Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 370: Tôi đến dạy anh cách khống chế nó




"Tên kia cười thật khó nghe." Evanson nhếch miệng, dám ở trên cái máy bay này mà phát ra cái loại tiếng cười như quỷ súc ấy thì ngoại trừ anh ta ra cũng chỉ có thể là tên hai mặt Johnny Blazer mà thôi.

Melinda và Clare đồng thời nhìn về phía Evanson, ý là anh còn không mau tranh thủ thời gian đi xử lý một chút đi, bệnh thần kinh không có sai thế nhưng mà anh phóng ra đả thương người khác loạn xa lên thì chính là trách nhiệm của anh rồi.

Bây giờ lực không chế của Johnny Blazer đối với Ghost Rider đã càng ngày càng yếu đi, mà hiện tại lại còn là ban đêm thuộc về phạm vi và thế mạnh của Ghost Rider. Cảm nhận được những linh hồn tội ác xung quanh đây với bàn tay đã nhuốm đầy máu tươi của người vô tội, Ghost Rider càng thêm nóng nảy không yên. 

"A!" Johnny không ngừng phát ra từng đợt gào thét thống khổ, rồi lại chuyển thành trạng thái cười ha hả không bình thường, lăn qua lăn lại trên mặt đất, hai tay như muốn phát tiết đánh vào mặt đất.

Làn da trở nên đỏ bừng giống như bị luộc. Trên gương mặt biểu cảm bừa bãi kia, thỉnh thoảng lại hiện ra hình dạng của Ghost Rider, trong chốc lát hốc mắt liền hãm sâu xuống tạo thành cái hố trống rỗng, máu thịt ngoài miệng cũng đều biến mất, chỉ lộ ra hàm răng đã cháy đen.

Evanson bước nhanh tới, hắn thế nhưng không muốn cái tên tiểu tử kia biến thân ở trên máy bay này. Không nói đến việc cái tên kia sẽ giống như chó điên mà cắn người loạn xạ khắp nơi, thì chỉ riêng năng lực tay không của Ghost Rider kia thôi cũng đã đủ làm người ta nhức đầu rồi. Dùng thực lực thực sự của hắn thì đủ khả năng để biến cái máy bay này trở thành chỗ ngồi riêng của hắn ta. 

Johnny đang nằm trên mặt đất phát hiện ra có người đến đây liền đứng thẳng lên một cách quỷ dị giống như zombie, há hốc mồm rống to một tiếng như muốn nhào đầu về phía trước.

"Hừ!" Evanson bất mãn hừ lạnh một tiếng, đưa cánh tay phải ra, bên trong đó là ngọn lửa hắc ám đang cháy hừng hực.

"Ô..." Johnny đang nhào đầu về phía trước bỗng nhiên dừng lại động tác, cẩn thận nhìn chằm chằm vào ngọn lửa màu xanh lá, chầm chậm lùi về phía sau một bước. 

"Không tệ, còn biết sợ hãi thì vẫn không thể xem là một con chó điên được." Evanson dùng ta trái sờ soạn cái cằm, xem ra Ghost Rider này cũng không phải là dạng đơn thuần không có lý trí, ít nhất vẫn còn nhớ được là mình đã phải chịu bao nhiêu khổ sở vì năng lượng hắc ám.

"Johnny, nghe được tôi nói cái gì chứ?" Evanson lung lay thoáng qua ngọn lửa trong tay mình, hỏi.

"Nghe được." Johnny hơi hơi nhắm mắt, há miệng thở hổn hển, mặt mũi đầy mồ hôi lạnh nhìn về phía Evanson. Rider hơi lùi bước một chút, Johnny Blazer liền lập tức thu hồi lại quyền chủ đạo thân thể. 

"Đi theo tôi, tôi dạy anh cách khống chế nó." Evanson nói với Johnny, đồng thời làm ra một dấu tay đối với thiết bị giám sát và điều khiển đằng sau lưng. "A, đúng rồi. Đừng quên bánh xe lửa của ngươi."

Johnny hiện đang dùng toàn lực áp chế Rider trong cơ thể, đầu óc không thể nào suy nghĩ được gì hết, vì thế cũng không hề nghĩ được là đang nói đến hai cái bánh xe lửa mà mình giành được liền nối gót đi về pía Evanson.

Melinda đứng phía sau bọn họ liền nhìn thấy rõ ý tứ trong động tác vừa rồi của Evanson, con ngươi đảo qua một vòng, lộ ra một nụ cười nham hiểm rồi cũng đi theo. 

Evanson mang Johnny đi đến cửa khoang bên cạnh ở phía sau của máy bay, lúc này người điều cũng vừa vặn khiển đem cửa khoang của máy bay mở ra.

"Tới đây Johnny." Evanson khoát tay với Johnny: "Nhìn bên ngoài xem."

Johnny đứng ở cửa khoang bên cạnh nhìn ra màn đêm đen như mực ở bên ngoài, cảm nhận được những cơn gió lạnh của ban đêm ở Đông Âu thổi vào người, anh ta lập tức cảm thấy thư thái không ít. 

"Cái này cho ngươi mang theo." Lúc này Clare từ phía sau vội vội vàng vàng chạy tới, cầm theo một cái vòng tập thể hình có đường kính khoảng một mét đeo lên trên người Johnny: "Tôi là một pháp sư, anh mang theo nó sẽ có ích đấy." Nói xong cô ta còn nháy mắt tinh nghịc hướng về phía Evanson, rồi lanh lợi lùi về phía sau.

"Cô ấy nói không sai, mang theo nó đi." Evanson lập tức gật đầu với Johnny, nói: "Hiện tại ngươi hãy nhắm mắt lại, hít sâu vào, thả lỏng, không nên nghĩ tới bất cứ chuyện gì khác."

Evanson vừa nói vừa lui về sau, còn liêc qua chỗ Melinda. 

"Đợi một chút!" Johnny đột nhiên giật mình tỉnh lại, hét lớn với Evanson: "Ta biết rõ ngươi muốn làm gì…A a a a..."

Anh ta còn chưa kịp nói hết lời đã bị Melinda sau khi chạy lấy đà mười mét đạp bay ra ngoài, mang theo những tiếng chửi MMP (1) biến mất vào bên trong màn đêm mênh mông.

(1) MMP: câu chửi thề. 

Evanson nhún vai, nhìn về phía chiếc cameras sau lưng rồi làm một cái thủ thế hướng về cái cửa: "Ngươi biết thì thế nào?"

"Hết giận rồi hả?" Tiếp theo anh ta quay người nhìn Melinda bên cạnh đang vặn vẹo cái eo với vẻ mặt đắc ý: "Một cước này đạp ra khẳng định rất thoải mái a."

"Hừ hừ..." Trên gương mặt lạnh lùng kia của Melinda khó mà lộ ra được vẻ vui vẻ: "Hiện tại, không sai biệt lắm thì tôi có thể tha thứ cho hắn." 

"Vậy chúng ta cũng đi xuống đi, tên gia hỏa kia sẽ làm cho cục diện náo nhiệt lên, cô mang theo người thừa dịp loạn lạc thì cứu đứa bé kia ra."

Cùng lúc đó, Carrigan cũng đã đạt được giao dịch với Murs Hag, hắn ta mua liền một lúc bốn chiếc tên lửa Javelin, còn có cả một đầu đạn dự bị.

"Lần này ngươi muốn đối phó với mấy người?" Murs Hag thoáng có chút hiếu kỳ, tên lính đánh thuê này ra sức mua một lúc nhiều đạn đạo như vậy, chẳng lẽ là muốn làm một vụ lớn hay sao? 

"Chỉ có hai người." Carrigan có chút cười khổ nói ra lời nói thật.

"Hai người?" Murs Hag quay đầu lại quan sát thủ hạ của mình, đồng thời phát ra cả âm thanh cười nhạo. Không muốn nói thật thì thôi đi, sao lại phải dùng một lời nói dối không hợp lẽ thường như vậy chứ.

Nhưng ngay lúc tiếng cười của hắn vang lên, thì trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tràng tiếng hét chói tai không hề êm ái tí nào, ánh mắt mọi người đều bị tiếng thét này hấp dẫn. Đáng tiếc, chỗ mà bọn hắn đang đứng ngây ngốc thật sự là quá sáng rồi, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một cái chấm đen đang cấp tốc hạ xuống mà thôi. 

Carrigan thì lại cảm thấy phát lạnh, lần trước chính hắn ta đột nhiên bị một con bạo long từ trên trời rơi xuống tập kích. Vì vậy hắn ta không nói hai lời liền đá văng ra một cái rương, lấy ra một cái tên lửa đạn đạo hướng vào bên trong lên đạn.

"Ha ha ha." Tiếng thét trên không trung đột nhiên chuyển hóa thành một tràng cười điên cuồng, kỳ ảo, hơn nữa cái chấm đen cũng biến thành một ngọn lửa chói mắt.

"Đến một tên ác hơn đấy." Carrigan thấy một màn như vậy, chính là cảm thấy một hồi nhức răng, Ghost Rider thế nhưng lại còn đáng sợ hơn cái mẫu bạo long kia. Nhưng mà cũng may, hiện tại hắn ta đã hoàn tất việc lắp đạn, hơn nữa cũng đã tập trung vào mục tiêu, chỉ hy vọng cái đạn đạo này có cái uy lực màm tên buôn lậu súng ống, đạn dược kia đã hứa hẹn. 

Nhấn một cái vào cái nút bắn, đạn đạo được bắn ra ngay lập tức cho thấy đặc điểm của tên Evanson kia, người mà hắn ta căm thù đến tận xương tuỷ. Đầu tiên hướng đi của đạn đạo là nhắm thẳng lên trên, thậm chí là sẽ dính sát bên người của tên Ghost Rider đang rơi xuống từ trên không trung, sau đó liền thay đổi hẳn một trăm tám mươi độ, cấp tốc bay ngược lại hướng về phía bên dưới.

Ghost Rider hiện tại giống như một vật rơi tự do, căn bản là không có chút lực nào, phần lưng trực tiếp đỡ đòn của chiếc tên đạn đạo rồi nặng nề rơi ngã ở trên mặt đất, sau đó liền "oanh" một tiếng, đạn đạo mạnh mẽ nổ tung, xoáy lên một mảng lửa lớn.

"Hoan hô...!" Phía dưới, một đám lính đánh thuê liên tục hoan hô, đám người khát máu như bọn hắn thích nhất chính là tiết mục nổ tung như vậy, đương nhiên là địch nhân bị nổ tung. Thân phận của Murs Hag là một tên buôn bán vũ khí, không có cái niềm yêu thích giống như cái đám tiểu lâu la này, nhưng vẫn là gắng gượng cười ra vài tiếng mặc dù không biết cái bị tiêu diệt là cái gì. Thôi thì tùy cơ ứng biến vậy. 

Nhưng bộ dáng tươi cười cùng những tiếng hoan hô của mọi người lại dần dần ngưng lại, một cái đầu lâu bị thiêu đốt bởi ngọn lửa đang từ từ bước ra từ trong hố bom tràn ngập khói đặc. Không, phải nói là đang trượt đi ra.

Chỉ thấy hắn mặc một cái áo da gắn đinh, chân đạp bánh xe lửa, người quấn khóa sắt, tay trái còn mang theo một cái vòng kim cang rực lửa.

Cái đầu lâu kia nghiêng một cái, tay trái giơ lên, cái vòng kim cang kia lập tức bay ra ngoài, tập kích đánh vào trên người một tên lính đánh thuê ở gần hắn nhất. Người nọ ngay cả một tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra đã lập tức biến thành từng tia ánh lửa, mà cái vòng kim cương kia hình như có cũng có linh tính, tự động quay trở về trong tay cái tên đầu lâu khô kia. 

Lần công kích này giống như là một tín hiệu, tất cả lính đánh thuê lập tức cùng nâng vũ khí trong tay lên, điên cuồng nổ súng về phía tên đầu lâu kia.