Sủng Thê Chi Đạo

Chương 87: Cọ súng ra lửa




Đường Hiểu nghĩ thế nào cũng cảm thấy không đúng, cuối cùng quyết định thử anh một lần.

Cốc Tu Cẩn còn đang ở thư phòng, có thể vì liên quan đến cuộc điện thoại ngày hôm nay, cơm nước xong anh liền đi lên lầu, đến bây giờ vẫn chưa ra, cả tắm rửa cũng chưa luôn.

Đường Hiểu nhìn thời gian trên tường, đã gần 10 giờ, trong chốc lát nữa hẳn là Cốc Tu Cẩn sẽ trở lại đây, cậu phải nghĩ cách làm thế nào để thăm dò Cốc Tu Cẩn có lãnh cảm hay không, nếu đáp án là như vậy, cậu cũng sẽ không để ý nữa.

Đường Hiểu từ tủ quần áo lấy ra một bộ áo choàng tắm, bình thường cậu chỉ mặc đồ ngủ, loại áo choàng tắm mỏng manh như vậy, một bộ cậu cũng chưa từng mặc, đây đều là của Cốc Tu Cẩn, nghĩ vậy, mặt cậu không khỏi lại đỏ lên.

Tính ám chỉ của cái này có phải quá rõ ràng hay không?

Đường Hiểu quẫn bách nghĩ, bất quá cậu cũng không nghĩ nhiều như vậy, do dự mãi vẫn quyết định thăm dò một chút, nếu không trong lòng cậu sẽ luôn suy nghĩ về chuyện này.

Thay áo choàng tắm, Đường Hiểu cởi áo ngủ ra rồi cất trở lại trong tủ quần áo, sau đó lau mồ hôi, rõ ràng Cốc Tu Cẩn vẫn chưa trở lại mà cậu đã khẩn trương đến mức cả người đều đang đổ mồ hôi.

Đường Hiểu dứt khoát mở máy điều hòa, mười mấy phút sau, độ ấm của phòng ngủ bắt đầu giảm xuống, hơi lạnh trong không khí vô cùng thoải mái, bất quá áo tắm trên người không thoải mái lắm, lần đầu tiên mặc chung quy vẫn cảm thấy đặc biệt không được tự nhiên.

Ken két——

Đường Hiểu đang đi vào cõi thần tiên, cửa phòng ngủ đột nhiên mở ra.

Cốc Tu Cẩn đi đến, nhìn thấy Đường Hiểu lập tức chú ý tới áo ngủ trên người cậu mặc không giống so với bình thường, bởi vì không hợp với thân người, áo choàng tắm lỏng lẻo khoát lên người cậu, đó là áo choàng tắm của anh sao?

Đường Hiểu khẩn trương lên, “Học trưởng, anh định đi tắm sao?”

Trong mắt Cốc Tu Cẩn tràn ngập ý cười, vừa đi qua lấy áo choàng tắm trên giường, vừa nói, “Không phải bình thường em thích mặc đồ ngủ hơn sao, sao hôm nay lại đổi thành áo choàng tắm?”

“Em… Em chỉ muốn thử mặc xem một chút thôi.” Đường Hiểu đã sớm nghĩ lí do thoái thác, cũng không định nói dối, lúc trước cậu rất tò mò, có khi mặc áo tắm thoải mái hơn so với mặc đồ ngủ, cho nên lần này vừa lúc nhân cơ hội mặc thử.

“Nếu em thích, mấy ngày nữa đi mua vài bộ.” Cốc Tu Cẩn tươi cười tràn đầy, dường như tin tưởng lí do thoái thác của cậu.

“Không cần, chỉ là mặc thử mà thôi, em vẫn thích mặc đồ ngủ hơn.” Đường Hiểu vội vàng cự tuyệt, cậu biết nếu nói một câu thích, chắc chắn anh sẽ đi mua.

Cốc Tu Cẩn nhìn cậu một cái, sau đó mới đi tắm.

Đường Hiểu thở phào một hơi, sau đó bò lên giường, bước đầu tiên đã nhanh chóng hoàn thành, kế tiếp là bước thứ hai, những điều này là do bản thân cậu nghĩ ra, vốn định hỏi Khúc Ngư sắc dụ Cốc Tu Cẩn như thế nào, lại cảm thấy có thể cậu ta đã ngủ rồi, liền từ bỏ ý định này.

Cốc Tu Cẩn từ phòng tắm đi ra, nhìn quét qua một vòng quanh phòng ngủ, cuối cùng phát hiện trên giường nhô lên một khối, khóe miệng mỉm cười tiêu sái bước qua, đem khăn lông lau tóc bị ướt đặt trên ngăn tủ bên cạnh giường, kéo kéo cái chăn đang bị quấn chặt, “Đường Hiểu, em đang làm gì vậy, muốn khiến mình ngạt thở chết sao?”

Vài giây sau, một cái đầu màu đen từ dưới chăn chui ra, lộ ra một khuôn mặt ngạt thở đến đỏ bừng, nhìn thấy Cốc Tu Cẩn, ánh mắt né tránh ngồi dậy, “Không có gì.”

Cốc Tu Cẩn đương nhiên không tin, biểu hiện của Đường Hiểu đêm nay chỗ nào cũng thấy rất quỷ dị, hoàn toàn không giống so với bình thường, nhất định là có chuyện gì, bất quá anh cũng không sốt ruột truy hỏi, bỏ vài phút đồng hồ để sấy khô mái tóc ẩm ướt hơn phân nửa mới nhấc chăn lêm nằm vào.

Cảm giác được trên giường lõm xuống, thân thể Đường Hiểu trong chăn cứng đơ.

Sau khi Cốc Tu Cẩn nằm xuống, giống như bình thường vươn tay ôm lấy thắt lưng của cậu cũng kéo cậu vào trong ngực, bất quá xúc cảm đầu ngón tay truyền đến lúc này lại không giống như vậy, mịn mịn mềm mềm, rõ ràng là làn da con người, không khỏi giật mình thở ra một chút, không kìm lòng được cúi đầu nhìn thanh niên trong ngực.

Thanh niên nhắm mắt lại, không chỉ là vì khẩn trương, mà còn vì nguyên nhân khác, lông mi màu đen thon dài run nhè nhẹ, cậu không dám nhìn Cốc Tu Cẩn, sợ dũng khí thật vất vả mới tạo được lại hỏng mất trong nháy mắt.

Nhận thấy động tác Cốc Tu Cẩn dừng lại, Đường Hiểu sợ kiếm củi ba năm đốt một giờ, liền dứt khoát nhắm mắt lại, dùng cả tay chân quấn lấy thân thể Cốc Tu Cẩn, áo choàng tắm trên người đã bị chính cậu cởi ra, một số nơi gần như trần trụi dán chặt thân thể anh, thân thể và thân thể ma xát vài cái, rốt cục nghe thấy trên đỉnh đầu vang lên một tiếng thở dốc dồn dập.

“Đường Hiểu, đừng lộn xộn!”

Cốc Tu Cẩn vội vàng ôm lấy thân thể đang không ngừng lộn xộn của cậu, thanh âm trầm thấp có chút ám ách, tựa như đang kiềm nén điều gì.

Đường Hiểu chẳng những không kinh sợ mà còn lấy làm vui mừng, xem ra kế hoạch sắp thành công rồi, chỉ cần kiên trì thêm chút nữa là có thể xác định, nhưng mà… tiếp theo phải làm thế nào? Nhất thời đụng phải nan đề rồi.

Đang do dự, vị trí của cậu và Cốc Tu Cẩn đột nhiên xảy ra thay đổi thiên toàn địa chuyển, đợi khi cậu hoàn hồn, đã bị đặt dưới thân Cốc Tu Cẩn.

“Em thật là nghịch ngợm.” Đầu Cốc Tu Cẩn chôn trong cổ cậu, hơi thở nóng hổi khiến cả lỗ tai cậu đều đỏ bừng, giọng nói mang theo một tia dung túng sủng nịch khiến Đường Hiểu nghe được liền cảm thấy tim đập nhanh hơn rất nhiều.

Đường Hiểu đã hoàn toàn không biết tiếp theo phải làm thế nào để ứng phó với loại tình huống chuyển biến thật lớn này, thật hối hận a, sớm biết vậy liền trực tiếp gọi điện thoại thỉnh giáo Khúc Ngư.

Cốc Tu Cẩn ngẩng đầu, ánh mắt sâu thẳm từ gò má của cậu trượt xuống, dừng lại trên bờ ngực trắng nõn.

Lúc hai người đổi vị trí, áo choàng tắm không buộc chặt thắt lưng liền trượt xuống khỏi bả vai, lộ ra một bên bờ ngực mịn màng…

Ánh mắt Cốc Tu Cẩn dừng lại tại nơi đang run rẩy nhô lên, giống hệt như chủ nhân của nó, điềm đạm đáng yêu lại lộ ra một cỗ hương vị hấp dẫn, dụ dỗ đến mức anh nhịn không được muốn nhấm nháp một chút, trên thực tế quả thật anh cũng đã làm như vậy.

Thân thể Đường Hiểu đột nhiên chấn động, mở to hai mắt không thể tin được, nhưng chỗ bị hàm trụ lại truyền đến cảm giác như điện giật khiến cậu không cách nào xem nhẹ được, chỉ cần cúi đầu là có thể nhìn thấy hình ảnh Cốc Tu Cẩn liếm hôn gặm cắn điểm nhỏ nổi lên trước ngực cậu, hình ảnh dâm mỹ đến mức cậu gần như không dám nhìn.

Một bàn tay nhịn không được che khuất nửa khuôn mặt, nào biết rằng che đi ánh mắt ngược lại khiến thân thể càng trở nên mẫn cảm, kèm theo vật cứng nóng bỏng ở trên đùi cậu, tất cả điều đó, đủ để chứng minh Cốc Tu Cẩn tuyệt đối không phải lãnh ảm, đến bây giờ cậu mới ý thức được chính mình đã phạm phải sai lầm lớn rồi.

Đường Hiểu run rẩy lên tiếng, “Em…”

Cốc Tu Cẩn đột nhiên mút nhẹ một chút, Đường Hiểu rốt cuộc chịu không nổi rên rỉ thành tiếng, cho dù là khi hôn môi lúc trước, cậu cũng chưa bao giờ cảm nhận được loại khoái cảm đến cực hạn giống như lúc này, thân thể cong lên như muốn đòi hỏi nhiều hơn, nhưng Cốc Tu Cẩn lại buông lỏng ra.

Đường Hiểu cảm thấy một trận hư không, sau đó tay cậu đã bị kéo lại.

Khuôn mặt anh tuấn của Cốc Tu Cẩn dường như phóng đại trước mặt cậu, ánh mắt sâu thẳm tĩnh lặng nhìn cậu, mê hoặc nói, “Tự mình châm lửa thì phải tự mình chịu trách nhiệm.”

Nói xong liền cúi đầu hôn lên bờ môi của cậu, lần này so với bất kỳ lần nào trong quá khứ đều cường thế và kịch liệt hơn.

Đường Hiểu bị hôn đến mơ mơ màng màng, nụ hôn nóng rực khiến tất cả thanh âm của cậu đều bị chặn lại không chút dư thừa, áo choàng tắm trên nửa thân trần không biết từ khi nào đã bị kéo xuống, toàn thân cao thấp chỉ còn lại có một cái quần lót tứ giác, một số nơi gần như trần trụi.

Mãi đến khi cậu sắp hít thở không thông, Cốc Tu Cẩn mới buông tha đôi môi của cậu.

Đường Hiểu mơ màng đối diện với tầm mắt của anh, liếc mắt một cái liền rơi vào một đôi mắt đen thẳm tràn ngập dục vọng và ẩn nhẫn, khiến thân thể cậu chấn động, “Học, học trưởng…”

Cốc Tu Cẩn vuốt ve gò má của cậu, nhẹ nhàng như chuồn chuồn lướt nước hôn lên trán cậu, tiếp theo xẹt qua chóp mũi, môi, cằm, cổ, từ từ đến xương quai xanh, khi anh dùng đầu lưỡi liếm hôn rốn cậu, tay kia cũng vừa chạm tới thắt lưng cậu, đem mảnh vải cuối cùng còn sót lại kéo xuống.

Nơi phấn nộn ở giữa hai chân thanh niên sớm đã run run rẩy rẩy đứng lên, phần đỉnh tiết ra chất lỏng trong suốt, ngay khi Cốc Tu Cẩn vươn tay nắm chặt nó, Đường Hiểu mãnh liệt mở to mắt ra.

Nơi yếu ớt mẫn cảm lần đầu tiên bị tay người khác cầm lấy, một cỗ khoái cảm mạnh liệt thoáng chốc như điện lưu lan ra toàn thân, thanh niên thoải mái đến mức thân thể cũng muốn cuộn mình lại, tựa như vô pháp thừa nhận cỗ khoái cảm kích thích này, khóe mắt cũng nhịn không được mà trào nước mắt.

Cốc Tu Cẩn cúi người hôn lên nước mắt của cậu, thân thể nóng bỏng dính sát vào nhau, ánh mắt bình thường lãnh tĩnh lại cơ trí giờ đây tựa như ngọn lửa dục vọng thiêu đốt ăn thịt người, ánh lên vẻ mặt mê man của Đường Hiểu, hòa hợp cùng một chỗ, dường như có gì đó sắp sụp đổ.

Cốc Tu Cẩn chậm rãi hạ hai mắt, sự nhẫn nại của anh cũng đã đến cực hạn, anh từ dưới áo choàng tắm lấy ra cự vật đã sớm sưng lên đến sắp nổ tung, đặt chung một chỗ cùng với Đường Hiểu, sau đó kéo tay cậu đặt lên trên, một bàn tay nắm chặt lấy tay cậu, dẫn dắt cậu di chuyển.

Đường Hiểu sớm bị khoái cảm dục vọng tra tấn đến mất cả đi lý trí, tiểu xử nam trong một đêm tiếp nhận nhiều kích thích như vậy, đầu óc nhất thời không đủ dùng.

Không biết qua bao lâu, Đường Hiểu chỉ cảm thấy hạ thân một trận run rẩy, có loại cảm giác hăng hái muốn phóng thích.

Khi còn kém một bước nữa thì lâm môn, phần đỉnh đột nhiên bị chặn lại, Cốc Tu Cẩn cúi người chôn đầu trong cổ cậu, nặng nề thở hổn hển, phát ra thanh âm khàn khàn, “Chờ anh, cùng nhau đến.”

Đường Hiểu ôm chặt cổ Cốc Tu Cẩn, trong miệng phát ra tiếng khóc nhẹ nhàng nức nở, cậu không biết Cốc Tu Cẩn đang nói gì, chỉ biết mình bức thiết muốn phát tiết, nhưng mà lại bị cái gì đó chặn lại, khó chịu đến mức khiến cậu nhịn không được nâng chân lên cọ vào thân thể người phía trên.

Cốc Tu Cẩn hít một hơi thật sâu, rốt cục đã lên đến đỉnh điểm, khi anh buông tay, hai cỗ bạch trọc đồng thời phun ra.

Bị gây sức ép quá mức, Đường Hiểu mơ mơ màng màng rơi vào giấc ngủ.

Cốc Tu Cẩn thầm than một tiếng, một phen rửa sạch cho cả hai người rồi mới ôm lấy cậu đi ngủ.