Tôi Thực Sự Không Muốn Làm Nhân Vật Phản Diện!

Chương 80: Gọi chồng




Thực ra, hắn cũng không biết rất sớm. 

Đối mặt với sự chất vấn của Đường Minh Hề, Diệp Hành chỉ sửng sốt một chút, sau đó liền mặt dày vô sỉ gật gật đầu.

Hắn còn dám gật đầu?!

Đường Minh Hề trong lúc nhất thời không suy nghĩ cẩn thận xem chính mình đã lộ chân tướng ra từ lúc nào.

Chóp tai cậu đỏ bừng, di dời tầm mắt: “Ừm.”

Suy nghĩ một chút, lại phải phân tranh cao thấp: “Dù sao cũng là cậu thích tôi trước.”

“Ừm.”

“Cho nên địa vị của cậu vẫn tương đối thấp, cậu hiểu rõ chưa.” 

Đường Minh Hề phát hiện, sau khi thừa nhận thích Diệp Hành, dường như nói ra cũng tựa hồ không quá khó khăn như trong tưởng tượng.

Cậu cảm giác không khí quanh thân an tĩnh hơn rất nhiều, trong trời đêm tràn ngập hương vị nhàn nhạt mà pháo hoa pháo trúc vừa bị thiêu đốt, xen lẫn tiếng vui đùa ầm ĩ của người thân và trẻ nhỏ ở trang viên cách đó không xa giao tạp bên nhau.

Tầm mắt của Diệp Hành dừng ở trên mặt Đường Minh Hề, tựa hồ có điểm sợ chính mình mở miệng ra sẽ đánh vỡ sự chân thật của giờ khắc này. 

“Đường Minh Hề, tôi hiện tại có thể lý giải là, anh đã đáp ứng tôi rồi đúng không.”

“.”

“Cho nên anh thích tôi đúng không.”

“……”

Hắn muốn hỏi mấy lần nữa?!

Những lời buồn nôn này nói một lần Đường Minh Hề liền cảm thấy đủ thẹn thùng.

Diệp Hành cố tình còn nói chưa đủ, đầu tiên hỏi Đường Minh Hề một lần, sau đó lại dường như lầm bầm lầu bầu: “Cho nên anh thật sự thích tôi đúng không.”

Cho đến khi tất cả những khó xử trong lòng Đường Minh Hề đều biến mất, tự sa ngã nói: “Đúng đúng đúng, cậu nói đúng.”

Dù sao.

Hắn cũng thích chính mình như vậy.

Bản thân cậu tùy tiện thích hắn một chút cũng được.

Diệp Hành bỗng nhiên cười khẽ một tiếng.

Giây tiếp theo, Đường Minh Hề liền cảm giác thân thể của mình tựa hồ bị căng lên một chút.

Sức lực không lớn, nhưng bởi vì nguyên nhân Đường Minh Hề không hề chuẩn bị, cho nên lập tức ngã xuống vào trong lòng ngực Diệp Hành. 

Bên ngoài trời lạnh, Đường Minh Hề ăn mặc không hề ít, nhưng đôi tay lại lạnh như băng.

Trong lòng ngực của Diệp Hành nóng bỏng, Đường Minh Hề bị hắn ôm vô cùng chặt, chặt đến mức thở không nổi.

Cẩn thận cảm thụ, tựa hồ nhận thấy được thân thể run nhè nhẹ của Diệp Hành. 

Đường Minh Hề do dự một chút, vẫn quyết định ôm lấy hắn.

Dù sao cẩu nam chủ cũng đã biết chính mình thích hắn rồi.

Ôm một chút cũng không có gì cả:)

Kết quả cẩu nam nhân được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, ở bên tai cậu hỏi một câu, tâm tình thoạt nhìn thực không tồi: “Tôi có thể hôn anh không.”

Đường Minh Hề: “……”

Cậu nứt ra rồi.

Đổi mới trình độ nhận thức đối với thẳng nam Diệp Tiểu Hành.

Loại chuyện còn có thể hỏi ra khỏi miệng ư?!

Phảng phất cảm giác được thân thể cứng đờ của Đường Minh Hề.

Diệp Hành bổ sung một câu, còn tìm lý do “Lần trước anh đã nói, cảm thấy tôi hôn anh ở bên ngoài thật quê mùa.”

……

……

Loại lời say này không cần nhớ rõ như vậy đâu, cảm ơn:)

Đường Minh Hề trầm mặc một chút, hoài nghi Diệp Hành cố ý trả thù, nhưng cậu lại không có chứng cứ.

Cậu ngoan ngoãn đem đầu vùi vào trong lòng ngực Diệp Hành. 

Nghẹn ngào nói: “Cậu không phải vốn dĩ rất quê mùa sao!” 

Nghe không hiểu ám chỉ à, cẩu nam nhân:)

Hiện tại lập tức nhanh chóng hôn tôi, bằng không tôi sẽ lập tức cùng cậu ly hôn:)

Nụ hôn kế tiếp này phảng phất tựa như nước chảy thành sông.

Thời điểm lần đầu tiên Đường Minh Hề ở thời gian thanh tỉnh hôn môi cùng Diệp Hành.

Nhìn lại vài lần hôn môi trước đây của bọn họ, lần nào cũng giống đánh nhau. 

Kỹ năng hôn môi của Diệp Tiểu Hành cực kém, còn luôn thích cắn bờ môi của cậu.

Nhưng lúc này đây, đôi môi mềm mại khô ráo dán lên, mang theo một chút hương vị bạc hà nhàn nhạt.

Đường Minh Hề nhắm mắt lại, lông mi rung động, đại não trống rỗng. 

Chỉ cảm thấy đôi môi của chính mình bị cọ xát hai lần, giây tiếp theo sẽ có cái gì đó cạy ra hàm răng.

Mới đầu Đường Minh Hề còn có chút căng thẳng, kết quả càng đến sau đó, liền càng cảm thấy không chống đỡ được, thậm chí hai chân cũng ẩn ẩn nhũn ra, cần phải Diệp Hành đỡ eo thì cậu mới có thể không ngã ngồi trên mặt đất.

Đường Minh Hề đơn giản đem quyền chủ đạo đều giao cho Diệp Hành, tất cả trọng tâm đều ỷ vào trên người hắn.

Kết thúc nụ hôn, đôi môi cậu sáng lấp lánh, so với lúc trước, môi còn hơi có chút sưng đỏ.  

Diệp Hành sau khi kết thúc cũng không ngay lập tức kéo ra khoảng cách, như cũ đem cậu ôm vào trong ngực.

Hai đôi môi vẫn áp vào nhau, cơ hồ chưa tách ra được vài giây, Diệp Hành lại tiếp tục hôn lên.

Nhão nhão dính dính khoảng mười phút, Đường Minh Hề rốt cuộc nhịn không được phải đẩy hắn ra. 

Diệp Hành ngồi hóng gió ở ghế trên đình, đem Đường Minh Hề ôm ở trên đùi. 

Cậu gần đây ước chừng thật sự đang giảm béo.

Diệp Hành luôn cảm thấy bế cậu lên rất nhẹ nhàng, không có sức nặng bao nhiêu.

Đường Minh Hề vội vàng nhanh chóng nhìn chung quanh, nhìn đến khi không thấy bất kỳ ai mới dám yên tâm.  

Thành thành thật thật nép vào trong lòng ngực của Diệp Hành, hưởng thụ không khí an tĩnh ái muội trong chốc lát.

Sau một lúc lâu, Đường Minh Hề bỗng nhiên nhớ tới một câu chuyện rất trọng yếu, lập tức chất vấn Diệp Hành: “Ba năm trước đây lần tôi rơi xuống nước đó, cậu có phải đã duỗi đầu lưỡi hay không.” 

Diệp Hành nhướng mày, uyển chuyển nhắc nhở Đường Minh Hề: “Một lần kia là Đường Tiểu Hề chủ động hôn lên.”

“Tôi hôn? Tôi chỉ là một người tuyệt vọng đang giãy giụa ở trong nước lạnh cố gắng tìm một con đường sống!” Đường Minh Hề không phục, chỉ chỉ trỏ trỏ: “Đó chính là nụ hôn đầu tiên của tôi.” 

Diệp Hành thoáng sửng sốt. 

Kết quả phút sửng sốt này lại bị Đường Minh Hề bắt được: “Cậu có cái biểu tình gì thế. Chẳng lẽ tôi thoạt nhìn rất giống cái loại này Hoa Hồ Điệp thân kinh bách chiến sao:)”

Nói thật, thanh danh trước kia của “Đường nhị công tử” xác thật không dám khen tặng.

Nhưng Đường Vân luôn luôn quản rất nghiêm, trừ bỏ sở thích đánh bạc ở ngoài, Đường Minh Hề cẩn thận hồi tưởng lại một chút ký ức của nguyên chủ, xác thật không có bất kỳ va chạm thân thể nào. 

Trừ bỏ Diệp Hành, giống như cậu ngay cả một người tình nhân cũng không có.

Nên nói đây không hổ là khởi điểm nam chủ văn sao, ngay cả lão bà là một nam nhân cũng phải thủ thân như ngọc:)

Diệp Hành cười thanh, mở miệng nói: “Đó cũng là nụ hôn đầu tiên của tôi.”

Sau đó dừng lại, thanh âm có chút bỡn cợt: “Cho nên anh cũng không bị thiệt thòi gì.”

Muốn! Biết! Xấu! Hổ!

Trộm duỗi đầu lưỡi chiếm tiện nghi trước còn có thể nói được đúng lý hợp tình như vậy?!  

Đường Minh Hề ha hả một tiếng, đang muốn nói cái gì đó, Diệp Hành lại dường như nhịn không nổi hôn một chút vào trên môi cậu. 

Vừa chạm vào liền tách ra, bên cạnh hai người truyền đến thanh âm của đám nhóc tì.

“Biểu ca ngượng ngùng.”

“Tôi còn không được hôn hôn mommy, biểu ca lại được hôn hôn.”

“Mụ mụ của tôi nói rằng nếu cứ hôn nhau là sẽ có tiểu muội muội.”

“Biểu ca, các người đang tạo ra tiểu muội muội sao?”

…… 

……

Đường Minh Hề sửng sốt, phát hiện đám nhóc tì không biết từ khi nào đã chạy đến bên này chơi đùa.

Cũng không biết vừa rồi đã nhìn bao lâu, bên tai cậu nháy mắt hồng đến dọa người.

Đường Minh Hề vội vàng nhảy từ trên người Diệp Hành xuống, vô lý! Bị tiểu bằng hữu vây xem quá trình yêu đương thực sự cảm thấy rất thẹn!

Cậu lập tức hùng hổ mở miệng: “Ai nói làm vậy sẽ có tiểu muội muội?!”

Cũng may bọn nhỏ còn rất nhỏ, hoàn toàn xem không hiểu bầu không khí, hơn nữa bọn họ đối với tính tình thiếu gia của Đường Minh Hề đã có hiểu biết nhất định, sau khi bị đánh đối với Đường Minh Hề tất cung tất kính.

Diệp Hành nhìn thấy Đường bình hoa nhỏ nhà hắn ở trong nhóm tiểu bằng hữu chơi đùa cũng rất vui vẻ.

Một đám tiểu ác bá ở nhà được sủng ái đến vô pháp vô thiên hiện giờ nhìn thấy Đường Minh Hề, đứa nào đứa nấy đều đến cúi đầu nhường nhịn ba phần.

Dù có thấy thế nào, thì hắn cũng thấy Đường tiểu bằng hữu nhà hắn đáng yêu nhất.

Đường tiểu bằng hữu đáng yêu hoàn toàn không có cảm giác chịu tội khi dễ tiểu hài tử.

Nhưng đám nhóc tì bị răn dạy lại rất bài bản ở hành lang, cúi đầu.

Diệp Hành tâm tình rất tốt, chờ Đường Minh Hề nói xong, liền từ trong túi lấy di động ra, thanh âm thanh lãnh: “Mang di động không.”

Đám nhóc tì thống nhất gật gật đầu.

Ý thức được Diệp Hành muốn làm cái gì, bọn họ lập tức đồng loạt lấy ra di động.

Thời buổi này, phát bao lì xì đều không thịnh hành bỏ túi.

Diệp Hành phát cho tiểu bối mỗi một người 8000 tệ.

Đám nhóc tì cao hứng phấn chấn hoan hô một tiếng, sau khi đạt thành mục đích lập tức lén lút tản ra.

Đường Minh Hề thấy thế, mở miệng: “Mới đó đã phát nhiều như vậy, đủ tiền tiêu vặt mà dùng sao.”

Vì để châm chọc mối thù Diệp Tiểu Hành vừa rồi nói tiền tiêu vặt của chính mình không đủ dùng:)

“Đại khái là vậy.” Diệp Hành nắm lấy tay cậu: “Cho nên, về sau tôi có thể xin nhiều hơn một ngàn tệ tiền tiêu vặt mỗi tháng không.” 

Đường Minh Hề tâm tình không tồi, nhưng vẫn mạnh miệng: “Không thể. Mỗi ngày một trăm là nhiều nhất.”

“Hơn nữa vừa rồi hẳn là bọn họ cho tôi tiền.”

Hẳn là phải bồi thường tiền thiệt hại tinh thần của chính mình! Vừa rồi đã dọa phải cậu!

Ai biết Diệp Hành hoàn mỹ xuyên tạc câu nói của Đường Minh Hề: “Anh nói đúng, dù gì thì một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng.”

“……”

Sau đó bọn họ lại thuận theo trang viên đi dọc bên ngoài lang thang không có mục tiêu trong chốc lát. 

Tuyết càng rơi càng lớn, đến khi Đường Minh Hề có điểm mệt nhọc, Diệp Hành mới đưa cậu trở về lầu 3 để ngủ.

Theo đạo lý mà nói, bọn họ hẳn phải ngủ chung.

Trì Doãn cũng không biết Đường Minh Hề cùng Diệp Hành trước kia là hôn nhân plastic, trong phòng cũng chỉ an bài một cái giường.

Tuy nhiên, buổi tối sau khi Diệp Hành cùng cậu đi dạo xong còn phải ứng phó với những người thân thích, sợ quấy rầy đến giấc ngủ của Đường Minh Hề, vì thế liền an bài ở cách vách một gian phòng cho khách.

Đối  với điều này, Trì Doãn cũng không hề nhìn ra manh mối nào cả.

Sau khi trở lại phòng rửa mặt, cơn buồn ngủ mơ màng của Đường Minh Hề nháy mắt từ trong đại não biến mất không còn một mảnh.

Cậu đem chính mình nện ở trên giường, ngẩng mặt nằm nửa ngày, tựa hồ vẫn chưa tiêu hóa hết được sự thật này.

Thật sự cùng Diệp Hành ở bên nhau? 

Thật sự cùng nam chủ ở bên nhau?!

Được rồi, tuy rằng đã kết hôn, nhưng cảm giác hiện tại của cậu vẫn có cái gì đó không giống nhau.

Đường Minh Hề chưa từng yêu đương trước đây, cũng không có bất kỳ đối tượng tham khảo nào, tâm sự nặng nề mà trở mình.

Sao đột nhiên lại cảm thấy dường như cực kỳ bình tĩnh!

Cùng trạng thái không yêu đương trước kia cũng không có khác biệt quá lớn nào?

Sau khi suy nghĩ, Đường Minh Hề cau mày, đại khái cũng chưa từng gặp kiểu dạng nào cưới trước yêu sau như bọn họ.

Chẳng qua, tâm tình nhảy nhót của cậu trong giờ phút này lại không giống làm bộ.

Muốn đi vào trong nhóm chia sẻ, đám người Vương Mẫn bọn họ lại hoàn toàn không biết trước kia chính mình cùng Diệp Hành là hôn nhân plastic, còn tưởng rằng bọn họ vẫn luôn thực sự ân ái. 

Ai, thật phiền.

Ở giao diện WeChat do dự nửa ngày, cuối cùng vẫn rụt rè phát một bao lì xì ở trong nhóm trước đã. 

【. 】

【 Tâm tình tốt, phát bao lì xì. 】

Sau khi phát xong cũng không quan tâm các cô có phản hồi hay không. 

Đường Minh Hề chuyển sang giao diện Weibo, linh cơ vừa động, muốn phát một cái Weibo.

Trải qua tiểu phong ba lần trước, fans cố định trong Weibo của Đường Minh Hề đang có hai mươi vạn. 

Weibo trước đây của cậu đều đã xóa gần hết, chỉ để lại một hai tin.

Một cái là cậu chuyển phát cho Quyển Nội Bát Quái, yêu cầu đối phương đình chỉ bịa đặt.

Tài khoản của Quyển Nội Bát Quái đều đã gạch bỏ, Đường Minh Hề cảm thấy chuyển phát của chính mình lưu tại nơi đó cũng cực kỳ chói mắt, hơn nữa xem xong một lần thì lại một lần khiến cho chính mình nhớ tới tâm tình không thoải mái, đơn giản đem Weibo xóa bỏ.

Ai biết mới vừa xóa bỏ, trong tin nhắn liền có người hỏi:??? Nhị công tử online sao??? 

Nhị công tử cái quỷ gì.

Đường Minh Hề nói lại một câu, ngày thường gọi như thế còn được, đến cả trên internet cũng gọi như vậy, vừa thái quá vừa dọa người.

Cậu nhanh chóng chỉnh sửa một cái Weibo:

@ Tiểu tây tiểu tây cười hì hì: Trận tuyết đầu mùa năm nay cùng trận tuyết thứ N đều là cùng người nào đó ở cạnh nhau xem ( Hì hì)

【 Hình ảnh 】【 Hình ảnh】【 Hình ảnh】【 Hình ảnh】

Bốn tấm hình ảnh, hai tấm trước là cảnh tuyết trong trang viên.

Hai tấm tiếp theo, một tấm là bóng dáng của Diệp Hành, một tấm là dắt hai tay bên nhau. 

Đường nhị công tử tự mình phát cẩu lương ở đêm giao thừa. 

Weibo yên lặng hồi lâu rốt cuộc cũng náo nhiệt lên.

“???Mẹ nó, tổng tài phu nhân còn sống sao.”

“Chết tiệt, nhân sinh lần đầu tiên được gần mỹ nữ như vậy.”

“Lão bà, có ở đó không, đang làm gì, đang ăn sao, ăn cái gì thế, nhớ em, như thế nào bây giờ mới phát Weibo?”

“……”

Sau khi Đường Minh Hề phát xong, cậu cũng không quan tâm đến bình luận.

Cậu vẫn luôn cho rằng hai mươi vạn fan của chính mình đều là anti-fan, dù gì thì cơ bản lần trước ở Weibo cãi nhau, cho nên bây giờ có đăng lên Weibo thì cũng sẽ không nhiều câu trả lời.  

Đường Minh Hề giờ phút này đang nghiên cứu Weibo này của chính mình.

Cảm thấy bài viết không hay cho lắm, “Người nào đó” nghe ra lại có nghĩa khác.

Đường Minh Hề do do dự dự, chuẩn bị lên Weibo điều chỉnh một chút.

Kết quả nó chỉ có thể được chỉnh sửa bởi thành viên:)

Đành phải lại thêm mình làm thành viên chỉnh sửa một lần nữa.

@ Tiểu tây tiểu tây cười hì hì: Trận tuyết đầu mùa năm nay cùng trận tuyết thứ N đều là cùng Diệp ca ở cạnh nhau xem ( Hì hì)

Chỉnh sửa, gửi đi.  

Nhìn trong chốc lát, vẫn cảm thấy không hay cho lắm.

Đường Minh Hề ngồi ở trên giường trầm tư suy nghĩ, sau đó lại chỉnh sửa Weibo một lần nữa. 

@ Tiểu tây tiểu tây cười hì hì: Trận tuyết đầu mùa năm nay cùng trận tuyết thứ N đều là cùng lão công ở cạnh nhau xem ( Hì hì)

……

“.”

Cậu cảm thấy mỹ mãn buông di động ra, nhìn Weibo này còn đỏ mặt.  

Nhưng dù sao cậu cũng không sợ, tên đồ cổ Thanh triều Diệp Hành kia tuyệt đối sẽ không biết chơi Weibo như thế nào, chứ đừng nói là tìm được Weibo của chính mình, di động của hắn phỏng chừng cũng chưa từng tải cái phần mềm Weibo này đi!!  

Đường Minh Hề lướt Weibo một lát, phát hiện số lượng bình luận tự nhiên tăng vọt. 

Lúc này cậu mới cảm thấy có điểm không đúng.

“Người nào đó, Diệp ca, lão công, khẩu vị của tôi, khẩu vị của tôi.” 

“Thì ra mở hội viên là để khoe ân ái, được lắm, chén cẩu lương đầu tiên của đêm giao thừa, tôi làm, các người tùy ý.” 

“Cẩu cũng có quyền của cẩu, tôn trọng cẩu một chút có được không thế!”

“Respect, chỉ có một người là tôi cảm thấy phu nhân tổng tài rất đáng yêu ư TvT!!!”

“……”

Đường Minh Hề càng xem mặt càng hồng.

Có một loại người rõ ràng chỉ muốn lén lút khoe ân ái, nhưng lại bị mọi người phát hiện.

Cậu chần chờ xem có nên xóa bỏ Weibo này hay không.

Nhưng nếu như xóa bỏ thì lại cảm thấy rất đáng tiếc T.T. 

Dù gì thì hôm nay cũng là ngày đầu tiên cậu cùng Diệp Hành ở bên nhau, cậu cũng muốn đăng lên cái gì đó làm kỷ niệm một chút. 

Kết quả giây tiếp theo, Weibo chính thức phía tập đoàn Kinh Vũ liền cho cậu một cái like.

Là một cái Weibo của công ty, độ hot khẳng định không thể đánh đồng với loại tài khoản cá nhân này giống như Đường Minh Hề.

Thật trùng hợp chính là Kinh Vũ gần đây mới đầu tư một cái tiết mục liên quan đến ngành công nghiệp giải trí, weibo official thỉnh thoảng ngẫu nhiên sẽ chuyển phát một ít tuyển thủ Weibo.  

Điều này dẫn đến một lượng lớn người hâm mộ đổ vào official weibo, trong lúc nhất thời độ hot của Kinh Vũ đã hoàn toàn tăng vọt.

Đêm giao thừa cho Đường Minh Hề một cái like, Đường Minh Hề sau khi bị phơi bày dưới ánh sáng lại càng nổi hơn nữa.

Internet có kỷ niệm, bỗng nhiên mọi người liền nhớ tới dưa đã ăn qua trong khoảng thời gian trước, đồng thời nhớ tới mỹ mạo khó quên của tổng tài phu nhân.

Trong phút chốc, Weibo của Đường Minh Hề liền luân hãm.

Có người qua đường vào nhầm không rõ nguyên do:

“Có ai tới phổ cập khoa học một chút người này là ai không? weibo official Kinh Vũ thả like?” 

“Lục tung album cũng không thấy được ảnh chụp, là tuyển thủ chuẩn bị xuất đạo sau mùa giải sao?” 

Có người hâm mộ sáng sớm đã ăn xong tất cả dưa chú ý đến Đường Minh Hề giải thích: 

“Lầu trên hãy tỉnh lại đi, Kinh Vũ cho dù có phá sản cũng không dám để tổng tài phu nhân đi tham gia tuyển tú.”

“Lão bản nương.” 

“Tết đến rồi, cho lão bà cái like thôi mà.”

Sau khi xem xong ảnh chụp khu bình luận của Đường Minh Hề, idol phấn hắc liền tới đánh nhau:

“Cười chết, thật không biết xxx thổi phồng cái gì tuyệt thế thần nhan, so với cả vài người nghiệp dư cũng không thể so sánh được ( Nhe răng)”

“XXX trước kia không phải mắng chửi vốn liếng tư bản nhà người ta sao, vốn liếng tư bản nhà người ta đúng là rất được đó ( Nhe răng)”

“xx có thể đừng bịa đặt kim chủ của anh trai mày là Kinh Vũ hay không, lấy gương soi soi xem mày có được chăm sóc 1% mỹ mạo của lão bà nhà người ta không ( Nghi hoặc)” 

Bỗng nhiên được nhiều người bình luận như vậy.

Đường Minh Hề sợ tới mức nháy mắt liền đem cái Weibo này chỉnh thành chỉ mình tôi mới có thể thấy được.

Đêm giao thừa khoe ân ái bị lật xe, loại sự tình mất mặt này, đời này không muốn phải trải qua lần thứ hai:)

Hơn nữa weibo Kinh Vũ official là ai quản lý, tại sao lại cho cậu cái like, chờ đi làm đầu năm nhất định phải đem hắn khai trừ:) 

Kết quả cậu mới vừa nhẹ nhàng thở ra, WeChat liền chấn động một chút. 

Đường Minh Hề click mở mới thấy, là hình chụp Diệp Hành phát tới.  

【Trận tuyết đầu mùa năm nay cùng trận tuyết thứ N đều là cùng lão công ở cạnh nhau xem ( Hì hì).jpg】

……

……

Cái đồ cổ này khi nào học được cách chơi Weibo thế.

Không thể nào. 

Đường Minh Hề tựa hồ có một loại dự cảm bất hảo.

Quả nhiên, giây tiếp theo, tin tức của  Diệp Hành liền phát lại đây.

【 Cảm ơn lão bà ( Đậu nành thẹn thùng) 】

…… Cứu mạng với.

Lại một lần nữa khó xử.

Ngắn ngủn bốn chữ, đem Đường Minh Hề làm cho khó xử. 

Tuy nhiên, bị ngôn ngữ của cẩu nam chủ tẩy não, hiện tại dần dần cậu sao lại có điểm đã quen với những chuyện thế này.

Đường Minh Hề cảm thấy thế giới bây giờ thật là khủng khiếp T.T

【Cảnh báo ngôn ngữ quê mùa ( Miêu miêu hùng hùng hổ hổ) 】 

【 Diệp Tiểu Hành mỗi một lần nói lời âu yếm buồn nôn, sẽ mất đi Đường Tiểu Hề trong 1s:) 】

Diệp Hành kiên nhẫn mà đáp lại:

【 Thế Đường Tiểu Hề cũng gọi lão công. 】

【 Khi nào mới có thể chính thức kết hôn, trước mặt người ngoài cho tôi một cái danh phận. 】

Đường Minh Hề: 【? 】

Cậu hoàn toàn quên mất chuyện kết hôn này.

Diệp Hành: 【 Dù gì thì. 】

【 Hai mươi vạn người đều đã biết về quan hệ của chúng ta, sự trong sạch của tôi đã bị anh huỷ hoại rồi T.T】

……

Không cần học theo biểu tình của tôi!!!