Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1089: Xem ra tết này không thể đơn giản




Diêu Mộ Tình luôn là một cô gái thần bí, không ai rõ lai lịch của cô ta.

Mỗi lần Trương Nhất Phàm gặp cô ấy, cô ấy luôn tạo cảm giác thần bí, lạ kỳ. Trong bữa cơm trưa, Trương Nhất Phàm có nghe Liễu Hải nói về sự thay đổi của Vĩnh Lâm trong những ngày gần đây.

Nhiều năm như vậy mà vẫn có thể giấu được một tổ chức thần bí ở Vĩnh Lâm và có thể nói đây là một tập đoàn. Tập đoàn này liên hệ rất nhiều người và rất nhiều việc. Và tập đoàn này chính là tập đoàn đã khống chế kinh tế và sự phát triển của Vĩnh Lâm, như hộp đêm Vương Miện, bãi tắm dân tộc,...

Dù là những nhà hàng nhỏ, quan bar, khách sạn, cho đến đội ngũ công trình, nhà đầu tư bất động sản,... đều thuộc về tổ chức này. Tin tức này là gần đây Liễu Hải điều tra được. Mô hình quản lý và cách chia lợi ích của mỗi người bọn họ.

Nghe nói, người đầu tiên sáng lập tập đoàn này chính là Ô Dật Long.

Ở Vĩnh Lâm này, chỉ có những cán bộ trong tập đoàn này mới có thể nhận được những dự án, những hạng mục ở đây, như những công trình thị trường, làm đường, xây cầu, công tác chiêu đãi chính phủ...

Dù từ ý nghĩa nào mà nói thì đây cũng là thời đại độc quyền của bọn họ

Nhưng nếu dùng tiếng nước ngoài mà nói thì bọn họ chính là bọn cấu kết.

Những nhân vật trung tâm của tập đoàn này là gồm thương nhân, nhân viên cao cấp, những bọn giàu có ở địa phương. Sự phân công, bố trí chức quyền của bọn họ rất rõ ràng, tất cả đều rất có trình tự

Trương Nhất Phàm nghe những lời này xong, vô cùng kinh ngạc, xem ra bản thân thật là quá coi thường tên Ô Dật Long này rồi. Gã có thể lập một tập đoàn lớn như vậy, nắm trong tay kinh tế toàn tỉnh, hơn nữa còn có thể che giấu giỏi như vậy.

Có thể lập một tập đoàn độc quyền ở Vĩnh Lâm, thật không đơn giản.

Trước đây hắn cứ tưởng rằng, chỉ những cán bộ của Vĩnh Lâm mới có thể làm những công trình như thế. Vì lúc hắn ở Vĩnh Lâm, những công trình lớn như sửa đường, xây trường học đều do những cơ quan nhà nước giám sát, đấu thấu dưới một nguyên tắc công bằng.

Lúc ấy, hắn cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao không có những đội công trình từ ngoài đến chứ, thì ra là bọn họ không được phép nhận công trình và cũng không ai dám nhận. Nhưng cũng may Ô Dật Long sớm đã lên tiếng, kiên quyết chất hành chỉ thị của Bí thư Trương, nhất định phải phân công việc làm đúng nơi. Có những lời này của Ô Dật Long, những sự phản đối của mọi người đã dần mất đi.

Vì thế, trong những công trình sửa đường lớn này cũng không có sự phản đối gì, tất cả đều thuận lợi.

Như tuyến giao thông chạy thẳng ra quốc lộ 107 của huyện Sơn Lam, tiến độ của công trình này rất tốt, chất lượng thi công cũng đạt tiêu chuẩn. Và công tác tái xây dựng trường học ở những nơi nghèo khó cũng khiến người dân hài lòng.

Vì thế Trương Nhất Phàm không phát hiện ra chút manh mối gì, hôm nay nghe Liễu Hải nói, trong lòng hắn thầm nghĩ:

--Thật là có tổ chức này ư?

Hắn chợt nhớ đến vụ lần trước Đằng Phi gặp phải, đó là vụ tài xế xe taxi đình công, lúc ấy không ai khống chế nổi tình hình, Ô Dật Long chỉ lên nói vài câu thì mọi việc đã êm xuôi, đủ có thể thấy được Ô Dật Long có quyền hành thế như thế nào

Nều đoán không sai, đây chắc có lẻ là kế hoạch của bọn họ

Bây giờ mọi việc đã bại lộ, Vĩnh Lâm này hỗn loạn cả lên, rốt cuộc ai sẽ đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy này đây, đây sẽ là một vấn đề mà Tỉnh ủy phải đau đầu.

Trương Nhất Phàm là một Ủy viên Thường vụ của Tỉnh ủy, hắn tin rằng đến lúc đó Lý Thiên Trụ sẽ hỏi ý kiến hắn.

Liễu Hải nói ra những suy nghĩ của gã về sự cố gây ra tai nạn lần này, Liễu Hải nói, ông Cao chắc sẽ gặp rắc rối, tuy tôi không dám khẳng định, nhưng là một tài xế lâu năm, tôi biết xảy ra chuyện này là vô cùng khác thường.

Trương Nhất Phàm luôn tin sự phán đoán của Liễu Hải, hơn nữa Liễu Hải đã trải qua việc giống như vậy rồi, gã đưa ra vài điểm đáng ngờ nhưng rất có sức thuyết phục. Nhưng việc lần này, công an tỉnh đã kết án, việc lần này của Ô Dật Long chỉ là do tai nạn

Hắn nói với Liễu Hải:

-Việc này anh có thể tìm hiểu nhưng không nên nhúng tay vào.

Nếu để người ta biết gã còn ghi ngờ, thậm chí nhúng tay vào, thì người khác sẽ có cớ chỉ trích.

Vì thế việc này phải cẩn thận, không nên lơ là và phải đặc biệt chú ý đến tên Diêu Mộ Tình.

Từ những lời của Liễu Hải có thể hiểu hết được tất cả tình hình trước mắt của Vĩnh Lâm, trong lòng Trương Nhất Phàm nghĩ:

-Xem ra, tết này sẽ không dễ dàng mà sống yên ổn đâu.

Diêu Mộ Tình cùng hai người khác đến bệnh viện thăm Ô Dật Long, sau đó Diêu Mộ Tình cùng hai người ấy ra về. Một người trong số đó đi đến Sơn Trang suối nước nóng.

Lý Hồng cũng rất quan tâm đến việc này, cô nghĩ nếu lần này không phải chấp hành mệnh lệnh bắt giam Tiền Trình, Ô Dật Long chắc không xảy ra chuyện.

Lý Hồng rất muốn biết trên đường Ô Dật Long trở về Vĩnh Lâm đã xảy ra việc gì. Nhưng trong những cán bộ công tác ở Ủy ban Kỷ luật, trừ Rừng Thanh thấy được mọi việc thì tất cả những người khác không một ai biết chuyện gì đã xảy ra.

Đột nhiên Lý Hồng nhận được tin từ Tòa báo Tây Phong, nói rằng Diêu Mộ Tình đã đến Tỉnh thăm Ô Dật Long và đang đến Sơn Trang suối nước nóng.

Lúc này, Lý Hồng đang chuẩn bị đến chỗ Lý Thiên Trụ báo cáo công việc

Nhưng Lý Thiên Trụ không có ở văn phòng, thế là Lý Hồng đành phải đi đến Sơn Trang suối nước nóng, cô muốn xem xem Diêu Mộ Tình làm gì ở đấy?

Trời đã tối, cô thấy xe của cô ta vẫn để ở dưới bãi xe, trong lòng cô thầm nghĩ, lần này đến nơi đây, chắc là lại thấy một nhân vật quan trọng nào đó.

Nghĩ đến chuyện này, cô liền hồi hộp. Vì lần trước, cô đã vô tình thấy Trương Nhất Phàm và Diêu Mộ Tình ở đây, không biết lần này có phải là cuộc hẹn riêng tư của Trương Nhất Phàm và Diêu Mộ Tình hay không? Nếu lát nữa mà thấy hai người ấy thì xem xem Trương Nhất Phàm còn chối hay không.

Vì thế Lý Hồng quyết định sẽ làm một cuộc thăm dò, cô gọi điện cho Trương Nhất Phàm:

-Anh đang ở đâu? Tôi có chuyện muốn nói với anh.

Trương Nhất Phàm khôn khéo đi ra cổng Sơn trang suối nước sóng để trả lời điện thoại của Lý Hồng

Hắn trả lời:

-Tôi đang ở ngoài có việc.

Lý Hồng nói

-Tôi có việc muốn bàn với anh, không biết có tiện không?

Trương Nhất Phàm trả lời

-Một tiếng nữa, tôi gọi điện cho cô.

Lý Hồng cúp máy, nhìn thấy Trương Nhất Phàm đang bước vào phòng

-Hừ, không rãnh, tôi thấy anh đúng thật là không rãnh đấy.

Lý Hồng thầm nghĩ.

Trương Nhất Phàm và Ô Dật Long đều là cùng một loại người, còn Diêu Mộ Tình chính là đầy tớ của bọn họ.

Nếu không thì tại sao Diêu Mộ Tình vừa bước vào thì Trương nhất Phàm đã theo sau?

Lý Hồng vô cùng giận dữ, xem ra đã nhìn lầm hắn rồi.

Lý Hồng giận dữ rời khỏi Sơn trang suối nước nóng.

Việc của người, sau này tôi đây không thèm lo nữa.

Trương Nhất Phàm nào biết lại một lần nữa bị Lý Hồng hiểu lầm. Hắn chỉ cảm thấy kỳ lạ. Tại sao Lý Thiên Trụ lại hẹn mình đến đây cơ chứ? Trương Nhất Phàm vừa đến thì đã thấy Châu Anh Văn đợi ở ngoài cửa

- Chủ tịch tỉnh Trương, ngài đã tới.

Trương Nhất Phàm bắt tay với Châu Anh Văn

-Chào Bí thư Châu, Thư ký Lý đang ở đâu vậy?

Châu Anh Văn liếc liếc mắt

-Ông chủ đang ở trong đợi ông, ông ấy đợi khá lâu rồi.

Trương Nhất Phàm cười, tỏ vẻ xin lỗi

-Xin lỗi, hẹn gấp quá, đường lại kẹt xe.

Lúc này, Lý Thiên Trụ đang ngồi xem hồ sơ. Gã vừa thấy Trương Nhất Phàm liền gật đầu. Châu Anh Văn rót trà xong liền ra ngoài.

Lý Thiên Trụ nói:

-Khuya rồi mà lại gọi anh đến, không có ý kiến gì chứ.

-Anh nói đùa à, là thuộc hạ của anh, mọi lúc, mọi nơi đều chờ lệnh anh.

Lý Thiên Trụ thở dài

-haiz, xem ra năm nay mọi người không được yên ổn lắm, ngay thời điểm quan trọng này lại xảy ra việc như vậy, thật là đáng tiếc.

Trương Nhất Phàm sớm đã đoán được, Lý Thiên Trụ chắc chắn sẽ bổ nhiệm nhân sự Vĩnh Lâm đẻ mình tự động lên tiếng tham khảo. Đây chính là cách dùng người của Lý Thiên Trụ, hắn sẽ nói chuyện với những lãnh đạo thân thuộc ở cấp dưới, rồi từ những ý kiến và đề nghị của bọn họ, sẽ quyết định người ứng cử

Nhưng cuối cùng vẫn là do gã quyết định, ý kiến của người khác chỉ là tham khảo.

Lý Trực tiếp nói thẳng

-Anh nói thử xem, vị trí Bí thư thành ủy ở Vĩnh Lâm này, ai là người thích hợp nhất?