Tinh Không Chi Dực

Chương 192: Kiếp nạn của trân châu cảng (4)










Đứng ở góc độ bản đồ vũ trụ mà nói thiên hà XY-197 là một bộ phận của chòm sao Hải Đường, nhưng khoảng cách từ nó đến trung tâm của chòm sao Hải Đường rất xa, ở trung tâm chòm sao Hải Đường là một ngôi sao tím tự quay, mấy trăm vạn năm trước trong một lần siêu tân tinh bùng nổ, hình thành này chòm sao có chiều ngang dài đến mấy chục năm ánh sáng này, đồng thời cũng hình thành này ngôi sao tím ở trung tâm, dùng tốc độ bình thường, phi thuyền không có khả năng xuyên qua nó, chưa kể đến những bức xạ cường độ cao tràn ngập trong cũng là chướng ngạikhông thể vượt qua.



Nhưng may mắn là, bên trong chòm sao rộng lớn này, lại có rất nhiều cổng siêu không gian, điều này khiến nhân loại có thể tiến vào bên trong tiến hành thăm dò và khoa học khảo sát, đương nhiên, quá trình thăm dò cũng chỉ có thể hạn chế khu vực phụ cận cổng siêu không gian, rời xa cổng siêu không gian đến bây giờ vẫn là cấm khu đối với nhân loại, còn xa mới đến lúc nhân loại có khả năng thăm dò toàn diện chòm sao này.



Nhưng dù chỉ thăm dò hữu hạn, cũng khiến loài người có nhiều phát hiện rất có ích, ví dụ như thiên hà XY-197,, các khối bụi vũ trụ cùng tập hợp vật chất, đủ để biến nơi này trở thành khu khai thách quặng và chế tạo chủ yếu của Đế Quốc, bản thân thiên hà này với năm cổng siêu không gian cũng trở thành một nút giao thông trọng yếu.



Vì thế, Đế Quốc thiết lập một cái trạm không gian ở đây, phụ trách này trị an và bảo vệ, nhưng, trạm không gian cũng không đồn trú nhiều binh lực, nguyên nhân chính là do thiên hà XY-197 tiếp cận với thiên hà Shangri-La Blue , từ căn cứ Trân Châu Cảng, có thể dễ dàng đến tiếp viện cho nó. Do đó, ở thiên hà này, Đế Quốc chủ yếu gắn các thiết bị giám sát tự động và tăng cường các chuyến tuần tra, trinh sát bằng chiến đấu cơ mỗi ngày....



Hai chiếc Siêu Nữ Yêu lướt qua một khối thiên thạch lớn, đây một chuyến tuần tra trinh sát thông thường của chiến đấu cơ Đế Quốc. Hai phi công tâm tình không tồi. Bọn họ đã tiếp cận này điểm cuối của chuyến tuần tra cổng siêu không gian JP2. Đây là cổng siêu không gian có khoảng cách xa nhất đến trạm không gian, bị vây giữa một thiên thạch, qua điểm này, bọn họ là có thể về nhà nghỉ ngơi rồi.



"Phi mã 01 , tôi thu được tín hiệu từ thiết bị giám sát." Viên phi công số 2 nhìn màn hình, một điểm đỏ đang ở chớp sáng.



"Tôi cũng thu được, Phi mã 02 . Đúng là từ thiết bị giám sát của chúng ta truyền đến, ngay tại trước mặt, cổng siêu không gian JP2, nhưng tín hiệu lập tức bị cắt đứt giữa chúng, xem ra những vị khác không mời mà đến này chẳng thân thiện gì."




"Là quân phản loạn, chỉ huy, chúng ta có đi xem xét một chút không?" Phi công số 2 có chút khẩn trương hỏi.



" Không, chờ một lát. Để cho tôi phía trước rốt cuộc là có cái gì đã." Phi công số 1 thận trọng nói. Anh ta cũng nghe được sự khẩn trương trong giọng nói của đồng đội. Số 2 của anh ta là một lính mới vừa đến trung đội, mới tốt nghiệp ra trường không bao lâu, cho nên khẩn trương là điều khó tránh khỏi. Bởi vì Đế Quốc tuy rằng quản lý tin tức rất nghiêm ngặt, nhưng chú nhóc này cũng đã nghe qua những lời đồn đại phản về quân phản loạn, tuy rằng còn xa mới là toàn bộ, rất nhiều sự việc anh chàng còn chưa biết, nhưng không hề nghi ngờ, anh ta đã hiểu điều cơ bản là phản quân là một nhóm trang bị hoàn mỹ, huấn luyện chú đáo, tuyệt đối không phải là đối thủ dễ xơi, căng thẳng cũng là chuyện có thể châm chước.



Anh ta âm thầm thở dài, gần những gương mặt trẻ măng ngày một nhiều, đồng đội cũ, rất nhiều người không phải bị điều đi tác chiến với Liên Bang, thì cũng là ở hi sinh hoặc bị thương khi giao chiến với quân phản loạn, hải tặc, trong các chuyến tuần tra. Những gương mặt mới thay thế họ, hiện tại chiếm hơn một nửa trung đội, muốn đem lũ chim non này huấn luyện thành các lính cựu, là một vấn đề làm người ta đau đầu.



Chỉ cần qua nửa năm một năm gì đó, chiến tranh sẽ luyện cho chim non thành đại bàng, điều kiện tiên quyết là bọn chúng có thể sống đến khi đó. Mà bản thân anh ta đã chứng kiến quá nhiều sự mất tích vào tử vong, đã không còn có hùng tâm tráng chí kiến công lập nghiệp, anh ta biết mình không phải là loại phi công thiên tài hoặc có vận may, có thể bình an sống đến xuất ngũ là tâm nguyện lớn nhất hiện nay của anh ta, quân phản loạn, vĩnh viễn không gặp phải là tốt rồi.



Nhưng hiện tại, chỉ sợ không thể như ý nguyện, trong lòng anh ta thầm cầu nguyện, tốt nhất đến quân phản loạn chỉ là đi ngang qua, hoặc là một hai cái chiến đấu cơ chấp hành nhiệm vụ trinh sát, dù sao cũng còn may anh ta đang bay trên loại Siêu Nữ Yêu mới, có gì còn có thể liều mạng, nếu không......



Ngón tay anh ta ấn xuống cái nút màu đỏ.



Màn hình nhanh chóng hiện lên hình ảnh, chỉ là một đoạn tin tức ngắn ngủi. Nhưng sắc mặt viên phi công trở nên tái nhợt, mồ hôi chảy ròng ròng trên trán bất chấp nhiệt độ trong khoang lái được giữa rất vừa phải.



Quân phản loạn rốt cuộc muốn làm gì? Chẳng lẽ bọn họ định quét sạch thiên hà này sao? Thiên hà này thực sự trọng yếu đến vậy sao? Họ quyết tâm công kích thiên hà đến thế sao? Sao lại dùng đến nhiều chiến hạm như thế.....



Nhưng, anh ta cũng nhẹ nhàng thở ra, cảm tạ ông trời, lần này, anh ta có thể có danh chính ngôn thuận không đi xem xét cụ thể mà là lựa chọn rút lui - hoặc là nói, anh ta có đủ lý do để bỏ chạy, tuy rằng, làm thế có lẽ chỉ kéo dài thời gian trước khi chết mà thôi, dưới sức mạnh áp đảo của quân địch, chẳng ai có thể phán xét anh ta điều gì.



" Phi..... Phi...... Phi mã 01 , phía...... phía trước......Xem kìa......" Phi công số 2 của anh ta, Phi mã 02 , lắp bắp kêu lên, anh ta còn không dám tin vào màn hình rada đang thể hiện khu vực cổng siêu không gian JP2 nữa



"Quay đầu, chúng ta tăng hết tốc độ rời khỏi nơi này, Phi mã 02 , khởi động After-Burn, đẩy hết tay ga, không được buông ra, hiểu chưa?" Viên phi công vừa thở hồn hển vừa gọi số 2 rút lui.



"Nghe rõ! Phi mã 01 ."



Hai chiếc Siêu Nữ Yêu cấp tốc quay đầu, lao về hướng trạm không gian, hai luồng lửa động cơ chợt sáng ngời lên, kéo thành một đuôi lửa dài sao lưng chiến đấu cơ.



"MAYDAY.MAYDAY.:. Ở cổng siêu không gian JP2, đây là phân đội Phi mã......" Phi mã 01 khởi động thiết bị thông tin, bắt đầu phát ra cảnh báo cho trạm không gian và gọi tiếp viện, trạm không gian chắc cũng thu được tín hiện từ thiết bị giám sát tự động, báo cáo của anh ta lại đổ thêm ít dầu vào không khí cháy bỏng của trạm không gian.



..........................



"Tướng quân! Chiến đấu cơ địch đang quay về trạm không gian. Chúng ta chặn được tín hiệu từ chiến đấu cơ địch đến trạm không gian. Nội dung cụ thể trước mắt tuy rằng còn chưa phá dịch được, nhưng hiển nhiên là cảnh báo hoặc yêu cầu chi viện......" thượng tá Alfred hỏi "Có cần phái các chàng trai của chúng ta truy kích, bắn rơi hai chiếc chiến đấu cơ này không?"



" Không cần, Alfred," Vị tướng nhàn nhã ngồi trên ghế đọc một quyển sách, cũng không ngẩng đầu lên chỉ thuận miệng đáp." Chúng ta là con mồi, việc của chúng ta không phải là làm cho Đế Quốc phát hiện sao? Chúng ta đã dọa hai phi công đó sợ gần chết, lại còn tiếp tục truy kích, như vậy rất không nhân đạo, bắn hạ bọn họ hay không đối với hành động của chúng ta không có gì ảnh hưởng, làm cho bọn họ yên ổn trở về mướt mồ hôi một chút, không phải là rất tốt sao?"




"Hiểu rồi, tướng quân."



"Hiện tại trạm không gian hẳn là đã nhìn thấy hạm đội của chúng ta. Bọn họ có gửi thông tin liên lạc xuyên siêu không gian?" Vị tướng vẫn không ngẩng đầu hỏi.



" Đang ở gửi đi. Tuy rằng không biết nội dung cụ thể, nhưng hẳn là cầu cứu căn cứ Trân Châu Cảng." Một sĩ quan thông tin đáp.



" Tốt lắm, để cho bọn họ tiếp tục phát. Mấy phút nữa hẵng cho Bão Điện Tử gây nhiễu thông tin, thượng tá."



" Tướng quân?" Thượng tá Alfred ngạc nhiên nói," Gây nhiễu, chúng ta không phải cố ý muốn cho căn cứ Trân Châu Cảng biết sao?"



"À, diễn trò thôi, đương nhiên cũng phải diễn cho giống, nếu không Đế Quốc sẽ hoài nghi hỏi: Quân phản loạn như thế nào lại quên kỹ xảo thường xuyên của chúng, không gây nhiễu thông tin? Bọn họ làm sao lại để các ngươi dễ dàng phát tin cầu viện? Cho nên, gây nhiễu là phải, nhưng nói cho mấy anh chàng trên Bão Điện Tử, không cần ra sức, công suất gây nhiễu cũng không cần quá lớn, để cho Đế Quốc có cơ hội đột phá, nhưng làm cho bọn họ cảm giác được là thật vất vả mới đột phá."



"Rõ! Tướng quân."



" Kế tiếp......" Tướng quân Martin nhẹ nhàng khép cuốn sách, nếu có chút đăm chiêu nói," Để xem hạm đội Đế Quốc có ra hay không, để xem bông Tuy-lip Đen của chúng ta có lại làm nên kỳ tích hay không."



"Nhất định chúng sẽ ra, hạm đội Đế Quốc đã tìm chúng ta rất lâu, trừ phi bọn họ hiểu rõ kế hoạch của ta, bằng không bất luận là cứu viện hay là công kích, bọn họ cũng chằng có lý do gì không đến." thượng tá Alfred khẳng định nói.



--------------------------------------------------------



Ở thiên XY-242, trên tàu Đại Thiên Sứ.



"Cái gì? Tướng quân, là thật sao?" Phi Luân đứng bật dậy," Hạm đội Đế Quốc thật sự rời khỏi thiên hà Shangri-La Blue ?"



" Đúng vậy, ba thái không mẫu hạm, bốn chiến liệt hạm, bảy tuần dương hạm, hai mươi khu trục hạm cùng tàu hộ vệ, hầu như là toàn bộ hạm đội 13 đã xuất kích, trước mắt còn tại Trân Châu Cảng, có khả năng tác chiến, phỏng chừng nhiều nhất còn có một chiến liệt hạm, năm tuần dương hạm và mười ba khu trục hạm, chàng trai, chúc mừng cậu." Thiếu tướng Kirk nói.



"Ngoài việc không có thái không mẫu hạm, với lực lượng đó, so với hai hạm đội của ta còn mạnh hơn." Thụy Sâm cười khổ, hai hạm đội của Đồng Minh này, trừ thái không mẫu hạm, cũng chỉ có một chiến liệt hạm, năm tuần dương hạm và mười một khu trục hạm, cho dù không có thái không mẫu hạm, nhưng hạm đội Đế Quốc có thể được chiến đấu cơ của căn cứ Trân Châu Cảng chi viện, kia hiệu quả cũng như nhau. Như vậy tính ra, hai hạm đội tác chiến của Đồng Minh còn kém hơn một phần lưu lại của hạm đội 13 Đế Quốc, đấy là còn chưa tính hai thái không mẫu hạm và hai chiến liệt hạm cùng các tuần dương hạm, khu trục hạm đang sửa chữa trong căn cứ.



Thụy Sâm cảm khái, quân lực Đế Quốc thật sự là quá cường đại, mặc dù tổn thất thảm trọng trong chiến tranh với Liên Bang, lại bị tiêu diệt rất nhiều tàu chiến trong tác chiến với Đồng Minh, nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, Đế Quốc hiện tại còn mạnh hơn Đồng Minh rất nhiều.



" Đúng vậy," Thiếu tướng Kirk đồng ý nói," Cho nên chúng ta không thể tấn công chính diện, kế tiếp phải xem thành quả huấn luyện của các cô các cậu. Thế nào? Bọn họ chuẩn bị ra sao?"




" Vẫn còn huấn luyện, nhưng, nhờ các biện pháp của trung tá Thụy Sâm, bọn họ chắc là không có vấn đề gì." Trung tá Stark nhìn thoáng qua Thụy Sâm, thấy anh đang mải suy nghĩ cái gì đó, trung tá trả lời hộ, bây giờ ông không tiếc lời ca ngợi Thụy Sâm.



" Tướng quân, đã có lệnh phát động tiến công sao?" Thụy Sâm chậm rãi hỏi.



" Đương nhiên, đó là một cơ hội tuyệt đối, chẳng ai biết hạm đội Đế Quốc có đột nhiên quay lại hay không." Vị tướng không chút do dự trả lời.



" Như vậy, tôi có thể thỉnh cầu trì hoãn phát động tiến công?"



Lời vừa nói ra, toàn phòng chỉ huyđều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Thụy Sâm, thiếu tướng Kirk ngạc nhiên nói không ra lời, kế hoạch “Lằn ranh sống chết” là do Thụy Sâm đề suất, hiện tại khi mọi thứ đều triển khai thuận lợi, sắp đến bước cuối cùng, là người lập ra kế hoạch, Thụy Sâm lại muốn đánh trống lui?



" Cái gì? Vì sao muốn triệt tiêu tiến công? Nói lý do của cậu?" Thiếu tướng Kirk nghiêm mặt hỏi.



" Không phải hủy bỏ, mà là trì hoãn." Thụy Sâm giải thích nói," Hạm đội Đế Quốc vừa mới rời khỏi thiên hà Shangri-La Blue không bao lâu, chúng ta có thể chờ một chút, chờ bọn hắn đi cách xa hơn một chút rồi phát động tiến công, có thể tranh thủ ít nhiều thời gian, mặt khác, phi công cũng quá mệt mỏi, mấy ngày nay bọn họ luôn luôn trong trạng thái huấn luyện cường độ cao, trước khi bắt đầu tiến công, bọn họ cần nghỉ ngơi, chỉ cần vài giờ cũng tốt."



"Nhưng cậu phải biết rằng, vài giờ nói không chừng sẽ xảy ra nhiều chuyện xấu, cậu đang phiêu lưu đấy." Tướng quân trầm ngâm.



"Tôi biết, tôi tình nguyện mạo phiêu lưu, dù sao cũng tốt hơn so với vì một số người mệt mỏi mà khiến hành động tan vỡ." Thụy Sâm thản nhiên nói.



Thiếu tướng Kirk cẩn thận cân nhắc, quả thật, Thụy Sâm nói cũng có lý.



" Cho phi công hai tiếng ba mươi phút nghỉ ngơi, không thể lâu hơn, sau đó có nửa giờ chuẩn bị." Tướng quân rốt cục nói," Ba giờ sau phát động tiến công, về phần những người khác, hiện tại bắt đầu làm công tác chuẩn bị tiến công."



" Cám ơn, tướng quân."



Thông tin đã xong, Thụy Sâm quay đầu nhìn trung tá Stark:" Gọi tất cả phi công về, cho bọn họ tranh thủ nghỉ ngơi, chỉ có hai tiếng rưỡi thời gian thôi!”



“Rõ! chỉ huy." Trong thanh âm của ông mang theo sự kính nể.