Thanh Gươm Hổ Phách

Quyển 2 - Chương 100: Tuyến kịch bản hoàn mỹ




Có lẽ nên nói thế này.

Chiến đấu còn chưa bắt đầu cũng đã chấm dứt.

Giáo đồ Hắc Hỏa thực lực Bạch Ngân bậc cao, trước mặt bộ binh hạng nặng của vệ đội tinh linh Phượng Hoàng, quả thực yếu nhớt như gà mới sinh. Trong sinh mệnh dài lâu của mình, dân tộc tinh linh bạc là một chủng tộc cao ngạo cực kỳ tôn sùng kỹ xảo chiến đấu. Bộ binh hạng nặng của họ tuyệt không chỉ có tố chất thân thể xuất chúng, trang bị tinh xảo. Khi phải đối mặt với một chiến sĩ không ngừng đề thăng kỹ xảo đánh nhau của bản thân trong suốt vài trăm năm, hoàn toàn có thể tưởng tượng được bản thân có bao nhiêu bất lực.

Trong mắt những chiến sĩ tinh linh bạc tinh nhuệ nhất, mỗi ánh mắt, mỗi động tác nhỏ đều có thể bán đứng tất cả ý đồ của ta. Burlando thấy, thậm chí có giáo đồ Hắc Hỏa định khoe khoang một tí kỹ xảo chiến đấu đáng thương của gã trước mặt các chiến sĩ tinh linh, đúng là không thể nhịn cười. Đừng nói kẻ đáng thương kia, cho dù với kinh nghiệm của bản thân hắn cũng không dám lỗ mãng trước mặt những cỗ máy chiến đấu chân chính này — đối với tinh linh bạc, chiến đấu là nghệ thuật, là sự theo đuổi cái đẹp tối cao.

Thô bỉ, quá thô bỉ.

Các tinh linh bạc quả thực cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Không ngờ sau trăm năm, tôi tớ của Hắc ám lại sử dụng kỹ xảo chiến đấu thô thiển như thế để đánh với họ. Phải biết tại bảy thế kỷ trước, Rồng Hắc Ám, người Miner và những tôi tớ khác chính là kẻ địch hùng mạnh nhất của mọi sinh vật có trí tuệ. Chúng nắm giữa văn minh tiên tiến nhất, phép thuật cao thâm nhất và kỹ xảo chiến đấu khiến người kinh thán. Từ trước tới giờ họ vẫn không địch lại văn minh kia, bởi vì bản thân sự thống trị tàn bạo và đen tối kia đã từng đại biểu cho nền văn minh tiên tiến nhất thế giới.

Kỹ xảo chiến đấu của con dân Hắc ám từng khiến người ta mê say, cho nên không hề ít đồng bào vì vậy mà ngả mũ về phía hắc ám. Thật không ngờ, mới qua mấy trăm năm năm, chúng đã lui bước đến tận thế này. Không, quả thực đây đã không còn có thể nói là kỹ xảo chiến đấu.

Đúng là khiến người ta không thể chịu đựng nổi.

Hiển nhiên giáo đồ Hắc Hỏa không đoán được, bản thân bộc phát tiềm lực cuối cùng để phản kháng lại càng khơi dậy lửa giận của tinh linh bạc. Thực ra không chỉ chúng, e rằng ở đây ngoài Burlando ra, tất cả mọi người đều xấu hổ vì cách nhìn của tinh linh bạc. Đúng! Sau khi trải qua cuộc chiến tranh Thánh giả, văn minh không tiến bộ, ngược lại còn thụt lùi. Vũ lực tối cao từng nằm trong tay hai phương trong chiến tranh, giờ phút này đã sớm trở thành huyền thoại.

Mặc kệ người khác nghĩ thế nào, chiến đấu chân chính triển khai trong chớp mắt đã kết thúc. Dường như chỉ trong giây lát, giáo đồ Hắc Hỏa đã biến thành thi thể lạnh lẽo nằm dưới đất. Dòng máu sẫm màu chảy ra từ phần cổ không đầu, giàn giụa khắp thân thể đã lạnh, lan tràn theo mặt đất mấp mô trong rừng giống như những mạch máu màu đen sinh trưởng trong rừng.

Gã tóc trắng giống như bị chiếc đinh vô hình ghim tại chỗ, miệng há to, cổ họng phát ra tiếng hứ hứ nhưng không nói nổi thành lời.

Thật lâu sau, tràng cảnh mới vang lên âm thanh giòn tan. Mọi người theo bản năng quay đầu lại nhìn, thì ra người lính đánh thuê Sói Xám lực lưỡng đánh rơi thanh kiếm bản rộng xuống đất gây nên tiếng"Leng keng". Bản thân anh ta còn chưa phát hiện, gương mặt kinh hãi nhìn đội cấm vệ quân tinh linh đã dừng lại. Hai mươi kỵ sĩ Thánh Điện đã khai hóa yếu tố, thần Martha ơi, Erewhon dốc sạch cả quốc lực cũng chẳng hơn gì thế này!

Các lính đánh thuê Sói Xám nhìn Burlando, lòng rung động không ngừng. Phải là loại người nào mới được 20 kỵ sĩ Thánh Điện làm hộ vệ? Chẳng lẽ người thanh niên này thực ra là vương tử Kruz nào đó, chẳng qua chỉ ngẫu nhiên đi ngang qua nơi đây mà thôi? Tuy rằng suy đoán này nghe có vẻ vớ vẩn, nhưng so với hai mươi kỵ sĩ Thánh Điện sinh động xuất hiện trước mặt hiện giờ, dường như điều trước vẫn dễ chấp nhận hơn.

Ngay lúc tất cả mọi người ngẩn ngơ, thiếu nữ tóc đỏ lại vung trường kích chắn giữa chiến sĩ tinh linh bạc và gã thanh niên tóc trắng.

Ý của nàng rất rõ ràng, nàng không đồng ý để các tinh linh giết Redi.

Thiếu nữ mím môi, sắc mặt nghiêm trọng. Nàng đã biết rằng mình khẳng định không phải đối thủ bất kỳ một chiến sĩ tinh linh nào trong đó, nhưng ngay cả như vậy vẫn không thể làm biến mất chiến ý trong mắt nàng. Nàng hơi hạ thấp trọng tâm, thân thể nghiêng về phía trước, đã bày xong tư thế chuẩn bị chiến đấu — giống như một con báo mẹ chuẩn bị bùng nổ.

"Akane?"

Động tác của thiếu nữ thật sự rất quen thuộc, gần như khiến mấy người Sanvid cho rằng, kia vẫn là cô gái Akane nguyện chiến đấu vì bất kỳ người nào trong đoàn lính đánh thuê Sói Xám trước kia.

"Akane, tên kia là kẻ phản bội! Vì sao cô còn phải che chở cho gã?" Người lính đánh thuê lực lượng hô.

"Chỉ có lần này —" Thiếu nữ tóc đỏ nghiến răng nghiến lợi, nàng lắc đầu, giống như muốn hất văng suy nghĩ này ra khỏi não: "Chỉ một lần cuối cùng, ta không thể mắt thấy hắn chết ở đây."

"Akane?" Redi sửng sốt. Lúc này ngay cả gã cũng thấy được bóng dáng Akane trước kia từ thiếu nữ này.

"Còn không mau cút đi!" Thiếu nữ tóc đỏ cả giận nói.

"Đi tìm ngài Connord!"

Redi ngây người một lát mới phản ứng lại, khẩn cấp quay đầu chạy đi.

Nhưng Burlando vừa thấy cảnh này, đôi mắt liền sáng lên kinh ngạc. Kiến thức của hắn phong phú nhường nào, chớp mắt liền bắt được sự giằng xé của "Kỵ sĩ tóc đỏ" — phản ứng bài trừ chất lạ! Điều này chứng minh ý thức bản thân cô gái kia còn chưa hoàn toàn biến mất. Tất cả những gì nàng nói vừa xong đều xuất phát từ ý thức của bản thân nàng. Bằng không, lấy sự vô tình, lạnh lẽo của sinh mệnh thể giống như Thần sứ này, làm sao có thể chủ động bảo vệ người khác! Như vậy chứng tỏ Thần sứ này mới là thể sơ sinh!

Vừa hiểu được điều này, Burlando bỗng hiểu vì sao Kỵ sĩ tóc đỏ Mirfate cuối cùng trở thành kỵ sĩ u linh. Hắn thầm giơ ngón tay cái lên — đủ quyết đoán! Vậy mà lại lấy tính tồn tại làm thẻ đánh bạc, dùng để đối kháng với sự xâm lược của Máu thần. Cô gái này đúng là có cá tính. Nghĩ tới đây, hắn chợt cảm thấy kính trọng.

Chẳng qua là kính trọng thì kính trọng, cũng không thể nào thả cái thằng cuồng tự đại khiến người ta buồn nôn kia bỏ chạy được. Burlando hắn không phải người thích thả hổ về rừng. Thằng này đã nói rõ là quyết không đội trời chung với hắn, ai biết sau này gã có biến thân thành Ultraman hay gì đó tới gây chuyện với hắn không? Cho dù đối phương không có hào quang nhân vật chính, nhưng chẳng may làm hại Roman hay những người khác bên cạnh mình thì chẳng phải hối không kịp?

Hắn quyết đoán ra dấu tay, ý tứ chính xác: Đánh ngất con bé, xử lý thằng oắt đằng sau.

Quan chỉ huy tinh linh bên cạnh Burlando hơi sửng sốt. Lần đầu tiên ông kinh ngạc nhìn vị lãnh chúa trẻ tuổi này. Dấu tay Burlando dùng vừa rồi không hề đơn giản. Đó là một trong các loại mệnh lệnh bằng dấu tay của quan chỉ huy trong cuộc chiến tranh Thánh giả thời trung cổ. Các dấu tay ra lệnh này phát triển tới ngày hôm nay đã có thay đổi tương đối lớn, ở thời đại hiện nay, người biết về dấu tay thuộc về bảy thế kỷ trước đã không còn nhiều.

Nhưng kinh ngạc là một chuyện, vị quan chỉ huy này vẫn nghiêm mặt, chuyên nghiệp, nhanh chóng nhắn lại chỉ lệnh này xuống.

Không cần nghi ngờ — muốn chạy trốn trong tay hai mươi vị kỵ sĩ Thánh Điện hiển nhiên là một ý tưởng kỳ lạ. Quản chi có một tồn tại cấp bậc Hoàng Kim ở bên phối hợp trợ giúp, kết quả vẫn không có gì thay đổi.



Balugan, di tích do tinh linh bạc để lại sau khi hoàn toàn lui về ở ẩn trước năm Rọi sáng — quan chỉ huy người thằn lằn Heukire chiếm cứ đại sảnh lớn nhất trong di tích. Đại sảnh này ở thời đại trước từng được các tinh linh bạc dùng làm nơi cử hành nghi thức quan trọng. Có điều, cũng giống như cả tòa kiến trúc, tòa đại sảnh đã từng hùng vĩ, huy hoàng một thời này hiện giờ trở nên tàn tạ vô cùng. Mà có lẽ xuất phát từ bản năng, hoặc biểu hiện cho sự tiến hóa không hoàn thiện — người thằn lằn vẫn không thể thoát khỏi một số thói quen của vài họ hàng gần. Tựa như bản thân Heukire vẫn duy trì quan niệm lãnh địa rất mạnh mẽ — tòa đại sảnh này xưa nay đều bị gã coi như vật sở hữu tư nhân, bất kỳ kẻ nào cả gan nhúng chàm đều không khác gì khiêu chiến quyền uy, địa vị của gã trong bầy cường đạo người thằn lằn này.

Có điều, thứ khiến Heukire tự hào chính là gã luôn thích thú với thẩm mĩ quan của bản thân. So với những tên thối hoắc kia, gã tự nhiên có thể sửa sang lại tòa đại sảnh này cho thật sạch sẽ giống như người văn minh — trung ương đại sảnh được trải thảm đỏ như mấy trăm năm trước, chung quanh đặt một số gia cụ phong cách vô cùng khác nhau, không biết bị cướp từ đâu về. Đống gia cụ này được xếp chồng lên không theo quy tắc gì. Có điều Heukire lại thích như thế, là do gã lệnh cho đám thủ hạ chuyển những đồ đạc này lại chất đống ở đây.

Để gã thưởng thức mỗi ngày.

Khi Connord và Thần quan hắc ám của giáo đồ Hắc Hỏa cùng đẩy cửa đi vào đại sảnh, ba người cùng lạnh lùng hừ một tiếng. Heukire là vì căn bản không muốn nhìn thấy hai cái mặt đáng ghét kia, còn hai người kia là vì khinh thường thẩm mĩ quan thô tục của con bò sát đầu óc ngu si, tứ chi phát triển này. Ít nhất, vị đoàn trưởng lính đánh thuê không nhận ra cái đống ở giữa sảnh với bãi phế liệu có gì khác nhau.

"Donald, ta nghe nói — Matlis — ngươi đã chết ở đó." Heukire sửa sang lại cổ áo của mình — đây là chiếc áo mà gã cướp được từ một tay quý tộc nào đó đi ngang qua, gương mặt vừa dài vừa nhăn có vẻ đầy tiếc nuối nói: "Đáng tiếc, tin tức giả, đó là một."

"Nhắc nhở lần cuối, tên là ta Connord."

Đoàn trưởng lính đánh thuê thực sự không có lòng sửa chữa ngữ pháp tiếng Kruz quái đản mà không biết đối phương học được ở đâu. Chẳng qua gã chỉ nhắc nhở con thằn lằn này đừng cố ý uốn lưỡi lên đọc tên gã.

"Như nhau."Heukire nhìn Thần quan ám đằng sau, tự đắc nói: "Ta cho rằng — sẽ không đến — các ngươi."

Connord lạnh lùng hừ một tiếng: "Ngươi lấy cớ ở đây điều tra mộ của vua tinh linh bạc, thực ra ta thấy ngươi làm thổ phỉ có vẻ rất đắc chí." Gã liếc chung quanh: "Mấy thứ ngươi cướp được này đáng giá không ít tiền?"

Người thằn lằn Heyuzir càng nhăn mặt hơn, nhịn xuống lắc đầu: "Không, không. Làm việc chính — ta đang."

"Vậy ngươi phát hiện điều gì?"

"Phát hiện, có một chút. Có điều — không lớn — tiến triển." Heyuzir lắc đầu một cái: "Chúng ta tới không gần — kia chung quanh — đền thần, chẳng qua, thứ này — giúp ta — có thể." Nó vươn cánh tay gầy guộc lên, vung vẩy một chiếc vòng cổ: "Phù thủy, ta cần một ít."

Connord và Thần quan hắc ám nhìn nhau. Con thằn lằn này giả vờ điều tra mộ vua để làm thổ hoàng đế nơi này, gần như tất cả mọi người đều cho rằng như vậy, không ngờ đúng là nó còn đang làm việc chính ở đây. Có điều bây giờ không phải lúc sốt ruột. Vị đoàn trưởng lính đánh thuê chỉnh lý lại những gì muốn nói, mở miệng: "Không vấn đề gì, có điều hiện giờ chúng ta có việc cần ngươi hỗ trợ."

"Một lần — ta đã giúp các ngươi."

Heukire mất hứng nói. Gã vung tin tức để dẫn đoàn lính đánh thuê Sói Xám tới đây đã khiến các nhà mạo hiểm chung quanh chú ý.

"Có chỗ tốt cho ngươi?" Thần quan ám thấp giọng nói.

"Tốt — thế nào?"

"Một con cá lớn." Connord nghiêm túc.

...

"Bộp" một tiếng trầm vang.

Burlando hung hăng dập đầu gã thanh niên tóc trắng vào bùn đất, khiến đối phương la hét thảm thiết. Theo tin tức Redi khai ra, sự thật đã rõ ràng. Tuy kết quả Burlando không muốn nhất đã xảy ra, nhưng bây giờ hắn không thể không thừa nhận, kịch bản đã phát sinh biến đổi ở đây.

Đối phương đã nhìn chằm chằm vào hắn — kỳ thực hắn nên sớm nghĩ tới, hắn cải biến hoàn toàn bước đi nhiệm vụ thì toàn bộ kịch bản tự nhiên xảy ra nghịch chuyển theo. Trên bản hướng dẫn đi màn trước kia căn bản không nhắc tới việc kỵ sĩ u linh tóc đỏ và Redi phản bội, cũng không nhắc tới việc đoàn trưởng đoàn Bài Tú Connord tiến vào di tích Balugan trước. Nói cách khác, phe kia đã hoàn toàn từ bỏ việc đuổi theo mấy người Burgar, Makarow, ngược lại toàn lực tìm kiếm sự tồn tại của hắn.

Tất cả đều là do biểu hiện giả dối của con cáo già khốn kiếp kia. Tuy rằng Burlando tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng không thể không thừa nhận rằng mưu kế của đối phương đã thành công, mà còn tạo thành phiền toái rất lớn cho hắn. Việc này đã khiến hắn rất tức giận, hậu quả thật nghiêm trọng.

Anditina nghe xong Redi miêu tả vẫn không nói một lời, nửa ngày sau mới đề nghị: "Chúng ta tạm thời lui binh sao, ngài lãnh chúa?"

Burlando xua tay.

Gây sự với hắn, phải chuẩn bị tốt cái giá phải trả. Cũng được, xem ra kịch bản này chính là con đường cuối cùng để hoàn thành cái gọi là độ hoàn thành 100%. Hắn tỉnh táo hơn, muốn nhìn xem lũ giáo đồ Hắc Hỏa kỳ lạ đó có bao nhiêu lợi hại, chẳng phải là hoàn thành kịch bản ở mức độ cao nhất sao? Burlando thầm nghĩ, cũng chẳng phải ta chưa từng trải qua, ta lại muốn xem Martha ngài định thưởng cho độ hoàn thành của ta thế nào đây.

Khi hắn đang nổi cơn bốc đồng, Sanvid cẩn thận nhích lại gần, nhỏ giọng hỏi: "Thưa ngài, Akane làm sao bây giờ?"

Burlando quay đầu lại, nhìn thấy tiểu thư kỵ sĩ u linh tương lai như đang nằm ngủ, mấy chiến sĩ tinh linh đang canh giữ bên cạnh nàng — giết chết? Hiển nhiên việc này không có khả năng. Trước tiên chưa nói các lính đánh thuê Sói Xám mới gia nhập có ý kiến gì, mà chính hắn cũng sẽ không đồng ý. Đùa gì chứ, Akane đã có liên hệ với bộ bài Vĩnh Ca, nếu vận mệnh của nàng không thể cứu vãn thì kết quả tốt nhất chính là giống như Medisa.

Chẳng qua nàng mới là Thần sứ sơ sinh, mà theo Redi miêu tả, dường như nàng bị một tên Thần quan cấp thấp phong ấn, nói vậy có khi còn có thể cứu trợ. Burlando lại không cuồng đến mức thấy ai cũng muốn phong ấn thành thẻ bài. Nếu có thể cứu vị tiểu thư cực kỳ cá tính này về, hắn bằng lòng hơn cả. Hơn nữa, biết đâu khi không còn có thể nhận được một thuộc hạ thực lực Hoàng Kim nữa chứ.

Bởi vậy hắn không chút nghĩ ngợi đáp: "Mang theo đi, dù sao cũng là đồng đội của các cậu, không chừng còn có thể cứu."

"Thật sao?" Sanvid cả kinh, sau đó kích động hỏi.

Burlando gật gật đầu: "Tôi chỉ có thể thử xem xem."

Người trẻ tuổi vội vàng gật đầu. Đương nhiên cậu ta hiểu, trạng thái của Akane khẳng định không bình thường.

"Tên này thì sao?" Anditina có vẻ căm ghét nhìn Redi bị ghì trong bùn, nhỏ giọng hỏi.

Nghe được câu này, thanh niên tóc trắng giống như được khôi phục sức lực toàn thân. Gã vùng vẫy ngẩng đầu lên, mặt đầy bùn đất và nước mắt, cố gào lên: "Ngươi đã đồng ý, chỉ cần ta nói hết, ngươi sẽ không giết ta —"

"Ta nói chuyện giữ lời." Burlando gật gật đầu. Hắn vỗ vỗ tay đứng lên, nhìn tinh linh bạc bên cạnh: "Quan chỉ huy, vậy nên phiền ngài làm thay một chút."