Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 12 - Chương 5: Tử kỳ




Thiên Sơn Nguyệt trong số diễn viên hạng A thuộc vào đội có bài danh không thể tệ hơn, tự nhiên nay vì muốn sinh tồn mà phải tính toán 1 phen. Lần này nàng bị lựa chọn tham diễn bộ phim [phòng học dị độ 2], như vậy suy xét đệ nhất chính là phải tiếp cận Hầu Tước.

Bất quá, trực tiếp tới tìm hẳn không thích hợp, như vậy lựa chọn Ôn Vũ Phàm, người duy nhất cùng xuất phát từ rạp chiếu phim thứ 19 giống Hầu Tước, hơn nữa nàng còn từng thuộc rạp chiếu phim thứ 13 với Thợ săn Ác Ma Diệp Tưởng. Càng quan trọng hơn làThiên Sơn Nguyệt sắm vai Tống Cẩn Vũ cùng với Hứa Gia Bích do Ôn Vũ Phàm sắm vai có quan hệ phi thường tốt. Mà trong phần 1, hai nhân vật này đều do 2 diễn viên khác sắm vai.

“Nga, Cẩn Vũ, là ngươi a.” Sớm đã đem danh sách diễn viên và gương mặt mỗi người thuộc làu làu, bởi thế Vũ Phàm rất nhẹ nhàng gọi ra tên nhân vật do Thiên Sơn Nguyệt sắm vai.

Hơn nữa, nàng cũng biết trong phần thứ 1, Hứa Gia Bích cùng Tống Cẩn Vũ không phải là nhân vật quan trọng, vai diễn nhiều nhất không cần nghi ngờ chính là Tôn Di Hoa cùng Thẩm Đình Thanh, những người khác chỉ là làm nền.

“Hôm nay thật đúng là náo nhiệt a.” Thiên Sơn Nguyệt cầm quả bóng màu đỏ cười cười, nói:“Nếu đã gặp hay là đi dạo cùng nhau?”

Lúc nói chuyện, tin nhắn kịch bản cũng đồng thời chuyển qua.

“Ngươi hảo, ta là diễn viên rạp chiếu phim thứ năm, Thiên Sơn Nguyệt. Còn chưa có chính mắt nhìn thấy Hầu Tước, thực là đáng tiếc.”

Nay sự đối địch trên danh nghĩa 2 đại trận doanh căn bản đã không còn tồn tại. Thế nhưng hận ý giữa khu ma doanh với đọa tinh doanh tất nhiên vẫn còn. Thiên Sơn Nguyệt không ngu ngốc tới nỗi mới gặp mặt đã yêu cầu che chở, như thế chỉ làm tăng lên độ phản cảm.

Đương nhiên. Những lời này cũng có chút ý thử, đầu tiên báo ra danh tính cùng rạp chiếu phim, xem phản ứng của đối phương thế nào, có căm hận hay không. Lại tỏ ý kính ngưỡng đối với Hầu Tước, ý tứ nguyện ý ra sức vì hắn đã quá mức rõ ràng. Cái gọi là giơ tay không đánh người tươi cười. Chung quy mọi người còn phải hợp tác biểu diễn dài tới 1 năm trời, chiến lực diễn viên hạng A khẳng định thu dưới tay càng nhiều càng tốt.

Phải biết, sau trận chiến lúc trước, số lượng diễn viên hạng A bỏ mình đã đạt tới 2 con số! Ngay cả ảnh đế cũng hy sinh! Đội hình thực lực giảm xuống trên diện rộng như thế tới quay chụp [phòng học dị độ 2], trình độ hung hiểm trình tự nhiên không cần nói cũng tỏ tường! Oán cừu giữa 2 đại trận doanh có quan trọng thế nào, nhưng chỉ cần lợi ích nhất trí tự nhiên có thể bắt tay hợp tác.

Trên thực tế. Nàng còn không biết, cái chết của Nightliar hoàn toàn là do Thợ săn Ác Ma Diệp Tưởng tạo thành. Nàng còn tưởng rằng giết chết An Nguyệt Hình hơn phân nửa là Hầu Tước. Chung quy, thanh danh của Hầu Tước đã có 1 đoạn thời gian dài, mọi người tư duy theo quán tính, càng dễ dàng coi hắn là kẻ có năng lực giết chết An Nguyệt Hình nhất.

Ôn Vũ Phàm cùng Hầu Tước ở chung 1 đoạn thời gian, Hầu Tước đã đoán trước sẽ có loại tình huống này phát sinh. Diễn viên hạng A bị giảm số lượng 1 cách trầm trọng, nếu bởi vì đã từng là trận doanh khác nhau mà từ chối hợp tác, đó chính là tìm chết. Mà bản thân Thiên Sơn Nguyệt không có tham diễn [ Nightliar gia tộc 3], cho nên, hoàn toàn là đối tượng có thể mượn lực.

Bất quá, nói thì nói như vậy, nhưng Hầu Tước cũng dặn dò Ôn Vũ Phàm, trước mắt thực lực rạp chiếu phim thứ 19 nay đâu bằng xưa, nếu lúc này biểu hiện nóng lòng mượn sức minh hữu, tương đương sẽ làm cho họ xem nhẹ rạp chiếu phim thứ 19. Một ít người có khả năng có ý đồ muốn mượn cơ hội này chiếm cứ thế chủ đạo, không phải là không có. Cho nên hắn muốn nàng khi thấy có người muốn tìm kiếm che chở, nhất định phải bày ra đủ tư thái, để cho bọn hắn biết, cho dù rạp chiếu phim thứ 19 chỉ có vỏn vẹn 2 người tham diễn bộ điện ảnh này, thực lực vẫn như trước không thể khinh nhục!

Tất nhiên không nên làm cao quá khiến người khác khó chịu. Cụ thể làm như thế nào, Hầu Tước tự nhiên không có khả năng chỉ từng bước cho Ôn Vũ Phàm, cần phải nàng tự lĩnh hội.

Loại chuyện này nếu để Vũ Sóc xử lý, nhất định sẽ được giải quyết phi thường thỏa đáng. Nhưng đổi lại là Ôn Vũ Phàm lại quá mức khó khăn. Kinh ngiệm giao tế của nàng quá ít, thậm chí tâm cơ không thâm sâu, nếu đổi thành nàng trước kia tự nhiên không thể nào làm tốt. Thế nhưng được Hầu Tước ủy thác trọng trách, nàng làm sao có thể không coi trọng?

Tự hỏi một phen sau đó mới trả lời.

“Ngươi tương lai khẳng định sẽ có cơ hội nhìn thấy Hầu Tước, không cần lo.”

Thiên Sơn Nguyệt nghe đến câu này, thoáng nhẹ nhàng thở ra. Đối phương ít nhất không tỏ vẻ bài xích, nhưng cũng không đồng ý tiếp nhận. Chẳng lẽ mình tỏ thái độ không rõ ràng khiến đối phương chưa hiểu được?

Bất quá, có thể làm diễn viên hạng A, tự nhiên nàng có chỗ hơn người. Loại chuyện này kiêng kị nhất chính là nóng vội. Vừa rồi chỉ coi như chào hỏi đối phương mà thôi, tiếp xúc với đối phương nhiều, chiếm lấy hảo cảm mới là chuyện quan trọng. Ôn Vũ Phàm và 2 người Hầu Tước, Diệp Tưởng đều có liên hệ, có quan hệ tốt với nàng tự nhiên không thiệt.

Về phần đối thoại với nhau, chỉ cần tập trung vào tin tức Hongkong trở về, tận lực tránh liên quan tới việc tư của song phương. Dù sao sự kiện Hongkong trở về phần lớn người Trung Quốc đều biết, khả năng dẫn tới NG không lớn. Hơn nữa trong bộ phim kinh dị này, NG cũng đồng dạng không có giới hạn, mỗi lần NG chỉ trừ vỏn vẹn gấp đôi thù lao mà thôi.

Quan hệ giữa Hứa Gia Bích cùng Tống Cẩn Vũ rất không tệ, cho nên Ôn Vũ Phàm cùng Thiên Sơn Nguyệt trò chuyện với nhau thật vui.

Đang nói chuyện, bỗng nhiên trời đổ mưa to!

Trong dự báo thời tiết căn bản không nói sẽ có mưa, những người qua đường tự nhiên nhanh chóng tìm chỗ tránh mưa. Ôn Vũ Phàm, Thiên Sơn Nguyệt lại càng thêm cuống quýt tìm nơi trú.

Cuối cùng, hai người lựa chọn tránh mưa dưới chân 1 cây cầu.

Ở đó còn có 1 tên ăn mày, không biết hắn sống ở đó hay chỉ là tránh mưa mà thôi.

“May quá... thiếu chút nữa ướt nhẹp......” Thiên Sơn Nguyệt nhìn thế mưa bên ngoài, cảm thấy thời tiết hôm nay thực thất thường.

Mà Vũ Phàm vẫn đang tiếp tục tán gẫu với nàng, hai người cơ hồ không sử dụng tin nhắn kịch bản, trước mắt vẫn đang muốn chiếm lấy hảo cảm của đối phương. Hai tháng sau là lúc quay chụp chân chính, để tăng lên tỷ lệ sinh tồn lúc đó, hiện tại cần chuẩn bị tốt từng bước, nửa điểm cũng không thể khinh thường.

Nước sông dưới cầu có chút bẩn thỉu, trôi nổi thật nhiều rác rưởi, thỉnh thoảng còn truyền tới mùi hôi tanh tưởi. Vì trời đang mưa cho nên nước sông bắt đầu nâng lên cao.

Thiên Sơn Nguyệt lấy tay hơi che miệng mũi, đúng lúc này nàng nhìn thấy trên đường cái đối diện, có người đang bán ô!

“Quá tốt! Xem ra cơn mưa này chưa thể ngừng ngay được, để ta đi mua 2 chiếc dù!”

Loại cơ hội kiếm hảo cảm thế này Thiên Sơn Nguyệt sao có thể bỏ qua? Thậm chí không chờ Ôn Vũ Phàm mở miệng từ chối đã đội mưa chạy ra ngoài.

Ôn Vũ Phàm tiếp tục đứng dưới chân cầu, gió lạnh từng đợt thổi không ngừng, vì nàng đang mặc trang phục mùa hè cho nên không khỏi cảm thấy lạnh.

Lại nói... ngày 1 tháng 7 nguyên bản là 1 ngày nóng nực, cư nhiên lại trực tiếp đổ mưa...

Trận mưa này, chỉ sợ không phải thông thường.

Mà lúc này, tầm mắt nàng đảo qua tên ăn mày vừa rồi.

Tên ăn mày kia cả người nằm trên mặt đất, quần áo kỳ thực không rách nát, chỉ là cứ thế nằm sấp, làm nàng nghĩ rằng hẳn là 1 tên ăn mày mà thôi.

Ôn Vũ Phàm bước về phía tên khất cái.

Tiếp đó...... Nàng bỗng nhiên ý thức được điều gì......

Nàng nhớ rõ, phía đường cái đối diện có 1 trạm điện thoại.

Nàng ngồi xổm xuống, rất nhanh phát hiện......

Trên quần áo tên ăn mày đang mặc, thế nhưng có vết máu! Chỉ là vừa rồi bị bóng của cây cầu che mất, làm nhìn không được rõ ràng.

“Ngươi...... Ngươi không sao chứ?”

Ôn Vũ Phàm vươn hai tay ra, chậm rãi...... Đem tên ăn mày kia.. ah, không phải ăn mày... lật người lại.

Sắc mặt Ôn Vũ Phàm nháy mắt cô đọng.

Tay nàng đưa tới mũi người đó tra xét hơi thở.

Nhưng......

Rất nhanh nàng liền tin tưởng, đây thực sự đã là 1 khối thi thể.

Mà khối thi thể này......

Có gương mặt hoàn toàn giống nàng như đúc!

Nàng cứ thế, đứng lặng trước thi thể mình!

Như vậy, người vừa rồi gọi điện thoại, chính là nàng? Cho nên mới cảm giác âm thanh kia rất quen thuộc nhưng lại nghĩ không ra!

Hai tháng sau...... Không nên tới kho hàng....

Đáp án cứ thế được miêu tả thực sinh động.

Hai tháng sau là khai giảng. Mà Hứa Gia Bích nàng sắm vai sẽ đi tới một “Kho hàng” nào đó. Sau đó gặp phải chuyện gì rồi cứ thế chết đi.

Trước khi chết, nàng bị nguyền rủa kéo về 2 tháng trước, sau đó ở trong buồng điện thoại gọi điện cho chính mình, rồi rãy rụa tới được bên dưới chiếc cầu này mà chết.

Nàng......

Hai tháng sau sẽ chết![ chưa xong còn tiếp......]