Ta Tại Tận Thế Nhặt Bảo Rương

Chương 4: Ta có một cái ý nghĩ to gan




Trình Khả Nhi rất yêu thích chơi Weibo cùng WeChat Moment, mỗi ngày thức dậy với tinh thần tràn đầy năng lượng, dậy sớm chuyện thứ nhất phải làm chính là chụp một tấm hình thật xinh đẹp rồi đăng lên WeChat Moment cùng bên trong Weibo, mỗi khi nhìn thấy fan bình luận khen một chút cùng với các lượt thích đều làm cho thâm tâm nàng đạt được hư vinh cùng với mãn nguyện cực lớn.

Hôm nay có một việc để cho nàng bất ngờ, chú tâm PS hình ảnh thật lâu để tung ra nhưng lại không có một ai khen đến một lời, dẫn đến bữa ăn sáng đều ăn nổi.

Lẽ nào đã có một tên yêu diễm đê tiện nào nào đoạt đi sự nổi tiếng của ta?

Mãi cho đến nàng mở ra Weibo cùng WeChat Moment, mới bất ngờ nhận được tin tức, Resident Evil đến, bao phủ toàn thế giới, toàn cầu ít nhất có 7 đến 8 thành nhân loại trở lên đã biến thành Zombie quái vật, thế giới triệt để lọt vào trong bóng tối.

Mới đầu nàng còn tưởng rằng có người đùa, lần lượt gọi điện thoại hỏi thăm bằng hữu, kết quả để cho nàng lọt vào hầm băng.

Liên tiếp hơn 20 cú điện thoại được đánh ra, đáp lại chỉ có hai cái, những người khác toàn bộ mất liên lạc.

Nàng triệt để luống cuống, mở livestream trực tuyến lên, thật là dọa người, các streamer danh tiếng lúc này không có một bóng người.

Tận thế đến rồi, ai còn có nhàn rỗi ở đó mà xem phát sóng trực tiếp?!

Trên internet đâu đâu cũng có tin tức tiêu cực, tình cảnh bi thảm.

Tận thế đến thật rồi!

Trình Khả Nhi thấy được cảnh tượng đẫm máu phát sinh ở bên ngoài, tận mắt nhìn thấy dù sao cũng hơn là được nghe tin tức, càng thêm chấn động, càng có sức thuyết phục.

Cái thế giới này phảng phất đã bị vứt bỏ, nhân loại không còn là thiên địa sủng nhi, không còn là nhân vật chính nữa rồi.

Xung quanh đều là các loại quái vật này, gặp người liền cắn, một nữ tử yếu đuối làm thế nào mới có thể ở cái thế giới tàn khốc này sinh tồn được?

Càng làm cho Trình Khả Nhi kinh hoảng là, chỗ tòa nhà cao ốc của nàng đưa đến một tên quái vật.

Lẽ nào hắn không biết được hiện tại là tận thế sao? Tùy tiện đập cửa, không sợ đưa Zombie quái vật tới sao?

Nhưng mà, sự thật cách xa so với trong tưởng tượng cảnh tàn khốc của nàng, càng tàn khốc hơn là tên nam nhân điên cuồng kia dọc theo cầu thang đi đến cửa nhà nàng, cũng không có tiếp tục đi tiếp lên trên.

Tiếng gõ cửa vang dội, 9 ngắn 1 dài.

Không khí phảng phất tại lúc này ngưng kết, hơi thở Trình Khả Nhi đình chỉ thoáng qua, nhịp tim cấp tốc tăng vọt.

Làm sao bây giờ? Lẽ nào tên gia hỏa này biết rõ nhà ở của ta? Hoặc là một tên lưu manh bại hoại, muốn thừa dịp tận thế đem ta chiếm làm của mình?

Trình Khả Nhi trong nháy mắt tưởng tượng ra vô số hình ảnh, nàng khẽ chậm bước chân đi tới phòng bếp, cầm lên con dao làm bếp hoàn toàn mới cho tới bây giờ nàng cũng chưa bao giờ dùng qua.

Nàng là một cái cô gái xinh đẹp, cũng biết học cách bảo vệ bản thân mình.

"Không có người sao?"

"Thật là đáng tiếc! Lại phải bắt đầu sự nghiệp phá cửa rồi!"

Chu Dương có chút bất đắc dĩ, bắt đầu từ lúc nào, công việc phá dỡ bạo lực này trở thành nghề chính của hắn...

Trên cửa gỗ bắt đầu truyền tiếng đánh nặng nề, Trình Khả Nhi cầm lấy con dao làm bếp, hướng về phía lối vào chậm rãi tiếp cận.

Ngay tại lúc nàng suýt tiếp cận cửa gỗ, một đoạn mũi kiếm đâm vào xuyên qua cửa gỗ, khoảng cách cái đầu của Trình Khả Nhi chỉ cách không đến 10 cm.

"A!"

Tiếng rít chói tai vang lên, tiết tấu đập cửa vì đó mà ngừng lại.

"Tình huống gì? Bên trong có người?! Có người sao ngươi không mở cửa ra cho ta! Nhanh lên một chút mở cửa ra cho ta a." Chu Dương tức sôi ruột, hắn vẫn cho là bên trong không có ai, mới lựa chọn cách bạo lực phá cửa.

Sớm biết như vậy, hà tất tổn hao khí lực lớn như vậy để đập cửa?!

Lên tiếng thì chết sao?!

"Em gái mau mở cửa, ta là người tốt, không lấy của ngươi đến một cây kim a."

Chu Dương chỉ để ý có mỗi Thanh Đồng bảo rương, cầm bảo rương liền đi.

Nhưng mà, trong phòng thật lâu không có trả lời, chỉ có từng tiếng kêu thống khổ thảm thiết.

Đây là cái quỷ gì?!

Muốn đem ta dọa chạy sao? Thật sự cho rằng ta dễ bị hù dọa lắm sao?!

Cửa đã phá hư hơn một nửa, đã như vậy, Chu Dương chẳng muốn nói nhảm nhiều làm gì, cuối cùng cũng đem cánh cửa tiếp tục phá hư.

Ầm! Ầm! Ầm!

Tiếng phá cửa trở nên càng lúc càng nhanh, rốt cuộc, cánh cửa cũng bị lực đạo mạnh mẽ phá vỡ, Chu Dương rốt cuộc biết vì sao đối phương không có phản ứng lại.

Một khuôn mặt trắng bệt làm nền cho chiếc váy dài phía dưới, vì để hình ảnh có thêm một tí màu sắc đó là cảnh tượng nữ tử ngã bên trên vũng máu của mình, trong tay cầm con dao làm bếp đâm vào vị trí chính giữa ngực của mình.

Con dao này cho tới bây giờ không có dùng qua để làm bếp, chuyện thứ nhất mà nó làm chính là đâm sâu vào bên trong cô chủ của mình...:v:v

Là ai đã giết ta?!

Là ta đã giết người ư!

Nghĩ như vậy đến sáng cũng không ra kết quả!

Trình Khả Nhi nhìn đến thân ảnh đã phá cửa nhà mình, tầm mắt trở nên mơ hồ.

Nàng giơ tay lên, yếu ớt nói: "Mau cứu ta... Ta không muốn chết... Ngươi để cho ta làm gì, ta đều nguyện ý..."

Đây là tự sát đến nửa đường liền hối hận?!

Chu Dương không biết Trình Khả Nhi bị một kiếm của hắn lúc trước hù dọa, một đao đâm ở trên ngực, xém đem mình đâm chết rồi.

Trong lòng nàng hối hận muôn phần, sớm biết như vậy, cho Chu Dương mở cửa có phải tốt hơn không, dù có bị hắn khi dễ, vẫn còn tốt hơn là mình chết thảm.

Hơn nữa kiểu chết này quá ngu rồi...

"Làm cái gì cũng được?!"

Chu Dương nhìn tới gương mặt tái nhợt của Trình Khả Nhi, sờ cằm mình một cái.

Trình Khả Nhi là một thiếu nữ nổi tiếng trên mạng, fan không ít, nhan sắc đương nhiên sẽ không quá kém.

Max điểm một trăm điểm, thì nàng chí ít có thể đạt tới 88 điểm trở lên, như vậy chết đi khá là đáng tiếc.

Không cho Chu Dương cơ hội lựa chọn, đầu Trình Khả Nhi vô lực rơi trên mặt đất, ánh mắt trở nên mờ tối hẳn đi, triệt để mất đi ý thức.

Đây liền chết sao?!

Em gái, ngươi nếu lại 2 giây, ta nước nóng có thể cứu ngươi a!

Ầm!

Trình Khả Nhi từ dưới đất đứng lên, ánh mắt trở thành xám trắng, đột nhiên hướng về phía Chu Dương nhào tới.

Nàng đã thi biến, hóa thành Zombie.

Chu Dương đang chuẩn bị dùng Hán Kiếm Bát Diện đem nàng đập chết, đột nhiên dâng lên một cái ý nghĩ to gan.