tôi ngồi xuống, xung quanh nổi lên bao tiếng xì xào:
- Thằng này chuyên C à?
- Điểm Văn cao vãi! Chẳng bù cho tao
- Con trai mà điểm văn cao thế, xem ăn mặc thì chắc nhà giàu mua điểm rồi.
Nghe câu cuối mà tôi nóng cả máu, không biết đứa ghen ăn tức ở nào dám đặt điều ình, thế tao con trai thì điểm văn tao phải thấp hả. Tôi xác định ví trí vừa có tiếng nói vừa nãy, ghi nhớ trong đầu, nghe giọng là con gái rồi, để xem con nặc nô nào dám ăn gan hùm.
Kết thúc buổi nhận lớp, tôi ra về, trước lúc về tôi ngoái ra sau hỏi thằng cán sự Lý về thời khóa biểu, thực chất mắt nhìn xuống góc lớp phát ra tiếng nói, biết mặt đứa vừa phát ngôn câu đó. Không khó để nhận ra cái góc đó có mỗi ba đứa con gái, chỉ một trong ba đứa thôi, nhưng không rõ con nào. Lúc xuống nhà để xe, lại cái giọng đó vang lên lúc lướt qua tôi, tôi liếc mắt nhanh sang, thì ra là con cắt tóc tomboy, người thì xinh mà sao độc địa như rắn thế. Được rồi, mấy hôm nữa giờ Văn tao sẽ ày thấy ai mới là bá đạo Văn ở cái lớp này, xem mày có tài gì mà dám to mồm.

****************
Hóng chờ mãi cũng đến ngày thứ ba tuần sau, dạy Văn lớp tôi là một thầy gióa già sắp nghỉ hưu, thầy có mái tóc bạc phơ, nhìn như ông tiên. Cái khiến tôi thấy rất lạ ở chỗ rằng thầy dạy mà chẳng mang cặp, sách vở gì cả, thầy chỉ vào lớp, cầm phấn viết lên bảng đề bài : "Ôn luyện kiến thức cũ" , xong thầy ngồi xuống ghế giáo viên, dặng hắng đọc :
- Hãy nêu cảm nghĩ của em về con chó vàng của lão Hạc, cả lớp làm ra vở, thời gian là 30, dài ngắn tùy ý, xong thầy sẽ gọi ba người lên để khảo sát qua trình độ của lớp.
Thầy đọc đề xong, tôi đã thấy một số đông ngồi cắm đầu cắm cổ viết, một số khác thì ngó ngang ngó dọc, hình như bọn này chẳng suy nghĩ gì đã viết rồi. Tôi thì ngồi nghĩ ra một cái dàn bài, rồi vạch ra mấy ý chính, sau đó viết ra một đoạn ngắn nửa trang. Lúc mình làm bài xong còn thấy chúng nó đang cắm cúi viết, có đứa viết được gần hết tờ đúp rồi. Thầy Văn khẽ gõ thước cạch một tiếng báo hiệu hết thời gian. Xong thầy chắp tay sau lưng, đi vòng vòng quanh lớp xem qua bài. Thầy chọn ba bài dài nhất, đeo kính lão lên, xem xong lại lắc đầu, nói:
- Tình hình chung là các em làm bài quá lan man dông dài. Không đi vào ý chính, điển hình như bạn T.N.Thu An, làm bài cả một tờ đôi, diễn đạt câu từ rất mềm dẻo nhưng vẫn chưa toát được ý chính. Cán sự Văn đâu? Đưa bài lên cho thầy xem.
Tôi vội vàng cầm tờ giấy kiểm tra chuyển cho con lớp trưởng ngồi ngoài, nó đưa lên cho thầy, lúc về nó bảo tôi:
- Sao cậu làm ngắn thế? Làm dài như An còn chưa đủ ý kìa.
Ở trên bàn giáo viên, thầy Văn xoay bài làm của tôi xuống dưới lớp, chúng nó xì xào:
- Ngắn quá!
- Biết ngay mua điểm mà. Văn thế mà cũng 8,5 được

- Trông mặt thư sinh mà giảo hoạt thế!
Mặc cho chúng nó nói ngang nói dọc, tôi im lặng mắt hướng lên theo dõi từng động tác của thầy về bài làm mình. Thầy đọc xong, lại đọc lại, xong thầy ngẩng lên, dõng dạc:
- Đọc xong bài của bạn Hưng, bài chỉ nửa trang nhưng có ý chính, ý nhỏ, không bị thừa những đoạn phân tích lan man. Bài làm nêu rõ được quan điểm cá nhân và cái nhìn theo nhiều hướng. Được! Cộng 1 điểm hệ số 2 vào bài sát hạch sắp tới.
Cả lớp lại ồ lên, tối hướng mặt về phía con bé cắt tóc tomboy, thấy cặp mắt đẹp của nó giờ long lên nhìn tôi hậm hực, ái chà, giận mà vẫn xinh thế, giá như không có cái tính ghen ăn tức ở thì mục tiêu là bé này rồi. Tôi cố làm mặt lạnh te, không tỏ thái độ gì, quay lên bảng nghe thầy đọc nội dung chính của chương trình lớp 10. Thằng Hoàng cán sự Lý ngồi sau tôi khẽ kéo vai áo tôi giật giật, cười bảo:
- Mày làm rạng danh cánh mày râu trong lớp đấy, bọn tao tự hào về mày vãi. Tý nữa ca Lý xem tao thống trị nhé, ở dưới nhỡ vẫy cờ hoa, khẩu hiệu cho tao đấy.
Tôi ngoái ra sau, cười :
- Ô kê con dê! Cho bọn kia biết thế nào là sức mạnh đàn ông, quân ta thua số lượng nhưng hơn về chất lượng.
Tiếp theo là giờ Lý, thằng Hoàng lên bảng giải bài 3-4 lần, đến mức cô giáo không cho nó lên tiếp nữa để dành cơ hội cho người khác. Xem nó làm bài mà tôi hoảng, mấy bài khoét rỗng, đo U, tính độ nổi, nó làm vèo vèo, có bài nó chẳng bấm máy tính gì. Tuần đầu tiên vào cấp 3 của tôi khá tốt, ấn tượng với cả lớp, đánh phủ đầu con An tomboy, mọi chuyện tốt đẹp ngoài sức mong đợi.