Thích Khách

Chương 78




TTV kiên quyết không để bị ôm vào trong cánh tay của Lezar, sau khi lên cơ giáp, liền tránh ra khỏi cánh tay máy, tự mình leo lên phía trước. Người cơ giáp tựa hồ sợ hắn ngã xuống, còn muốn dùng tay đỡ phía sau hắn, lại bị TTV một cước đạp văng, lạnh lùng liếc nhìn đầu cơ giáp một cái.

Lezar ngồi trong cơ giáp nhìn thấy cái liếc mắt này của TTV, khóe miệng nhịn không được lại nhẹ nhàng cong lên, vì thế buông tay xuống, mặc cho hắn tự bám lên cơ giáp, leo lên đứng trên vai y.

Sau khi TTV đứng vững, Lezar bắt đầu điều khiển cơ giáp hành động. Lúc cơ giáp vừa bắt đầu di chuyển, TTV chưa kịp chuẩn bị mà hơi lay động một chút, lập tức ngồi xổm xuống, nắm chặt vào linh kiện nhô ra trên thân cơ giáp.

Lezar thông qua cửa sổ giám sát 360 độ nhìn thấy một màn này, không khỏi cười nói: "Tu Vân, ngươi phải cẩn thận, đừng để ngã xuống."

"Thất điện hạ không cần quan tâm, vẫn là xem thử nên đi hướng nào đi thôi."

Lezar nhìn đôi mắt người kia trên màn hình, không hề buồn bực chuyện TTV trừng mắt lạnh lùng với mình, thần sắc ngược lại tràn đầy thản nhiên vui sướng. Hắn dùng rada trang bị trong cơ giáp, tiến hành phân tích toàn bộ tinh cầu, phát hiện vài nơi có phản ứng năng lượng, cũng chính là nơi có khả năng có hộp năng lượng mà họ đang cần. Sau đó lựa chọn một mục tiêu gần đây, bắt đầu đi về hướng đó.

Chiến sĩ cơ giáp cao lớn tuy rằng bước trên mặt đất rất nhanh, nhưng tốc độ còn nhanh hơn cả phi hành khí, góc áo TTV khẽ nhếch, đứng ở một nơi cao hơn mặt đất cả hai mươi met, cảm nhận từng làn gió đêm phất qua mặt.

Cảnh sắc trên tinh cầu này rất giống với tinh cầu Moshu phòng tuyến tây bộ của đế quốc, nơi nơi đều là biển cát trắng xóa vô bờ, rất ít gặp thảm thực vật, địa hình cũng tương đối bằng phẳng. Lúc này đang là ban đêm, ba mặt trăng chiếu sáng trên bầu trời, chính xác hơn, là ba tiểu hành tinh gần đây, phản xạ ánh sáng mặt trời, chiếu lên biển cát trắng mênh mông, tựa như cũng tỏa ra ánh sáng nhu hòa.

Hai người thủy chung trầm mặc cả quãng đường, chung quanh cũng thật yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng bước chân cơ giáp dẫm trên cát.

"Tu Vân." Rốt cuộc, Lezar nhịn không được phá vỡ yên lặng.

TTV không hé răng.

Lezar hiểu rõ tính tình TTV, cũng không chờ hắn trả lời, tiếp tục nói: "Cũng đã hai năm không gặp, mọi chuyện đều tốt chứ?"

TTV mặt không đổi sắc ngồi yên trên vai cơ giáp, chống lên một chân, lưng tựa vào đầu cơ giáp, thờ ơ nhìn ngắm biển cát trắng dưới ánh sáng ba vầng trăng. Ánh sáng bạc lạnh lẽo chiếu lên gương mặt đẹp đến kinh diễm của hắn, lại càng tăng thêm vẻ lạnh lùng đạm mạc.

"Tu Vân?"

TTV không trả lời câu hỏi của Lezar mà lại hỏi: "Thất điện hạ trong hai năm nay, lại như thế nào?"

Lezar hơi hơi sửng sốt, cười nói: "Ta không nghe lầm chứ, ngươi đây là đang quan tâm ta sao, Tu Vân?"

TTV nói: "Ta chỉ là rất ngạc nhiên, với tính cách của Thất điện hạ, sao có thể mở lớn mắt nhìn thế lực một tay mình gầy dựng bị người khác từng chút nuốt hết, mà lại không làm gì cả. Thất điện hạ trong hai năm này đến tột cùng là đi nơi nào, chuyện này khắp đế quốc đều tò mò, ta tự nhiên cũng không ngoại lệ."

Lezar ngồi trong cơ giáp, bên khóe môi vẫn còn tươi cười, nhưng trong ánh mắt đã có một loại cảm xúc khó có thể lý giải. Y cũng không trả lời câu hỏi của TTV, mà lại nói: "Tu Vân, ngươi cũng biết, một kiếm của ngươi đêm hôm đó, đâm ta rất nặng, vô cùng nặng, hơn nữa cũng rất đau."

TTV nghiêng đầu, thoáng liếc nhìn qua cơ giáp, hờ hững nói: "Cho nên, như vậy mà thất điện hạ vẫn còn chưa chết, không thể nào không làm người khác kinh ngạc."

"Đúng vậy, không chết, nhưng cũng chẳng khác gì đã chết một lần." Lezar cảm thán sâu kín nói: "Tuy rằng ta không chết, nhưng cũng bị thương rất nặng, hai năm nay vẫn luôn dưỡng thương mà thôi, rất nhiều chuyện ta tuy biết, nhưng cũng bất lực."

"A? Vậy thất điện hạ ở nơi nào dưỡng thương? Còn có, kẻ nào thủ đoạn cao minh như vậy, có thể cải tử hồi sinh cho ngươi?"

Lezar không trả lời, ngược lại nhướng mày, "Tu Vân, sao ngữ khí nói chuyện của ngươi, không giống như hy vọng ta còn sống trở về?"

Trong lòng TTV thấy buồn cười, chuyện này không phải là vô nghĩa sao, nếu hắn không muốn y chết, lúc trước đâm một kiếm vào ngực y làm gì chứ.

Lezar lại giống như nghe thấy tiếng lòng của TTV, nâng mắt, nhìn vào hình ảnh truyền từ camera quan sát, nam nhân omega nhìn y không rời mắt, y đột nhiên hỏi: "Tu Vân, cho rằng ta đã chết, oán khí của ngươi thế nào? Ngươi cảm thấy vui sướng trong lòng sao?"

Câu hỏi này làm TTV biến sắc, kỳ thật điều này vẫn luôn làm hắn cảm thấy phức tạp trong suốt hai năm, rõ rằng hắn đã báo thù, dùng cách thức y hệt chính tay đâm cừu địch, nhưng trong lòng hắn lại không cao hứng. Hoàn toàn tương phản, đáy lòng lại có một loại cảm giác khó chịu nói không nên lời.

"Có thể báo mối huyết cừu, tự nhiên chính là điều thú vị nhất trong đời. Thất điện hạ, sao hả, ngươi đây là muốn nhắc nhớ ta, cừu của ta còn chưa báo được, cho nên không có tư cách thống khoái, phải không?" TTV nghĩ một đằng nói một nẻo.

"Ngươi vừa mới nói chúng ta coi như dứt nợ, đây là muốn đổi ý?"

"Không muốn đổi ý, nhưng vẫn khuyên điện hạ nên ít nhắc đến những chuyện cũ năm xưa."

Lezar lại nhẹ giọng cười: "Tu Vân, trong hai năm này, ta luôn nghĩ tới một chuyện. Chính là, sau khi ta chết, ngươi sẽ như thế nào. Đời trước tự tay ta giết ngươi, ta thừa nhận, ta bội bạc. Nhưng lúc đó trong tình cảnh kia, chúng ta đều không có lựa chọn nào khác, so với để cho ngươi chịu hết mọi tra tấn, chết trong tay người khác, còn không bằng ta tự xuống tay, cho ngươi được chết thống khoái một ít. Sau này, suốt quãng đời còn lại của ta, đều không thể thoát khỏi cơn ác mộng kia, vô số lần tỉnh mộng giữa đêm, ta đều mơ thấy máu ngươi thấm đỏ quần áo ta, sau đó mắt mở trừng trừng nhìn ngươi chết dưới đao ta, những dày vò này, rất khổ sở, thật sự không thể chịu đựng. Nhưng, nếu hết thảy được làm lại, ta nghĩ, ta cũng vẫn sẽ lựa chọn như vậy. Bởi vì nếu so sánh với giang sơn xã tắc, cùng với tánh mạng trăm vạn con dân, đau khổ của ta, mạng của ngươi, đều bé nhỏ không đáng kể."

TTV nghe Lezar nói như vậy, ánh mắt trầm xuống, cười lạnh nói: "Mệnh người khác, trong mắt thất điện hạ xem ra là nhẹ như lông hồng."

Lezar lại nói: "Nếu lúc đó, ta có thể chết thay ngươi, mà vẫn có thể bảo chứng triều cương bất loạn, ngoại tộc bất xâm, quốc gia không vong, ta đây có lẽ cũng nguyện ý làm một bằng hữu tốt giúp bạn không tiếc cả mạng sống."

TTV trào phúng: "Thất điện hạ, ngươi là hoàng tử, sinh ra đã tôn quý, ta là thích khách, xuất thân đê tiện, làm sao dám hy vọng xa vời ngươi có thể giúp bạn không tiếc mạng sống? Huống chi, giả thiết trong miệng thất điện hạ cũng chỉ là giả thiết mà thôi. Cái gọi là mắt thấy là thực, tai nghe là giả, huống chi đó đều là những chuyện chưa từng xảy ra? Ta cũng đã từng nói, chuyện cũ kiếp trước, sau một kiếm kia, ân oán giữa hai ta xem như đã thanh toán xong. Cho nên, thất điện hạ, nếu ngươi không muốn làm ta hối hận, thì đừng nói thêm gì nữa, tránh để chúng ta ngay cả một lần hợp tác ngắn ngủi cũng làm không được."

Lezar trầm mặc, bên môi lộ ra một tia cười khổ. Cơ giáp thông minh to lớn còn đang đi nhanh đến mục tiêu, để lại vết chân cô đơn trên sa mạc, dưới ánh trăng, chiếc bóng trải trên mặt cát cũng có chút mơ hồ. Cũng không biết qua bao lâu, Lezar mới thấp giọng nói: "Tu Vân, đời trước, chúng ta sai do tự cho là hiểu biết đối phương, lại chưa từng thật sự hiểu biết ý tưởng chân chính lẫn nhau. Rất nhiều chuyện lúc trước ta cảm thấy không có tư cách nói với ngươi, bởi vì ta vẫn thiếu ngươi một mạng. Hiện giờ mạng đã trả lại, nhưng những chuyện ta muốn nói, ngươi cũng đã không còn muốn nghe. Nếu ta đã nói giả thiết thật sự có thể thực hiện được, đến lúc đó, ngươi có còn nguyện ý nhìn xem sự lựa chọn của ta không? Có lẽ mặc dù lần này ta nguyện ý chọn một sự lựa chọn khác, ngươi cũng không nguyện ý tin tưởng đi..."

Lúc Lezar nói những lời này, tắt micro trong cơ giáp, cho nên TTV không nghe thấy được lời y nói.

Y biết đêm hôm đó vì sao TTV lại nôn nóng hạ sát thủ với y, lúc đó chính mình cũng không kịp phản ứng, hiện giờ nghĩ lại, ngày đó tình cảnh tại Solomon thế nhưng tương tự đời trước đến kinh ngạc, cơ hồ hoàn toàn được tái hiện lại. Có lẽ chính là số mệnh trêu ngươi, TTV là thích khách, trời sanh tính đa nghi mẫn cảm, huống chi đời trước còn bị vị "bằng hữu" là mình đây đâm một đao sau lưng, lần này hắn hạ sát thủ trước một bước cũng không có gì đáng trách. Nhưng y vẫn rất muốn nói với TTV, đời này bọn họ sẽ không như đời trước, TTV không còn là một thích khách chuyện ác nào cũng làm bị người đời thóa mạ, mà y cũng không phải là một quân chủ hai mặt thụ địch còn có nguy cơ mất nước. Rõ ràng hết thảy đều khác biệt, nhưng vì sao lại cứ phải có cùng một kết quả? Rõ ràng có thể là kết cục vẹn toàn, mà cho dù vì nguyên nhân không rõ, làm cho y chết rồi sống lại, bọn họ vẫn là như vậy, người này chết trong tay người kia.

Bất quá, cũng không thể nói là hoàn toàn giống nhau.

Lần này người chết chính là mình, mà trong lòng TTV, chỉ sợ cũng không có gì nuối tiếc. Dù sao, bản thân mình đối với hắn mà nói, chính là cừu địch. Tình cảm của hắn đối với y, cũng chỉ giới hạn trong cừu hận mà thôi. Mà chặt đứt theo một kiếm kia, chỉ sợ ngay cả cừu cũng đã không còn. Nếu không phải mình mặt dày mày dạn tìm đến, chỉ sợ hắn người này, tại trong lòng hắn, đã sớm cái gì cũng không có đi?

Nghĩ đến đây, trong lòng Lezar khó tránh khỏi tự giễu. Y thế nhưng lại hy vọng TTV sẽ nảy sinh chút cảm xúc khác biệt khi hắn cho rằng y đã chết, hiện giờ xem ra, không khỏi buồn cười.

TTV bên ngoài, thấy Lezar thức thời mà ngậm miệng, đơn giản không them để ý tới y nữa, tựa vào cơ giáp nhắm mắt dưỡng thần. Qua thật lâu, mới đột nhiên ý thức được một chuyện.

Rõ ràng vừa rồi mới hỏi Lezar, hai năm nay y được ai cứu, ở chỗ nào dưỡng thương, thế nhưng có thể tránh thoát thiên la địa võng của Carsen, nhưng mà Lezar lại không trả lời, ngược lại còn thay đổi đề tài, dời sự chú ý của hắn.

Nghĩ đến đây, TTV nhíu mày lại, không khỏi cảm thấy có chút do dự.

Hai người đi hơn nửa ngày, rốt cuộc cũng đến nơi có cảm ứng năng lượng. Từ xa nhìn đến, lại nhà một tòa nhà tư nhân có quy mô không nhỏ. Nhìn qua chắc là nơi ở của chủ nhân hành tinh này. Nếu là nơi ở, tất nhiên cần cung cấp điện nước, sẽ phải có năng lượng duy trì, như vậy xem ra, bên trong có phản ứng năng lượng cũng không có gì lạ.

Nhưng vấn đề làm cho bọn họ cảm thấy tương đối khó giải quyết lúc này chính là, trong dãy phòng ở này đang sáng đèn, hơn nữa nhìn từ bên ngoài, chung quanh đều có thủ vệ tuần tra. Rõ ràng là, hiện giờ chủ nhân đang ở đây. Nếu vậy tương đối khó khăn, nếu như lẻn vào, muốn toàn thân trở ra, không chỉ yêu cầu thời gian chuẩn bị lâu, còn có khả năng bại lộ thân phận cũng như hành tung của bọn họ. Mà nếu lấy thân phận khách nhân đi vào, cũng có mạo hiểm nhất định, hơn nữa với bộ dáng hiện giờ của hai người bọn họ, khẳng định là không được.

Nhưng nếu bọn họ bỏ qua chỗ này, muốn tìm một chỗ khác cũng có phản ứng năng lượng, chưa kể thời gian có đủ hay không, rất có thể cũng sẽ gặp phải tình huống giống như vậy. Cho nên không bằng giải quyết vấn đề ngay tại đây.

Lezar đi ra khỏi cơ giáp, thu hồi cơ giáp. Hai người lặng lẽ đến gần dãy phòng ốc kia, không hiểu vì sao, TTV lại có một cảm giác bất an kỳ lạ đối với nơi ở không tiếng động lại đèn đuốc sáng trưng kia.

"Hộp năng lượng mà chúng ta muốn ở ngay trong phòng kia, lẻn vào, hay là trực tiếp mượn chủ nhân?" Lezar hỏi TTV.

Những tinh cầu thuộc sở hữu tư nhân giống như vậy, nếu có phi thuyền trục trặc rơi xuống vì thiếu năng lượng, người ngoài hoàn toàn có thể dùng tư cách khách nhân đến bái phỏng chủ nhân tinh cầu, xin mua một vài hộp năng lượng. Đôi khi may mắn, còn có thể được chủ nhân tặng không. Lúc trước khi TTV vừa mới đến tinh cầu omega, cũng gặp phải chuyện như vậy mấy lần. Cho nên bọn họ không nhất thiết phải dùng thủ đoạn.

TTV lấy ra kính viễn vọng đa bội, chọn chỗ cao cẩn thận quan sát khu nhà ở thêm một lần, hỏi Lezar: " Phản ứng năng lượng ở vị trí nào?"

"Vị trí trung tâm, nhất định là hệ thống tổng điều khiển."

TTV trầm ngâm một khắc, nói: "Muốn lẻn vào cũng không dễ, nếu có thể, thì chọn thân phận khách đến bái phỏng đi."

"Vậy chúng ta cần ngụy trang." Lezar nói xong nhìn TTV, cười: "Đây là thế mạnh của ngươi."

TTV gật gật đầu, bình thường những công cụ ngụy trang đơn giản hắn đều mang theo trên người, có thể thay đổi dung mạo một chút.

"Bất quá, tuy rằng chúng ta cần bái phỏng, vẫn nên lưu hậu chiêu."

"Bất quá, đống phòng ở kia mang tới cảm giác không tốt lắm, nên để ý."

Hai người cơ hồ mở miệng cùng lúc, lời nói cũng cơ hồ giống nhau.

Cả hai đều sửng sốt, liếc nhìn nhau. TTV dời ánh mắt, nụ cười của Lezar lại càng thêm sâu, sau đó từng người tách ra, bắt đầu chuẩn bị.

TTV mặc vào cách ly trang có thể bắt chước tin tức tố alpha, dịch dung cho bản thân, Lezar dấu một ít vũ khí nhẹ trên người, sau đó ngồi lên một tảng đá, chờ TTV dịch dung giúp y.

Nói là dịch dung, kỳ thực cũng chỉ giống như hóa trang một chút, đầu tiên TTV đổ một lớp nước màu lên mặt Lezar, sau đó dùng bút bắt đầu vẽ lên mặt y.

TTV từ đầu tới cuối mặt không đổi sắc, nhưng Lezar ngẩng đầu nhìn TTV, ánh mắt lại xác thực có chút làm người không chịu nổi. TTV cũng không lên tiếng, chỉ là lúc dịch dung cho Lezar, xuống tay càng lúc càng nặng, trở nên thập phần đau. Nhưng Lezar cũng không thèm để ý, mỗi lần TTV nhẹ tay đụng lên mặt của y, hoặc là cằm, bên môi đều sẽ như có như không gợi lên tươi cười.

"Tốt nhất đừng cười, nếu không dịch dung sẽ hư rớt." TTV lạnh lùng liếc nhìn Lezar, làm tốt dịch ding, sau đó nhắc nhở.

Lezar ừ một tiếng, sau đó không nói gì nữa.

Hai người sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, liền cùng đi về dãy nhà ở kia.

Bảo vệ ngoài cửa lớn nhanh chóng nhìn thấy bọn họ, hai người TTV ra dấu muốn gặp chủ nhân tinh cầu. Sau một lát bên trong liền đáp lại, cổng lớn được mở ra.

TTV và Lezar tiến lên, đi vào cổng viện, cổng viện từng chút khép lại sau lưng bọn họ, hai người lập tức đề cao cảnh giác.

Một nam nhân trung niên quản gia từ trong phòng đi ra, nho nhã lễ độ cúi chào bọn họ, mỉm cười: "A, hoan nghênh hai vị khách nhân đường xa, mời theo ta đi lối này vào bái phỏng chủ nhân. Các vị có yêu cầu gì, có thể nói với chủ nhân, chủ nhân nhà chúng ta là một người rất nhiệt tình."

"Vậy đa tạ, chúng ta là vì năng lượng phi thuyền không đủ dùng, buộc phải hạ cánh xuống đây, có chút làm phiền, xin thứ lỗi." Lezar cũng cười nói rất hợp lẽ.

Quản gia đeo mắt kính, dưới ánh sáng chiếu rọi bên ngoài, vừa vặn phản chiếu lại, TTV yên lặng quan sát đối phương, cảm thấy người này làm hắn không thoải mái, nhưng không hiểu vì sao.

"Hai vị, xin mời đi theo ta." Quản gia nói xong, mời TTV và Lezar đi vào bên trong.

Bọn họ đi theo sau người này, cùng lúc, TTV nghe thấy Lezar thấp giọng nói với mình: "Trên người tên này mặc phòng hộ phục, không biết là alpha hay là beta."

Những lời này làm TTV thập phần kinh ngạc, dùng ánh mắt khó hiểu liếc nhìn Lezar.

Mặc y phục phòng hộ?!

Không phải người này là một alpha sao? Hắn có thể cảm nhận rõ ràng tin tức tố trên người vị quản gia này chính là tin tức tố alpha a?

Lúc này bọn họ vừa vặn theo quản gia tiến vào một gian phòng, dưới ánh đèn huy hoàng ở đại sảnh, ngoại trừ tiếng bước chân của ba người bọn họ vang vọng, chung quanh an tĩnh đến nỗi không nghe thấy âm thanh nào khác, TTV cũng không thể tiếp tục trò truyện với Lezar. Nhưng lúc này ý nghĩ trong đầu hắn lại xoay nhanh, phân tích lời nói vừa rồi của Lezar.

Lezar cảm thấy vị quản gia này mặc y phục phòng hộ, có nghĩa là y không cảm nhận được tin tức tố trên người vị này. Nhưng hắn lại cảm nhận được đó là tin tức tố alpha. Loại tình huống này, TTV đã từng trải qua, chính là vào lúc xâm nhập hoàng cung Klappa trước kia, vì thoát ra khỏi hoàng cung, hắn đã giả mạo một alpha quý tộc.

Đêm hôm đó, hắn đánh ngất alpha kia, kéo vào lùm cây, cởi quần áo, chỉ chừa lại một cái quần lót. Rõ ràng trên người không còn bất cứ một cách ly trang nào, nhưng Baccho và Shia đều nói không cảm nhận được tin tức tố, chỉ duy hắn cảm nhận được.

Sau đó, TTV vẫn luôn không thể lý giải được chuyện này, về sau lại có một ngày, hắn đột nhiên ý thức được, nguyên lai chuyện này không phải xảy ra lần đầu ở hoàng cung Klappa.

Trước kia, tại tinh cầu Solomon, lúc hắn và Lezar ra ngoài ăn tối, Lezar bị ba người che mặt ám sát, lúc đó TTV còn hiểu lầm rằng ba người này là vì mình mà đến. Còn nói với Lezar, nếu muốn mai phục hắn, tốt xấu cũng bảo thủ hạ mặc cách ly trang vào, không nên cứ để như vậy, cách mấy con phố cũng có thể cảm nhận được tin tức tố alpha trên người những kẻ đó. Nhưng lúc đó Lezar lại không hiểu hắn nói gì.

Sau đó nghĩ lại, ba người kia đều đến ám sát Lezar, nếu lúc đó Lezar nhận ra tin tức tố trên người bọn họ, không thể nào một chút phòng bị cũng không có. Cho nên chỉ có thể giải thích là tin tức tố của ba người kia, chỉ TTV có thể cảm nhận được, mà Lezar thì không.

Tình huống này, không phải giống như lần ở tinh cầu Lama kia sao?

Mà xem xét từ đó tới nay, ba kẻ đuổi giết Lezar lúc đó, tám chín phần là đã bị trùng ăn.

Như vầy rồi như vầy, có phải có thể cho là: nhân loại bị trùng ăn, chỉ có TTV có thể cảm nhận được tin tức tố của bọn họ, những người khác đều không thể?

Không nói đến nguyên nhân phát sinh tình huống này, mà chỉ dựa trên kết quả, nếu có thể giải thích như vậy....Trong lòng TTV mãnh liệt cả kinh, lại ngước nhìn vị quản gia đi phía trước, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.

Người này... cũng đã bị trùng ăn mòn sao?

Tòa nhà trang hoàng theo phong cách cổ điển, mặt sàn lát đá cẩm thạch, cửa gỗ khắc hoa, cũng không có xuất hiện chi tiết trang trí hiện đại, càng làm cho tòa nhà thoạt nhìn hệt như một món cổ bảo.

Quản gia dắt hai người xuyên qua đại sảnh, đẩy ra một cánh cửa gỗ, sau đó rẽ vào một hành lang, đi về phía trước, là một khách phòng nhỏ, bên trong có bố trí lò sưởi âm tường, sofa và bàn trà, thảm trải sàn xanh lục làm bằng lông thiên nga thật dày mang đến vẻ quý phái lộng lẫy cho căn phòng.

Một nam nhân trung niên hiền lành ngồi trên ghế sofa, vừa nhìn thấy TTV và Lezar đi tới, liền đứng lên, cười với bọn họ: "Hoan nghênh ghé thăm hàn xá, hoan nghênh hai vị, xin mời ngồi."

TTV và Lezar an vị, vào lúc nam nhân phân phó một mệnh lệnh ngắn ngủi với quản gia, TTV nhanh chóng ghé vào tai Lezar thấp giọng nói một câu: "Ta có thể cảm nhận được hắn là alpha, quản gia cũng vậy."

Nam nhân trung niên nói với quản gia xong, liền nhìn về phía bọn họ, lúc này TTV đã quay đầu trở lại, biểu tình khôi phục bình tĩnh. Mà Lezar ngồi bên cạnh hắn, hơi rũ mi, khi ngước lên nhìn chủ nhân tinh cầu, đã mang theo mấy phần nghi hoặc.

"Hai vị có phải còn chưa dùng cơm hay không? Tinh cầu này của ta thật nhỏ, bình thường cũng rất ít khi có khách đến, hôm nay khó được hữu duyên, ta đã phân phó quản gia chuẩn bị, nếu như không chê, cho phép ta đón gió tẩy trần cho hai vị, được không?"

"Lúc vừa mới vào cửa đã nghe quản gia nói chủ nhân nơi này vô cùng hiếu khách, hiện tại gặp mặt quả đúng là như thế, nếu vậy, chúng ta thật sự vinh hạnh, chỉ có thể cung kính không bằng tuân mệnh." TTV không chờ Lezar mở miệng, đã trả lời trước.

Nam nhân trung niên kia thoạt nhìn hết sức cao hứng, "Ha ha, vậy thật tốt quá." Sau đó đứng dậy, thu xếp giúp bọn hắn thêm một chút.

TTV thừa dịp nam nhân trung niên không để ý, kéo tay Lezar, viết một chữ "trùng" lên lòng bàn tay y.