Quan Bảng

Chương 680: Trần gia hồng đỉnh




- Thiên vương cái địa hổ.

Khi Tô Mộc vừa gọi một ly cà phê, chuẩn bị thưởng thức, bên tai đột nhiên truyền đến một giọng nói, thanh âm này vang lên rất đột nhiên, thiếu chút nữa khiến Tô Mộc làm đổ ly cà phê xuống bàn.

Cái này là cái gì? Thiên vương cái địa hổ! Nhưng không có cách nào, ai bảo trước khi đến đây, Đệ Ngũ Bối Xác đã nói, ám hiệu khi hai người gặp nhau chính là cái này, nghĩ tới đây, trong lòng bất đắc dĩ cười một tiếng Tô Mộc, nhìn sang hướng nam tử bàn bên cạnh, vẻ mặt thản nhiên.

- Ai là con yêu đó.

So với câu nói của đối phương, thật ra càng làm cho Tô Mộc chán ngán chính là câu trả lời của mình, cái gì gọi là ai là con yêu đó? Nếu như không phải là sự thật, Tô Mộc cũng hoài nghi, Đệ Ngũ Bối Xác có phải cố ý đùa cợt mình, ngữ điệu ám hiệu như vậy, làm cho người nghe cảm giác da đầu tê dại.

- Tô ca, tôi là Tiểu Ngoan.

Sau khi đối phương ngồi xuống liền cười nói.

Xác định thân phận? Tô Mộc nhìn qua phát hiện đây là một người trẻ tuổi, dung mạo anh tuấn, khóe miệng luôn lộ ra nụ cười nhàn nhạt, hắn có lẽ nhỏ tuổi hơn Tô Mộc, nhưng ánh mắt linh động khiến cho Tô Mộc không khỏi thở dài. Cục Quốc An thật đúng là nơi nhân tài đông đúc, người như vậy cũng có thể thu về dưới trướng, thật sự là rất khó tưởng tượng, bên trong tổ chức khổng lồ này, rốt cuộc có bao nhiêu tinh anh.

Nam tử giống như vậy, nếu không phải biết lai lịch của hắn, vừa nhìn thấy tuyệt đối sẽ cho hắn là một sinh viên đại học.

- Tiểu Ngoan?

Tô Mộc nhíu mày nói.

- Không sai, tôi chính là Tiểu Ngoan. Tiểu Ngoan là tên của tôi. Tôi tương đối hiền lành, vì vậy mọi người thích gọi bằng tên thân thiết như vậy.

Tiểu Ngoan cười tủm tỉm nói.

Được rồi, Tiểu Ngoan thì Tiểu Ngoan, dù sao Tô Mộc cũng không có ý định gì với hắn, mỉm cười nói:

- Tôi nghĩ mục đích tôi tới đây cậu đã biết, hiện tại nói cho tôi nghe xem, đồ đã mang tới hay chưa?

- Dĩ nhiên. Tôi làm việc anh cứ yên tâm, hơn nữa chuyện này còn do Ngũ tỷ phân phó. Chuyện của người khác tôi có thể bất kể, nhưng chuyện của Ngũ tỷ tôi làm sao có thể mặc kệ.

Tiểu Ngoan nheo mắt nói.

Ngũ tỷ? Chính là cách gọi đơn giản như vậy đã bộc lộ ra rất nhiều chuyện. Khó trách Đệ Ngũ Bối Xác lại tìm tới người này. Xem ra quan hệ giữa người này và Đệ Ngũ Bối Xác tuyệt đối không đơn giản. Đúng thế, nếu như không có chút quan hệ, Tiểu Ngoan còn trẻ như vậy, làm sao có thể được an bài đến đây, làm chuyện như vậy. Chẳng lẽ nói người này giống như Đệ Ngũ Bối Xác, sau lưng đều có một bối cảnh thần bí hay sao?

Nghĩ tới đây, khi Tô Mộc nhận lấy túi hồ sơ, làm bộ vô ý chạm vào ngón tay Tiểu Ngoan, khi hắn đang chuẩn bị xem quan bảng, ai ngờ Tiểu Ngoan lại cúi thấp đầu, làm ra một loại bộ dạng rất xấu hổ.

- Tô ca, anh thiệt là, làm sao mới vừa quen anh đã làm như vậy với người ta. Chẳng lẽ anh vừa nhìn thấy tôi đã yêu, hai người chúng ta thật sự là một đôi trời đất tạo nên hay sao.

May là hiện tại Tô Mộc không uống cà phê, nếu không tuyệt đối sẽ phun khắp người Tiểu Ngoan. Người này quả thực là cực phẩm, làm sao dám nói ra lời nói nghịch thiên như vậy? Cái gì gọi là trời đất tạo nên một đôi? Vậy mà còn quảng cáo mình là người hiền lành, hiền lành cái đầu ngươi!

Đệ Ngũ Bối Xác, cô rốt cuộc tìm cho tôi một dạng cực phẩm gì vậy.

Người này rút cuộc có phải người của cục Quốc An hay không?

Nhưng rất nhanh Tô Mộc đã biết, Tiểu Ngoan đích xác là người của cục Quốc An. Chẳng qua người này thật sự đủ hài hước, cái gì mà Tiểu Ngoan, đúng là làm cho người ta không nói được lời nào, thì ra là người này còn có tên khác.

Tên họ: Trần Hồng Đỉnh

Chức vụ: Trưởng ban bộ an toàn thông tin tập đoàn internet Trần thị Hồng Kông, điều tra viên cục Quốc An.

Yêu thích: làm bất kỳ chuyện gì có tính kích thích

Độ thân mật: bốn mươi!

Lên chức: tạm thời chưa có

Bệnh không tiện nói ra: tạm thời chưa có

Bí mật: có nên thổ lộ với Hạ Thu hay không?

Trần Hồng Đỉnh, người này tên là Trần Hồng Đỉnh, cái tên này là đủ vang dội rồi! Hồng Đỉnh, tập đoàn Trần thị? Trong nháy mắt trong đầu Tô Mộc hiện ra một số tin tức có liên quan tới tập đoàn Trần thị. Tập đoàn Trần thị ở Hồng Kông khởi gia như thế nào, đã không phải là bí mật. Tập đoàn Trần thị còn có một cái tên khác, chính là Hồng Đỉnh thương nhân.

Hai chữ Hồng Đỉnh có ý nghĩa như thế nào, Tô Mộc biết rõ. Trước kia nói hồng đỉnh chính là nghiệp quan, hiện tại mặc dù không có nghiệp quan, nhưng hồng đỉnh vẫn có phân lượng không thể bỏ qua. Cái gọi là hồng đỉnh ý nghĩa, quan hệ giữa một gia tộc và người đương quyền tâm đầu ý hợp. Chuyện như vậy ở những nơi khác của thiên triều có lẽ là đầm rồng hang hổ, nhưng ở Hồng Kông lại rất bình thường.

Ở Hồng Kông, hồng đỉnh ý nghĩa quyền uy không thể khiêu khích!

Tiểu Ngoan thật sự là muốn giả trư ăn cọp, nếu như không phải có thêm quan bảng, ta sẽ không biết, thì ra ngươi là người của Hồng Đỉnh Thương Triêu của tập đoàn Trần thị. Hơn nữa nếu không đoán sai, có thể nói chuyện với Đệ Ngũ Bối Xác như vậy, chứng tỏ phân lượng của Trần Hồng Đỉnh ở tập đoàn Trần thị tuyệt đối không nhẹ, dù sao cũng là một người Trần gia. Nếu lớn mật suy đoán hơn nữa, không chừng người này chính là dòng chính của Trần gia.

Nếu thật sự như vậy, Lương Liệt đứng trước mặt Trần Hồng Đỉnh chính là một người hầu.

Tập đoàn Lương thị đối mặt với tập đoàn Trần thị, không có bất kỳ năng lực chống cự nào. Chưa nói đến tập đoàn Trần thị còn là hồng đỉnh thương nhân, tập đoàn có năng lượng như vậy, tuyệt đối không phải là thứ tập đoàn Lương thị có thể so sánh.

Làm một số chuyện có tính kích thích, đúng thế, nếu như không phải yêu thích, dựa vào thân phận thành viên của tập đoàn Trần thị, Tiểu Ngoan cần gì phải gia nhập vào cục Quốc An. Đoán chừng người biết chuyện này, cho dù ở Trần gia cũng không có mấy người.

Chẳng qua điều khiến cho Tô Mộc không nghĩ tới chính là, hắn lại muốn thổ lộ với một cô bé tên là Hạ Thu. Chậc chậc, cố ý biểu hiện khoa trương như vậy sao? Hắc hắc, tiểu tử, ngươi muốn đấu với ta thì còn non lắm.

Sau khi biết rõ lai lịch của Tiểu Ngoan, trong lòng Tô Mộc cũng có nắm chắc. Tối thiểu trước mắt người này, không cần thiết đùa bỡn tâm nhãn gì, người như vậy đáng giá tin tưởng.

- Tôi hơn cậu một mặt!

Tô Mộc cũng lười tìm hiểu Tiểu Ngoan, nói ra một câu khiến Tiểu Ngoan có chút không chịu nổi. Vốn cho là mình đã đủ mạnh mẽ rồi, ai ngờ Tô Mộc lại nói ra một câu bạo phát sức lực như vậy.

- Tô ca, con người anh rất thú vị, tôi thích. Ha ha, anh muốn thu thập tên khốn Lương Liệt sao? Tôi nghe nói đại hội giám bảo hôm nay, anh rất nổi danh. Không tệ không tệ, người Ngũ tỷ giới thiệu, làm sao có thể không có chút thủ đoạn chứ? Nhưng một chiêu kia của anh cũng không tránh khỏi quá kinh diễm, sờ một cái là có thể biết được đồ cổ thật hay giả? Đây không phải là nói khoác chứ?

- Tên khốn Lương Liệt, chính là một tay dân chơi, hơn nữa còn là một dân chơi không có nhân phẩm. Chẳng qua nếu chỉ như vậy còn chưa tính, dựa theo chứng cớ trong tay chúng tôi, đã có thể biết hắn tuyệt đối là một tên cặn bã dựa vào buôn lậu kiếm tiền. Hơn nữa anh không biết, chủng loại buôn lậu của Lương Liệt thật sự có rất nhiều loại, bất kể là đồ chơi gì, chỉ cần có thể kiếm tiền hắn đều làm.

- Hắc Long Bang là một tổ chức bang hội trong tay Lương Liệt, nhưng bởi vì tương đối bí ẩn, hành sự lại tương đối lặng lẽ. Cho nên mặc dù trong tay chúng tôi có một số chứng cớ, nhưng anh cũng biết, chuyện này không có quan hệ đến chúng tôi. Chúng tôi không chịu trách nhiệm cái này, cho nên không để ý đến. Nhưng nếu Tô ca muốn đối phó Lương Liệt, tôi có thể giúp một tay. Hắn dám đoạt nữ nhân với Tô ca, quả thực là muốn chết.

...

Tiểu Ngoan ở bên cạnh nói liên miên đủ chuyện, nhưng Tô Mộc không có bất kỳ ý tứ muốn đáp lời, cứ mặc cho hắn nói gì thì nói. Nhưng điều này cũng không có nghĩa Tô Mộc không nghe lọt lời nói của Tiểu Ngoan, bản tài liệu trong tay thật sự là đủ cặn kẽ, bên trong ghi lại rất nhiều hoạt động của Lương Liệt, những điều này đều không đặt trên mặt bàn. Nếu những thứ này xuất hiện, Lương Liệt chẳng những thân bại danh liệt, cho dù là tập đoàn Lương thị cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

Buôn lậu thuốc phiện, vận chuyển súng ống đạn được, xây dựng bang hội, tổ chức mại dâm... Chuyện này cũng cặn kẻ, đây là Tiểu Ngoan còn nói chưa tính là tư liệu cặn kẽ. Nếu thật sự cặn kẽ hơn nữa, tài liệu sẽ như thế nào.

Lương Liệt, ngươi thật sự chết chưa hết tội.

Nhưng nếu ngươi không phải là thiếu gia của tập đoàn Lương thị, ngươi dám làm như vậy sao? Tập đoàn Lương thị, ta không tin Lương Liệt như vậy, các ngươi hoàn toàn không biết chuyện. Biết nhưng không biết quản, các ngươi cũng trốn không thoát tội thất trách đâu!

- Tiểu Ngoan, những thứ này cám ơn cậu.

Tô Mộc thu hồi tài liệu nói.

- Làm sao? Như vậy là được sao? Thật ra tôi còn có thể làm những chuyện khác, nói thí dụ như trợ giúp Tô ca đối phó người này.

Tiểu Ngoan cười tủm tỉm nói.

- Không cần, đợi đến lúc tôi cần, tôi sẽ tìm cậu.

Tô Mộc vừa nói vừa đứng dậy rời đi, nhưng Tiểu Ngoan lại cười ngăn cản:

- Tô ca, anh vất vả tới Hồng Kông một chuyến, làm sao tôi có thể để mặc anh được. Nếu anh cứ như vậy trở về, tôi phải làm sao? Nếu như để Ngũ tỷ biết được, chị ấy còn không cho tôi một trận.

- Vậy cậu muốn thế nào?

Tô Mộc hỏi.

- Tối nay tôi đưa Tô ca đi mở rộng tầm mắt, tối nay vừa vặn có một hoạt động, rất ánh sáng rất kích thích.

Tiểu Ngoan nói đến đây, trong mắt thả ra một đạo tinh quang:

- Biết không? Rất nhiều quan viên nội địa đều đến đây xem, chỉ có điều bọn họ cũng tương đối ra vẻ, đến cứ đến, lại còn làm bộ.

Quan viên nội địa đến đây? Ra vẻ? Làm bộ?

Những từ này vừa thốt ra, ánh mắt Tô Mộc liền nheo thành một đường, nhưng ngay sau đó quét mắt nhìn Tiểu Ngoan. Tiểu Ngoan chạm phải ánh mắt của Tô Mộc, trong lòng run lên bần bật.

Ánh mắt lăng liệt!

Phải biết rằng Tiểu Ngoan có xuất thân như thế nào? Hắn còn là người của cục Quốc An, kiến thức rộng rãi, ai ngờ từ trên Tô Mộc, một người tưởng như vô hại lại toát ra ánh mắt sắc bén như vậy, nói không kỳ quái tuyệt đối là giả dối.

Dĩ nhiên mấu chốt hơn chính là, hiện tại thái độ của Tô Mộc rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức Tiểu Ngoan không biết Tô Mộc nghĩ thế nào, có đi hay không?