Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

Quyển 2 - Chương 22: Thực lực cường hãn của tân sinh




Trái ngược với bên này ngọt ngào ấm áp của Phỉ Lệ, ở Học viện Ma pháp Phi Long bên kia lại là cảnh tượng trợn mắt tranh cãi ầm ĩ. Trong gian phòng của viện trưởng ở nơi sâu nhất học viện, có một cái bàn đá cẩm thạch to khoảng mười thước, hai bên là vài cái ghế dựa. Nơi này chính là trung tâm quyết sách quyền lực tối cao nhất Học viện Ma pháp Phi Long, cũng xem như nơi làm việc của Lạp Mạc Nhĩ. Bình thường tối thui, nhưng hôm nay lại đèn đuốc sáng trưng.

Trên mặt bàn cẩm thạch đặt mấy bản khai, nếu nhìn kĩ thì đây chính là danh sách những tân sinh ưu tú của cuộc khảo nghiệm hôm nay.

"Phỉ Lệ Pháp Đức Cổ Lạp, mười hai tuổi, Nhân tộc, Ma pháp tương tác lực siêu hạng, Ma pháp khống chế lực siêu siêu hạng, Ma pháp mẫn tiệp lực hai phút mười lăm giây. Giám định: Tam hệ Ma pháp sư, cao cấp ma pháp sư, đối tượng trọng điểm chú ý."

"Lợi Nhã Bố La Đặc, mười ba tuổi, Nhân tộc, Ma pháp tương tác lực siêu hạng, ma pháp khống chế lực siêu hạng, Ma pháp mẫn tiệp lực hai phút mười lăm giây. Giám định: Song hệ Ma pháp sư, thích khách, đối tượng trọng điểm chú ý. Mơ hồ có thể là người hầu của Phỉ Lệ Pháp Đức Cổ Lạp."

"Y Lạp Hạ Nhĩ Đằng Lãng, mười bốn tuổi, Nhân tộc, Ma pháp tương tác lực siêu hạng, Ma pháp khống chế lực siêu hạng, Ma pháp mẫn tiệp lực ba phút lẻ năm giây. Giám định: Song hệ Ma pháp sư, trung cấp Ma pháp sư, đối tượng trọng điểm chú ý."

"Đa Mễ Bác Đắc Tát Khắc Tư, mười lăm tuổi, Thú tộc, sức mạnh khảo nghiệm 6000 cân, bạo phát lực 8005 cân, mẫn tiệp lực ba phút lẻ tám giây. Giám định: cao cấp kiếm sĩ, đối tượng trọng điểm chú ý."

"Phỉ Bỉ Tống Tát, Lạc Khắc Tống Tát, mười lăm tuổi, Thú tộc, sức mạnh khảo thí 7000 cân, bạo phát lực 10043 cân, mẫn tiệp lực hai phút bốn mươi tám giây. Giám định: cao cấp kiếm sĩ, đối tượng trọng điểm chú ý."

"Không ngờ gia tộc Đức Cổ Lạp lại xuất hiện một thiên tài. Hình như sau Na Đạt lại có một thiên tài chấn động, thật không biết người gia tộc Đức Cổ Lạp ăn gì mà lớn nữa, kẻ nào cũng có thiên phú cao không có thiên lý. Mấy năm trước, Phỉ Khắc Tư và Bảo Địch tuy thiên phú không đến mức không có thiên lý nhưng cũng rất xuất sắc, giờ lại tới một cái quái vật."

Một lão giả ngồi bên trái khoảng chừng năm mươi tuổi, không nói gì nhìn xấp bản khai, nếu như Phỉ Lệ ở đây, nhất định sẽ nhận ra đây chính là một trong ba lão nhân khảo thí ma pháp khống chế lực của cô.

"Đúng vậy. Tân sinh lần này thật mạnh. Nhất là tư chất của vài người này thật là khủng bố, thiên tư của mấy đứa Thú tộc là cao nhất từ trước tới giờ, xem chừng Thú tộc cũng sắp không an phận rồi." Lão giả ngồi ngoài cùng bên phải cũng là vẻ mặt không tin được.

"Ta biết, An Đức Lỗ, chốc nữa ông phân loại bọn họ cho tốt, ắt hẳn khảo hạch ngày mai cũng không xảy ra bao nhiêu vấn đề đâu." Lạp Mạc Nhĩ ưu nhã thưởng thức chén trà trong tay, vẻ mặt bình thản, tựa hồ kết quả thế này hoàn toàn nằm trong dự đoán của hắn, khiến cho mấy lão nhân bên dưới mong chờ nhìn thấy hắn biến sắc lập tức buồn bực. Hừ! Còn tưởng lần này tiểu tử này sẽ ít ra là biến sắc một chút chứ, không ngờ chẳng có tí phản ứng nào, thật sự là không thú vị gì cả.

"Vâng." Hơn mười lão giả im lặng rời khỏi, để lại một mình Lạp Mạc Nhĩ lẳng lặng ngồi bên trong.

Phỉ Lệ, ngươi thật khiến cho ta chấn động đó. Vốn là tám năm trước hắn cũng biết Phỉ Lệ có thiên tư hơn người, tam hệ Ma pháp nguyên tố. Thiên phú như thế cho dù thế nào cũng đủ khiến cái tên Phỉ Lệ Pháp Đức Cổ Lạp lưu danh trên Phi Long đại lục. Nhưng hắn thật không ngờ được Phỉ Lệ ở các phương diện khác cũng xuất sắc như vậy. Điều này Lạp Mạc Nhĩ không nghĩ đến. Hắn thật sự phải liên lạc với lão sư một phen rồi mới quyết định tiếp. Dù gì đại lục này cũng sắp loạn lên, hắn cũng không hơi đâu để ý loạn thế nào.

"Lạp Mạc Nhĩ, Phỉ Lệ tiểu bảo bối đã đến An Đệ Tư Thiên Không thành rồi." Khi Lạp Mạc Nhĩ vừa bước vào phòng mình thì một trận không gian dao động mãnh liệt truyền ra."

"Đúng vậy, lão sư." Đối với Mạt Đức, Lạp Mạc Nhĩ rất kính trọng. Có thể dốc hết sức giúp đỡ hắn, dạy dỗ hắn, cho dù là chuyện những người khác không làm được, Mạt Đức cũng làm vì hắn, nên Lạp Mạc Nhĩ mới nghe lời lão, để Ma Ti ở bên cạnh mình lâu như vậy cũng chỉ vì một câu nói của Mạt Đức: tiểu nữ oa này không tệ, ngươi liền giữ bên người đi!. Nếu không vì chuyện xảy ra ở phủ công tước kia, đến giờ Lạp Mạc Nhĩ sẽ vẫn cho phép nữ nhân đáng ghét đó xuất hiện bên cạnh mình, không quan hệ yêu đương, chỉ là không muốn để lão nhân đó thương tâm mà thôi.

Đối với hắn, Ma Ti chỉ là một nhân vật phụ. Nếu như nhân vật phụ này có thể làm lão nhân kia vui vẻ, hắn cũng không ngại hi sinh một chút. Chỉ đơn giản như vậy. Nhưng tức cười là nữ nhân đó lại cho rằng hắn sẽ yêu nàng. Loại nữ nhân dung tục không chịu nổi như nàng, hắn nhìn còn chẳng vừa mắt, chẳng qua chỉ là tôm tép mà thôi.

"Người trong gia tộc dặn dò là để tùy ý Phỉ Lệ bảo bối lựa chọn, đừng can thiệp vào quyết định của nó. Ngươi chỉ cần chiếu cố nó thật tốt là được rồi." Mạt Đức vui vẻ nhìn đệ tử đắc ý nhất của mình. Lão biết chỉ cần lão nói, Lạp Mạc Nhĩ sẽ nghe, nên lão chỉ cần nói vài câu, hắn sẽ biết nên làm thế nào.

"Vâng, ta đã biết. Thân thể lão sư thế nào rồi?" Lạp Mạc Nhĩ lo lắng nhìn Mạt Đức. Sáu năm trước, hắn bị đánh lén, nếu không có Mạt Đức, hắn đã mất mạng rồi. Nói thế nào thì bản thân hắn cũng đã thiếu Đức Cổ Lạp một phần ân tình.

"Không có việc gì, ngươi không cần lo lắng. Các trưởng lão trong gia tộc sẽ giải quyết giúp ta." Mạt Đức tùy ý phất phất tay, ra hiệu Lạp Mạc Nhĩ không cần quan tâm.

"Vâng, vậy là tốt rồi." Lạp Mạc Nhĩ trầm mặc không nói nữa. Thực lực của những người đó hắn biết rất rõ, lấy sức của Lão sư đỡ cho hắn một chưởng kia, tuyệt đối không thể dễ dàng giải quyết như vậy. Nhưng lão sư không muốn hắn lo lắng, thì hắn không nên hỏi tiếp là hơn.

"Cứ như vậy đi." Mạt Đức nói xong liền đóng Ma pháp thông tín lại. Lão làm sao không biết đồ đệ lão lại bắt đầu tự trách, lão biết thân thể mình thế nào. Chẳng qua là có lẽ vô duyên với thần cấp rồi, cỗ lực lượng tà ác kia dù là trưởng lão trong bí cảnh cũng không có cách nào hiểu rõ được, nó vẫn luôn chiếm cứ trong thân thể lão, không ngừng cắn nuốt năng lượng của lão.

Nhưng Mạt Đức làm sao có thể hối hận được, vô duyên với thần cấp thì vô duyên! Dù sao mạng lão vẫn được bảo toàn, nói không chừng sau này tìm được cao thủ có thể thanh trừ cỗ năng lượng kia đi.