Quyền Trượng

Quyển 5 - Chương 155




Trong phòng của Giáo Hoàng, bố trí vẫn hệt như khi cựu Giáo Hoàng còn sống, tuy rằng Vatican Ridge đã có quyền lực tự mình xử lý thế nhưng hiện tại y cơ bản không có thời gian và sức lực chú ý những loại chi tiết này.

“Được rồi, hai người ra ngoài trước đi.” Nghe xong thuộc hạ báo cáo theo thông lệ, y chỉ nói như thế.

Adolf, “Bệ hạ, ngài vì sao muốn để Hồng y Hill…”

Chưa đợi y nói xong Vatican Ridge đã ngắt lời, “Adolf, Ebul, chuyện này ta không nói với hai người cũng không phải vì không tín nhiệm, vừa vặn ngược lại, ta là muốn bảo hộ hai người. Hiện tại hai người không giúp được ta chuyện gì, biết quá nhiều ngược lại sẽ gây họa.”

Y ôn hòa nhìn hai thuộc hạ của mình, chuyện đồng ý thoái vị thậm chí là hợp tác với Yannick tiêu diệt ma vật đến giờ y vẫn chưa nói cho hai người này biết. Dùng sự trung thành của Adolf và Ebul với y, y đương nhiên không lo lắng đối phương sẽ phản bội mình, thế nhưng bọn họ khẳng định sẽ phản đối kịch liệt. Thời gian ba ngày quá gấp rút, Vatican Ridge hoàn toàn không muốn thêm nhiều phức tạp.

Adolf không nghe được sự ám chỉ trong ngôn ngữ của y nhưng Ebul hiểu được, hắn nhìn sắc mặt tiều tụy của Vatican Ridge cũng không hỏi nhiều, chỉ khom lưng thật sâu: “Thỉnh Bệ hạ phải bảo trọng thân thể, chúng ta tùy thời đợi sự phân phó của ngài, đem trung thành kính dâng lên ngài.”

Ebul cơ hồ dùng phương thức lôi kéo đem Adolf mang ra ngoài, Adolf còn chưa hiểu rõ tình huống: “Ta không rõ, bệ hạ vì sao đột nhiên biến thành người khác vậy, ngài hình như có việc gì đó gạt chúng ta?”

Ebul nghiêm túc nói: “Chuyện Bệ hạ không muốn nói, chúng ta đừng nên hỏi nhiều.”

Adolf: “Thế nhưng…”

Ebul: “Lẽ nào anh không phát hiện sao, mấy hôm nay bệ hạ liên tiếp sử dụng truyền tống trận, có lẽ cựu Giáo Hoàng để lại chuyện gì đó cho ngài xử lý. Nói ngắn gọn, chúng ta chỉ cần vâng theo mệnh lệnh là tốt rồi.”

Adolf thở dài: “Được rồi, anh đúng! Yannick Hill có danh vọng rất cao trong giới thần quan trung hạ tầng, ta chỉ lo lắng bệ hạ làm như vậy sẽ khiến người khác phản đối.”

Ebul tuy rằng mơ hồ đã có suy đoán, thế nhưng hiện tại lại không thể nói với Adolf, chỉ đành hàm hồ: “Bệ hạ luôn luôn cơ trí, ngài làm như vậy hẳn là có lý do của mình, anh không cần phải … lo lắng.”

Vatican Ridge cũng không biết cuộc nói chuyện giữa Ebul và Adolf, cho dù y biết cũng không thể lại giải thích nhiều hơn, toàn bộ lực chú ý hiện tại của y đều đặt lên chiếc nhẫn bảo thạch xanh biếc trước mặt.

“Dùng danh nghĩa Quang Minh nữ thần lập thệ ước, nguyện ý chia sẻ quyền lực cùng sinh vật đến từ thế giới hắc ám, xem đây làm bằng, triệu hoán minh hữu vĩ đại!”

Cho dù đã chuẩn bị tâm lý xong, thế nhưng khi Vatican Ridge đọc lên đoạn chú ngữ này vẫn cảm thấy một loại cảm giác không rét mà run, có trong một chớp mắt y tình nguyện quyết chiến cùng tứ đại Pháp Thánh cũng không muốn một mình lưu lại trong căn phòng này đối mặt tình huống không thể xác định.

Theo từng âm tiết trong chú ngữ được niệm ra, căn phòng nguyên bản yên tĩnh chậm rãi bốc lên từng đợt khí lưu, từ thong thả đến nhanh chóng, chậm rãi bày thành một vòng xoáy màu đen trước mặt Vatican Ridge.

Bên trong vòng xoáy, phảng phất là lối thông với thế giới hắc ám vô tận.

Vatican Ridge ngồi trên ghế, bình tĩnh nhìn vòng xoáy càng lúc càng lớn, mãi đến cuối cùng có người từ đó bước ra.

Rất ngoài dự liệu, bên kia xuất hiện là một cô gái trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp, vóc dáng lồi lõm đúng chỗ phủ thêm một bộ váy áo cung đình, tựa như một quý bà chân chính.

Đối phương không dùng hình dạng ma vật xuất hiện, đối với việc này Giáo Hoàng bệ hạ biểu thị rất vui mừng.

“Ngài là Giáo Hoàng tân nhậm?” Thanh âm của nữ nhân rất êm tai, thế nhưng gương mặt vốn nên hoạt bát đáng yêu lại bị son phấn dày đặc che lấp, sinh ra vài phần kiều diễm.

“Đúng vậy, ta nắm giữ nhẫn mà Giáo Hoàng lưu lại, ngài đã hướng dẫn cho ta phương pháp này để liên hệ các ngươi.” Vatican Ridge tỉnh táo nhìn nàng, “Có thể ngươi sẽ tự giới thiệu bản thân một chút.”

Đối phương nở nụ cười khanh khách đưa tay về phía y, động tác này thiếu chút nữa khiến Vatican Ridge cho rằng nàng muốn triển khai công kích, theo bản năng định ném một Quang minh phổ chiếu qua. Bất quá y rất nhanh đã phản ứng lại, đối phương là muốn y thực hiện nghi lễ hôn tay.

Nếu là một nữ tính nhân loại, cái lễ tiết này sẽ rất bình thường, thế nhưng đối mặt với ma vật, Vatican Ridge cảm thấy hơi ghê tởm.

Bất quá y chỉ chần chờ khoảng một giây, nhanh chóng cầm lấy tay nàng, dùng môi chạm nhẹ, nhanh chóng rời ra.

Trên thực tế, dùng địa vị của Giáo Hoàng, đối phương vốn phải hướng về phía hắn nhún người hành lễ, chỉ là thân phận của ma vật không thể cân nhắc theo lẽ thường, Vatican Ridge vì muốn tỏ thành ý, cũng không định để lại mâu thuẫn tại loại việc nhỏ không đáng kể này.

Nữ nhân thoạt nhìn rất thỏa mãn với sự thức thời của y: “Ta là Lily, bất quá ngươi có thể gọi Lilith.”

Vatican Ridge lập tức hiểu được: “Ta nghe nói bên cạnh Alfonso VIII vừa xuất hiện một tình nhân rất được sủng ái, xem ra ngươi là phu nhân Earl Grey?”

Đối phương khẽ cong môi đỏ, ngồi xuống.”Xem ra lão Giáo Hoàng đã nói hết mọi chuyện với ngươi. Thật đáng tiếc, lão không sống để nhìn thấy ngày chúng ta chiếm giữ đại lục Olin.”

Vatican Ridge trầm giọng nói: “Cựu Giáo Hoàng vừa là thầy vừa là cha của ta, đối với cái chết của ngài ta cũng cảm thấy vô cùng đau đớn. Bất quá, đối với khế ước của đôi bên ta vẫn còn một chút nghi hoặc, hy vọng phu nhân Earl Grey có thể giải đáp.”

Lily sóng mắt lưu chuyển, “Giáo Hoàng bệ hạ không ngại nói rõ một chút.”

Khi nàng thốt ra bốn chữ ‘Giáo Hoàng bệ hạ’ không chỉ không mang ý tứ tôn trọng còn lộ ra sự khiêu khích như cười như không, đối với ma vật luôn trầm mê trong dục vọng mà nói, tuy rằng dung mạo của Vatican Ridge so ra kém Yannick, thế nhưng cũng có thể xem như không tệ.

Tuy rằng Vatican Ridge có mắt không tròng khiến nàng có chút tức giận, bất quá Lily cũng chưa cuồng vọng đến mức cảm thấy mình có thể đối phó với Giáo Hoàng, nàng chỉ có chỗ dựa là chủng tộc phía sau.

Vatican Ridge: “Cựu Giáo Hoàng nói với ta, hiệp nghị song phương sẽ chấm dứt vào thời điểm đại quân ma vật chính thức xâm lấn đại lục Olin. Dựa theo kế hoạch đã định mà nói, các người hiện tại đã thâu tóm nửa Công quốc Mecklen, giữa chúng ta đã không còn bất luận quan hệ hợp tác gì.”

Lily: “Trên nguyên tắc là như vậy, bất quá ngài cũng không thiêu hủy chiếc nhẫn này, vậy nên ta có thể lý giải thành ngài vẫn muốn tiếp tục hợp tác?”

Vatican Ridge: “Đúng vậy.”

Lily: “Ngài muốn có được thứ gì?”

Vatican Ridge: “Ta muốn mở rộng lãnh địa Tòa thánh, đến lúc đó Công quốc Ceylon, Công quốc Cornwall cùng với Đế quốc Salat sẽ thuộc quyền quản lý của Giáo đình. Mà những quốc gia khác đều do các ngươi tùy ý chi phối.”

Lily nhướn mày: “Ý tứ của ngài là muốn chia đôi đại lục, chúng ta cùng nhau thống trị?”

Vatican Ridge: “Đúng vậy, các ngươi cần không gian sinh tồn, giáo đình cũng cần các ngươi đến phá hủy chế độ cũ kỹ này. Nếu đã đồng dạng muốn tạo dựng chế độ mới, ta hy vọng có thể cùng nhau thành lập một quốc gia chính giáo hợp nhất.”

Lily: “Bệ hạ tôn kính, ta phải nhắc nhở rằng suy nghĩ của ngài có điểm ngây thơ. Cho dù không có ngài chúng ta đồng dạng cũng có thể chiếm đoạt đại lục Olin, cơ bản không cần lại hợp tác với ngài.”

Vatican Ridge lạnh lùng cắt đứt nàng: “Không, các ngươi cần! Các ngươi không cảm thấy tốc độ tiến công hiện tại quá chậm sao. Xác sống đã bị chúng ta tiêu diệt toàn bộ, đại quân ma vật tuy rằng đáng sợ thế nhưng chỉ cần cho nhân loại đầy đủ thời gian, cho dù phải bỏ ra cái giá thảm thiết thì thắng lợi cuối cùng cũng thuộc về chúng ta. Ngươi nên cân nhắc kỹ, hiện tại trận doanh nhân loại chia năm xẻ bảy, vậy mà các người muốn chiếm một Công quốc Mecklen cũng phải phí nhiều thời gian như vậy, đừng nói đến những quốc gia khác.”

Lily cười nhạt: “Bệ hạ thân ái, đây chỉ là vì đại quân ma vật còn chưa toàn bộ xuất động, đạo sư của ngài hẳn là từng nói với ngài, cái khe hở kia rất khó xé mở. Bất quá ngày đó cũng không còn xa nữa, tin rằng ngài rất nhanh sẽ có thể thấy được.”

Vatican Ridge mặt không đổi sắc: “Nếu như hiện tại ta liền đem bí mật này nói cho các quốc gia khác thì sao?”

Lily: “Bệ hạ tôn kính, ngài đang uy hiếp một ma vật sao?”

Vatican Ridge: “Không, ta chỉ là muốn biểu đạt thành ý hợp tác giữa bọn ta. Từ khi ta mở ra cấm chế của chiếc nhẫn này, ngươi nên hiểu được thành ý của ta. Giả sử ngươi cho rằng chỉ bằng việc Alfonso VIII là ma vật liền có thể phân hủy trận doanh nhân loại, như vậy ta chỉ có thể nói ngươi chưa đủ lý giải nhân loại. Hiển nhiên, nhân loại tồn tại rất nhiều thói hư tật xấu, chúng ta đê tiện vô sỉ, khao khát dục vọng vô tận, hơn nữa vĩnh viễn đều không thỏa mãn. Bất quá nếu nhân loại đã có thể trở thành chúa thể đại lục Olin cũng phải có trí khôn và sự cứng cỏi mà những chủng tộc khác không thể so sánh được.”

Lily nheo lại mắt, bắt lấy chi tiết trong ngôn ngữ của y: “Xem ra bệ hạ biết đến cũng không ít, tin tức Alfonso VIII là ma vật là ai nói cho ngài biết?”

Vatican Ridge thản nhiên: “Yannick Hill tránh được sự ám sát của Alfonso VIII, khi trở về đã hồi báo hết thảy với ta, ý đồ vạch trần âm mưu của các ngươi. Bất quá hiện tại y đã bị ta bắt giữ.”

Lily nở nụ cười: “Nguyên lai thành ý mà Giáo Hoàng bệ hạ nói chính là thứ này, ta bắt đầu có chút mong đợi. Bất quá trước đó ta hy vọng có thể nhìn thấy tận mắt.”

Vatican Ridge tựa hồ đã sớm đoán được nàng sẽ nói như vậy, khẽ vuốt cằm: “Có thể.”

Y đứng dậy, đi tới trước giá sách, rút ra một cuộn da dê trong hàng trăm cuộn bày biện phức tạp. Sau đó thanh âm trầm nặng vang lên, một lối đi ngầm xuất hiện trước mặt bọn họ.

Vatican Ridge đi trước dần đường, nhanh chóng bước vào lối đi u ám chật hẹp. Lily do dự một chút rồi cũng đi theo.

Không được bao lâu, phá trước liền xuất hiện ánh sáng, Lily phát hiện phía cuối thông đạo này là một gian phòng, Vatican Ridge đang cầm giá cắm nến đứng đằng trước hờ nàng.

“Mời vào.”

Lily đối với thái độ thần bí này có chút nhíu mày: “Bệ hạ, ta rất hiếu kỳ, ngài dẫn ta đến nơi này tột cùng là muốn làm gì…”

Thanh âm của nàng hơi ngừng.

Đây là một căn phòng tra tấn âm u ẩm ướt, mùi máu tươi từ bên trong bay ra, chỉ nhìn các loại hình cụ treo đầy trên tường liền có thể phát hiện được nơi này tuyệt đối đã có lịch sử rất lâu đời. Bởi vì vị trí bí ẩn, nó có lẽ là nơi được các Giáo Hoàng mỗi đời dùng để giam cầm các phạm nhân không muốn bị người ngoài biết đến.

Mà trên vách tường trước mặt Lily có cắm một cọc gỗ chữ thập lớn, trên cọc gỗ còn trói một người.

Chính xác mà nói, người nọ chỉ bị dùng xích sắt khóa lại, từng vòng xích quấn quanh phần cọc ngang, trên người y chỉ mặc một bộ áo choàng trắng mỏng manh, gương mặt loang lổ vết máu, mà nổi bật nhất chính là mái tóc bạch kim thật dài đang rũ xuống, thoạt nhìn rất thê thảm nhưng lại mang theo một cổ mỹ cảm bị lăng nhục.

Thân là một ma vật, thẩm mỹ quan của Lily bắt đồng với người thường, loại tràng diện này hiển nhiên phi thường phù hợp thẩm mỹ của nàng. Lily hai mắt phát quang, ánh nhìn rơi lên người kẻ nọ có chút không thể dời ra.

“Đây chính là thành ý của ta.” Vatican Ridge ở bên cạnh nói.

Lily bước tới, ngón tay nâng nhẹ cằm thần quan, đôi mắt của y vẫn nhắm nghiền, hẳn là đã hôn mê, không khó tưởng tượng trước đó người này đã chịu bao nhiêu tội. Có lẽ không chịu được hương vị ở nơi này, Giáo Hoàng cúi nhẹ đầu, bất quá Lily hoàn toàn không quan tâm, ấn tượng của nàng đối với vị thần quan vừa xinh đẹp lại ngon miệng trước mặt vô cùng sâu sắc, lúc này không khỏi liếm liếm môi, chợt nhớ lại sự tiếc nuối khi vuột mất đối phương tại rừng rậm Hắc Ám.

“Bệ hạ quả nhiên rất có thành ý.” Lily phi thường hài lòng, đem người có thể tiết lộ bí mật của Alfonso VIII nhốt ở nơi này, không thể nghi ngờ đã chứng minh lập trường của y. Xem ra người này cũng chẳng khác gì lão Giáo Hoàng, đều là kẻ vàng đỏ nhọ lòng son.

Không sợ ngươi có dục vọng, chỉ sợ ngươi không có dục vọng, ma vật chính là thích hợp tác với những người như vậy.

“Ta muốn người này.” Móng tay của Lily nhẹ nhàng lướt qua gò má thần quan, quả là một món ăn hương vị mê người, dùng ở trên giường xong còn có thể trực tiếp ăn tươi,nàng thầm nghĩ, có chút thèm thuồng hôn nhẹ lên môi đối phương một chút. Chợt phát hiện khóe miệng Vatican Ridge hơi giật nhẹ. “Giao y cho ta.”

Vatican Ridge: “Bây giờ còn chưa được.”

Lily quay đầu nhìn về phía y, trong ánh mắt giấu không được sự hung ác và thị huyết.

Vatican Ridge xem như không nhìn thấy, nếu xét về đánh tay đôi, một ma vật cơ bản không phải đối thủ của y.

“Y biết không ít bí mật của Giáo đình, hơn nữa gần đây còn có ý định đầu nhập dưới trướng kẻ thù chính trị của ta. Loại thời điểm này nếu y biến mất sẽ nổ ra không ít phiền phức, hơn nữa ta còn muốn tra hỏi càng nhiều tình báo từ miệng y. Đợi đến khi nội dung hợp tác của chúng ta xác định xong, ta tự nhiên sẽ giao y cho ngươi.”

Lily suy nghĩ một chút, hung quang dần dần biến mất: “Ngươi muốn lãnh thổ của ba quốc gia kia để mở rộng Tòa thánh. Đó là mục đích cuối cùng?”

Vatican Ridge: “Đây chỉ là điều kiện cơ bản, để thực hiện mục tiêu này ta sẽ ban trợ các người gia tốc phân liệt trận doanh nhân loại. Không có ai hiểu nhân loại hơn chính nhân loại, nếu Alfonso VIII là ma vật sự tình sẽ càng đơn giản, ta hy vọng có thể đơn độc gặp gỡ hắn để trao đổi hạng mục công việc. “

Lily không nói, hiển nhiên đang suy nghĩ.

Vatican Ridge thử hỏi: “Có lẽ giữa ngươi và Alfonso VIII, ngươi mới là kẻ chủ đạo?”

Lily âm trầm bất định nhìn y, qua một lúc lâu mới nói: “Ta có thể an bài cho hai người gặp mặt.”

Đây là gián tiếp thừa nhận địa vị của mình trong giới ma vật không bằng Alfonso VIII. Có lẽ nên nói, là so với ma vật đang bám vào Alfonso VIII.

Vatican Ridge âm thầm thở phào nhẹ nhõm: “Như vậy, cảm tạ ngươi.”

Lily chỉ vào thần quan tóc bạch kim: “Thế nhưng đợi khi gặp xong, người này chính là của ta.”

Vatican Ridge trầm ngâm trong chốc lát: “Có thể.”

Song phương đạt thành hiệp nghị bước đầu, Lily lưu luyến không rời đi khỏi, mỗi bước đều chần chừ, hiển nhiên đối với ‘món ăn’ này vô cùng thỏa mãn, nhớ mãi không quên.

Trước khi rời đi, ả thậm chí còn sờ soạng khắp người thần quan tóc bạch kim không thể phản kháng một lần, nếu không phải Vatican Ridge còn ở nơi này, ả có thể còn quá đáng hơn nữa.

“Không được làm hỏng y, ta đã đặt trước rồi.” Lily cảnh cáo.

“Ta hứa rằng đến khi ngươi trở lại y vẫn còn sống, nhưng trước đó ta sẽ cho kẻ phản bội này một bài học.” Vatican Ridge mặt không biểu tình.

Lily nở nụ cười khanh khách, rướn người về phía Vatican Ridge, người sau phản ứng linh hoạt né tránh, nàng cũng lơ đễnh: “Bệ hạ, tuy rằng bộ dạng của ngài không bằng y thế nhưng ngài cũng đừng chán nản ủ rũ, loại hình như ngài ta cũng thích.”

“Cám ơn đã khích lệ, nữ sĩ xinh đẹp.” Ta cũng rất vui vẻ đem đầu của ngươi cắt xuống, dùng búa đập vỡ rồi nhét lại vào bụng ngươi. Giáo Hoàng bệ hạ thần sắc nghiêm cẩn thầm nghĩ.

Lily mang theo hiệp nghị sơ bộ rời đi, cái hiệp nghị này hiển nhiên không được viết trên quyển trục da dê mà là dùng hình thức chú ngữ lập ra. Chỉ có khế ước như vậy mới khiến song phương không thể vi phạm.

Trên khế ước, Vatican Ridge là dùng địa vị Giáo Hoàng giao hẹn, tuy rằng y vốn không có ý định tiếp tục làm Giáo Hoàng nữa bất quá ma vật cũng không biết, vậy nên loại hứa hẹn này càng thêm đáng tin.

Hai bên lại hẹn thời gian chiều nay tiếp tục đàm phán, bởi vì đến lúc đó vương tử George sẽ vì phụ hoàng của mình an bày một buổi ca kịch quy mô lớn, Giáo Hoàng bệ hạ sẽ đích thân đến tham dự, trong không gian phong bế như vậy quả thực là cơ hội tốt để đàm luận chính sự.

Giải quyết xong mọi việc, lại tiễn đi ma vật dâm đãng kia, Giáo Hoàng bệ hạ lập tức chạy về phòng tra tấn.

Chris đã sớm giải cứu thần quan ra, đang ôm lấy đối phương, đem đủ loại dược tề trân quý giống như không cần tiền đổ vào miệng y.

Vatican Ridge thấy thế cười khổ: “Chris, tránh ra đi, ta cảm thấy quang minh trị liệu thuật càng thêm có tác dụng.”

Vì muốn lừa gạt ma vật, những vết thương trên người Yannick hiển nhiên đều là thật, bất quá lần bị thương này cũng coi như đáng giá, ít nhất… ngay cả Lily giảo hoạt cũng bị lừa.

Pháp sư hắc y không chỉ không cảm kích mà ánh mắt trái lại còn sắc như dao đâm thẳng về phía Vatican Ridge: “Vừa rồi ngươi vì sao không cản bàn tay sờ loạn của ma vật kia?”

Vatican Ridge cảm giác mình rất oan uổng: “Nếu như ta ngăn cản không phải sẽ khiến ả hoài nghi sao?”

Chris hừ lạnh một tiếng, không nói gì.

Được rồi, y có thể thông cảm, dù sao lúc đó người này cũng ở gian phòng bên cạnh, trơ mắt nhìn tình nhân của mình bị kẻ khác sờ soạng một vòng.

Vatican Ridge nhận mệnh bước tới giúp Yannick trị liệu. Giáo Hoàng ra tay đương nhiên không giống bình thường, loại vết thương thoạt nhìn nghiêm trọng này rất nhanh khép lại.

Yannick ho khan hai tiếng, phun ra một ngụm máu đọng, chậm rãi mở mắt, vì muốn đạt được hiệu quả chân thật, lần này y quả thực chịu lỗ rất lớn.

Thấy y tỉnh lại, Chris không chút nghĩ ngợi trực tiếp ôm người ra ngoài.

Vatican Ridge thấy tình thế không đúng, vội vàng gọi bọn họ lại: “Các người chẳng lẽ định để ta đơn độc đi đối mặt với hai thậm chí là càng nhiều ma vật sao?”

Yannick suy yếu chớp mắt: “Ta hai lần bị thương vì nhiệm vụ, cường liệt yêu cầu nghỉ ngơi.”

Chris vô cùng đương nhiên: “Ta phải chiếu cố bạn lữ của mình.”

Vatican Ridge: “…”

Yannick dùng ánh mắt chân thành nhìn y: “Bệ hạ, chúng ta tin tưởng năng lực của ngài, không cần do dự cứ đi thôi, nếu ngài có hy sinh vì nhiệm vụ ta sẽ giúp ngài đòi lại danh tiếng và vinh dự xứng đáng trong hội nghị Hồng y!”

Vatican Ridge: “…”

Cho nên mới nói, tình lữ và gì gì đó là chán ghét nhất mà!