Tinh Không Chi Dực

Chương 194: Kiếp nạn của trân châu cảng (6)










Tín hiệu phát ra không bao lâu, từ cổng siêu không gian phía sau lưng Thụy Sâm, những ánh chớp màu trắng lại lóe lên, dày đặc và chỉnh tề hơn.



Tốp chiến đấu cơ đầu tiên là do Sonia chỉ huy, toàn đội hình xuyên quan siêu không gian vẫn giữ bố trí như ban đầu, khi trở lại vùng không gian thường cũng không tản ra như đội của Thụy Sâm mà vẫn giữ vững đội hình chỉnh tề cùng tốc độ không đổi, khiến người ta phải tán thưởng cho sự phối hợp.



Sau đợt huấn luyện đặc thù với đạn choáng, thần kinh các phi công đã bị rèn luyện trở nên kiên cường dẻo dai, tâm lý của họ, trong suốt quá trình xuyên siêu không gian vẫn duy trì ổn định không chút dao động, các phi công sau hay nói đùa rằng xuyên qua siêu không gian, thật ra cũng không là gì, một chút ánh sáng trắng, ngay cả mắt còn không bị hoa, thế nào sánh được với đạn choáng của đội trưởng, thậm chí có thể khiến bọn họ ngay cả khoang lại còn không thấy rõ.



Sự tình đương nhiên không đơn giản như vậy, xuyên qua cổng siêu không gian cũng không chỉ có một chút chói mắt, những chấn động và nhiễu loạn là điều không thể tránh được, nhưng các phi công đã quen với điều này, họ nhắm mắt lại hoặc nhìn ra nơi khác, ngay cả khi không thấy gì họ vẫn có thể giữ đội hình chuẩn xác, còn một chút nhiễu loạn và chấn động, bọn họ đương nhiên cũng có thể dễ dàng vượt qua.



Nói đi nói lại, kỳ thật là quan trọng nhất, là trạng thái tâm lý, tạo đội hình đối các phi công tinh anh mà nói là không khó, khó ở chỗ bọn họ phải giữ được sự ổn định và khống chế chiến đấu cơ ngay sau khi xuyên siêu không gian. Điều này yêu cầu bọn họ luôn luôn giữ được bình tĩnh, tâm lý luôn ở trạng thái bình thường.



Thụy Sâm luôn cho rằng, tâm lý quan trọng hơn kỹ thuật, tâm lý không ổn, trên cơ bản sẽ không có cơ hội thể hiện trình độ kỹ thuật, trạng thái tâm lý ổn định, cho dù kỹ thuật có khiếm khuyết, cũng thường thường có thể phát huy ở thời khắc quyết định, về điểm này, Sonia, Phi Luân cũng đồng ý với anh.




"Thiếu tá Thurle! Báo cáo tín hiệu tình huống đặc thù." Thụy Sâm trấn định hỏi. Giọng nói của anh thực bình thản, nhưng, với cái cách mà ngay cả biệt danh cũng không gọi, trực tiếp gọi thẳng tên vị thiếu tá chỉ huy Tỏa Nhãn 01 cũng có thể thấy, tâm trạng của anh có lẽ cũng không trấn định cho lắm.



" Tín hiệu đặc thù tương xứng, tốc độ tương xứng, Tuy-lip 01" Vị thiếu tá vui sướng nhìn màn hình rada." Bọn họ làm được rồi! Thực không tồi, thiết bị giả tín hiệu cũng làm việc bình thường, ít nhất ở trên màn hình rada của Tỏa Nhãn, biểu hiện không phải là ba mươi sáu chiếc Tia Chớp, mà là tín hiệu đặc thù của một chiến liệt hạm, nếu không có gì ngoài ý muốn, trên màn hình rada tầm xa của Đế Quốc hẳn là cùng giống như chúng tôi nhìn thấy trên rada của Tỏa Nhãn." Trong thanh âm của thiếu tá che dấu không được sự kinh ngạc và kính nể.



Đây là thành quả của đợt huấn luyện đặc thù trước đây của họ. Một liên đội ba mươi sáu chiếc Tia Chớp thông qua tạo thành đội hình đặc thù, có thể đánh lừa rada không thể hiện trên màn hình là một nhóm chiến đấu cơ, mà là biểu hiện thành một mục tiêu lớn. Kết hợp với thiết bị giả tín hiệu đặc thù ở đuôi chiến đấu cơ, ba mươi sáu chiếc Tia Chớp được biểu hiện thành một chiến liệt hạm tốc độ cao trên màn hình.



Đây cũng là điều mà Thụy Sâm cần, làm giả một hạm đội mạnh tiến công trên quy mô lớn, bởi vì nếu chỉ dùng hai hạm đội 3 và 5, có thể chỉ huy căn cứ Trân Châu Cảng sẽ lựa chọn các phương thức khác để đối phó, nhưng trong tình huống trước mắt , gặp phải hạm đội với cả chục chiến liệt hạm tiến công, ông ta sẽ không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc sử dụng pháo chủ lực ‘Ngọn giáo ba mũi’ để đánh lui đợt tiến công, đương nhiên trừ phi đầu óc ông ta có vấn đề.



Tư lệnh căn cứ trung tướng Đức Hoài Đặc đương nhiên không có vấn đề gì về đầu óc, ông ta thật sự bình thường, Thụy Sâm biết rất rõ ràng điểm này.



"Tốt rồi, tiếp tục kiểm soát chặt khu vực phụ cận, đừng để cho chiến đấu cơ nào của Đế Quốc lẻn vào, nếu vậy là toi hết đấy." Thụy Sâm nhắc nhở.



"Cho dù có thể lẻn vào, bọn họ cũng không thể truyền được những gì nhìn thấy về căn cứ, ở phụ cận cổng siêu không gian, chúng ta còn có các Bão Điện Tử đang khống chế hệ thống thông tin của bọn họ, tôi tin rằng, anh sẽ không để bọn họ có thể thoát khỏi phạm vi gây nhiếu." Thiếu tá Thurle thoải mái cười nói.



" Không được đại ý, trước khi kế hoạch “Lằn ranh sống chết” chấm dứt, làm ơn đừng nói những lời khiến người ta đại ý nữa." Thụy Sâm nghiêm khắc cảnh cáo.



"Rõ! Chỉ huy." Thiếu tá Thurle lập tức sáng suốt im miệng.



Ngay sau đó là các đội của Jessica rồi các đội khác...... Từng đợt từng đợt chiến đấu cơ tiến vào thiên hà Shangri-La Blue, Thụy Sâm nhìn màn hình mà kích động, sáu tổ bắt tạo đội hình đóng giả chiến liệt hạm, không có gì sơ xuất, không xuất hiện va chạm, hay chậm trễ ngoài ý muốn, bọn họ ở chiến trường biểu hiện so với khi huấn luyện còn tốt hơn.



Cuối cùng mới là những chiến hạm chân chính, tàu Người Giải Phóng, tàu Cao Tốc , tàu Đại Thiên Sứ, tuần dương hạm Người Khổng Lồ Trăm Mắt , khu trục hạm Dũng Khí ...... Các chiến hạm bám theo sáu phi đội chiến đấu cơ “đóng giả" làm chiến liệt hạm, tạo thành tiêu chuẩn đội hình hạm đội tiến công, dùng tốc độ bình thường hướng về căn cứ Trân Châu Cảng.



Đồng thời, Thụy Sâm cũng chưa quên những khối thiết bị hình ống đeo dưới chiến đấu cơ của biên đội, một tiếng hạ lệnh, trừ trung đội Kỵ sĩ Đen phụ trách nhiệm vụ cảnh giới hắc kỵ sĩ trung đội, mỗi chiến đấu cơ lập tức phóng các khối trụ về phía sau, chúng được kéo theo bằng dây, trong chân không chúng nhanh chóng phình ra, hơn mười giây sau thế đã đạt kích thước một phần tư chiến đấu cơ Tia Chớp, nhìn qua có thể nói đó là một bản Tia Chớp thu nhỏ, do bên ngoài có nước sơn đặc thù, thiết bị này còn trang bị thiết bị phát tín hiệu có thể bắt chước hình ảnh một chiếc Tia Chớp đang bay.




Đương nhiên, các chiến đấu cơ kéo cái thứ này không thể tiến hành không chiến, trước khi vào chiến đấu, bọn họ phải vứt hết mấy thứ này. Nhưng, hiện tại không có chiến đấu cơ Đế Quốc đến quấy rầy bọn họ.



" Chúc mừng anh, trung tá, giả thiết của anh thành công." Trên màn hình Tia Chớp của Thụy Sâm xuất hiện khuôn mặt của thiếu tướng Kirk, vị này tướng theo tàu Cao Tốc vừa sang đến đây đã phát đến đây chúc mừng.



" Cám ơn tướng quân, nhưng hiện tại chúc mừng còn hơi sớm, còn phải xem biểu hiện tiếp theo của mọi người," Thụy Sâm trầm giọng nói," và phản ứng của Đế Quốc."



Tuy như thế, Thụy Sâm vẫn là không che dấu được sự đắc ý trong lòng, anh đang chỉ huy một lực lượng được thể hiện trên rada là một hạm đội khổng lồ. Bao gồm bảy chiến liệt hạm tốc độ cao, hai thái không mẫu hạm. Còn có hơn trăm chiến đấu cơ ở trước hạm đội - trong đó chỉ có một phần tư là thật. anh tin tưởng, trên màn hình rada của căn cứ Trân Châu Cảng cũng thế, điều khác biệt duy nhất là, anh chỉ cần liếc phía sau một cái, là có thể nhìn rõ chân tướng cái gọi là chiến liệt hạm, còn Đế Quốc không thể có điều kiện như vậy.



-------------------------------------------------------



Căn cứ Trân Châu Cảng! Lúc này mọi thứ đang rối tung lên!



Tiếng chuông báo động vang vọng mỗi góc nhỏ bên trong căn cứ, phát ra những tiếng vang rền rĩ. Các binh sĩ Đế Quốc vội bỏ hết mọi việc đang làm, lao vội về hướng những ụ súng phòng không. Các phi công vội vàng chạy về khu chuẩn bị cho chiến đấu cơ, vừa chạy vừa vội khoách những chiếc áo bay và mũ tác chiến lên người. Thủy thủ trên các chiến hạm còn lại trong cảng, vốn tưởng rằng sau khi thứ mười ba hạm đội xuất phát có thể thoải mái một chút, hiện tại không thể không lại một lần nữa lao về phía những con tàu mà bọn họ vừa mới rời đi không bao lâu. Nhân viên hậu cần và bảo dưỡng tâph hợp thành các đội sửa chữa cơ động, sẵn sàng đợi mệnh. Các của nối giữa các khu vực của căn cứ với bên ngoài toàn bộ đóng lại, bên trong căn cứ lính cảnh vệ vũ khí sẵn sàng, tập trung ở các trận địa chuẩn bị chặn quân địch, đề phòng khả năng đối phương bất ngờ đột kích vào bên trong....... Tuy rằng mọi người mới đầu còn nghi hoặc đoán xem có phải là một lần diễn tập chiến đấu hay không, nhưng không lâu, tất cả mọi người kể cả những kẻ ngu ngốc nhất, đều ý thức được, căn cứ Trân Châu Cảng bị tiến công quy mô lớn.



Có thể nói, đây là này lần đầu tiên căn cứ cường đại này bị công kích, trong quá khứ, cho dù quân phản loạn hoành hành ở nội địa Đế Quốc ngày càng nghiêm trọng, nhưng tựa hồ không có gì quan hệ với căn cứ Trân Châu Cảng. Những gì mà lính tráng ở đây ấn tượng nhất đối với quân phản loạn, chỉ là khi một con tàu bị quân phản loạn đánh trọng thương, tiến vào cảng chuẩn bị sửa chữa, hoặc là một đám lính bị thương khi cùng quân phản loạn chiến đấu, người quấn đầy băng vải, lê nạng, bị nâng vào bệnh viện, tệ nhất cũng nhưng chì là kia một loạt cỗ quan tài sắp xếp chỉnh tề....... Còn đối với việc Trân Châu Cảng có thể bị tiến công, thậm chí ở gần thiên hà Shangri-La Blue có phát sinh chiến đấu, đều chưa từng xảy ra, quân phản loạn sẽ không chạy đến thiên hà Shangri-La Blue, quá khứ có vài lần cảnh báo chiến đấu, nếu không phải là một hồi sợ bóng sợ gió, cũng là một đợt diễn tập.



Nhưng hôm nay, đây không còn là cảng tránh gió an toàn nữa, căn cứ Trân Châu Cảng bị quân phản loạn lần đầu tiên tiến công, mà lần đầu tiên này, lại có quy mô chưa từng có, thậm chí là trong lịch sử tác chiến giữa Đế Quốc và quân phản loạn trước nay, đương nhiên là thế vì tiến công quy mô nhỏ chắc chắn không làm gì được căn cứ này.



Nhưng trong căn cứ, hầu hết binh lính sĩ quan lại không lo lắng chút nào, thời gian dài tuyên truyền khiến cho bọn họ tin tưởng tuyệt đối với căn cứ, với lực lượng phòng ngự, ngoài khẩu pháo chủ lực ‘Ngọn giáo ba mũi’ có uy lực vô cùng, căn cứ còn có hàng trăm thậm chí cả ngàn kế tháp pháo phòng không uy lực cường đại, còn có hàng trăm chiến đấu cơ cùng hạm đội mạnh hỗ trợ, còn có màn chắn năng lượng cường độ cực cao, đủ có thể chống đỡ hạ những đợt công kích mãnh liệt nhất, hạm đội nhỏ yếu của quân phản loạn có thể đánh hạ này căn cứ sao? Cho dù quân phản loạn có thể đánh hạ căn cứ, bọn họ định trả giá bao nhiêu để lấp đầy cái hố này?



Khác với sự lạc quan của các sĩ quan, binh lính cấp dưới, ở trung tâm chỉ huy tác chiến, tư lệnh Đức Hoài Đặc có vẻ mặt đăm chiêu.



" Báo cáo tình huống!"



" Rõ! Tư lệnh." Một sĩ quan nói "Hiện tại đã không còn quân phản loạn tiến vào thiên hà, dự đoán trước mắt là toàn bộ hạm đội tiến công của quân phản loạn, tổng cộng có bảy chiến liệt hạm lớp Nguyên Thủ, hai thái không mẫu hạm, một lớp Kẻ Đột Kích, một lớp Đế Quốc, năm tuần dương hạm lớp Quân Đao và mười một khu trục hạm, một trăm tư mười tám chiến đấu cơ kiểu Tia Chớp, bảy AWACS kiểu Tỏa Nhãn, còn có chín tàu tác chiến điện tử kiểu Bão Điện Tử, phán đoán đợt tấn công đầu tiên của quân phản loạn là các chiến đấu cơ."




" Quân phản loạn không thể có nhiều chiến liệt hạm như vậy! Bảy chiếc, nếu tính thêm cả số của hạm đội 7 quân phản loạn mà hạm đội 13 truy kích thì tổng cộng chúng có đến mười chiến liệt hạm, quân phản loạn thực sự có nhiều chiến liệt hạm như vậy sao? Có điểm không đúng!" Tư lệnh Đức Hoài Đặc nghi hoặc lầm bầm.



" Tư lệnh." Sĩ quan rada báo cáo" Trên màn hình biểu hiện quả thật đúng vậy, nếu không có bảy chiến liệt hạm, có lẽ quân phản loạn cũng không dám đến tiến công chúng ta."



" Điều này cũng đúng, ừm, nếu không có thể hệ thống tình báo của chúng ta có vấn đề, hạm đội của quân phản loạn có quy mô so với chúng ta tưởng tượng lớn hơn, nếu không...... Chẳng lẽ nói hạm đội 13 truy kích hạm đội 7 quân phản loạn phát sinh chuyện gì?" Ông lắc đầu, cũng không tìm ra nguyên cớ.



"Moi, cậu thử nói xem." Ông hỏi tham mưu trưởng của mình "Hiện tại đã biết rõ, hạm đội 13 khẳng định là bị dụ đi, để tạo cơ hội cho một nhóm quân phản loạn khác phát động tiến công, nhưng dù cho không có hạm đội 13, bản căn cứ còn có pháo chủ lực ‘Ngọn giáo ba mũi’, bọn họ thực cho rằng chỉ dựa mấy chiến liệt hạm cùng mấy trăm chiến đấu cơ là có thể đánh hạ căn cứ này sao?"



" Cái này......" Tham mưu trưởng do dự một chút, rồi mới nói," Tư lệnh, pháo chủ lực ‘Ngọn giáo ba mũi’ thời gian trước không phải bị hỏng sao? Lúc ấy ngài đã ra lệnh giữ bí mật, quân phản loạn khi tuần dương hạm Siri Lanka hẳn là biết được chuyện, có thể bọn chúng vẫn chưa biết, pháo chủ lực của ta đã sửa chữa xong?"



"Có khả năng này, nhưng cũng quá khéo đấy, pháo chủ lực sửa xong không bao lâu, bọn chúng đã tiến công."



" Quân phản loạn tập hợp hạm đội khổng lồ như thế cũng cần thời gian, bằng tâm mà nói, khi hạm đội 13 bị dụ đi, lại không có pháo chủ lực ‘Ngọn giáo ba mũi’ trợ giúp, dựa vào quy mô hạm đội tiến công của quân phản loạn, muốn đánh phá hệ thống phòng ngự của chúng ta, cũng không phải không có khả năng, tôi nghĩ, chúng ta có lẽ đã may mắn."



" Điều này cũng đúng." Tư lệnh Đức Hoài Đặc lẩm bẩm, dù trong lòng vẫn còn một tia nghi hoặc, nhưng dù như thế nào ông cũng không nghĩ ra.



" Tư lệnh, chúng ta hiện tại làm sao bây giờ? Hạm đội quân phản loạn xác thực đang tiếp tục tiến tới gần căn cứ của chúng ta." Sĩ quan phụ tá thấy tư lệnh mãi chưa tuyên bố mệnh lệnh, nhỏ giọng nhắc nhở.



Điều này khiến ngài tư lệnh chợt tỉnh, quả thật, ông ta đang làm cái gì đây, quân địch tiến công ngay trước mắt, lúc này quan trọng nhất, là đánh lui đợt tiến công của quân phản loạn, những chuyện khác, sau này hẵng nghĩ.



" Mệnh lệnh hạm đội xuất kích, tất cả chiến đấu cơ lập tức cất cánh." Ông ta hạ lệnh dứt khoát "Pháo chủ lực khởi động, nhắm mục tiêu hạm đội địch."