Thanh Gươm Hổ Phách

Quyển 2 - Chương 109: Thi thể và việc ngoài ý muốn




"Tên ma lực!"

Burlando cắn răng, nghiêng người cho ngọn lửa này xẹt qua ngực mình — da thịt nơi đó bỏng rát như thiêu đốt, chàng trai biết đó là cảm nhận khổ sở vì bị nguyên tố Ám ăn mòn, nhưng bất kể nói thế nào thì ít nhất còn thoải mái hơn so với bị gãy hai chiếc xương sườn. Hắn thầm thở một hơi, thực quên mất kỹ năng ngụy trang dùng phép của Thần quan hắc ám cực cao, dù hắn luôn đề phòng chiêu này nhưng vẫn không thể tránh hoàn toàn. Trong trò chơi, tình cảnh như vậy đều do chức nghiệp khiên thịt như kỵ sĩ, thẩm phán cứng rắn kháng cự. Có điều, Burlando tin tưởng vào phản ứng của mình, mà nó cũng không khiến hắn thất vọng — vừa rồi nếu trúng phát kia thật, có lẽ kế tiếp sẽ xơi tiếp một tổ hợp phép thuật; tuy không đến mức bị xử lý, nhưng tuyệt đối đừng mong dễ chịu trong một, hai ngày.

Quan trọng nhất là, nếu sau này có cơ hội một mình nuốt kinh nghiệm như thế này, chắc cũng sẽ bị đám Hổ Tước ngăn cản.

May mà không khác so với dự tính nhiều. Khi kế sách của Thần quan hắc ám không hiệu quả, vậy tiếp theo là tới phiên hắn phản công. Burlando lắc mình, vòng ra sau lưng tên này.

Lại một nhát kiếm — Thần quan hắc ám của Hắc Hỏa giáo quả nhiên vung tay về phía sau, mặt khiên màu đen thui vốn che trước mặt y lập tức vòng ra sau ngăn kiếm của Burlando. Cùng lúc đó, trong tay y xuất hiện một ngọn lửa đen. Burlando hừ lạnh, thầm nghĩ ngươi còn tiếp tục — "Thuẫn yên quang" của Thần quan hắc ám cấp thấp chẳng qua chỉ có 10 điểm độ bền, vừa rồi một nhát kiếm của hắn đã phế bỏ ít nhất 1/3 — mà dường như tên này còn cho rằng hắn phải dùng tới ba kiếm mới phá được phòng tuyến phép thuật này.

Hắn cũng không vội vàng xao động, nhảy giật lùi ra sau tránh khỏi phát tên ma lực thứ hai của đối phương. Cuộc chiến giữa hai người chẳng qua chỉ trong chớp mắt. Cùng lúc đó, tận đến lúc này chiến sĩ người thằn lằn ở vành ngoài mới phát hiện chúng đã mất đi bóng dáng của Burlando. Chúng sợ run lên, ào ào quay lại, chỉ thấy được một cảnh:

Người trẻ tuổi kia hơi lui về sau một chút, tránh được ngọn lửa màu đen, sau đó lập tức lại đánh lên — kiếm của hắn sáng lên.

Nháy mắt nhảy lui ra sau, Burlando đã điều tra bảng thuộc tính, thuận tay tăng kỹ năng mới đạt được lên cấp 5. "Đột phá chính diện" đạt cấp 5, miễn giảm tổn thương đã tăng tới 10%. Trên thực tế, kỹ năng này chính là khắc tinh của tất cả các chiến sĩ giáp nặng, phù thủy kết giới, đừng nói tới "Thuẫn yên quang" của một Nguyên tố sư nhỏ bé — sau khi kiếm bắt đầu dao động với tần số cao, mũi kiếm phản chiếu ánh trăng, từ xa nhìn lại giống như được mạ một lớp huỳnh quang.

Kiếm chỉ tiền phương.

Bùng nổ lực lượng, Đột phá chính diện, Burlando cảm thấy giống như một nửa lực lượng toàn thân theo nhát kiếm này tràn ra ngoài.

Kết quả không khiến hắn thất vọng. Thần quan hắc ám không thể tin tưởng nhìn Thuẫn yên quang của mình hóa thành vô số mảnh vỡ màu đen, mà thanh kiếm trông giản dị không hoa mĩ kia thuận thế cắt vào bụng y. Burlando lập tức nới kiếm, toàn thân vọt lên lưng tên này. Hắn vừa nhấc chân, Thần quan hắc ám đã gào lên một tiếng — từ mắt, mũi, miệng và vết thương phun ra rất nhiều lửa đen. Ngọn lửa này còn hoa lệ hơn nhiều so với mũi hỏa tiễn ma lực, ít nhất gấp mười lần. Thậm chí, dù Burlando đứng sau lưng Thần quan hắc ám cũng có thể cảm thấy nguyên tố Ám trong không gian bốc hơi, khiến da thịt hắn đau đớn.

Kích hoạt nguyên tố thiêu đốt một nửa giá trị sinh mệnh, thuấn phát, đây là thủ đoạn tự vệ cuối cùng của mỗi Nguyên tố sư. Chẳng qua là ước chừng chỉ có Thần quan hắc ám của Hắc Hỏa giáo mới điên cuồng như vậy, biết rõ bản thân đã mất đi quá nửa sinh mệnh mà còn dám sử dụng phép thuật này để đồng quy vu tận. Nếu trước đây Burlando chưa từng nếm phải quả đắng, có khi vừa rồi vừa bước tới một bước đã trúng chiêu, dù không chết cũng mất một lớp da.

Nhưng dù nói thế nào, thanh trường kiếm trắng được chế tác không tồi của hắn coi như xong. Trừ vật phẩm phép thuật, vật tầm thường rất hiếm khi có thể tồn tại khi nguyên tố bốc hơi — Burlando cũng không dám xác định thanh kiếm này còn sót lại được bao nhiêu, dù sao hắn cũng không định xem.

Hắn quay đầu lại, cười cợt với lũ người thằn lằn đang định vây lên.

Burlando tự cho rằng nụ cười này coi như hiền lành dễ gần, nhưng trong mắt người thằn lằn lại giống ma quỷ. Thần quan hắc ám mạnh bao nhiêu, vừa rồi chúng cũng thấy được, nhưng chỉ chớp mắt sau đã bị người thanh niên kia tiêu diệt — chúng chỉ là lâu la thôi, còn có thể làm gì? Các chiến sĩ người thằn lằn liếc nhau, sau đó xoay người bỏ chạy lập tức. Là một lũ trộm cướp ô hợp, hành động này quả hợp với thiên tính của chúng.

Theo chúng, có lẽ điều đáng ăn mừng duy nhất chính là người trẻ tuổi kia dường như không định đuổi đánh chúng.

Đương nhiên, chúng không biết Burlando đang ở trong trạng thái thoát lực. Trong nhát kiếm cuối cùng kia, hắn đã đồng thời dùng tới hai kỹ xảo bùng nổ lực lượng và đột phá chính diện, mà tiêu hao kỹ năng được tính nhân chứ không phải tính cộng. Nói cách khác, chỉ trong chớp mắt xuất kiếm vừa rồi, hắn đã tiêu hao thể lực gấp mười lăm lần trạng thái bình thường. Tuy rằng không đến mức một kiếm đã tháo sạch thể lực của hắn, nhưng sau khi tiêu hao quá kịch liệt mà thoát lực nhất thời là chuyện rất bình thường.

Dù sao trận chiến đã gần kết thúc — hắn kiếm tra kinh nghiệm, giết chết Thần quan hắc ám cho hắn được 4200 điểm kinh nghiệm. Tuy vừa thăng cấp, nhưng kinh nghiệm của hắn lúc này đã lên tới 5645/13600, mà chữ số vẫn còn tiếp tục thay đổi — hắn nhìn lên, vệ đội tinh linh bạc đã hoàn toàn chia tách quân đội người thằn lằn, đuổi chúng về phía dốc núi nhỏ hẹp, địa hình phức tạp. Sau khi Thần quan hắc ám chết, người thằn lằn đã gần như không tổ chức phản kích nổi nữa. Chúng bắt đầu rút lui, ban đầu còn có thể duy trì trận hình, nhưng dần biến thành một cuộc chạy loạn.

Còn lại chỉ là gặt hái kinh nghiệm.

Burlando ngồi xuống cạnh thi thể Thần quan hắc ám, không động tới thứ gì. Hắn tự biết tay mình thối, cứ đợi chị em Nguyên tố sư tới rồi hẵng hay. Hắn lấy pha lê huỳnh quang ra, điểm sáng. Đây là tín hiệu. Hiện tại đã không còn cần các lính đánh thuê tiếp tục trợ giúp từ xa, cho họ đi xuống thì hơn. Chờ đợi một lúc khiến hắn thấy hơi chán nản, chán nản vô nghĩa khiến Burlando lại xem xét thuộc tính của mình. Lực lượng và thể chất của hắn đã trên 25 năng cấp, linh xảo tăng lên 3 năng cấp, hắn bóp bóp tay — thầm nói với mình, đã là lực lượng Bạch Ngân.

Tuy chỉ là bậc thấp.

Thế nhưng sức chiến đấu thực tế tiến thẳng lên bậc cao.

"Chỉ hai tháng, ngươi tin không, Burlando? Ngươi từ một dân binh bất nhập lưu trở thành một chuẩn kỵ sĩ có thực lực Bạch Ngân. Đội cảnh giới mà ngươi từng hướng tới bây giờ xem ra cũng không là cái gì. Tin tưởng ta, đường của chúng ta còn rất dài —" Burlando mỉm cười, bàn tay đặt lên ngực, tự nói với mình như thế. Hắn hơi cảm khái, tự biết cảm xúc này là từ một mặt khác thuộc về thế giới này của mình.

Bởi vì đối với Tô Phỉ mà nói, cấp 25 thật chưa là cái gì.

Hắn ngẩng đầu lên, nhìn thấy các lính đánh thuê lục tục đi ra từ rừng. Các lính đánh thuê Sói Xám trong số họ càng thêm kích động, bởi vì so với nhóm Hổ Tước, nhận thức của họ đối với ngài lãnh chúa này còn rất nông cạn. Mặc dù Burlando đã nói sẽ dẫn họ tới thắng lợi, nhưng khi thắng lợi chân chính tới tay, họ mới phát hiện lần chiến đấu này hóa ra lại dễ dàng như thế — không có thương vong!

Quản chi có hơn hai mươi chiến sĩ tinh linh cấp Hoàng Kim làm đồng minh, dù sao cũng là hơn ba mươi cá nhân đối mặt với đại đội hai trăm kẻ địch. Hơn nữa, trong đó còn có giáo đồ Hắc Hỏa, có ác ma thực lực Bạch Ngân và gã Thần quan hắc ám từng mang tới ác mộng cho họ.

Thế cho nên khi Sanvid chạy tới cạnh Burlando thậm chí không nén được kích động, hơi thất lễ hỏi:

"Ngài lãnh chúa, ngài đột phá?"

Burlando gật gật đầu.

"Hai mươi tuổi, thực lực Bạch Ngân."

Sanvid và các lính đánh thuê Sói Xám khác nhìn nhau, thở dài một trận.

"Thật sự là may mắn, chúng ta có may mắn được chứng kiến hai thiên tài sinh ra."

"Hai?"

"Còn có một người từng là thành viên trong đoàn chúng tôi, tên là Erko."

"Thì ra là anh ta."

Burlando nhíu mày, có điều hiện tại hắn không quan tâm đến điều này. Hắn đảo mắt nhìn các lính đánh thuê một lượt, cuối cùng nhìn tới hai chị em tinh linh hoang dã. Hắn lập tức vẫy vẫy tay:

"Tới đây, em gái tay đỏ, giúp tôi lục thi thể này!"

Câu nói này khiến tất cả mọi người sửng sốt — mọi người theo ánh mắt Burlando nhìn sang, chần chờ lúc lâu, cuối cùng vẫn nhìn tới cô chị Nguyên tố sư tinh linh hoang dã. Thiếu nữ ngẩn ngơ, nhìn nhìn người khác, sau đó chỉ chỉ mình:

"Tôi?"

"Đương nhiên, chẳng phải tôi đã nói rồi sao?"

Burlando chỉ chỉ thi thể Thần quan hắc ám sau lưng, đáp:

"Cô tới lục thi thể… à không, tôi nói là sửa sang lại chiến lợi phẩm một chút."

Thiếu nữ tinh linh hoang dã nhíu mày, cắn môi, hung hăng trừng mắt với Burlando:

"Thưa ngài, tên tôi là Fula, mà không phải em… em gái tay đỏ!"

Quen nói ngôn ngữ tinh linh, nàng gần như phải vất vả cắn đầu lưỡi mới nói xong những lời này, sau đó lạnh lùng lườm Burlando một cái nữa, thầm nghĩ người này tính gây phiền phức cho mình.

Burlando ho khan, mặt không đổi sắc giải thích:

"Được rồi, Fula, 'Em gái tay đỏ' là một câu khen ngợi ở quê hương chúng tôi."

Có điều hắn lập tức nhìn thấy gương mặt nghi ngờ của đối phương.

"Ngài lãnh chúa, tôi cũng từng đi Karasu, nhưng dường như dân bản xứ không có cách nói này…" Sanvid bên cạnh nhỏ giọng nhắc.

"Không, chỉ là tiếng lóng giữa các phù thủy thôi." Burlando phản ứng rất nhanh.

"Câu đó có ý gì?"

"Ý nói một người có vận may rất tốt, còn là một cô em gái."

Tuy không rõ ý lắm, nhưng nói em gái thì cô chị vẫn hiểu được. Nàng lườm lãnh chúa của mình một cái, thầm khinh thường, nghĩ rằng loài người quả nhiên toàn hạng tùy tiện. Có điều nhắc tới mình, nhất là em gái của mình còn có quan hệ tùy tùng với đối phương, tốt xấu gì Fula cũng chưa trở mặt với Burlando, nàng gật đầu rồi định đi tới.

Nhưng ngay lúc đó, hầu như mọi người đều nghe thấy tiếng động nặng nề truyền từ phía đông khe núi. Âm thanh này ban đầu là tiếng ầm ầm trầm muộn, sau đó dần thành tiếng nứt vỡ giòn vang. Tiếng nổ liên miên không dứt giống như truyền ra từ dưới lòng đất, khiến mặt đất dưới chân mọi người rung lên từng hồi.

Burlando nhìn thấy đá vụn trên mặt đất như sống lại — hoặc có thể nói giống như được rót ma lực vào, bắt đầu nhảy lên. Đầu tiên hắn nhìn thoáng dưới chân theo bản năng, rồi bỗng có phản ứng. Âm thanh này sao lại quen thuộc như vậy, nghe giống như tiếng nổ đùng của pha lê tan vỡ trong giai đoạn đầu của cuộc chiến tranh Hoa Hồng Đen lần thứ hai. Lại nói, ít nhất đã vài chục năm trong trò chơi hắn chưa nghe thấy âm thanh cùng loại, đúng là làm cho người ta quen thuộc… Đợi chút!

Burlando chợt biến sắc, lập tức quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy vách đá phía đông khe núi đang sụp đổ trong mây khói.

Tất cả mọi người lâm vào trạng thái đờ đẫn —