Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Quyển 12 - Chương 68: Vai chính quang hoàn, nghịch thiên máy gian lận




Tư Mã Đông Hài, cư nhiên chết?

Một màn này thật sự khó làm người ta chấp nhận, từ việc Mộc Lam hướng Long Ngạo Thiên cầu viện, để Tư Mã Đông Hài ra trận đủ để phán đoán, thực lực của Tư Mã Đông Hài tuyệt đối không thể khinh nhục, nhưng là...... Nàng lại chết?

Thời điểm Diệp Tưởng kéo Vũ Sóc ra sau, kim quang trên Hạo Thiên kiếm lại nở rộ!

Trong khoảng thời gian này, thực lực của Diệp Tưởng đã trải qua thời gian gia tốc trong mộng lại tăng lên 1 tầng, nhưng ngay cả như vậy, hắn vẫn không thể tránh khỏi bị pháp tắc nguyền rủa giảm dần ảnh hưởng.

Hạo Thiên kiếm là vật thuộc về rạp chiếu phim linh độ, không hề kém vật nguyền rủa, tuy có tiêu hao vé chuộc cái chết nhưng lại không có vấn đề nguyền rủa sống lại. Lấy số lượng vé chuộc cái chết bị trừ đi mỗi lần sử dụng trong bộ phim này, không đến mức phải quá lo lắng.

Lúc này, bên trong phòng là 1 mảnh tịnh mịch, không khí khủng bố không chỗ nào không có.

Ở nơi sâu bên trong hỗn độn...... Bắt đầu xuất hiện.

Cao trào của bộ phim cũng sắp bắt đầu.

Tồn tại có thể khiến Đế Thính run rẩy......

Hắn và Sóc cho dù có liên thủ, có thể đạt được sinh cơ hay không?

Hiện tại thời gian đang là buổi tối. Ngoài cửa sổ là một mảnh đêm tối. Nhảy qua cửa sổ gì đó, Diệp Tưởng xác định căn bản không có khả năng thực hiện. Hắn không thể bỏ trốn đơn giản như thế được.

Nơi sâu trong Hỗn Độn...

Dòng thời gian vô tận......

Ác linh bồi hồi trong dòng thời gian...

Ở nơi sâu bên trong Hỗn Độn có cất giấu căn nguyên nguyền rủa, hiện tại nó rốt cục muốn lộ ra chân diện mục.

Diệp Tưởng lại lần nữa giơ cao Hạo Thiên kiếm, vung về 1 hướng nào đó!

Hướng đó là 1 vách tường.

Vách tường bị Hạo Thiên kiếm nháy mắt bổ ra!

Từ trong đây có thể trực tiếp nhìn ra phòng khách bên ngoài.

Sau đó, Diệp Tưởng nhìn thấy ở bên trong phòng khách có 1 thân ảnh.

Đó là 1 bóng lưng màu trắng.

Giờ khắc này, Vũ Sóc cầm chặt tay Diệp Tưởng. Nàng thậm chí cảm giác hô hấp bắt đầu trở nên bất ổn.

Cho dù là Diệp Tưởng cũng khó có thể chế trụ được cảm giác sợ hãi kia.

Hắn biết lúc này nên công kích...... Nhưng hắn lại giống như 1 con kiến đang đối mặt với đại thụ mà chính mình không thể với tới.

Kém quá xa......

Nay hắn đối mặt với bóng trắng này giống như người mới bước vào rạp chiếu phim đối mặt với ảnh đế vậy!

Đây là trình độ căn bản không thể bổ khuyết hay vượt qua!

Chỉ cần ác linh kia ra tay, hắn tuyệt đối không thể sống nổi!

Mà lúc này, thân ảnh màu trắng kia đang ở phía dưới 1 cái đồng hồ treo tường.

Bóng trắng kia không hề nhúc nhích, thế nhưng so với động đậy lại làm người khác cảm giác càng thêm đáng sợ.

Cuối cùng, Diệp Tưởng quyết định trước quan sát một chút. Thực lực chênh lệch quá xa, hắn ra tay lúc này tương đương với tìm chết.

Tiếp đó......

Bóng trắng kia bỗng chầm chậm quay đầu lại!

Nội tâm của Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc đều run rẩy!

Nhưng trong nháy mắt bóng trắng quay đầu lại, thân ảnh liền biến mất!

Hắn......

Đến tột cùng là ai?

Là ai?

Hạo thiên kiếm trong tay Diệp Tưởng có chút run rẩy không ổn định.

Bỗng nhiên hắn cảm thấy... có 1 trận cảm giác bất an cường liệt đánh tới.

“Thư...... Thư Đông!”

Diệp Tưởng chỉ cảm giác âm thanh của Vũ Sóc tựa hồ như rất xa xôi, rất xa xôi......

Sau đó, trong tầm mắt hắn chỉ còn lại 1 màu trắng.

Thời điểm đâm ra Hạo Thiên kiếm cuối cùng chỉ là theo bản năng.

“Thư...... Đông......”

Thanh âm của Vũ Sóc ngày càng trở nên mỏng manh.

Diệp Tưởng ngã xuống đất. Hắn nhìn thấy, trước mắt là 1 đôi chân trần tái nhợt. Mà tiếp theo cặp chân trần kia bắt đầu hướng về phương ngược lại với hắn mà đi, đồng thời cũng có 1 đôi chân bị kéo lê trên mặt đất...

Vũ Sóc?

Vũ Sóc đã trở thành hắc ma pháp sư nhưng vẫn không đủ sức phản kháng... cứ thế bị kéo đi?

Lúc này Diệp Tưởng lại giống như bên trong gia tộc Nightliar, vô lực như vậy!

Hắn sao có thể để bi kịch đó tái diễn?

Rạp chiếu phim thứ 13 lúc này chỉ còn lại hắn và Vũ sóc, hắn không thể để đến cả Vũ Sóc cũng biến mất!

Nhưng chênh lệch trình độ... quá mức xa xôi.

Chỉ sợ hắn còn có thể sống cũng vì bản thân có quang hoàn nhân vật chính....

Đúng! Quang hoàn nhân vật chính!

Lúc này đầu óc Diệp Tưởng giống như được thông suốt.

Sau khi giết chết An Nguyệt Hình, quang hoàn nhân vật chính của hắn có tăng lên nhưng vẫn không có biểu hiện nào đặc biệt.

Hắn gắt gao siết chặt 2 tay, bên trong linh hồn 1 cỗ ý chí cường liệt bắt đầu trở nên lớn mạnh!

Ta là nhân vật chính......

Ta là nhân vật chính a a a a a a!

Cái gọi là nhân vật chính...... Không phải đều là như vậy sao? Đối mặt với cảnh, ngược lại có thể bùng nổ!

“Nhân vật chính aura...... Chính là như thế.” Ám Hà từng nói qua với Diệp Tưởng:“Có đủ quang hoàn nhân vật chính thì bug lúc nào cũng có thể xuất hiện. Trong tiểu thuyết huyền huyễn không phải nhân vật chính thường xuyên vượt cấp giết địch sao, đặt ở trong hiện thực điều này là không hợp lý, nhưng 1 khi có quang hoàn nhân vật chính, vượt cấp giết địch... sẽ biến thành có thể!”

Đột nhiên, Diệp ngẩng cao đầu lên!

Lực lượng của aura nhân vật chính trong người hắn lúc này bùng nổ! Giống như mở ra hack, làm cho thực lực của hắn 1 khắc này tăng vọt!

“Di Hoa!”

Một tiếng rít gào truyền tới, Diệp Tưởng trừng 2 mắt muốn nứt, hắn ra tay kéo La Hầu cung!

Lực lượng của quang hoàn nhân vật chính, dưới tình huống bình thường sẽ không nhìn thấy có gì đặc biệt, chỉ khi đối mặt với tuyệt cảnh mới có thể bùng nổ. Lý do rất đơn giản, nếu nhân vật chính không đối mặt với tuyệt cảnh, cho dù không có aura cũng không sao, thế nhưng tới thời điểm sinh tử, tỷ như gặp phải lúc chiến đấu không thể chống lại cường địch, như vậy hơn phân nửa chính là tình huống: nhân vật phản diện nói thật nhiều/ cường viện đến / bùng nổ sức mạnh... loại tình huống đó được xưng là aura nhân vật chính.

Mũi tên La Hầu cung ngưng kết ra, uy lực tự nhiên gia tăng thêm aura, sức mạnh đang không ngừng tăng cao!

Đây là đãi ngộ chỉ có nhân vật chính mới có! Dự khuyết nhân vật chính và các diễn viên khác không có được năng lực bung hack như thế này!

Mũi tên phá ma nháy mắt bắn ra!

Mũi tên đó lại có thể xé rách thời gian và không gian... sau đó, đem bóng trắng kia kéo về thời không này!

Bất quá...... Mở ra hack gian lận của aura nhân vật chính cũng không phải không có hạn chế.

Hổ khẩu của Diệp Tưởng vỡ toang, 1 ngụm máu tươi phun ra! Mà sát na mũi tên phóng ra hắn cũng bị phản lực đẩy lui ra sau!

Bóng trắng kia mơ hồ hiện ra, bị mũi tên đó bắn thủng thân thể, còn Vũ Sóc, bị tha ở phía sau người này!

Diệp Tưởng không chùi đi vết máu nơi khóe miệng, đang mở ra aura nhân vật chính cho nên hắn mới có tư cách khiêu chiến vượt cấp!

Hơn nữa...... Tuy đã mở ra aura nhân vật chính, nhưng dù gì đây cũng là phim kinh dị, nhân vật chính cho dù có mạnh mẽ thế nào cũng không có khả năng là tuyệt đối. Hắn chỉ có thể nhờ vào aura để mở ra năng lực vượt cấp chiến đấu của bản thân, mà như thế nào tăng năng lực này lên cao nhất còn phải nhìn vào hắn có thể khuếch đại aura nhân vật chính tới mức nào!

Hắn lần nữa nắm chặt Hạo Thiên kiếm trong tay, cả người lao thẳng tới!

Được aura nhân vật chính tăng phúc, thực lực của hắn được nâng lên, lực lượng nắm giữ Hạo Thiên kiếm cũng càng thêm mạnh mẽ!

Thân ảnh màu trắng bị bắn thủng liền buông Vũ Sóc ra. Thế nhưng dung mạo người này mơ hồ, không thể thấy được rõ ràng.

Một đạo kim quang chém thẳng xuống!

“Đi tìm chết đi!”

Theo một tiếng gầm giận dữ, nhân vật chính Kim Thư Đông, diễn viên Diệp Tưởng, chém xuống một kiếm![ chưa xong còn tiếp......]