Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1060: Đã có manh mối!




Cơn lốc truy quét tham quan ở nhà máy sắt thép An Dương chấm dứt, lúc này 40% cán bộ bị thay, mỗi chức vụ mới đều do Ủy ban quản lý giám sát tài chính nhà nước bổ nhiệm.

Hùng Quế Lâm, Vương Tin Sơ, Lưu Tòng Văn vì tham ô nhận hối lộ, chiếm giữ tài khoản phi pháp nên chính thức bị khởi tố, chỉ có con gái của Quách Vạn Niên là Quách Tường Vân, vì nguyên nhân nào đó được miễn truy tố.

Quách Vạn Niên trước khi về hưu, bộ máy Ủy ban nhân dân tỉnh có điều chỉnh.

Cuối năm đó Trương Nhất Phàm chính thức trở thành Phó Chủ tịch tỉnh, Ủy viên thường vụ. Bao Dụ Dân qua sự kiện lần này đột nhiên khiêm tốn hơn rất nhiều.

Rất nhiều lúc, trong hội nghị của chính quyền ít khi lên tiếng, tuy nhiên, chỉ cần là Thẩm Hoành Quốc đề xuất quan điểm và đề nghị, ông ta sẽ ủng hộ.

Đối với Trương Nhất Phàm, y vẫn duy trì độ cao nhiệt tình, nhưng trong lòng lại rất đề phòng. Quan hệ giữa mấy phó chủ tịch tỉnh vì vậy mà trở nên tinh tế.

Ngày Trương Nhất Phàm chính thức trở thành Ủy viên thường vụ, ba người Hồ Lôi, Tần Xuyên và Liễu Hải từ Vĩnh Lâm đến.

Từ khi Vĩnh Lâm khai thác mỏ xong, Hồ Lôi ở lại Vĩnh Lâm nhiều hơn. Có khi mấy tháng Trương Nhất Phàm cũng không gặp gã. Còn Băng Băng thì đã xong dự án ở Song Giang về tỉnh thành.

Hiện tại dự án bất động sản ở tỉnh thành cũng rất nhiều, tập đoàn Hồ Thị có tiếng tăm rất lớn trong chiêu bài ở Giang Nam. Hơn nữa sau khi Dương Thị tiến quân vào bất động sản đã cùng Hồ thị xưng hùng ở Giang Nam.

Hai doanh nghiệp này, cũng là hai ngôi sao trong ngành bất động sản.

Sáu giờ chiều, Trương Nhất Phàm bảo Trương Tuyết Phong đưa hắn đến Tương Thủy. Khi hắn đến, ba người đã đến rồi. Trương Nhất Phàm hỏi Liễu Hải:

- Chị cậu đầu? Sao không gọi cô ấy đến cùng.

Liễu Hải lúc này mới đi ra ngoài gọi điện thoại cho Liễu Hồng, nói anh Phàm gọi đến ăn cơm.

Cuối năm, Liễu Hồng cũng khá bận, Miêu Miêu không ở nhà cô ít nấu ăn, đôi khi đói thì gọi đồ ăn sẵn.

Khi Liễu Hải gọi điện thoại, cô còn đang ở văn phòng. Nghe nói Trương Nhất Phàm vào được Ủy viên thường vụ, đây có nghĩa là hắn chính thức lên sân khấu chính trị, sải một bước dài.

Liễu Hồng nói:

- Được rồi, chị sẽ đến ngay.

Liễu Hồng cúp điện thoại, soi lại gương, xem có gì không ổn không.

Hôm nay Liễu Hồng mặc một áo len màu đỏ, một chiếc quần bó sát. Cách ăn mặc như vậy làm nổi bật dáng người của cô.

Chớp mắt đã qua ba mươi hai tuổi. Liễu Hồng nhìn vào gương xem khóe mắt có xuất hiện nếp nhăn không. Rất hạnh phúc chính là ngoài đôi mắt đen thì không có một chút dấu vết thời gian nào.

Ngược lại với bộ ngực hút hàng và cặp mông đầy đặn, khiến cô hơi ngượng ngùng. Sao mông mình có thể căng thế?

Thấy đã muộn, cô cũng không ngắm mình nữa, khoác thêm áo khoác rời khỏi văn phòng.

Buổi tiệc tối nay đương nhiên là để chúc mừng Trương Nhất Phàm trở thành Ủy viên thường vụ, chính thức trở thành một trong những lãnh đạo quan trọng. Thật ra, vào thường vụ là chuyện dự kiến của Trương Nhất Phàm chỉ là phải dùng một năm mới có thể trở thành ủy viên thường vụ. Trương Nhất Phàm cũng không hài lòng về thành tích này của mình.

Làm quan giống như chơi trò chơi, càng bàn cao càng khó thăng cấp.

Mấy anh em muốn đến chúc mừng mình, nhưng Trương Nhất Phàm thấy bọn họ luôn tìm cớ đến mời cơm. Nhất là Đường Vũ. Lần này Đường Vũ và Lý Trị Quốc vốn cũng muốn đến đây nhưng Trương Nhất Phàm nói là đổi thời gian khác.

Mọi người cùng ngồi một chỗ sẽ có cảm giác kết bè kết phái.

Hắn đồng ý cho Liễu Hải và Tần Xuyên đến cũng có nguyên nhân, chủ yếu là muốn tìm hiểu tình hình Vĩnh Lâm một chút. Gần đây bận nhiều việc, chỉnh đốn địa khu An Dương làm hắn không có thời gian nhớ đến việc này.

Trong bữa cơm, đều là người của mình, nói chuyện cũng không phải lòng vòng. Trước khi Liễu Hồng đến, bốn người bọn họ ngồi trong phòng riêng bàn luận về tình hình Vĩnh Lâm.

Hồ Lôi không phải là người nhà nước, nhưng y vẫn là bạn bè của Trương Nhất Phàm.

Trương Nhất Phàm nhìn Hồ Lôi nói:

- Quặng mangan của cậu thế nào? Tôi rời khỏi Vĩnh Lâm cũng không có thời gian quan tâm đến việc này, cậu có làm việc như thỏa thuận lúc trước không?

- Hiện giờ tôi mới biết, một núi không thể có hai hổ, cho dù một cha một mẹ.

Nghe Hồ Lôi nói như vậy Trương Nhất Phàm có suy nghĩ trong lòng, hắn đã được thông báo từ trước. Công ty khai thác mỏ Daewoo trên thức tế Diêu Mộ Tình có cổ phần khống chế. Người đang ông Hồng Kong kia trước đây vì tham vẻ đẹp của Diêu Mộ Tình nên bị cô lừa đến Vĩnh Lâm khai thác mỏ. Hiện giờ một tháng cũng không đến được một lần.

Chẳng lẽ công ty khai thác mỏ Daewoo và Công ty khai thác mỏ Vĩnh Lâm xảy ra xung đột?

Tuy nhiên nghĩ đến chuyện này cũng chỉ là sớm hay muộn, hai bên tranh giành là khoáng sản của Vĩnh Lâm, tài nguyên thì ai chiếm được trước chính là của người đó. Dù sao bọn họ đều có quyền lấy quặng. Chỉ là hai bên tranh gianh, sẽ làm hỏng thỏa thuận lúc trước, làm mất cân bằng sinh thái. Lúc đó Trương Nhất Phàm tiến cử hai khu vực khai thác lớn trong đó có điều kiện để bọn họ tuân thủ quy định của pháp luật, tiến hành theo kế hoạch, không được phá hủy sự cân bằng sinh thái, khi kinh tế phát triển mạnh, cũng phải chú ý bảo vệ cuộc sống của nhân dân địa phương.

Nghe Hồ Lôi nói như vậy, hắn đoán là Diêu Mộ Tình không kìm nổi ra tay trước.

Hồ Lôi nói:

- Chúng ta đều xem nhẹ Diêu Mộ Tình, ôi người phụ nữ này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có người nói cô cùng phía với Ô Dật Long, nhưng không phải. Nhưng cô cho tôi cảm giác, cô là người có năng lực phi phàm, ở Vĩnh Lâm, không có cô gây sự thiếu công bằng. Thật sự là kỳ quái.

Tần Xuyên nói:

- Có cái gì kỳ quái, cô đứng trong cả xã hội trắng và đen.

Tần Xuyên nói là nghe Chu Bân nói, Chu Bân lúc đó đã nhắc nhở y, ở Vĩnh Lâm có hai người không thể đụng vào một là Ô Dật Long là đại ca của Vĩnh Lâm, một người là Diêu Mộ Tình, mỹ nữ hàng đầu của Vĩnh Lâm.

Trước kia, Ô Dật Long ở Vĩnh Lâm có một không hai, hiện tại vẫn như thế. Chẳng qua ông ta đã thay đổi rất nhiều, ít nhất đối với những người thuộc phe của Trương Nhất Phàm đã phá lệ khai ân.

Khi hắn nghe tin này, cảm thấy có chút cổ quái, bởi vì ở quán trà Vương Niệm.

Tin tức của Hồ Lôi, tám phần là đến từ Kim Lan Châu.

Trương Nhất Phàm trước đó không lâu cũng gặp được Diêu Mộ Tình, lần đầu tiên buổi tối hắn gặp Diêu Mộ Tình. Hiện tại nghĩ đến, hắn liền cảm thấy có chút kỳ quái, không biết vì sao Diệu Mộ tình lại hay về tỉnh thành đến vậy.

Hơn nữa, mỗi lần đều thấy cô đến ngâm suối nước nóng, có thể trời sinh phụ nữ thích làm đẹp, ngâm suối nước nóng nhiều giúp chăm sóc da. Diêu Mộ Tình xinh đẹp coi như là trời sinh, chỉ tiếc là con người cô rất thần bí cũng làm cho người ta có nhiều suy đoán.

Trương Nhất Phàm nhìn Liễu Hải, Liễu Hải nhìn Trương Nhất Phàm không nói gì, xem ra chắc chắn gã có chuyện muốn báo cáo với mình hắn. Về chuyện của tổ Tia chớp, trừ Liễu Hải và Đường Vũ tuyệt đối không có người thứ ba biết.

Đây là tuyệt mật!

Liễu Hồng bước vào, mang theo hơi lạnh bên ngoài. Khuôn mặt vốn trắng nón giờ trở nên đỏ bừng. Liễu Hồng nói, bên ngoài tuyết sắp rơi.

Đã sắp đến tết âm lịch, tuyết rơi là bình thường.

Năm người ngồi ăn cơm, Trương Nhất Phàm không uống rượu.

Hồ Lôi không ngờ lần đây gặp mặt như vậy bọn họ không uống. Hồ Lôi cũng không uống. Năm người cứ ngồi ăn cơm như vậy vừa ăn vừa nói chuyện về tình hình Vĩnh Lâm.

Trương Nhất Phàm sở dĩ quan tâm đến Vĩnh Lâm, chủ yếu là vì hắn đã tiến cử nhiều nhà đầu tư, hắn sẽ chịu trách nhiệm về những người này. Tuy nhiên, nghe Tần Xuyên và Hồ Điệp nói, Ô Dật Long lúc này vẫn chăm chú vào công việc, Trương Nhất Phàm lúc này mới yên tâm. Dù sao Ô Dật Long đã ở Vĩnh Lâm nhiều năm, hiện giờ đã thành người đứng đầu Vĩnh Lâm. Chỉ cần y tuân thủ nghiêm ngặt lời hứa, những người khác cũng sẽ không sinh sự.

Ngoài ra, Trương Nhất Phàm còn nghe Tần Xuyên nói về tình hình của Lý Hoành Huy ở Vĩnh Lâm. Lý Hoành Huy là do hắn đề nghị đến Vĩnh Lâm. Hắn cũng đá thầm nhắc nhở Ô Dật Long, muốn người này trời không có đường lên, đất không có cửa xuống ở Vĩnh Lâm.

Hiện giờ, Tần Xuyên trên cơ bản đã có thể lấy quyền lực của Lý Hoành Huy. Chỉ cần Ô Dật Long phối hợp, Lý Hoành Huy lập tức sẽ trở thành vật trang trí.

Ăn cơm xong, mọi người cùng nhau về nội thành, bởi vì Trương Nhất Phàm có dặn, Trương Tuyết Phong đưa hắn đến đây rồi về luôn. Trương Nhất Phàm lên xe Liễu Hải.

br />

Ngồi trên xe do Liễu Hải nói, Trương Nhất Phàm dường như tìm được cảm giác trước đây. Lúc trước chính là hắn đưa Liễu Hải theo Trần Trí Phú đến đây, nháy mắt đã vài năm. Trương Nhất Phàm đã bước vào lãnh đạo tỉnh, Trần Trí Phú đã nghỉ hưu.

Sau này hắn cũng lui về tuyến hai. Nghĩ đến Trần Trí Phú, Trương Nhất Phàm nhớ đến khi mình còn ở thị trấn Liễu Thủy.

Liễu Hải nhìn qua cửa kính, nhìn Trương Nhất Phàm nói:

- Anh, cha mẹ Diêu Một Tình chết đã có manh mối.

Trương Nhất Phàm nghe được tin tức này lập tức giật mình, Liễu Hải nói tiếp:

- Đã tìm được người lái xe gây tai nạn năm đó.

Cả nhà Diêu Mộ Tình đều chết hết, Trương Nhất Phàm đã bảo Liễu Hải đi điều tra. Đáng tiếc vẫn không có tin tức. không ngờ vài năm sau đột nhiên có manh mối. Trương Nhất Phàm nghe nói thế, thản nhiên lắc đầu:

- Thôi đi, việc này đã không còn quan trọng nữa.

Liễu Hải nói một câu:

- Theo tin tức tin cậy, Diêu Mộ Tình và Ô Dật Long đã có mâu thuẫn, nguyên nhân cụ thể không biết.

Nghe được tin tức này, Trương Nhất Phàm mới hơi thay đổi sắc mặt, tuy nhiên, hắn không nói gì, chỉ thầm nghĩ, bọn họ trở mặt?

Vốn hắn cũng không biết rõ chuyện giữa Ô Dật Long và Diêu Mộ Tình, tuy nhiên, do Liễu Hải nói ra chắc chắn không thể sai được.