Thanh Quan

Chương 692-693: Chim đầu đàn





- Được được, Tiểu Viễn tôi cũng nhìn nó lớn lên, sao có thể không biết.
Hàn lão gia tử gõ bàn vài cái, thấp giọng nói ra:
- Lão Tần, chuyện này ông nhất định phải nói, chẳng những không thể giúp Tần Mục, còn phải bài ra bộ dáng giải quyết việc chung, làm cho kinh thành bên này xóa đi tâm bệnh, như vậy độ mạnh yếu sẽ càng lớn, tra cũng càng hung ác hơn.
Tần lão gia tử gật gật đầu nói ra:
- Bọn họ tra càng mạnh thì Tần Mục càng dễ dàng phóng đồ trong tay của mình ra, nếu nằm trong tay ban thanh tra kỷ luật trung ương, đó cũng không phải là chuyện phái tổ hiệp tra đi dò xét đâu.
Hàn lão gia tử gật gật đầu nói ra:
- Theo lão Chu truyền tin tức tới, bọn họ đang phái đặc chủng đi tiếp nhân chứng trọng yếu. Tôi thấy ông có hứng thú đi xem thẩm vấn phạm nhân không?
Tần lão gia tử sờ sờ đầu, cười nói:
- Ông nói ra thì khiến tôi nhớ những năm đó. Tôi và ông làm chính ủy, hai chúng ta làm thế nào lựa gạt tên đặc vụ kia?
Nói xong hai người cười lên ha hả.
Rạng sáng từ tín hiệu Tần gia đại viện phát ra, Tần lão gia tử nghe nói Tần Mục không tuân theo quy định thì giận dữ, tỏ thái độ kiên quyết, nếu Tần Mục làm loạn kỷ cương phạm pháp thì nên bắt, nên phạt, tuyệt đối không thể có chuyện tồn tại đặc quyền. Công tác trọng yếu như vậy đảng giao cho hắn, chính là muốn hắn chấp pháp theo lẽ công bằng, làm tấm gương cho quan viên cả nước, nếu hắn làm bậy thì lão gia tử cũng không nuông chiều.
Sau khi đạt được tín hiệu này ban thanh tra kỷ luật cũng bất đầu làm việc nhanh chóng, lúc này lập đội ngũ tiến hành dò xét tác phong, do kiểm sát trưởng cao cấp Từ Hồng Thanh dẫn đội, lao thẳng tới Ký Bắc điều tra chứng cứ tổ hiệp tra nhận hối lộ. Trong khoảng thời gian ngắn gió nổi mây phun, không ít địa phương bắt đầu đang lo lắng chuyện tiếp đãi thế nào.
Vị trí của tổ hiệp tra quá mẫn cảm, thời khắc nhạy cảm như thế lại đi nhận hối lộ, có một ít người trong lòng cảm thấy có chuyện ẩn bên trong nhưng không nhìn ra được cái gì cả.
Cùng lúc đó tập đoàn Mỗ Cao Tân của nước Mỹ cũng phái đại biểu tới thẳng thành phố Cửu Giang, chuẩn bị bắt đầu khảo sát mở nhà xưởng đại quy mô.
Lúc này các nơi đều gọi cho ngành chấp pháp, phải tra rõ con số tham ô của của Giang Hồng Bân, do thị ủy ra mặt thu hồi đồ hoàng cung ra đấu giá.
Thậm chí huyện Bình Triêu Vương Ngũ Trung bắt đầu phái một ít thủ hạ tố cáo với thị ủy, chính quyền huyện nhận được thư nặc danh, cáo buộc tổ hiệp tra bắt giam Vương Ngũ Trung vô cớ, cũng sử dụng tiền tài dụ bọn họ làm ra lời chứng gây bất lợi cho Vương Ngũ Trung.
Vào lúc này bất lợi cho tổ hiệp tra, bất lợi với Tần Mục xảy ra liên tục, mà Tần Mục đang nhận được cuốc điện thoại khó hiểu.
- Tần Mục sao? Có thời gian đi ngồi một chút, tôi là Dương Ngọc Tân!
Dương Ngọc Tân! Con mắt Tần Mục híp lại một cái, hắn đã từ trong miệng Quách Tự Tại biết rõ Diệp Thạch Bình đã thông qua quan hệ thông báo chuyện ở Ký Bắc, Ông Văn Hoa cũng điện thoại cho Tần Mục, lão gia tử bảo hắn nhất định phải thao tác tốc, kinh thành đã bắt đầu có động tĩnh. Vào lúc nỳ Dương Ngọc Tân gọi điện thoại tới nghĩ chắc là đang chuẩn bị gây áp lực cho mình. Hừ, Tần Mục cũng sẽ không ngây thơ cho rằng Dương Ngọc Tân mang theo tín hiệu hữu hảo gì tới, kinh thành vừa gặp chuyện không may thì hắn đã tới Cửu Giang, không thể nói trước gây phiền toái cho mình đấy.
- Dương nhị thiếu gia, nghe danh đã lâu, không biết Cửu Giang có gì hấp dẫn đại lão bản như ngài đây?
Tần Mục không có trả lời Dương Ngọc Tân, hắn cười pha trò, trực tiếp chuyển chủ đề đi nơi khác.
Dương Ngọc Tân vui sướng cười vài tiếng, nói ra:
- Nghe nói Cửu Giang có hạng mục lớn đang làm, chuẩn bị sang đây xem, có cái gì đáng học tập thì học, chúng ta bây giờ không phải đang học tập giai đoạn phát triển của quốc gia sao?
Tần Mục cũng cười rộ lên, Dương Ngọc Tân khí thế hùng hổ dọa người đã bộc phát, hắn tự nhiên sẽ không có yếu thế, cười nói:
- Vốn tưởng rằng có thể thỉnh Kim Bồ Tát, thì ra là người quê mùa, ha ha.
Câu này chính là câu trào phúng khiến Dương Ngọc Tân có chút không nhịn được, hắn vẫn cảm thấy Tần Mục gia hỏa này sau khi nhận tổ quy tông thì chính là đồ nhà quê chưa từng thấy qua các mặt xã hội, tại Bắc Liêu khẳng định có người sau lưng thúc đẩy giúp hắn, hôm nay Tần lão gia tử đã chuẩn bị buông tha Tần Mục, Tần Mục nói chuyện còn kiêu ngạo như vậy, đúng là hắn xem thấp thân phận thiếu gia kinh thành rồi. Tuy ngày đầu hắn đã trêu chọc Tần Mục, nhưng hiện tại giao phong hai câu đã khiến hắn mất mặt, nhất định phải nhịn xuống.
- Tần chủ nhiệm, nghe nói gần đây anh có chút phiền toái nha.
Dương Ngọc Tân tiếc hận thở dài, nói ra:
- Tôi rất hy vọng mình có thể thành bạn của Tần chủ nhiệm đấy.
- Chúng ta đã là bạn rồi.
Tần Mục cười rộ lên.
Chữ "Bạn" này rất có ý tứ, chính là địch nhân đối chọi gay gắt. Hai người sau một trận chiến đã xác định lập trường của mình, hoặc là lúc ở Thanh Thao đã kết thù hận rồi, hôm nay tại Cửu Giang bắt đầu xuất hiện rõ ràng hơn.
- Nếu như chúng ta đã là bạn, có phải nên ra ngoài ngồi uống trà hay không?
Dương Ngọc Tân nói tiếp.
Tần Mục cười ha hả, lúc này không có cho Dương Ngọc Tân bất cứ cơ hội nào, trực tiếp cự tuyệt:
- Mấy ngày nay chuyện ở tổ hiệp tra quá bận rộn, không bằng đến kinh thành chúng ta lại uống.
Lời nói lúc trước có đinh bên trong, hiện tại trực tiếp vẽ mặt. Dương Ngọc Tân cười vài tiếng, mang theo chút hương vị âm trầm lạnh lùng nói:
- Tần chủ nhiệm, anh quả nhiên quan uy thật lớn.
Tần Mục thở dài nói ra:
- Ngồi gặp mặt thì sao chứ, không có biện pháp ah, toàn bộ dân chúng Cửu Giang đang nhìn chúng ta đấy, nhất định phải cẩn trọng, cẩn thận tỉ mỉ, kinh sợ ah.
Hai người lần này nói chuyện đã tan rã trong không vui, sau khi cúp điện thoại thì con mắt Tần Mục hơi nheo lại. Có Dương Ngọc Tân là con cá lớn xuất lực, hiện tại có một số chuyện cũng nên làm rồi.
Hắn lấy một cái thẻ điện thoại trong túi ra, trực tiếp điện thoại qua Mỹ, tìm Ruth nói ý tứ của mình, Ruth vừa cười vừa nói:
- Tần tiên sinh, công ty anh nói tôi chưa nghe qua, thật sự là công ty kỹ thuật sao?
Tần Mục trợn mắt, tập đoàn Hoa Hạ là chỗ gì, đoán chừng trong nước Mỹ có thể khiến nó vừa mắt không nhiều. Hắn lập tức nói ra:
- Mặc kệ nó lớn hay không lớn, giữa trưa tôi muốn có tư liệu kỹ càng của công ty này.
Ruth cười nói:
- Tần tiên sinh, anh quá đề cao tôi rồi, anh cảm thấy tôi như một nữ tử Hỏa Thụ Ngân Hoa như tôi có thể nhanh chóng giải quyết tốt chuyện này sao?
Tần Mục thiếu chút nữa cười lên, Ruth nói tiếng Trung càng ngày càng tốt, vậy mà học được thành ngữ "Hỏa Thụ Ngân Hoa", nhưng mà nàng hiển nhiên còn không biết ý tứ của câu này.
Ruth mặc dù nói giỡn, nhưng mà hiệu suất làm việc không có bao nhiêu người trên nàng, không qua một giờ, Ruth điện thoại trở về, âm thanh có chút nghiêm túc nói ra:

- Tần tiên sinh, tôi nghĩ là anh đang tìm tin tức của công ty này. Nếu như công ty này là bạn của anh, tôi chân thành xin khuyên anh nên tránh xa bọn họ một chút, nếu là bạn của anh thì tôi nghĩ hắn không may rồi.
Ruth dùng khẩu khí này nói chuyện, Tần Mục đã biết rõ chuyện này có chút nghiêm trọng. Hắn lập tức liên hệ Phó Ngọc Bình, sau đó vội vã đuổi tới văn phòng của Phó Ngọc Bình.
Phó Ngọc Bình đang cầm bản kế hoạch quy hoạch trạm phát điện, nàng phải cung cấp một phần số liệu thực hành và kế hoạch. Nhưng mà Tần Mục cần bí mật cho nên Phó Ngọc Bình có cảm giác được xem trọng.
Tư liệu của Ruth chuyển tới nhanh, tuy chỉ có ai trang giấy nhưng tin tức trong đó khiến sắc mặt Tần Mục trầm xuống. Kỳ thật điều tra tư liệu của công ty này, Tần Mục cũng không phải muốn thông qua tập đoàn Hoa Hạ gây áp lực cho đối phương, làm vậy trái với quy tắc, mà muốn thông qua công ty này khống chế thẻ đánh bạc, dù sao hấp dẫn đầu tư bên ngoài chính là cơ sở của quốc gia.
Nhưng mà trong hai bản tài liệu này nói rõ công ty gọi là đại kỹ thuật ở nước Mỹ có tiếng xấu rõ ràng, phi thường cùng loại với công ty bao cấp, dùng kim tiền và thế lực nghiền áp tài hoa của người trẻ tuổi, sau đó bán cho công ty lớn. Loại hành vi này so với Douglas còn ác hơn nhiều, nhất là hiện tại bọn họ công nhiên chạy tới Trung Quốc, Tần Mục không hy vọng nhìn thấy.
Phó Ngọc Bình ở bên cạnh không rõ hai trang giấy này có tin tức gì, nhưng mà từ sắc mặt Tần Mục nhìn ra được không phải chuyện tốt gì cả, trong nội tâm xuất hiện tâm tư, đang chờ Tần Mục phân phó.
- Giao bí thư, nghe nói thị ủy còn chưa ký hợp đồng với công ty Mỹ đúng hay không?
Tần Mục nghiêng đầu hỏi thăm Phó Ngọc Bình.
- Đúng, bởi vì trong thị ủy không có mấy thường ủy tin tưởng vào năng lực của công ty này, hiện tại còn đang trong giai đoạn khảo sát, cho nên hợp đồng tạm thời đặt qua một bên.
Tần Mục gật gật đầu nói ra:
- Đối với công ty này cô thấy thế nào?
Phó Ngọc Bình đang quan sát sắc mặt của Tần Mục, tự nhiên muốn từ ý tứ của Tần Mục tỏ thái độ với công ty này. Tần Mục gật gật đầu nói ra:
- Chuyện này nhất định phải chịu đựng, không nên dễ dàng nhả ra. Tuy tôi biết rõ chuyện này độ khó rất lớn, nhưng mà xin nhớ kỹ, Cửu Giang chúng ta không nên chen vào phân tranh quốc tế, tổn thương không nổi đâu.
Phó Ngọc Bình nghe xong thì khó hiểu, nhưng mà Tần Mục đã nói thì nàng cũng đặt tâm tư vào Tần Mục, tự nhiên hiểu phía sau cần phải làm như thế nào. Tần Mục cảm ơn một tiếng và rời đi.
Trở lại văn phòng Phó Ngọc Bình còn đang buồn bực Tần Mục, từ tin tức lãnh đạo tỉnh ủy truyền xuống, hành vi của tổ hiệp tra ở Ký Bắc phải kiểm điểm, kinh thành đã thành lập tổ điều tra, hiện tại đang tiến hành điều tra Ký Bắc, làm cho Phó Ngọc Bình phải cẩn thận mới không bị ngã.
Phó Ngọc Bình nhận được điện thoại thì nội tâm rét lạnh, bản thân mình vừa mới từ trên kinh thành xuống được làm lãnh đạo, tại sao đảo mắt là đắm thuyền rồi? Nhưng mà Phó Ngọc Bình rốt cuộc là lòng dạ đàn bà, từ tiếp xúc với Tần Mục thì biết rõ Tần Mục không phải là người không có đầu óc, hơn nữa tuổi nhỏ còn có thể leo lên chức chủ nhiệm tổ hiệp tra, chẳng lẽ đây liên quan tới tranh đấu của cao tầng? Nghe xong điện thoại thì nội tâm của nàng loạn lên, suy nghĩ cả buổi vẫn điện thoại cho Vương Tường.
Vương Tường từ khi ở trước mặt Tần Mục chống đỡ mặt mũi của Phó Ngọc Bình đã truyền ra trong cục thủy lợi, ngay cả cục trưởng cũng mời hắn hút thuốc, trong khoảng thời gian ngắn danh tiếng trong cục thủy lợi mọi người đều thấy được. Tuy nội tâm của hắn hưng phấn, nhưng biểu hiện ra không có chút khí chất hiên ngang gì, ngược lại vào phòng hồ sơ không ngừng thẩm tra số liệu ở sông Mẫu, lưu lại ấn tượng tốt cho Phó Ngọc Bình.
Phó Ngọc Bình tìm Vương Tường thương lượng, cũng là nhìn trúng hắn ổn trọng, sẽ không mang chuyện này nói ra ngoài. Nghe Phó Ngọc Bình phân tích thì Vương Tường lại nghĩ Tần Mục nói chuyện trọng điểm với mình, con mắt sáng ngời nói ra:
- Phó bí thư, cô xem, Tần chủ nhiệm có phải đang chuyên môn nhắm vào cái gì không?
Trong lòng của hắn kỳ thật đã nghĩ tới bờ đê có gì hay không, nhưng nhưng cũng không dám nói quá rõ ràng ra, đây là muốn Phó Ngọc Bình tự mình đi phỏng đoán.
Phó Ngọc Bình nghe xong trong nội tâm run lên, nhớ lại Tần Mục tại Giang Bắc có ý gì, lại cho tổ hiệp tra đóng ở Bình Triêu, lập tức cảm thấy chuyện này không phải bình thản như vậy, không phải đấu đá quyền lực bình thường, Tần Mục đang khiến thành phố Cửu Giang loạn, nhìn xem có lật bàn nổi hay không.
Mà lúc này Tần Mục bày ra ý tứ phân phó Phó Ngọc Bình, vậy đại biểu nhất định phải có người đứng ra. Người đứng ra phải gặp nguy hiểm lớn, thậm chí có khả năng phấn thân toái cốt, nhưng mà một khi Tần Mục vượt qua cửa ải này, vậy thì người đó có khả năng trèo lên đỉnh của Cửu Giang.
Đây là muốn bản thân nàng đi ra làm chim đầu đàn? Tuy Phó Ngọc Bình ở trong chính đàn có được thành tựu cao, nhưng mà không phải người có tinh thần mạo hiểm quá mức. Trong nội tâm nàng vô cùng lo lắng và khó chịu, càng nhìn Vương Tường thuận mắt, trong nội tâm nhất thời sáng sủa lên.
Phát súng đầu tiên phải đánh nổ lớn, như vậy mình cũng sẽ thao tác được, thời điểm này Vương Tường không thể nghi ngờ là chọn lựa phi thường thích hợp. Nếu như đê sông có vấn đề, với tư cách phó cục trưởng cục thủy lợi chuyên nghiệp như Vương Tường, hắn đứng ra đầu tiên thì không ai cảm thấy quá đáng ngờ, tuyệt đối không có người liên lạc lên người Phó Ngọc Bình, nhiều lắm là trách Vương Tường không hiểu đạo làm quan, không hiểu xu nịnh cấp trên.
Phó Ngọc Bình cười, nói với Vương Tường:
- Vương Tường ah, anh ở cục thủy lợi cũng ngây ngốc vài năm rồi, không biết lũ định kỳ sang năm của sông Mẫu anh thấy thế nào?
Trong nội tâm Vương Tường chấn động, xem ra Phó Ngọc Bình cũng đã nghĩ thấu, hơn nữa đã hạ quyết định, như vậy người đứng ra đầu tiên sẽ là mình. Vương Tường khác với Phó Ngọc Bình, hắn hiện tại là phó cục trưởng thành phố, hơn nữa còn là phó cục trưởng cục thủy lợi không nịnh nọt, nếu có cơ hội thì hắn tuyệt đối không hàm hồ.
Huống chi trận đánh bạc này còn có chủ nhiệm tổ hiệp tra được kinh thành phái xuống làm hậu thuẫn, cơ hội biểu hiện tốt lớn như thế mà không đoạt lấy, hắn làm sao cam tâm?
Qua vài ngày liên tục Tần Mục lấy danh nghĩa tổ hiệp tra tới thành phố Cửu Giang thị sát một lần. Hàn Tuyết Lăng cũng xử lý xong chuyện của Vương Ngũ Trung, đi theo đằng sau Tần Mục, nghiễm nhiên như đôi vợ chồng son mới cưới, nhưng mà buổi tối Tần Mục lại thuê hai gian phòng khiến Hàn Tuyết Lăng mỗi lần đến tối sẽ sinh ra hờn dỗi, buổi sáng cũng không cho Tần Mục sắc mặt tốt, lúc này Tần Mục không sờ được ý nghĩ.
Người của thành phố Cửu Giang đều đang đùa giỡn, Đức Gia nhận được tin tức của Tần Mục cũng tạm thời hành quân lặng lẽ, chờ người của tổ điều tra tới.