Truyền Nhân Thiên Y

Chương 699




Chương 699

“Người này…”

“Đã chết đến nơi rồi mà còn tâm trạng đi khoe khoang?”

Thế nhưng vài giây tiếp theo.

Chỉ thấy bóng người của Lương Siêu chợt lóe, hắn ôm cô ta lui về phía sau mấy chục mét. Sau đó vừa tránh xa đám hổ kim giáp đang lao tới đầy hung hãn vừa kết ấn bằng một tay với vẻ nghiêm túc.

Ngay sau đó, kiếm chỉ đột nhiên hướng thẳng lên trời cao!

“Lôi tới!”

Ầm ầm ầm!

Đột nhiên, bầu trời bị bao phủ bởi những đám mây đen, tiếng sấm chớp vang lên ầm ầm cùng với tiếng gió gào thét!

Cùng lúc đó, huyền khí trong cơ thể Lương Siêu bùng phát khiến cho sấm sét trên bầu trời ngày càng dày đặc. Tiếng sấm sét ầm ầm bên tai khiến cho da đầu tê dại!

Còn đối với những con hổ kim giáp kia, từng tiếng sấm nối tiếp nhau vang lên như tiếng gầm của rồng, thậm chí còn ẩn chứa sự uy áp độc nhất vô nhị đối với dã thú!

Rất nhanh, mấy con hổ kim giáp kia đứng yên tại chỗ và hoảng sợ nhìn xung quanh. Khi nhìn thấy sấm sét xuất hiện dày đặc trên bầu trời, bọn chúng sợ hãi, điên cuồng bỏ chạy!

“Chạy rồi!”

Thấy vậy, nét vui mừng trên gương mặt Diệp Khuynh Thành hiện rõ. Cô ta kích động nắm tay của Lương Siêu.

“Thật không ngờ anh còn biết trò ảo thuật lừa người này.”

Lừa người?

Lại còn là ảo thuật?

Lương Siêu giật giật khóe miệng. Nhìn thấy gương mặt ngây thơ của Diệp Khuynh Thành, hắn thật muốn nói mấy lời cay nghiệt.

Đây chính là bí thuật cực kỳ cao thẩm của Thiên y nhất mạch!

Với tu vi và thực lực hiện tại của hắn, muốn thi triển nó cũng khá tốn sức. Một thuật pháp lợi hại như thế, vậy mà ở trong miệng của cô gái này lại biến thành một chiêu trò ảo thuật lừa người. Vốn dĩ hắn muốn dùng chiêu này diễn một chút nhưng hiện giờ chẳng còn tâm trạng nào mà diễn nữa, hắn cũng lười phản ứng trước sự tích cực của Diệp Khuynh Thành. Sau khi ổn định lại trạng thái, hắn lập tức chắp tay lại.

“Vô cực lôi pháp, Tu di lôi trụ!”

Ầm ầm ầm!

Khi Lương Siêu hét lên một tiếng, sấm sét trên bầu trời lập tức hội tụ lại và chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một lôi trụ cao khoảng 7-8 chục mét!

“Đây…”

Diệp Khuynh Thành ngẩng đầu nhìn lên trời, miệng há hốc vì kinh ngạc.

Ngay sau đó dưới sự điều khiển của Lương Siêu, lôi trụ kia giáng xuống đầy hung hãn và lần lượt tìm đến những con hổ kim giáp rồi giết sạch chúng!

“Phù…”

Sắc mặt của Lương Siêu tái nhợt. Sau khi hít sâu một hơi, lôi trụ kia biến mất, mây đen trên trời cũng tiêu tan và bầu trời trở nên quang đãng như trước.

Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Diệp Khuynh Thành, Lương Siêu bật cười.