Tận Thế Song Sủng

Chương 148: Không thể nhẫn nhịn




Bạch Thất giải thích “Chắc phòng thí nghiệm sợ bị người quấy rầy, vả lại phòng thí nghiệm cấp quốc gia thường có diện tích khá rộng, bởi vật mới chọn địa phương như thế, thanh tịnh lại rộng rãi”

Đường Nhược nói “Chúng ta đến đảo giữa hồ, cần dùng thuyền lên đảo sao?”

Bạch Thất cũng chưa từng đi, cũng không thể biết được.

Nói là đảo giữa hồ, cũng có thể nói đảo trên biển không sai biệt lắm, bởi vì nó thực sự ở trên biển.

Phan Hiểu Huyên trên ghế lái phụ quay qua nói “Tôi cảm thấy sẽ có đường qua lại, nếu không cũng sẽ có cầu nối thẳng, bằng không những … nhà khoa học kia mỗi ngày đều phải ngồi thuyền không phải rất phiền toái sao?”

Đường Nhược gật đầu.

Trên xe cùng không có chuyện gì, Phan Hiểu Huyên và Đường Nhược nói chuyện phiếm.

Bạch Thất thấy hai cô nương trò chuyện cao hứng, cũng không quấy rầy, chỉ ngồi trong xe luyện dị năng.

Hiện tại mọi người cũng đang lý giải phân loại các loại công năng của dị năng.

Ngay cả nhà nước cũng không có giải thích hợp lý, dù sao, tận thế cùng loại Zombie này trước hoặc trong lịch sử đều chưa từng tiếp xúc.

Mọi người hiện tại giải thích hoàn toàn vận dụng những ý nghĩ ngây ngô, nhất trí cho rằng dùng tay phóng thích dị năng là cách duy nhất.

Nhưng Bạch Thất biết rõ, dùng tay phóng thích dị năng chỉ là một cách chủ yếu nhất mà thôi, không thể xem là duy nhất.

Tựa như dị năng tinh thần lực của Đường Nhược, căn bản không cần dùng tay vẫn phóng ra lớp bảo vệ.

Trước khi chết, lần cuối cùng trong căn cứ thành phố A, nghe được thông tin dị năng kỳ thật là do tổ hợp  vi lượng cực nhỏ trong không khí tổ hợp thành, cho nên tay tuy là phương thức phòng thích dị năng chủ yếu nhất, nhưng không phải cách duy nhất.

Đã nghe qua lý thuyết này, lại gặp các dị năng giả đẳng cấp cao lăng không ra dị năng, nên mới có chuyện khi trước Bạch Thất lăng không ra kiếm.

Đương nhiên ngoài chuyện này, Bạch Thất cũng không biết có phải trong căn cứ các nhà khoa học đã nghiên cứu ra cách thức khác không, bởi vì, khi trước anh ở chỗ thấp kém nhất trong căn cứ, là chỗ cuối cùng nhận được tin tức.

Bất kể như thế nào, chiêu lăng không ra dị năng, hôm nay Bạch Thất quả thật có thể làm được, bởi vậy hiện tại, anh cũng có thể luyện tập nhiều hơn, nghiên cứu các phương pháp khác để phóng thích dị năng.

Tóm lại trên xe cũng không có chuyện gì làm.

Phan Hiểu Huyên kế thừa khả năng ăn nói của Phan Đại Vĩ, theo nói chuyện từ buổi sáng tới giữa trưa cũng không buồn tẻ, đem sự tình trong trường đều nói hết một lần, trong đó còn kể một ít việc cô biết về Phạm Vân Giang.

Nói đến Phạm Vân Giang, ngược lại Phan Hiểu Huyên nhớ ra, đến thành phố H không thấy đoàn đội của bọn họ.

Từ sau khi Tô Tiệm Ảnh chết, trước khi nhiệm vụ nhà máy điện hạt nhân diễn ra vẫn không nhìn thấy đoàn đội của Phạm Vân Giang.

Phan Hiểu Huyên nói “Hình như ở thành phố H mình chưa từng thấy qua đội của Phạm Vân Giang, nhiệm vụ phòng thí nghiệm lần này cũng không có tham gia”

Đường Nhược nói “Có thể khi hoàn thành nhiệm vụ nhà máy điện hạt nhân, cùng quân đội và người khác trở về thành phố H rồi”

Phan Hiểu Huyên nói “Tôi nghĩ cái chết của Tô Tiệm Ảnh đã mang lại đả kích lớn với hắn, nghe nói năm đó trong trường học còn bình chọn …”

Đường Nhược nghe xong cười rộ lên “Cô cũng biết nhiều chuyện thật đấy”

Phan Hiểu Huyên nói “Cậu ta cùng với cô từ nhỏ lớn lên cùng nhau, chuyện của cậu ta …. đều là do cô ở trong trường học tuyên truyền đấy”

Đường Nhược: “…”

Nguyên chủ trước đó, có chút …:-( 囧.

Ngược lại Bạch Thất nghe được lời này, đình chỉ luyện tập dị năng, như có điều suy nghĩ nói “Tiểu Nhược cùng Phạm Vân Giang kia là từ nhỏ cùng nhau lớn lên sao?”

Trước khi anh đính hôn, cũng không có tìm hiểu về Đường Nhược trước kia, ngược lại cũng không chú ý chuyện Đường Nhược và Phạm Vân Giang là cùng nhau lớn lên.

Đường Nhược nhìn Bạch Thất, chậm rãi lắc đầu.

Cô không phải là người trước đây, cho nên đối với loại chuyện này thật sự không biết.

Phan Hiểu Huyên cũng biết Đường Nhược đã quên chuyện trước kia “Đúng, nghe nói vậy”

Bạch Thất gật gật đầu, không nói gì nữa.

Nếu như tiến sĩ Tào thật sự chú ý tới dị năng của Đường Nhược, sau khi mình trở lại căn cứ thành phố A, cũng phải giải quyết cái tai hoạ ngầm Phạm Vân Giang này.

Cho dù khả năng bại lộ thân phận của Đường Nhược không lớn, anhcũng không muốn cược cái xác suất này.

Buổi trưa đoàn xe dừng lại nghỉ ngơi chỉnh đốn, để mọi người ăn cơm trưa.

Trước kia đoàn xe từ căn cứ thành phố H tới bên tàu, mất thời gian khoảng hai ngày, cho dù hiện tại thời gian ban ngày đặc biệt ngắn ngủi, nhưng mọi người trong đoàn xe cũng cần mười mấy giờ mới tới nơi.

Cho nên lần này một đoàn người lớn, thế nào cũng cần nhiều thời gian hơn mới tới được bờ biển gần phòng thì nghiệm.

Lần nghỉ trưa này không giống như khi làm nhiệm vụ nhà máy điện hạt nhân, thời gian ăn cơm rưa mọi người cơ hồ đều thống nhất là trên đường dùng cơm.

Lần này xuất động làm nhiệm vụ đều là đoàn đội có đẳng cấp cao của thành phố H, dị năng giả vốn có cảm nghĩ tài trí hơn người, hơn nữa là đoàn đội có đẳng cấp, hôm nay đều là những người nổi bật trong căn cứ, đối với Zombie bên ngoài cũng không sợ hãi.

Mà những đoàn đội này bởi vì dị năng cường đại, vật tư cũng rất sung túc, bởi vậy đều tụ tập một chỗ nấy cơm hoặc đồ ăn.

Con đường này là đại lộ của thành phố H, mỗi ngày Zombie lui tới rất nhiều, dị năng giả đánh Zombie cũng rất nhiều, vì vậy mỗi lần ban ngày đánh Zombie xong, buổi tối lại lắc lư tới một đám.

Đoàn đội Tuỳ Tiện cũng xuống xe tiêu diệt Zombie quanh mình, rồi tụ tập một chỗ nấu mì ăn.

Ăn mì trứng gà, thêm chút lạp xưởng, và trứng mặn là rất ngon rồi.

Dị năng giả ngồi cách họ không xa, trước đó thấy đội Tuỳ Tiện xuống xe đã có ý từ muốn kết giao, giờ lại thấy đồ ăn của họ, lập tức tới chào hỏi “Này, đoàn xe của mọi người là từ đâu tới, nhìn rất đẹp mắt”

Dị năng giả này cũng không tính là người giỏi kết giao, nói hết lời lại thấy toàn đội Tuỳ Tiện không có ý từ đáp lại, liền tìm chủ đề khác “Hắc, tôi nói với mọi người, buổi sáng khi chuẩn bị đi tôi nhìn thấy một chuyện khôi hài, nhiệm vụ lần này lại có một đội cấp độ S tham gia, đám kia khác gì Newbie, quả thực là đi tìm chết, thật không biết bọn họ là như thế nào mà lớn lên.. Ờ tên của bọn họ còn rất khôi hài, tên Tuỳ Tiện … Ha ha ha, thật thay cho cái tên đoàn đội Tuỳ Tiện … Đội trưởng đoán chừng là đầu bị kẹp cửa mới lấy cái tên này nha, các người thấy bọn họ lấy tên như vậy, làm sao lại có người gia nhập cùng bọn họ chứ”

Bọn người Hồ Hạo Thiên đang ăn mì dừng tay một chút, khoé mắt mỗi người đều kéo ra,

Lưu Binh cố gắng nhìn về phía Bạch Thất.

Tiểu Bạch, hắn giễu cợt tên do chú lấy, không thể nhẫn nhịn, phóng băng đao chọc hắn!

Bạch Thất nhàn nhạt nhìn chân trời xa xăm, tiếp tục gắp mì cho Đường Nhược.

Dị năng giả ra ngoài kết giao kỹ xảo sẽ không yếu, lại nói thêm “Giới thiệu một chút, chúng tôi là đoàn đội cấp C tên Hào Quang tôi là đội trưởng tên Hàn Lượng, đoàn của mọi người tên là gì, xem xe và người khốc như vậy, đẳng cấp nhất định là cấp độ B đi”

Hôm nay thành phố H có mấy đoàn đội cấp độ B, cấp độ A tạm thời không có.

Hồ Hạo Thiên đứng lên, nhìn thẳng hắn, vẫn bộ dáng tươi cười trấn định như trước “Đại khái khiến anh thất vọng rồi, rất không may, chúng tôi chính là đoàn đội Newbie đi tìm chết, đội Tuỳ Tiện mà anh nói … Chúng tôi sớm muộn cũng phải chết, Hàn đội trưởng vẫn không nên cùng chúng tôi kết bạn, bằng không tới lúc đó, chúng tôi đi đời nhà ma, anh lại phải thêm một phần phúng viếng, khiến anh tốn kém”

Vẻ mặt Hàn Lượng vặn vẹo nhìn Hồ Hạo Thiên “Anh … các anh là đội Tuỳ Tiện?” Hắn hết nhìn Hồ Hạo Thiên lại nhìn toàn đội, chỉ thấy … mì mọi người ăn, bề ngoài xuất chúng, quần áo sạch sẽ, hơn nữa mặc dù chính mình ở trước mặt họ nói điều không hay, đội này vẫn đều chậm rãi ăn mì?

Lại nhìn những … xe … kia, đều là xe giá cao!

Hàn Lượng hít một hơi, bình phục tâm tình cười nói “Hồ đội thật sự là giỏi che dấu, đội Tuỳ Tiện là đội cấp thấp S, làm sao lại có khả năng như thế này, anh đùa không buồn cười nha”

Hồ Hạo Thiên nói “Chúng tôi thích dùng bề ngoài đả thương người, dùng cấp thấp nhất phối hợp với bản thân, dùng hình ảnh quảng đại thể hiện trong căn cứ, đội trưởng Hàn có ý kiến không?”

Hàn Lượng: “…”

Đội trưởng này thật sự là … cần tránh xa.

Hàn Lượng liên tục khoát tay “Không có, không có ý kiến … Đã nhận thức nhau rồi, tôi đi trước, các anh, các anh có rảnh có thể tới chỗ chúng tôi ngồi”

Hàn Lượng vừa đi, Lưu Binh hướng Hồ Hạo Thiên giơ ngón tay cái.

Thật sự là muốn khoa trương một lần ‘Giỏi giả bộ” mới có thể biểu đạt ra tán thưởng của cậu.

Ăn cơm trưa xong cách thời gian lên đường còn nhiều, mọi người liền tản ra đánh Zombie một lát,

Hôm nay Zombie lắc lư trên đường vẫn là cấp một, nhóm dị năng giả cấp một vẫn có thể đánh.

Đoàn đội Tuỳ Tiện cũng không để Lưu Binh lại đi lăn lộn trong đống đó, hôm nay bọn họ đã là cấp hai, cũng chướng mắt những tinh hạch cấp một.

Ngồi trên ghế nghỉ ngơi một lúc, trông thấy tiến sĩ Tào đang thu tập mẫu côn trùng.

Mọi người cũng không có chuyện gì, liền nhìn chằm chằm vào tiến sĩ Tào cùng trợ lý đang thảo luận.

Lần này Đường Nhược không sử dụng tinh thần lực đi nghe trộm.

Nhưng mà, cô không sử dụng tinh thần lực thì có thể đi tới, Tào Mẫn cũng xoay đầu nhìn Đường Nhược.

Cô đi đôi giày cứng màu trắng đi tới, nhìn Đường Nhược lắc lọ thuỷ tinh trong tay nói “Có hứng thú xem một chút?”

Lọ thuỷ tinh bên trong chưa một con kiến, thể tích so với trước lớn hơn không chỉ mười lần.

Đường Nhược nghĩ tới Bạch Thất trước đó có nói không nên cùng Tào Mẫn quá thân cận … lắc đầu “Không đâu, tôi cũng không hiểu sinh vật học, quấy rầy mọi người làm việc thì không tốt”

Tào Mẫn giơ cao bình thuỷ tinh lên, nở nụ cười “Trông thấy thể tích nó lớn lên?”

Đường Nhược gật đầu.

Tào Mẫn nói “Chúng tôi phát hiện gien của nó biến dị rồi, hiện tại đã tiến hoá, nó cùng tế bào để tăng trưởng mỗi ngày 0.2 cm2”

Đường Nhược nói “Chúng còn có thể tiếp tục lớn lên không?”

Tào Mẫn cũng không giấu giếm “Trước mắt tựa hồ sẽ vẫn tiếp tục tăng trưởng, đến cùng có thể lớn tới đâu chúng tôi cũng không rõ lắm”

Đường Nhược tự nhiên hỏi “Cũng không biết nguyên nhân chúng tiến hoá là gì, chúng có xuất hiện dị năng sao?”

Tào Mẫn lắc đầu “Năng lực tôi có hạn, vẫn chưa tìm được nguyên nhân, nhưng trước kia đi làm nhiệm vụ nhà máy điện hạt nhân, mới phát hiện trong không khí hiện nay có bức xạ hạt nhân gấp hai mươi lần trước tận thế”

“Là do nhà máy điện hạt nhân dò rỉ bức xạ sao?”

“Không phải, kiểm tra mọt phòng, phát hiện mọi thứ trong nhà máy vẫn hoàn hảo, không phải từ đó”

Những tri thức cùng nghiên cứu chuyên nghiệp, Đường Nhược cũng chỉ nghe một chút mà thôi, không giúp đỡ được gì, chỉ nghe Tào Mẫn nói như vậy, lại thấy tinh thần nghiên cứu chuyên nghiệp, vì vậy cô lấy trong bọc một ít lam tinh đưa cho Tào Mẫn.

Tào Mẫn nhận túi, đổ Lam Tinh trên tay nhìn nhìn “Đây là …”

“Tinh hạch cấp hai” Đường Nhược nói ‘Chúng tôi trước khi đến thành phố H, trên cầu Đích Chương giết mấy Zombie, không giống thông tin cô đưa ra là một trăm ngày Zombie mới có thể tăng lên cấp hai, chỗ đó có rất nhiều Zombie cấp hai rồi, đoán chừng trong thành phố sẽ có hơn nữa …”

“Mọi người trên cầu lớn vào nội thành gặp Zombie cấp hai? Cô cảm thấy so với Zombie cấp một thì chúng có gì khác biệt?”

Đường Nhược gật đầu hồi tưởng “Đúng vậy, lúc ấy chúng tôi chỉ cảm thấy những … Zombie này khó đánh, dường như không giống với các địa phương khác”

“Nguyên lai phương hướng nghiên cứu của chúng tôi phạm sai lầm rồi” Tào Mẫn cẩn thận đem tinh hạch cấp hai nhìn một chút, đưa cho người bên cạnh cầm, ngẩng đầu nhìn Đường Nhược “Cảm ơn tinh hạch của cô, hôm nào đó lại mời cô uống cà phê, nếu như có chuyện, có thể trực tiếp tới tìm tôi, tôi về trước” Nói xong, cầm tinh hạch cấp hai vội vã trở lại xe của mình.

Xe của Tào Mẫn không phải dạng xe jeep như của các dị năng giả khác.

Xe của cô là xe tải được cải tiến, bên trong có dụng cụ thí nghiệm đơn giản. Cô vội rời đi như vậy, dĩ nhiên là muốn càng sớm càng tốt tiến hành nghiên cứu tinh hạch cấp hai này.

Phan Hiểu Huyên thấy bộ dáng Tào Mẫn đi đường như như chạy bộ, cảm thán một câu “Tinh thần nghiên cứu của nhà khoa học thật sự đáng kính nể”

“Uh” Đường Nhược nói “Cô ấy đại khái là rất nhiệt tình và yêu công việc của mình”

Không có hứng thú với việc khác, nhà khoa học chỉ ngày đêm vùi đầu nghiên cứu.

Đường Nhược giao tinh hạch cấp hai cho cô ấy, thực ra là muốn Tào Mẫn nghiên cứu thêm … về những thứ có thể sử dụng được.

Dù sao dựa vào thực lực một đoàn đội của bọn họ cũng không thể làm gì, phải dựa vào trụ sở.

Nếu chỉ lo cho cuộc sống của chính mình, bọn họ kỳ thật chỉ có thể sống lâu hơn người khác một chút mà thôi, kết quả chung đợi họ vẫn là tử vong.

Chỉ khi quốc gia và căn cứ cường đại, cả nhân loại cường đại, mới có khả năng để tất cả mọi người cũng sống sót, thậm chí khiến cuộc sống tốt hơn.

Tào Mẫn trở về trong xe không lâu, loa phía trước liền thông báo tiếp tục lên đường.

Đoàn người tiếp tục đi.

Nhìn qua Zombie bên ngoài xe, đoàn đội Tuỳ Tiền có chút nhớ nhà ở thành phố A

Dù sao cũng đã đi rất lâu rồi.

Buổi chiều, Phan Hiểu Huyên không lải nhải giống buổi sáng nữa. Cô sửa sang lại không gian của mình một chút, lại dùng ý niệm luyện tập cho không gian của mình.

Cô cũng không biết nhiều, mọi người cũng không biết dị năng không gian thì nên luyện tập thế nào.

Thẳng đến khi Bạch Thất nói cho cô biết rằng, cô có thể dùng ý niệm luyện tập dị năng không gian.

Cái gọi là ý niệm chính là dùng ý thức, tiềm thức hay tín niệm của trạng thái tinh thần.

Không gian của cô không nhìn tới, cũng không sờ tới được, chỉ có thể nhìn thấy trong đầu, vì vậy vận dụng ý niệm luyện tập cô cũng nên thử một chút.

Khi luyện tập cô nhắm mắt lại nghĩ về không gian của chính mình, có thể trông thấy một điểm vòng tròn, nếu dùng ý thức khống chế cái đốm kia, đốm đó sẽ nghe lời, muốn tới gần cô, còn có thể theo ý niệm của cô biến ra lớn hơn một chút …

Mỗi khi biến lớn hơn, cô cảm thất không gian của mình cũng biến ra lớn hơn một chút.