Siêu Cấp Binh Vương

Chương 447: Mục Đích Của Hoàng Phủ Kình Thiên




Lúc Diệp Khiêm ở trong nhà Hắc Quả Phụ Cơ Văn sở dĩ khách khí đối đãi với Phổ Hi Kim là vì không muốn gây mâu thuẫn với hắn, vì sau này Diệp Khiêm có thể sẽ hợp tác với hắn làm một số việc nên cũng không muốn gây mâu thuẫn với hắn làm gì. Diệp Khiêm rất rõ ràng, Hoàng Phủ Kình Thiên nếu như muốn hấp dẫn Phổ Hi Kim mắc câu, thì hắn nhất định sẽ đi gặp Hắc Quả Phụ Cơ Văn, lúc đó hắn chắc chắn sẽ hỏi rõ tình cảnh lúc Diệp Khiêm gặp Phổ Hi Kim. Cho nên, lúc ấy Diệp Khiêm đã cố tình khách khí đối với Phổ Hi Kim, chuyện này cũng có thể xem như là hắn đã gõ Hoàng Phủ Kình Thiên một lần. Dù sao, ngay cả Hắc Quả Phụ Cơ Văn có mặt ở đó cũng không biết rõ chuyện gì đang xảy ra, thì làm sao Hoàng Phủ Kình Thiên có thể đoán ra tâm tư của hắn a.

"Kỳ thật cũng không có chuyện gì, ông Phổ Hi Kim chỉ muốn hợp tác với cậu Diệp mà thôi, ông ấy cũng tặng cho cậu Diệp một món lễ vật. Món lễ vật ấy là một con dao găm tên là Huyết Lãng, thanh dao găm này vốn là của cậu Diệp nhưng bị Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cướp đoạt." Hắc Quả Phụ Cơ Văn hời hợt nói. Mặc dù thân phận của Hoàng Phủ Kình Thiên rất cao, hơn nữa còn có quan hệ với Vân Loan, nhưng Hắc Quả Phụ Cơ Văn cũng không có sợ hãi Hoàng Phủ Kình Thiên đến mức hắn hỏi cái gì thì cô liền phải trả lời cái đó, cô cố ý đem chuyện xảy ra lúc đó hời hợt nói ra, đơn giản là vì muốn Hoàng Phủ Kình Thiên hỏi nhiều thêm, từ trong những câu hỏi đó cô có thể suy đoán ý định của vị cục trưởng cục Quốc An này.

Trong nội tâm của Hoàng Phủ Kình Thiên lộp bộp một chút, không khỏi âm thầm thầm nghĩ: Diệp Khiêm không phải là muốn cùng Phổ Hi Kim hợp tác chứ? Nếu quả thật là như thế, thì chuyện này sẽ càng ngày càng phiền toái ah. Lông mày của Hoàng Phủ Kình Thiên nhíu lại, hỏi tiếp: "Diệp Khiêm đã nói như thế nào? Hắn có đáp ứng không?"

"Cậu ấy cũng không có ở ngay chỗ đó đáp ứng, bất quá xem qua nét mặt của cậu ấy tựa hồ cũng không có phản đối, hơn nữa cậu ấy còn mời Phổ Hi Kim cùng ăn cơm." Hắc Quả Phụ Cơ Văn nói. Cô cũng là ăn ngay nói thật không có thêm mắm thêm muối gì a, Hắc Quả Phụ Cơ Văn cũng mặc kệ chuyện Diệp Khiêm có cùng với Phổ Hi Kim hợp tác hay không, cô chỉ muốn biết mục đích của chuyến đi tới Đông Bắc lần này của Hoàng Phủ Kình Thiên là gì mà thôi? Đây mới là chuyện mà cô quan tâm nhất.

Hoàng Phủ Kình Thiên hít thật sâu một hơi, lông mày càng nhíu chặt, âm thầm nghĩ, xem ra hắn phải nhanh chóng gặp mặt Diệp Khiêm để nói chuyện mới được, nếu Diệp Khiêm thật sự đồng ý hợp tác với Phổ Hi Kim thì đối với ai cũng không phải là chuyện tốt ah. Trọng yếu hơn là, Hoàng Phủ Kình Thiên cũng không muốn Diệp Khiêm lâm vào bên trong loại cục diện này, dù sao thu thập Phổ Hi Kim là sách lược của quốc gia, tuyệt đối sẽ không bởi vì Diệp Khiêm xen vào mà hủy bỏ.

"Kình Thiên, cháu có chuyện gì không thể nói với chú sao? Có phải có vấn đề gì hay không? Có cần chú hỗ trợ không?" Vân Loan nhìn thoáng qua Hoàng Phủ Kình Thiên, nói.

Hoàng Phủ Kình Thiên cố nặn ra vẻ tươi cười, nói: "Thực không dám giấu giếm, lần này cháu đến Đông Bắc là vì Phổ Hi Kim. Lần trước cháu cũng đã nói với chú về thân phân của Diệp Khiêm, nếu như bọn họ hợp tác với nhau thì đây là cục diện mà cháu không muốn nhìn thấy, cho nên có chút đau đầu."

Hắc Quả Phụ Cơ Văn âm thầm nhẹ nhàng thở ra, xem ra cũng không phải cấp trên lại có đại động tác gì a, không ngờ mục tiêu lại là Phổ Hi Kim. Chỉ là, Hắc Quả Phụ Cơ Văn có chút không rõ, đến cùng là chuyện gì lại để cho cục trưởng cục Quốc An phải tự thân xuất mã, xem ra chuyện này cũng không nhỏ, đoán chừng nguyên nhân trong đó hơn phân nửa là vì có quan hệ đến Diệp Khiêm a.

Dừng một chút, Hắc Quả Phụ Cơ Văn nói: "Hoàng Phủ cục trưởng, kỳ thật ông cũng không cần quá lo lắng. Lúc chiều, tuy cậu Diệp không có phản đối lời mời hợp tác của Phổ Hi Kim, nhưng cậu ấy cũng không có đáp ứng, hơn nữa, lúc vừa bước vào cửa đã cho Phổ Hi Kim một hạ mã uy. Tôi nghĩ, khả năng bọn họ hợp tác với nhau có lẽ không lớn a."

Hoàng Phủ Kình Thiên có chút thở dài, chỉ dựa vào điểm này thì không cách nào đoán được ý tứ của Diệp Khiêm, dù sao Hoàng Phủ Kình Thiên cùng Diệp Khiêm quen biết thời gian tương đối dài, đối với chuyện của hắn cũng biết khá kỹ càng, nên cũng biết rõ tính tình của hắn. Ở trên bàn đàm phán, hắn chính là một gã thợ săn trời sinh, rất giỏi về tranh thủ ích lợi. Vừa gặp mặt đã ra oai phủ đầu đối phương là chuyện rất bình thường, đây đơn giản là vì lúc đàm phán có thể thu thêm lợi ích mà thôi.

"Kình Thiên, chú biết vấn đề này chú không nên hỏi, nhưng chú vẫn muốn hỏi một chút." Vân Loan dừng một chút, nói, "Phổ Hi Kim chỉ là thương nhân mà thôi, coi như là trốn thuế hoặc buôn lậu, thì cũng không cần phải để cho người cục Quốc An xuất mã ah."

"Chú Vân, chú là chú của cháu, những chuyện này cháu cũng không sợ chú biết. Thân phận của Phổ Hi Kim cũng không có đơn giản như vậy, hắn là thủ hạ đắc lực của Tác Lạc Duy Ước Phu, ông trùm dầu mỏ lớn nhất nước Nga. Tại nước Nga, Tác Lạc Duy Ước Phu là một người ngay cả tổng thống cũng phải kiêng kị ba phần, hắn còn có quan hệ mật thiết cùng với Mafia nước Nga. Lần này Phổ Hi Kim còn vận dụng tổ chức lính đánh thuê lớn nhất nước Nga là Cáo Bắc Cực đến Đông Bắc để trợ giúp Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, chỉ là hắn thật không ngờ Diệp Khiêm lại bỗng nhiên xen vào chuyện này. Nếu như đêm đó Diệp Khiêm không ra tay thì chỉ sợ ngày hôm sau người ngã xuống đã là bà chủ Cơ rồi." Hoàng Phủ Kình Thiên nói.

Toàn thân của Hắc Quả Phụ Cơ Văn không khỏi chấn động, Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi vậy mà lại được lính đánh thuê Cáo Bắc Cực trợ giúp, nếu như không có Diệp Khiêm thì chỉ sợ cô đã giống như lời Hoàng Phủ Kình Thiên đã nói, đã sớm ngã xuống, ở đâu còn có thể ngồi ở chỗ này giống như bây giờ. Bất quá, chuyện này cũng làm cho cô càng thêm hiểu rõ sự lợi hại của Diệp Khiêm, dưới sự liên hợp của Cáo Bắc Cực cùng Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi mà Diệp Khiêm vẫn có thể dễ dàng giết chết bọn họ, chuyện này cũng đã đủ để thấy thế lực của Diệp Khiêm mạnh đến mức nào.

"Híz-khà-zzz..." Vân Loan không khỏi hít một hơi khí lãnh, nói: "Phổ Hi Kim không ngờ lại có bối cảnh lớn như vậy? Vậy mục đích của hắn đến Đông Bắc là để làm gì? Không phải là muốn thống nhất giới giang hồ Đông Bắc chứ?"

Có chút lắc đầu, Hoàng Phủ Kình Thiên nói: "Thế thì không phải, kỳ thật người đến loại cấp độ giống như Phổ Hi Kim, căn bản khinh thường chuyện chém chém giết giết tranh giành địa bàn. Mục đích của hắn là chuyện khác." Dừng một chút, Hoàng Phủ Kình Thiên đưa ánh mắt nhìn về phía Hắc Quả Phụ Cơ Văn, nói tiếp: "Bà chủ Cơ, theo như tôi được biết thì Phổ Hi Kim vẫn muốn mua một mảnh đất mà cô sở hữu, có phải không? Không biết cô có đáp ứng bán cho hắn hay không?"

"Đến rồi!" Hắc Quả Phụ Cơ Văn âm thầm kêu một tiếng, thầm nghĩ, đây mới là mục đích thật sự của Hoàng Phủ Kình Thiên a. Có chút ngẩn người, Hắc Quả Phụ Cơ Văn nói: "Như thế nào? Chuyện này có vấn đề gì sao?"

"Tôi nói thật cho bà chủ Cơ biết, ở dưới mảnh đất kia cất giấu một mỏ dầu lớn, đây là tài sản của quốc gia ah. Mục tiêu của Phổ Hi Kim chính là mỏ dầu đó, hắn muốn mua mảnh đất kia, sau đó thừa dịp lúc xây dựng khu mua sắm cao cấp, vụng trộm thành lập một đường ống dẫn dầu dưới mặt đất, đem dầu mỏ vận chuyển đến nước Nga." Hoàng Phủ Kình Thiên nói, "Kỳ thật những năm nay hắn đầu tư vào Hoa Hạ, hết thảy cũng là vì mục tiêu này, hiện tại còn kém một bước cuối cùng, tất cả đường ống dẫn dầu đã được chuẩn bị tốt rồi, chỉ cần mua mảnh đất trống kia liền có thể thần không biết quỷ không hay đem dầu mỏ vận chuyển đến nước Nga."

Vân Loan cùng Hắc Quả Phụ Cơ Văn không khỏi chấn động, ai cũng thật không ngờ mục đích của Phổ Hi Kim lại là cái này. Ăn cắp dầu mỏ Hoa Hạ, Phổ Hi Kim quả thực rất can đảm, chuyện này nếu làm không tốt sẽ gây ra mâu thuẫn quốc tế a.

Mặc dù nói Hoa Hạ cùng nước Nga là hàng xóm, trên quốc tế cũng có thể xem là đồng mình, nhưng đây chỉ là quan hệ đồng mình được thành lập dựa trên quan hệ hợp tác song phương cùng có lợi mà thôi. Từ trên mặt ý nghĩa chiến lược mà nói, kỳ thật song phương cũng đều bảo lưu sự cảnh giác nhất định.

Trầm mặc một lát, Hắc Quả Phụ Cơ Văn ổn định suy nghĩ của mình, nói: "Hoàng Phủ cục trưởng xin cứ yên tâm, tôi cũng không có đáp ứng đem mảnh đất kia bán cho Phổ Hi Kim. Chỉ là, tôi cũng không ngờ ở trong đó lại có nhiều chuyện như vậy, nếu như không là vì lúc trước tôi đã đáp ứng cùng người chồng quá cố của tôi, thì tôi cũng sẽ không thể kiên trì cho đến bây giờ."

"Không, kỳ thật mục đích tôi đến gặp bà chủ Cơ lần này là vì muốn cô đáp ứng đem mảnh đất kia bán cho Phổ Hi Kim." Hoàng Phủ Kình Thiên nói.

Hắc Quả Phụ Cơ Văn không khỏi có chút sửng sốt, trong nội tâm không khỏi bắt đầu cân nhắc. Hoàng Phủ Kình Thiên đã biết rõ kế hoạch của Phổ Hi Kim, nhưng vẫn muốn cô bán mảnh đất kia cho Phổ Hi Kim, rất rõ ràng Hoàng Phủ Kình Thiên đã có kế hoạch chu toàn cho việc này. Là vì muốn gia tăng thẻ đánh bạc khi đàm phán cùng với nước Nga? Khiển trách loại hành vi này của bọn họ? Hay chỉ là vì muốn để cho Phổ Hi Kim giúp Đông Bắc phát triển phồn vinh?

Bất quá, những chuyện này cũng không phải là vấn đề mà Hắc Quả Phụ Cơ Văn cần phải cân nhắc, Hoàng Phủ Kình Thiên đã nói ra tác dụng mảnh đất kia, cũng tỏ vẻ cho dù cô không đáp ứng, thì chuyện này cũng sẽ diễn ra như vậy. Mảnh đất kia ẩn chứa tài nguyên dầu mỏ phong phú, quốc gia nhất định sẽ thu hồi, đây là chuyện không cần phải hoài nghi. Cô nếu như không đáp ứng hợp tác, đó chính là tự tìm đường chết.

"Thế nhưng mà tôi đã cự tuyệt Phổ Hi Kim rồi, nếu như bây giờ tôi lại liên hệ ông ấy, đáp ứng đem mảnh đất kia bán cho ông ấy, thì chỉ sợ sẽ khiến cho ông ấy hoài nghi a?" Hắc Quả Phụ Cơ Văn nói.

"Chuyện này bà chủ Cơ không cần lo lắng, tôi nghĩ Phổ Hi Kim khẳng định sẽ còn tới tìm cô, kế hoạch này hắn đã chuẩn bị nhiều năm như vậy, tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha a." Hoàng Phủ Kình Thiên nói, "Bà chủ Cơ là cao thủ đàm phán, tôi tin tưởng đến lúc đó cô sẽ giải quyết chuyện này không chê vào đâu được, để cho hắn không chút nào hoài nghi a."