Thanh Quan

Chương 1160: Anh làm mùng một, tôi làm mười lăm (23)




Những lời này hỏi không có đạo lý, vừa rồi Nhạc Hải Lan giới thiệu hai người, rõ ràng đã nói qua Cao khoa trưởng là hệ thống giao thông, là người nhìn thấy người ta nhớ kỹ, thế nhưng mà Quách Thiểu Đình xem như giới thiệu qua hắn một lần, cuối cùng lại đánh mặt của Cao khoa trưởng, vẫn đánh mặt của Nhạc Hải Lan, Quách Thiểu Đình là khách do Tần Mục mang tới, hắn lúc trước từng là khoa trưởng tổ giám sát, tên này nhìn thấy Cao khoa trưởng tươi cười ấm áp biến thành âm u, Tần Mục hành động gì thì người sáng suốt vẫn hiểu ra.

Tần Mục chính là nói cho Cao khoa trưởng, sức nặng của ngươi còn chưa đủ, không cần phải thương lượng làm gì, cho dù làm tiên phong mở đường còn kém xa, ném lá mặt lá trái, Tần Mục trực tiếp lộ ra thủ đoạn cường ngạnh, trong nháy mắt Nhạc Hải Lan phát hiện nàng xuất động quan hệ này đi tìm Tần Mục giống như không có đối đầu.

Trong mắt Cao khoa trưởng lóe lên, hắn cười ha hả nói:

- Tiểu Tần ah, anh còn chưa giới thiệu bạn của mình đấy.

Nói chuyện xong hắn cắn răng, Quách Thiểu Đình chưa cho người ta mặt mũi, bị người ghen ghét cũng nhiều, nhưng mà Tần Mục biết rõ Quách Thiểu Đình trong khoảng thời gian này rãnh rỗi quá rồi, chuyện của Dương Ngọc Lan bên kia hắn không rõ ràng lắm, nhưng xem ra Quách Thiểu Đình hiện tại thoải mái bỏ qua Dương Ngọc Lan từ kinh thành tới Quảng Châu mà xem, chỉ sợ giữa hai người có chuyện ẩn bên trong không nói rõ ràng lắm, mặc kệ nó thế nào, Quách Thiểu Đình sống trong vàng son, bắt đầu giương nanh múa vuốt, đối với Tần Mục mà nói không phải chuyện xấu gì, Quách Thiểu Đình tại Quảng Châu chọc rắc rối, Quách gia cũng chẳng ngồi yên không nhìn tới, Tần Mục càng có nhiều tầng bảo hiểm, cho dù không cần Tần lão gia tử và Cao Phái ra mặt, trong tay Tần Mục có vương bài càng nhiều, có thể gây ra áp lực càng lớn.

- Tiểu thương nhân.

Không đợi Tần Mục nói chuyện, Quách Thiểu Đình đã nói ra trước, loại thủ pháp chặn đường này Tần Mục nhìn ở trong mắt, Cao khoa trưởng cùng Nhạc Hải Lan thì thả lỏng trong lòng, đặt đại bộ phận chú ý lên người Quách Thiểu Đình.

Nhạc Hải Lan biết rõ một ít bối cảnh của Tần Mục, nhưng cũng không phải nhìn thấy rễ, cấp bậc của Cao khoa trưởng càng cách xa, trong mắt bọn họ thì Tần Mục nhiều nhất chính là ỷ vào Phương Chấn Bang vẽ đường cho hươu chạy làm chủ nhiệm khu khai phát, cho dù khu khai phát có móc nối với kinh thành, trong mắt bọn họ cũng là năng lực của Phương Chấn Bang, nhưng Quách Thiểu Đình thì khác, xem hắn lúc ăn cơm không có chút câu thúc nào, một chút cũng không có giác ngộ phụ thuộc Tần Mục, loại biểu hiện này ý vị rất sâu xa.

Tần Mục cũng không nghĩ ra Quách Thiểu Đình lại chủ động đứng ra như vậy, hiện tại Quách Thiểu Đình đang treo chức ở khu xử lý, cho dù trên tay của hắn có chút tiểu sinh ý, mà chính sách thì không hợp, nhưng khu khai phát Tần Mục một tay che trời, ai cũng không dám nói này nói kia, nhưng hôm nay hắn chưa có chút thương lượng nào với Tần Mục mà đứng ra, làm cho Tần Mục cảm giác tiểu tử này hình như đang có một ít thứ gì đó đang gạt mình.

Tóm lại mà nói là chuyện tốt, sắc mặt của Tần Mục trầm xuống, giả bộ như quát lớn với Quách Thiểu Đình:

- Lão Quách, trường hợp nào rồi mà không biết chừng mực một chút vậy, đi ra ngoài một chút đi.

Đây là hắn thăm dò rốt cuộc Quách Thiểu Đình đang như thế nào, loại chuyện này là thủ đoạn qua sông đoạn cầu, làm cho hắn có chút không thể xuất thủ.

Cao khoa trưởng lại ngăn Tần Mục, cười ha hả nói ra:

- Người trẻ tuổi nha, nói chuyện làm việc hấp tấp, tôi ưa thích người trẻ tuổi, bất kể là làm quan hay làm thương nhân, nếu như một mặt đẩy ra vẻ nguội lạnh, sao có thể sớm ngày thực hiện hiện đại hóa được!

Hiện tại cải cách so với bốn hiện đại hóa của ngày xưa làm còn tốt hơn nhiều, Cao khoa trưởng nói như vậy đã có thể nói là cẩu thả, hắn đã sinh ra hứng thú với Quách Thiểu Đình, tự nhiên sẽ không cho Quách Thiểu Đình cứ như vậy rời khỏi, nhất định phải sờ cho rõ, nếu không một tiểu thương nhân cũng dám đứng ra không cung kính với khoa trưởng như hắn, vậy thì thể diện của hắn ở Quảng Châu sẽ mất hết.

Nhạc Hải Lan cũng tranh thủ thời gian nhắn nhủ, Cao khoa trưởng mang biểu lộ thăm dò, nhìn Tần Mục cười nói:

- Tiểu Tần ah, Quách khoa trưởng trong tay còn có sinh ý, chuyện này hình như không hợp chính sách.

Tần Mục vừa cười vừa nói:

- Quách khoa trưởng tại Quảng Châu vẫn có không ít nhân viên, ngài biết rõ, khu khai phát của chúng tôi là nơi đắc tội người, không có người luồn kim thì một ít công việc sẽ khó khăn.

Cao khoa trưởng gật gật đầu, nói ra:

- Tình huống cụ thể cụ thể phân tích, chẳng phải lão chủ tịch của chúng ta từng nói qua sao, phải tìm chân lý trong thực tiễn, Quách khoa trưởng làm người trong khu khai phát, tất yếu ảnh hưởng và bận tâm một chút.

Hắn bộ dáng nhíu mày, nghĩ kế cho Quách Thiểu Đình:

- Tôi thấy nên giao sinh ý cho người nhà quản lý, như vậy cũng không trái với quy định!

Quách Thiểu Đình lại nói:

- Hiện tại cũng không có việc gì, quy định của quốc gia là cán bộ ngoài phó sảnh không được vừa nhận chức vừa kinh thương, chức vụ của tôi còn kém xa.

Cao khoa trưởng nghiêm mặt nói ra:

- Lãnh đạo đang làm gương tốt, chúng ta càng quan trọng phải theo bước của lãnh đạo, tục ngữ nói thượng bất chính, hạ tắc loạn, nhưng nếu làm theo chính là khiến lãnh đạo mất mặt, đây là chuyện không phải.

Tần Mục cùng Quách Thiểu Đình phi thường ẩn nấp giao hội ánh mắt, từ những lời của Cao khoa trưởng này, có thể nhìn ra hai ý tứ, ý đầu tiên chính là Cao khoa trưởng chỉ sợ không có gì làm, cho dù rời khỏi ánh mắt của lãnh đạo thì trong miệng vẫn lấy lãnh đạo làm chủ, có thể thấy được công phu vỗ mông ngựa đã ngấm vào xương; ý thứ hai, Cao khoa trưởng này đúng là nói cho Quách Thiểu Đình một chút sự thật, chắc đang lôi kéo tâm tư của Quách Thiểu Đình.

Trong ánh mắt giao hội, Tần Mục hiểu ý của Quách Thiểu Đình, hắn đang cố ý từ trong đó tìm ra manh mối của Tần Mục, chuyện này trong mắt Cao khoa trưởng thì phi thường có giá trị, Tần Mục có thể giao ngành trọng yếu cho Quách Thiểu Đình quản lý, hơn nữa Quách Thiểu Đình tại Quảng Châu nhân duyên không tệ, đã nói rõ Tần Mục đã mang Quách Thiểu Đình trở thành người tâm phúc, nếu như Quách Thiểu Đình bị Cao khoa trưởng đồng hóa, vậy chẳng khác gì đoạn một tay của Tần Mục, hơn nữa còn có thể bắt được bím tóc của Tần Mục, chuyện tốt như vậy, manh mối có lợi như vậy, Cao khoa trưởng không thể nào không lợi dụng.

Nhưng mà chuyện này tuyệt đối không dễ dàng như tưởng tượng, cho dù Cao khoa trưởng có suy nghĩ, chỉ sợ cũng không dễ dàng tin tưởng Quách Thiểu Đình, con mắt Tần Mục cúi xuống, tròng mắt nhanh chóng xẹt qua, lại phát hiện Nhạc Hải Lan cùng Cao khoa trưởng cũng tiến hành giao hội ánh mát ngắn ngủi.

Trong ánh mắt Cao khoa trưởng mang theo ý hỏi thăm, mà Nhạc Hải Lan thì chiếm địa vị chủ đạo, trong ánh mắt mang theo hương vị chờ đợi.