Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 666: Đánh khắp Vân Hồ vô địch thủ




Đại biểu đến tỉnh tham dự đại hội biểu dương tổng kết trong công tác chống lũ do Lục Cửu và Phạm Hồng Vũ tự mình dẫn đội.

Lần này huyện Vân Hồ bình chọn ba tập thể tiên tiến, hai mươi chín cá nhân tiên tiến. Dựa theo yêu cầu của tỉnh, tất cả đại biểu tập thể và cá nhân tiên tiến đều đến tỉnh tham dự đại hội khen thưởng. Nghe nói Chủ tịch tỉnh Vưu chính miệng chỉ thị, mỗi một cá nhân tiên tiến đều được lên đài nhận thưởng, do lãnh đạo tỉnh tự mình trao thưởng. Dựa theo quy trình đại hội, chỉ riêng nghi thức trao giải đã mất đến hai giờ đồng hồ.

Đây là một quyết định bất thường.

Các đại hội tổng kết biểu dương trước đây bình thường rất ít khi diễn ra như vậy. Chủ yếu là lãnh đạo nói chuyện, đại biểu tiên tiến nói chuyện. Nghi thức trao giải là phần quan trọng nhất nhưng thời gian không quá dài.

Lúc này sửa lại quy củ, mọi người cũng không biết vì sao. Nhưng tất nhiên cũng chẳng có người tìm hiểu làm gì. Hết thảy cứ dựa theo công việc là được.

Nhóm đại biểu tiên tiến sáng nay đã đến huyện báo danh. Buổi trưa ở huyện chiêu đãi mọi người một bữa cơm. Buổi chiều thì tập hợp đến tỉnh, sáng mai họp. Bữa tiệc buổi trưa rất long trọng. Gần như tất cả các lãnh đạo huyện đều tham dự.

Không ít những cá nhân tiên tiến rất hưng phấn. Bọn họ là lần đầu tiên được tham dự một hoạt động như vậy.

Là quần chúng phổ thông, có cơ hội cùng ngồi ăn cơm với nhân vật số một, số hai huyện, lại còn được đến tỉnh tham dự đại hội biểu dương, từ trong tay lãnh đạo tỉnh tiếp nhận bằng khen danh dự.

Cả đời có muốn nghỉ cũng không nghĩ tới lại có được một ngày vinh quang như vậy.

Thậm chí có đến hai mươi người là quần chúng phổ thông, không có bất kỳ một chức vụ gì. “Quan” lớn nhất cũng chỉ là Bí thư chi bộ thôn. Còn lại chín cán bộ tiên tiến, đa số cũng không phải là lãnh đạo, mà là cán bộ bình thường. Hai cán bộ cấp phòng, là Bí thư đảng ủy khu Thập Nguyên Cố Vân Phong và một cán sự cấp phó phòng của Huyện ủy. Vị cán sự này là đội trưởng đội dân binh cốt cán thị trấn Vân Hồ. Bởi vì khu Thập Nguyên và đội dân binh cốt cán biểu hiện rất xuất sắc nên hai người bọn họ được bầu làm cá nhân tiên tiến.

Đại hội khen ngợi trước đây, kỳ thật chính là đại hội cán bộ. Quần chúng phổ thông cũng chỉ là thêm vào cho đủ số mà thôi.

Ở huyện lúc này cũng sửa quy củ.

Hơn nữa lại còn rất lợi hại.

Bởi vì biểu hiện trong công tác chống lũ cứu hộ không tốt, bất lực khiến cho đoạn đê thôn Kiều Đầu bị vỡ, tạo thành tổn hại về người và của. Bí thư Đảng ủy thị trấn Chu Tử Kỳ và Chủ tịch thị trấn Lã Mẫn Phong bị Huyện ủy thông báo phê bình, hủy bỏ chức vụ Bí thư Đảng ủy thị trấn và Phó bí thư Đảng ủy, đồng thời đề nghị Chủ tịch hội đồng nhân dân miễn đi chức vụ Chủ tịch thị trấn của Lã Mẫn Phong.

Một tờ văn kiện khiến cho quan trường huyện Vân Hồ xảy ra một trận động đất chưa từng có.

Chu Tử Kỳ không ngờ bị mất chức.

Điều này sao có thể?

Y là thư ký trước kia của Lục Cửu, một tâm phúc. Mọi người xem ra, chỉ cần Lục Cửu không rời khỏi Vân Hồ, cho dù trời có sập xuống, Chu Tử Kỳ cũng không bị việc gì.

Ở huyện Vân Hồ, từ xưa đã tương truyền, có hai vị cán bộ cấp phòng không phải lãnh đạo huyện nhưng còn hơn hẳn lãnh đạo huyện. Một người là Chánh văn phòng Trần Hà, người còn lại chính là Chu Tử Kỳ.

Hai người này nghe nói rất có ảnh hưởng đến quyết sách của Lục Cửu.

Kết quả, Chu Tử Kỳ lại bị cách chức, chưa an bài chức vụ mới. Thật sự trong toàn bộ huyện Vân Hồ, cũng rất khó mà tìm được một chức vụ cấp Trưởng phòng đánh đồng với Bí thư Đảng ủy thị trấn Lô Hoa.

Muốn an bài Chu Tử Kỳ như thế nào, thật sự khiến cho Lục Cửu rất đau đầu.

Mặc dù đề nghị cách chức Chu Tử Kỳ là Lục Cửu tự mình nói ra trong Hội nghị thường vụ Huyện ủy, nhưng người sáng suốt cũng có thể nhận ra, người đứng sau chính là Phạm Hồng Vũ. Lục Cửu đến Vân Hồ năm năm rồi, tính cách của y như thế nào mọi người còn không biết sao? Bí thư Lục phẩm cách còn không có cao thượng đến nỗi quân pháp bất vị thân. Bất luận một vị cán bộ lãnh đạo thành công nào, đều có tật xấu bao che khuyết điểm. Mặc kệ ở sâu trong nội tâm có thật là bao che khuyết điểm hay không, nhưng bày trên mặt bàn chính là sắc mặt như vậy.

Vì sao?

Người không bao che khuyết điểm thì không ai nguyện ý đi theo.

Cho dù là tình thế bức bách, lãnh đạo nếu không có tình người, không đối đãi tốt với thuộc hạ, thì thuộc hạ cũng xem anh là lãnh đạo bình thường. Lúc này có chuyện gì mà không làm, không từ bất kỳ một việc xấu nào. Thời khắc mấu chốt sẽ không ai vì anh mà phục vụ.

Theo nhu cầu thôi.

“Kẻ sĩ chết vì tri kỷ”, những lời này không phải nói cho thú vị mà là vô cùng có hàm nghĩa.

Phạm Hồng Vũ thật hoành tráng.

Mới đến hai tháng, đã cứng rắn thay Bí thư đảng ủy công an, rồi lại cách chức hai vị Bí thư quận ủy, một Chủ tịch thị trấn. Hơn nữa đều có hậu trường rất lớn.

Lý Văn Hàn là thân tín của Tạ Hậu Minh. Tạ Hậu Minh kiêm chức, bị Phạm Hồng Vũ đoạt lấy, giao cho Lý Văn Hàn. Hoắc Hoa Long là thân tín của Tề Chính Hồng, bị Phạm Hồng Vũ làm cho sợ tới mức suốt đêm từ thị trấn hướng khu Hòa Bình chạy về, kết quả xe đâm vào đê chống lũ, gãy ba xương sườn, bây giờ còn đang nằm trong bệnh viện. Chức vụ Bí thư quận ủy thực quyền thì bị Hoàng Vĩ Kiệt thay thế. Nếu không có bất ngờ nào xảy ra, khi Hoắc Hoa Long xuất viện sẽ không có khả năng trở về vị trí Bí thư Quận ủy khu Hòa Bình. Hiện giờ thì thư ký của Lục Cửu bị mất chức, lại còn mang theo Chủ tịch thị trấn Lã Mẫn Phong.

Chỉ trong hai ba tháng ngắn ngủi, Phạm Hồng Vũ trước sau đã giao thủ với ba vị cán bộ lãnh đạo đầu sỏ của Huyện ủy, và đều chiến thắng một cách gọn gàng. Trừ những người đó ra thì cũng chỉ còn lão Triều và Phạm Hồng Vũ. Lão Triều tính tình hiền lành, bình thường sẽ không đắc tội người, sẽ không ai nhắm vào ông.

Thư ký tiền nhiệm của Chủ tịch tỉnh quả nhiên không phải là đèn cạn dầu.

Đầu thập niên 90, tiểu thuyết võ hiệp vô cùng thịnh hành. Đã có cán bộ đặt cho Phạm Hồng Vũ một biệt hiệu “Phạm nhân phượng nham hiểm”. Phạm nhân phương chính là “đánh khắp Vân Hồ vô địch thủ”.

Trong “Phi Hồ ngoại truyện”, đánh khắp thiên hạ không đối thủ chính là Kim Diện Phật Miêu Nhân Phụng.

Chiếu theo tư thế đấu đá lung tung không có địch thủ của Phạm Hồng Vũ, thật là có phong phạm của Miêu Nhân Phụng.

Mặc dù Phạm Hồng Vũ cố tình bất hiển sơn bất lộ thủy, cũng không ai nghe nói hắn mở miệng giáo huấn người. Còn Tạ Hậu Minh và cán bộ bản thổ động một chút là phát hỏa, mắng chửi người. Phong cách mạnh mẽ cứng rắn hoàn toàn khác nhau.

Tạ Hậu Minh bề ngoài thì thể hiện sự mạnh mẽ, cứng rắn, nhưng lại “nước cạn”, liếc mắt một cái là thấy đáy. Còn Phạm Hồng Vũ mạnh mẽ cứng rắn giấu trong đầu, bình thường rất ít khi thể hiện ra ngoài. Lúc nào cũng mỉm cười. Nhưng nếu chọc giận hắn, không cần biết người đó là ai, thu thập anh không cần thương lượng, ánh mắt cũng không thèm nháy.

Chu Tử Kỳ lần này bị mất chức, phỏng chừng từ nay về sau, toàn bộ cán bộ trung tầng huyện Vân Hồ, thậm chí lãnh đạo bình thường của huyện, sẽ không ai dám bùng nổ trước mặt Phạm Hồng Vũ.

Dựa theo lệ thường xử phạt cán bộ, Chu Tử Kỳ sau khi mất chức sẽ được an bài một chức quan nhàn tản mấy tháng. Thời cơ chín muồi sẽ đông sơn tái khởi, đảm nhiệm chức vụ quan trọng. Nhưng điều này không có nghĩa là Chu Tử Kỳ sẽ không bị tổn thất. Ít nhất trong hồ sơ của y sẽ lưu lại một vết nhơ thật to. Vốn có tin đồn, Lục Cửu cố ý muốn trong đại hội cán bộ toàn huyện cuối năm, sẽ an bài Chu Tử Kỳ đảm nhiệm chức Phó chủ tịch huyện, chính thức trở thành một thành viên lãnh đạo huyện, cũng vì tương lai Lục Cửu không còn ở Vân Hồ bao lâu nữa mà chuẩn bị.

Hiện tại Chu Tử Kỳ bị vết bẩn này, muốn trở thành Phó chủ tịch huyện thì có muốn nghĩ cũng đừng nghĩ tới. Tương đương với việc bị kéo tiến bộ chậm lại một bước. Ít nhất phải đợi sang năm mới xem xét khả năng. Còn phải xem Phạm Hồng Vũ và Lục Cửu có đạt thành một loại ăn ý hay không.

Tuy nhiên, có thể khẳng định, Lục Cửu muốn tiếp tục nắm toàn diện cục diện huyện Vân Hồ trong tay thì nhất định phải hướng Phạm Hồng Vũ mà thỏa hiệp, trả một cái giá nhất định. Nói một cách khác, Phạm Hồng Vũ trong lĩnh vực quản lý cán bộ của Bí thư sẽ có được lời nói rất nặng. Chỉ cần đi theo Chủ tịch huyện Phạm, cũng có thể trở thành Bí thư Quận ủy, hoặc Bí thư đảng ủy thị trấn, hoặc nhân vật số một trong những bộ môn quan trọng.

Lúc này có lời đồn, Phó chủ tịch thị trấn Lô Hoa Nghiêm Tiểu Quân đã trở thành người được đề cử cho chức Chủ tịch thị trấn.

Mà Nghiêm Tiểu Quân là một trong những cán bộ đi theo đoàn chuyên gia Hongkong. Trước kia không đứng thành hàng với Chu Tử Kỳ, bị áp chế đến sít sao. Ai ngờ chỉ trong nháy mắt đã hồi sinh.

Một vị quan khác là Hoàng Vĩ Kiệt, lúc này đã trở thành Bí thư Quận ủy khu Hòa Bình.

Phạm Hồng Vũ thủ đoạn quả nhiên lợi hại.

Bữa tiệc buổi trưa, Phạm Hồng Vũ thật ra rất quy củ. Nhân vật số hai bày ra rất đúng chỗ. Làm việc gì cũng lễ nhượng Lục Cửu trước tiên, tuyệt không đoạt nổi bật.

Buổi chiều, ba mươi mấy người tụ họp tại nhà khách Vân Hồ, cùng đi lên một chiếc xe, xuất phát đến tỉnh. Xe số 1 của Lục Cửu và xe số 2 của Phạm Hồng Vũ cũng không đi theo. Bí thư Lục và Chủ tịch huyện Phạm ngồi cùng xe bus với mọi người.

Chủ tịch huyện Phạm một lần nữa nhấn mạnh, phải nghiêm khắc thực hành tiết kiệm khoản chi công khoản.

Trong số những người này, có hai vị khách quý. Đó là vị giáo sư Đổng Toàn Khánh của đoàn chuyên gia Hongkong và một vị nữ chuyên gia Hongkong. Bọn họ là đại biểu đặc biệt đến tham dự đại hội tổng kết biểu dương.

Giáo sư đại học Hongkong tự mình tham gia hoạt động chống lũ, đứng ở tuyến đầu, cùng với người dân bình thường khiêng bao tải chắn trên đê, trong lịch sử Thanh Sơn mấy năm gần đây chưa bao giờ có. Chuyện này Nhật báo Thanh Sơn chưa tiến hành đưa tin, nhưng đã có vô số tin đồn, đưa tới hiệu ứng mãnh liệt trong xã hội.

Ở tỉnh mời dự họp đại hội tổng kết biểu dương, cố ý mời Đổng Toàn Khánh cùng với vị nữ chuyên gia Hongkong đến dự thính, cũng cho thấy thái độ của tỉnh Thanh Sơn ngày càng mở ra, hướng đến thế giới.