Tinh Không Chi Dực

Chương 191: Kiếp nạn của trân châu cảng (3)










"Bây giờ trông mới ra dáng một chút." Thụy Sâm vừa nhìn các số liệu trên màn hình thượng, vừa tự nhủ.



Nhất một đội xắp xếp chỉnh tề, đội hình dày đặc những chiếc Tia Chớp lao qua trong khoảng không giữa những đám tinh vân, cho dù là tốc độ rất chậm, nhưng tạo đội hình bay như vậy vẫn có những khó khăn không nhỏ, bởi vì đội hình rất dày, đến nỗi giữa hai chiếc chiến đấu cơ không một chút không gian cơ động nào, khoảng cách giữa các chiến đấu cơ trong đội, hoàn toàn được quyết định bởi mấy chiếc chiến đấu cơ có gắn thêm ở đuôi một khối trang bị lớn quyết định, thiết bị này làm cho việc điều khiển những chiếc Tia Chớp đó trở nên khó khăn, làm mất hẳn đặc tính điều khiển linh hoạt của Tia Chớp, cho nên khi một phi công, bất luận ở đuôi có gắn thiết bị hay không, chỉ cần hắn tốc độ và khoảng cách đồng bộ giữ không tốt, hoặc phương hướng khống chế lệch lạc, nhất định không thể tránh khỏi va chạm.



"Bọn họ giữ vị trí rất khá, so với trước đã hoàn toàn khác hẳn, tín hiệu đặc thù tương xứng, hiện tại trên cơ bản sẽ không xuất hiện va chạm nữa." Trung tá Stark thì thầm nói, vị phi công đã hơn bốn mươi tuổi tuy ngoài miệng không nhắc tới, nhưng thực tế đã tâm phục, lúc trước ông còn đối có ý kiến đối với lệnh của thiếu tướng Kirk, đem toàn bộ kế hoạch huấn luyện, giao cho chàng trai trẻ gần gấp đôi thậm chí chỉ hơn con mình mấy tuổi này phụ trách, nhưng không ngờ anh ta vừa đam nhiệm công việc, liền áp dụng phương thức làm mẫu, lại tiến hành huấn luyện chung, cường hóa kỷ luật, sắp xếp hợp lý đội hình, thêm vào đó là hàng loạt các biện pháp khích lệ, chỉ trong thời gian ngắn ngủn, toàn bộ quá trình huấn luyện đã có sự đổi mới rõ rệt.



Thanh danh của Tuy-lip Đen, quả nhiên không phải được thổi phồng. Không riêng gì Thụy Sâm, cả phi đội 9 dưới quyền anh ta, các phi công cũng có tố chất và năng lực vượt trội so với phi đội 8 của mình, ngay cả việc tạo đội hình bay dày đặc như vậy, bản thân ông còn thấy khó khăn, nhưng người ta lại thành thạo như không, xem ra không phục cũng không được a.



Đồng thời ông cũng âm thầm cảm thấy hài lòng, dưới sự trợ giúp của phi đội 9, rõ ràng lính của ông đã được rèn luyện cẩn thận. Có đối lập mới nhìn ra sự chênh lệch. Phi công đều là những người giàu lòng tự trọng. Thấy được chênh lệch mới kích thích bọn họ cố gắng, khiến tốc độ trưởng thành của bọn họ nhanh hơn nhiều giai đoạn huấn luyện trước, với những trận chiến đấu trong tương lai, những điều này đối với những kẻ chưa có kinh nghiệm trên chiến trường sẽ rất có giúp ích.



Thụy Sâm liếc mắt nhìn vị này trung tá một cái, không nói gì. Đội hình quả thật so với trước có sự cải thiện rõ rệt, nhưng còn xa mới đạt tới tiêu chuẩn như yêu cầu, tuyệt đối còn xa.



" Bọn họ sắp bay ra khỏi phạm vi bao phủ của tinh vân, có hay không lệnh cho bọn họ giải tán đội hình, trở lại tại vị trí cũ một lần tập hợp, tập lại một lần? Đội hình tiếp theo do trung úy Jessica của đội Red dẫn đầu." Trung tá Stark hỏi.



" Chờ một chút." Thụy Sâm đột nhiên nói, anh nhanh chóng chuyển đến nói với người dẫn đầu đội hình." Sonia. Bắt đầu đi."




"Rõ!" Cô gái chỉ đơn giản gật đầu.



Trong đội hình này, bay ở đầu tiên, làm nhiệm vụ dẫn đường là thiếu tá Dương Sonia. Chiếc Tia Chớp màu phấn hồng đặc trưng của cô, chẳng những ở đuôi cũng gắn thiết bị kia, mà dưới bụng còn treo thêm một khoang lớn, nhưng thứ không hề ảnh hưởng đến việc khống chế chiến đấu cơ, cô gái vừa giữ ổn định chiến đấu cơ, giữ nguyên tốc độ và hướng đi, vừa ấn mấy cái nút ở cần điều khiển.



Một cái náp ở trên khoang treo dưới bụng chiến đấu cơ mở ra, liên tiếp nhưng quả hỏa tiễn phóng phía trước mang theo cái đuôi lửa đỏ lừ, vừa ra khỏi phạm vi của chiến đấu cơ nó liền phân tán ra, rồi nổ mạnh.



Một quầng sáng chói mắt lập tức chùm lấy đội hình, trong khoang lái của những chiếc Tia Chớp, tràn ngập ánh sáng trắng mãnh liệt, nó khiến mọi thứ như mờ đi, trong khoảng thời gian ngắn các phi công không còn thấy gì, đừng nói là các chiến đấu cơ xung quanh, ngay cả các thiết bị trong khoang lái cũng không thấy rõ, rất nhiều người theo bản năng, nhanh chóng nhắm hai mắt lại, những chiếc Tia Chớp cũng xuất hiện lệch lạc.......



Đội hình đang chỉnh tề phút chốc trở nên rối loạn, thông tin như loạn cả lên, ai cũng hỏi xem cái gì đã xảy ra, va chạm diễn ra liên tiếp, những chiếc chiến đấu cơ không ngừng va vào nhau, màn chắn năng lượng va chạm sinh ra những chùm sáng màu trắng mỏng manh ở giữa đội hình trung như những ngôi sao băng trên bầu trời đêm, rất đẹp mắt, may mà các chiến đấu cơ đều không bị tổn thương, nhờ tốc độ thấp, năng lượng va chạm cũng không lớn, cho dù có mấy cái phi công trong lúc kinh hoảng trung đẩy cần ga lên hết mức, tốc độ chiến đấu cơ rất kỳ lạ cũng không tăng.



"Đạn chói?" Trung tá Stark kinh ngạc trợn trừng hai mắt.



"Bản tăng cường." Thụy Sâm không chút biến sắc, anh bình tĩnh hỏi," Có bao nhiêu chiến đấu cơ tổn thương?"



" Không có, nhưng đội Blue có mấy chiếc chiến đấu cơ màn chắn năng lượng tiêu hao nghiêm trọng." Trung tá sửng sốt một chút, nhìn số liệu trên màn hình thượng, rồi đáp.



Trước khi huấn luyện, anh chàng Thụy Sâm yêu cầu mỗi chiến đấu cơ khống chế cần ga và tốc độ tối đa, lại mệnh lệnh chuyển hết năng lượng sang màn chắn, đem màn chắn năng lượng cường hóa đến mức lớn nhất, thì ra là để chuẩn bị cho chuyện này, trung tá thầm nghĩ.



" Giải tán đội hình, mệnh lệnh cho bọn họ trở lại vị trí xuất phát, một lần nữa tập hợp, chuẩn bị lại từ đầu." Thụy Sâm nhún vai, nói "Tiếp theo là đội hình của Jessica, hy vọng chú ý tới cái đã xảy ra, hy vọng bọn họ sẽ làm tốt hơn"



Vị trung tá lắc đầu, ông đối với việc Thụy Sâm dùng cách đột nhiên tập kích không cho là đúng, đột nhiên không nhìn thấy gì, ai cũng sẽ có chút thất thần, nhưng ông vẫn là đi chấp hành mệnh lệnh của anh ta, Thụy Sâm là người phụ trách, hơn nữa lúc trước các biện pháp huấn luyện cũng rất hiệu quả, tạm thời tiếp tục huấn luyện tiếp xem sao.



Đội hình đã rối loạn của Sonia dần dần khôi phục khống chế, một lần điều chỉnh đội hình, bắt đầu từ những chiếc Tia Chớp bên ngoài, sau đó dẫn vào trong, từng chiếc một thoát ly đội hình, dọc theo tuyến đường đã định, dần dần gia tốc tiến về địa điểm tập kết, ở nơi bọn họ vừa qua, một đội hình khác đang chậm rãi tới gần. Đó là đội hình do Jessica chỉ huy, phối hợp với phi đội 8 là các phi công của liên đội Hoa Tuy-lip, Thụy Sâm thiệt tình hy vọng, đội hình này có thể biểu hiện tốt hơn.



.................................................. ...



Trong lúc hai hạm đội đang tăng cường huấn luyện, ở Căn cứ Trân Châu Cảng.



Tư lệnh căn cứ trung tướng Đức Hoài Đặc nhìn chằm chằm vào một màn hình lớn trước mặt, một sĩ quan kỹ thuật báo cáo nói," Tư lệnh, mọi thứ đã chuẩn bị xong."



Viên sĩ quan cẩn thận là có nguyên nhân. Pháo chủ lực ‘Ngọn giáo ba mũi’ hư hại tổng cộng đã tiến hành hai lần duy tu. Trong lần trước anh ta bố trí chu đáo nhưng kết quả thí nghiệm lại xuất hiện vấn đề, khiến cho anh ta chật vật không chịu nổi, cũng làm cho tư lệnh nổi trận lôi đình, viên sĩ quan bị chửi cho một trận. Không chỉ có thế các linh kiện duy tu thay thế đã tiêu hao hết. Cho nên lần này với các linh kiện do chiến liệt hạm Yếm Chiến mang đến, anh ta lại không dám đại ý. Kiểm tra, thí nghiệm kỹ lưỡng các linh kiện khiến cho thời gian chuẩn bị so với trước kia dài hơn nhiều, cũng vô tình cũng cho hạm đội 3 và hạm đội độc lập cơ động số 5 thêm nhiều thời gian huấn luyện.



Nhưng, may mắn là toàn bộ đều không có vấn đề, tất cả các kết quả kiểm tra đo lường đều thông qua, hiện tại đến bước cuối cùng: Bắn thử! Anh ta chân thành hy vọng bước cuối cùng này cũng không có vấn đề gì



Thực ra anh ta đã bỏ qua một việc, thực ra là một khâu nhỏ. Những lần trước pháo chủ lực xảy ra vấn đề đều là ở chủ thể, mà không phải ở các linh kiện bảo dưỡng, bởi vậy anh chàng lần này tập trung kiểm tra chi tiết chủ thể khẩu pháo. Với các linh kiện được mang đến, bọn họ chỉ lợi dụng thời gian giữa các đợt kiểm tra chủ thể để phân tích, sau đó kiểm tra toàn diện một lần nữa, việc kiểm tra nói chung là qua loa hơn, chỉ cần phần mền xác nhận bình thường là bọn họ liền đem lắp ráp cho pháo, cuối cùng toàn diện kiểm tra đương nhiên cũng sẽ không có vấn đề gì.




" Có tin tưởng không? Ta không hy vọng xuất hiện lại các sự cố." Tư lệnh Đức Hoài Đặc nhìn chằm chằm vào người sĩ quan nói.



"Thưa tư lệnh, tôi tin tưởng!" Vị sĩ quan kiên trì quyết lời, dù trong lòng thầm cầu nguyện.



" Tốt lắm, lập tức bắt đầu bắn thử, cấp pháo chủ lực bổ sung năng lượng, 50% công suất, đầu tiên là nòng pháo A, chuẩn bị phóng ra bia.” Tư lệnh trên mặt hơi lộ ra nét cười.



"Rõ! Thưa Tư lệnh."



Ở một mặt của căn cứ Trân Châu Cảng, một cái bia loại nhỏ không người lái nhanh chóng phóng ra, nó nhanh chóng rời xa căn cứ, dù thể tích thực tế khác biệt rất lớn với chiến hạm, nhưng vì trên bia thượng mang theo thiết bị phát tín hiệu ngụy trang chiến hạm nên cho dù khoảng cách đến căn cứ Trân Châu Cảng đã rất xa, nó vẫn có thể bị rada căn cứ phát hiện, chiếc bia bay đã bị khóa.



"Khóa mục tiêu!"



" Mở ra nắp nòng pháo A!”



Ở mặt ngoài căn cứ Trân Châu Cảng, một cái nắp kim loại trượt sang một bên, lộ ra nòng pháo tối om, đường kính của nó có thể nói là khổng lồ, hoàn toàn để một chiếc thái không mẫu hạm chui vào đó, toàn bộ căn cứ Trân Châu Cảng có ba nòng pháo như vậy ở ba hướng, đó là lý do khẩu pháo chủ lực được gọi là ‘Ngọn giáo ba mũi’ , ba nòng pháo ăn sâu vào căn cứ đến tận trung tâm nơi có thiết bị phát xạ, thông qua ba phương vị và độ lệch của nòng pháo, khẩu pháo có thể bao trùm toàn phương vị ba trăm sáu mươi độ, bất luận quân địch tới theo phương hướng nào, cũng không thể tránh khỏi đối mặt với uy lực của nó.



"Năng lượng đang tăng, công suất phát xạ 40%, mười lăm giây sau đạt tới 50%."



"Khởi động thiết bị bám mục tiêu, khóa bia!"



"Rõ! Tư lệnh.”



"Nòng pháo A!”



"Khóa mục tiêu hoàn tất, quá trình bám tốt."



" Năng lượng đạt tới 50% công suất."



"Phát xạ......"



Một cột sáng năng lượng màu lam nhạt thật lớn, từ bên trong căn cứ mãnh liệt bắn ra, xuyên qua thiết bị định hướng trong nòng pháo, hướng về mục tiêu chuẩn xác bay tới,chỉ trong chớp mắt đã đuổi kịp chiếc bia bay đang lao với tốc độ cao rời xa căn cứ, luồng năng lượng trùm lên toàn bộ bia mục tiêu, thậm chí không một tiếng nổ, luồng năng lượng mãnh liệt đã khiến nó bị khí hoá hoàn toàn.



Tín hiệu mục tiêu trong nháy mắt biến mất, pháo chủ lực bắn thử hoàn toàn thành công, sĩ quan kỹ thuật nhẹ nhàng thở phào một cái, tư lệnh Đức Hoài Đặc cũng hài lòng, tuy còn có nòng pháo B và C cần thí nghiệm, nhưng tất cả mọi người tin tưởng mười phần, sau thời gian dài tê liệt pháo chủ lực rốt cục lại một lần nữa khôi phục bình thường, căn cứ Trân Châu Cảng lại có hệ thống phòng ngự hoàn thiện.




Không có ai chú ý rằng, một chuỗi tín hiệu mỏng manh cùng lúc với pháo chủ lực phát xạ lặng lẽ phát ra từ căn cứ Trân Châu Cảng, so với năng lượng khổng lồ của pháo chủ lực, nó thật sự là quá bé nhỏ đến mức không đáng kể, hơn nữa cho dù có chặn được nó, cũng không ai chú ý, nó không có ý nghĩa gì chỉ đơn giản là một chớp nháy, thoạt nhìn giống như nhiễu sóng hoặc hoặc năng lượng chấn động.



Một thiết bị trinh sát chặn được này tín hiệu, đối phản Đồng Minh, đối với những người luôn luôn chờ đợi nó như phu nhân Almeida và hội nghị của Đồng Minh, đối với tất cả những ai tham gia kế hoạch “Lằn ranh sống chết” mà nói, luồng tín hiệu này lại phản ánh một chuyện thật rõ ràng, đó là tín hiệu tấn công mà họ chờ đợi từ lâu......



Phu nhân Almeida từ bộ chỉ huy phát ra mệnh lệnh hành động, này mệnh lệnh, tới thứ bảy hạm đội 7 của tướng quân Martin, dưới tay ông bây giờ có hạm đội 7 và hạm đội 2 mới được thành lập, hạm đội này lấy thái không mẫu hạm tốc độ cao Người Khiêu Chiến làn trung tâm, hoạt động phối hợp với hạm đội 7 trong chiến dịch này.



Cũng mệnh lệnh ấy được truyền tới hạm đội 3 và hạm đội độc lập cơ động số 5, một sĩ quan thông tin thông báo với Thụy Sâm nội dung mệnh lệnh khi anh còn đang chỉ huy huấn luyện.



" Tình huống vừa rồi của đội Green do thượng úy Robert Parnell dẫn đầu?" Anh hỏi.



"Ba lần va chạm dưới ánh sáng của đạn chói, so với lúc ban đầu đã khá hơn nhiều, biểu hiện tốt nhất vẫn là đội Red và đội Blue, bọn họ chỉ có một lần va chạm."



"Tiếp tục giải tán đội hình làm lại." Thụy Sâm nói không chút biểu tình.



Vị trung tá lần này do dự một chút rồi nói," Lần này đã là lần thứ mười bảy."



" Tôi biết, chúng ta sẽ tiếp tục lần thứ mười tám." Thụy Sâm thản nhiên nói, anh đưa tờ mệnh lệnh cho trung tá Stark.



Trung tá Stark đọc qua nội dung mệnh lệnh, sắc mặt ông cũng căng lên.



Không hề do dự, ông biết, mệnh lệnh tiến công có thể đến bất cứ lúc nào, nếu bọn họ huấn luyện chưa hoàn thành, sẽ khiến chậm trễ thời cơ, mấy cơ hội tốt nhất.



"Green! Green! Đây là trung tá Stark, giải tán đội hình, trở lại vị trí an pha tập hợp một lần nữa làm lại."



" Chờ đã, thông báo nội dung mệnh lệnh cho phi công." Thụy Sâm ngẫm nghĩ rồi nói.



"Cái này....." Trung tá Stark kinh ngạc nhìn Thụy Sâm.



" Bọn họ cần có động lực để kiên trì, cái này có lẽ sẽ giúp bọn họ." Thụy Sâm chỉ đơn giản trả lời trung tá.