Quân Lâm Binh Vương

Chương 780: Chỉ là thứ mà thôi!




Trong lúc huyền thú ùn ùn kéo tới, cơ hồ tất cả mọi người đều chạy tới chỗ cao nhất mà xem, nhưng mà lại có một người vẫn bất động đứng nguyên tại chỗ! Tại thời khắc này thân ảnh người này có vẻ như rất cô độc! 

Đó là một người tuổi trẻ, ngang nhiên đứng ở dưới đại kỳ của Bách Lý thế gia, trên mặt lộ vẻ lạnh nhạt, tư thái của hắn, sắc mặt của hắn, đều dị thường sáng rõ, biểu hiện ra sắc thái: ta đối với những chuyện này tất cả đều không có hứng! Hết thảy sự tình phát sinh ở đây, hoàn toàn không có quan hệ với ta! 

Ngoài vẻ hờ hững ra, trên người hắn còn ẩn ẩn một loại trạng thái như tâm đã chết. Tựa hồ tại chỗ này, bất luận kẻ nào, bất cứ chuyện gì cũng không lọt vào mắt hắn! 

Quân Khương Lâm đột nhiên sinh ra hứng thú đối với người thanh niên này. Cực kỳ hứng thú! 

Không vì cái gì khác chỉ là vì cảm giác cô độc, có phần hờ hững, không khỏi làm Quân Khương Lâm nhớ tới kiếp trước của mình, tự do tự tại, không quan tâm tới người khác. Đối với hết thảy mọi chuyện đều dùng thái độ thờ ơ. Chính mình chẳng phải đã từng giống như vậy sao? 

Quân Khương Lâm không thể nghi ngờ là một tên quái thai, cho nên hắn đối với những người làm ra vẻ hữu hảo, xum xoe nịnh nọt đều không để vào mắt. Có thể khiến cho hắn chú ý, vĩnh viễn chỉ có một loại người, cô độc! 

Mà lúc này Đông Phương Vấn Tình đám người đã lại đi tới bên cạnh hắn. Khi bọn họ không thấy Quân Khương Lâm ở bên người nữa, lập tức liền bỏ qua chuyện quan sát huyền thú như thủy triều ở ngoài thành, vội vàng đi tìm kiếm hắn. 

Hiện tại Quân Khương Lâm ở trong mắt ba người bọn họ chính là bảo bối, chính là một bảo bối không thể bỏ được. Ba người thậm chí ảo tưởng, đem tên bảo bối ngoại sanh mang về Đông Phương gia tộc, đối mặt với một ngoại tôn xuất sắc như thế, mẫu thân Đông Phương lão phu nhân hẳn là sẽ là vui mừng như thế nào, huống chi, vì mẫu tử liền tâm, có lẽ tiểu muội đã hôn mê mười năm qua có thể tỉnh lại cũng không biết chừng. 

Cho nên ba người giống như một con gà mẹ ấp trứng, quyết không cho phép Quân Khương Lâm ly khai khỏi tầm mắt mình. Tuy với một thân công pháp tuyệt luân của vị ngoại sanh này sẽ không xảy ra vấn đề gì, thế nhưng ba người vẫn lo lắng về đám người Phong Tuyết ngân thành cùng Huyết Hồn sơn trang. Đám người này cũng chẳng phải bọn quân tử gì. 

Vạn nhất nếu như có chuyện gì ngoài ý muốn, ba người muốn khóc cũng không tìm được chỗ mà khóc. 

Cho nên một khi bọn họ phát giác ra ngoại sanh không có ở bên người. Lập tức sẽ tỏa ra đi tìm Quân Khương Lâm, cho dù bên ngoài chiến trận có hoành tráng cỡ nào cũng không thoát khỏi tinh thần của bọn hắn. 

- Có biết tên kia là ai không? 

Quân Khương Lâm chỉ chỉ lên người tên thanh niên đang đứng phía dưới kia. 

- Người của Bách Lý thế gia, hơn nữa nhất định là bị Bách Lý thế gia vứt bỏ. Có cái gì đáng để hỏi đâu? 

Đông Phương Vấn Đao nghiêng đầu liếc mắt nhìn, khinh thường trả lời. 

- Vì sao? Vì sao lại vứt bỏ người này? Lý do gì? 

Quân Khương Lâm khó hiểu hỏi. 

- Ngươi xem những người này đi. Đám người đại thế gia không có ai là người ngu cả, đối với sự lợi hại của huyền thú, mặc dù ai cũng rõ. Tuy nhiên dưới sự c**ng bức của Huyết Hồn sơn trang cùng Lệ Tuyệt Thiên, đám người này không thể không phái người tới trợ chiến, thế nhưng người tới cơ bản đều là Thiên Huyền đỉnh phong. Vậy thì sao lại có kẻ yếu cơ chứ? Mặc dù thế lực đối phương mạnh mẽ như vậy, thế nhưng nếu như không địch lại thì còn có cơ hội chạy trốn. Bởi vì như vậy, mới khiến cho thế lực của gia tộc không bị tổn hại quá lớn. Thế nhưng, ngươi xem có nhà nào phái cao thủ trẻ tuổi tới không? 

Khuôn mặt của Đông Phương Vấn Tình hiện lên vẻ trào phúng. 

- Chịu chết? Làm pháo hôi? 

Quân Khương Lâm có vẻ có vài phần kinh ngạc.

- Giống như tu vi của người trẻ tuổi này, đi vào Thiên Nam trợ chiến cơ bản đều là đi tìm cái chết. Đối mặt với huyền thú cao cấp nhiều như vậy, một người cho dù là Ngọc Huyền, Địa Huyền. Căn bản cũng không có nhiều cơ hội giữ mạng, đây không phải là chịu chết thì là cái gì? Nói không dễ nghe, chính như ngươi nói, pháo hôi! 

Đông Phương Vấn Kiếm vô tình cười nói. 

- Khương Lâm, ngàn vạn lần đừng cho rằng thân pháp của mình tinh diệu, nhưng nếu như vứt ngươi vào trong đám huyền thú kia, tứ phía đều bị trọng trọng bao vây, cho dù thân pháp có xảo hơn nữa cũng khó thoát khỏi cái chết! Cho nên ngươi ngàn vạn lần không nên tùy ý vọng động, tuyệt đối không nên rời xa khỏi ba người chúng ta! 

- Thế nhưng người tuổi trẻ này nhiều nhất cũng chỉ có hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi mà thôi? Tu vi của hắn hiển nhiên cũng là Ngọc Huyền, đây chính là một thiên tài thập phần khó có được! Nhân tài như vậy nhà nào chả giữ trong tay? Vì sao Bách Lý gia tộc lại cam lòng để người này đi chịu chết? Đây chẳng phải là một chuyện đáng tiếc sao?. 

Quân Khương Lâm khó hiểu nói. 

- Nguyên nhân này nói ra cũng không đáng một xu, thật sự rất đơn giản, người này cũng không phải là con của người vợ cả Bách Lý thế gia. Chỉ là thứ mà thôi! 

Đông Phương Vấn Tình có chút tiếc hận cười nói. 

- Người này tên là Bách Lý Lạc Vân, chính là một bất thế thiên tài không gặp thời của Bách Lý thế gia! Giống như rất nhiều gia tộc Huyền khí, khi sinh ra hài nhi, đều được người có tu vi cao trong gia tộc đả thông kinh mạch, một là để giảm bớt bệnh tật, thứ hai là tạo nền móng tu luyện huyền công. 

- Mà Bách Lý Lạc Vân khi sinh ra, lại không có người đả thông kinh mạch, nhưng từ khi ba tuổi hắn đã bắt đầu tu luyện Huyền khí, đến mười tuổi đã thành công đột phá cửu phẩm Huyền khí, mười lăm tuổi đột phá Ngân Phẩm đỉnh phong đến Kim Phẩm cảnh giới khi hai mươi hai tuổi. Lại lần nữa đột phá Kim Phẩm, trở thành Ngọc Huyền võ giả, tu vi bây giờ của hắn xác thực đã là Ngọc Huyền đỉnh phong rồi! Trong đám người trẻ tuổi, người này được coi là đệ nhất thiên tài! Căn cốt ổn định, ít người có thể sánh kịp. Đương nhiên ngươi là người không thuộc trong số đó, chỉ là Ngọc Huyền cảnh giới mà có thể giao thủ cùng thần huyền cường giả, thậm chí còn thắng được một chiêu, tiểu tử ngươi thật đúng là yêu quái mà! 

- Một nhân tài như vậy mặc dù không phải là con vợ cả, thực sự cũng không nên đãi ngộ như vậy chứ? Mặc dù không phải là con vợ cả, nhưng hắn vẫn là huyết mạch của Bách Lý thế gia, mặc dù không thể làm người thừa kế chức gia chủ, nhưng hắn ít nhất cũng là cao thủ hậu bối khó có được của Bách Lý thế gia, với độ tuổi của hắn, cùng với tu vi thăng tiến như hiện tại mà nói, không khó để tưởng tượng trong vòng mười năm hắn tất có thể tiến vào trong nhóm Thiên Huyền, thậm chí ba mươi năm có hi vọng tiến nhập Thần Huyền cảnh giới! Nhân vật như thế, chẳng lẽ cũng bởi vì không phải là con vợ cả mà buông tha cho một nhân tài khó có được như vậy hay sao? Phương pháp đối xử của Bách Lý thế gia không khỏi quá ngu đi! 

Quân Khương Lâm nghe vậy càng kinh ngạc, chuyện như vậy đối với hắn mà nói, căn bản chính là chuyện không cách nào giải thích, càng khó có thể tưởng tượng.