Tướng Minh

Chương 130-1: Thật là tốt biết bao (1)




Đây là lần đầu tiên Lý Nhàn ra tay kể từ khi xuất chinh cùng với đại quân, Tả Đồn Vệ ở vị trí trung tâm trong hàng ngũ đại quân tiến về phía trước. Về cơ bản người Cao Cú Lệ ngay cả chặn cũng không dám chặn lại, Tả Võ Vệ của Vương Nhân Cung là quân tiên phong đã đánh quân binh Cao Cú Lệ lẻ tẻ đến mức tơi bời. Phần lớn quân Cao Cú Lệ đều co đầu rụt cổ ở trong thành trì không dám xuất trận. Cứ coi như Tả Đồn Vệ là quân tiên phong thì cũng không đến lượt một Sóc Úy hộ lương binh như Lý Nhàn ra trận giết giặc. Nhưng lần này thì hắn lại xuất hiện ở trong lúc cần thiết nhất mà thông thường đây không phải chỗ một Sóc Úy có thể xuất hiện.

Hơn hai trăm kỵ binh Cao Cú Lệ trong lúc vội vã xếp thành trận thế đã bị Lý Nhàn cưỡi ngựa dẫn đầu phá thông thành một lỗ, hắc đao của thiếu niên áo giáp đen cũng giống như sinh mạng của hắn vậy, linh hoạt chém ra một con đường máu trong kỵ binh Cao Cú Lệ. Thanh đao đó quá nhanh, sắp tới lúc rất nhiều người không phát hiện thanh hắc đao đó từ đâu đến và đã cắt chém ở vị trí nào trên cơ thể mình.

Đội trưởng kỵ binh Cao Cú Lệ trơ mắt nhìn đội quân của mình ở trước mặt mình bị hắc đao cắt ngang cổ họng, lúc mũi đao phóng ra thậm chí không mang theo vết máu nào, kỵ binh Cao Cú Lệ thậm chí còn thúc ngựa xông ra trước hai bước, sau đó đầu gã đột nhiên trầm nặng xuống, một vệt máu dài phụt ra từ cổ gã, từ đầu gã chầm chậm chảy xuống, sau đó bị chiến mã dẫm đạp lên, răng rắc một tiếng giống như quả dưa hấu bị dẫm nát. Vó ngựa dẫm lên, những thứ bột nhão màu trắng màu đỏ từ trong miệng, trong mũi, trong hốc tai bị vó ngựa dẫm phải, vó ngựa kéo theo đầu đi rất xa, thi thể không đầu kia ngồi vững vàng trên lưng ngựa phun ra vũng máu nhưng chưa chảy xuống đất.

Đội trưởng kỵ binh Cao Cú Lệ trợn to mắt nhìn thi thể không đầu của đồng bào mình mà muốn xông ra ngoài, nhìn vũng máu bắn phun ra dưới ánh trời chiều hình thành một cầu vồng tươi sắc. Nhưng những màu khác của màu vồng này rất nhạt mà làm nhức mắt nhất chính là màu đỏ của máu. Dưới cầu vồng màu đỏ máu đó thì kỵ sĩ áo giáp đen đột nhiên xuất hiện trước mặt gã.

Đội trưởng Cao Cú Lệ điên cuồng chém ra, chỉ là không biết vì sao, trong lúc đao chém ở giữa không trung đột nhiên mất đi lực, bất luận gã dùng lực thế nào thì cũng không mạnh được. Gã theo bản năng nghiêng đầu nhìn, vì thế nhìn thấy trên bả vai mình trào máu ra và cánh tay thì bay lên không trung.

Trên không trung xuất hiện một cánh tay từ từ rơi xuống vẩy ra một trận mưa máu, trong cánh tay đó vẫn còn có đại đao cắm vào.

Một giây sau, hắc đao theo trước ngực của gã khẽ quét ngang quá, dễ dàng cắt ngang áo giáp và chém vào ngực gã. Một vũng máu hình giống như đóa hoa nở rộ trước ngực gã, ‘hoa’ nở rất nhanh nhưng ‘hoa’ tàn còn nhanh hơn khi nở, trong lúc hoa máu biến mất thì trong lồng ngực gã trống rỗng.

Mất đi trói buộc, nội tạng cũng bị kéo ra. Nhưng chỉ đến lúc này, đội trưởng kỵ binh Cao Cú Lệ cũng không cảm thấy đau. Gã theo bản năng sử dụng hết sức lấy tay nhét ruột vào trong, chỉ có điều ruột trơn mỡ không ngừng lòi ra không chịu nghe lời quay về vị trí ban đầu của nó.

]Chiến mã của gã vẫn đang chạy về trước, kéo ruột đi một đoạn dài.

Trong lúc hai ngựa giao đấu, hắc đao của Lý Nhàn đã nhắm chuẩn vào cổ họng của tên địch tiếp theo. Đây là tướng lĩnh của kỵ binh Cao Cú Lệ thân mặc giáp xích, đao của gã chậm hơn hắc đao của Lý Nhàn nửa bước. Đao của ygã trong lúc chuẩn bị chém lên bả vai của Lý Nhàn thì hắc đao của Lý Nhàn đã cắt qua giáp xích trên cổ gã như cắt miếng đậu phụ. Đao lạnh sắc bén cắt ngang qua cổ và yết hầu, trước khi máu phun ra, mũi đao đã bắn ra ngoài.

Lý Nhàn lắc mình tránh được thanh đại đao, một tay xé dây cương, Đại hắc mã hiểu được ý chủ, nhảy ra bên cạnh, dường như cùng lúc, trường mâu cán gỗ xẹt ngang qua thân của Lý Nhàn.

Lý Nhàn cầm hắc đao ở tay trái, tay phải nắm chắc lấy cán mâu. Trong lúc hai ngựa giao đấu, tay phải của Lý Nhàn dùng lực nhấc kỵ binh Cao Cú Lệ từ trên lưng ngựa lên. Hai tay người đó nắm chặt lấy trường mâu đang treo mình giữa không trung, hai chân đạp lung tung ý đồ tìm chỗ để đứng.

Trong mắt nhiều người thì sau một giây người tráng sĩ áo giáp đen kia đã làm một việc có khí phách vô cùng.

Một cánh tay Lý Nhàn chầm chậm giơ kỵ binh Cao Cú Lệ kia lên, sau đó hung hăng đập xuống đất. Binh sĩ Cao Cú Lệ kêu rên khi bị Lý Nhàn đập mạnh xuống đất, lưng bị đập xuống kêu một tiếng phịch trên mặt đất, cú đập mạnh đó khiến gã không chịu được, phun ra một đống máu.

Thiếu niên áo giáp đen khí phách ném trường mâu lên trên, sau khi trường mâu bay đi chuyển đầu thì lại bắt lấy, sau đó cũng không nhìn gì mà đâm mạnh xuống. Trường mâu đâm mạnh vào bụng của kỵ binh Cao Cú Lệ kia, đầu mâu từ bụng đâm xuyên vào trong, sau đó từ đó lại đâm xuyên xuống đất. Trong giây lát, kỵ binh Cao Cú Lệ kia vẫn chưa chết hai tay ôm lấy cán mâu giãy dụa giống như giun đất bị cây đinh ghim vào đất vậy.

Hơn hai trăm kỵ binh Cao Cú Lệ tạo thành hàng ngũ cũng không phải là dày đặc, mà mười tám kỵ binh tạo thành trận hình trùy sắc bén.

Lấy Lý Nhàn làm đầu mâu, ở bên trái hắn là Thiết Lão Lang, bên trái Thiết Lão Lang là Triều Cầu Ca, hai người đều dùng trường sóc. Bên phải Lý Nhàn là Phục Hổ Nô, bên phải nữa lại là Đông Phương Liệt Hỏa, hai người đều dùng mạch đao. Những người khác ở phía sau năm người bọn họ phá tan lỗ hổng.

Mã sóc của Thiết Lão Lang và Triều Cầu Ca giống như độc long, tung bay trên dưới chặn kỵ binh Cao Cú Lệ ở phía trước căn bản không có đối thủ nào, mà Phục Hổ Nô thân hình cường tráng và Đông Phương Liệt Hỏa đều quen dùng mạch đao để giết người có hiệu quả hơn cả mã sóc. Mạch đao quá nặng, với khí lực của hai người mà chém đi thì có thể chém đối phương cả người lẫn ngữa thành mấy mảnh.

Sức uy hiếp của mạch đao, người ngựa đều nát.

Thứ kỵ binh Cao Cú Lệ dùng để ngăn chặn trước mặt Lý Nhàn là một thanh lang nha bổng, loại binh khí nặng như này không phải là người có thân hình cao to lực lưỡng thì khó mà nhấc được. Người này so với Phục Hổ Nô cũng khá tương xứng, mặc dù thoạt nhìn thì kém cường tráng hơn Phục Hổ Nô một chút nhưng lực cánh tay thật khiến người ta kinh hãi.

Người này là hổ tướng dưới quyền của Ất Chi Văn Đức, rất có tầm nhìn, thấy hắc đao của Lý Nhàn linh hoạt nhạy bén, biết rằng chiêu thức của mình không chiếm ưu thế rồi. Vì vậy từ ban đầu gã đã ôm tính toán có thể lấy sức đè người, nhưng trong lúc hai ngựa giao chiến, gã nhìn chuẩn hướng đi hắc đao của Lý Nhàn rồi khom lưng tránh, sau đó dùng lang nha bổng nặng mang theo tiếng gió vù vù đập phía Đại hắc mã.

Nhưng điều mà gã không ngờ đến là ngựa của Lý Nhàn lại linh hoạt đến như vậy. Trong lúc lang nha bổng kia sắp đập lên phần hông chiến mã thì Đại hắc mã lập tức dừng lại, móng trước trên đất, còn hai chân sau đột nhiên nhấc bổng lên. Đại hắc mã đá hậu, lực mạnh hai chân sau hung hăng đá vào bụng chiến mã của võ sĩ Cao Cú Lệ. Chiến mã của gã gào thét một tiếng, phù một tiếng ngã lăn sang một bên cũng đè võ tướng Cao Cú Lệ xuống dưới.