Tuyệt Thế Kiếm Thần

Chương 153: Hiểu lầm




Con người rối này là do tông môn lớn luyện vũ khí Chân Bảo Môn luyện chế ra vào thời thượng cổ, mặc dù tài liệu luyện chế lúc đó là đồ vật bình thường, nhưng nếu đặt ở hiện tại thì cũng vô cùng quý báu, chỉ cần đôi mắt đá quý đỏ như máu của con người rối này thôi đã là nguyên liệu luyện chế vũ khí cực tốt.

Huống chi trên người nó còn có những thứ khác!

Nhưng mà muốn có được khoản thu hoạch lớn thế này thì tiền đề là phải đánh bại con người rối trước.

- Tiến lên!

- Đánh nát con người rối này đi.

Năm người gầm lên một tiếng giận dữ, rút vũ khí của từng người ra, vận động chân khí trong cơ thể, thân thể lóe lên, tấn công về phía con người rối.

Hình như con người rối kia có thể cảm nhận được uy hiếp của năm người, nó bỗng giơ hai tay to lớn lên, nắm đấm công kích về phía năm người.

Nắm đấm của con người rối có tốc độ cực nhanh, hầu như chỉ có thể nhìn thấy một vệt bóng mờ của nắm đấm, nhất thời một cơn gió lớn nổi lên, thổi vù vù trong đường hầm.

Ở phía sau con đường hầm, Lâm Thần thấy cảnh này, không khỏi nhướng mày một chút. Cú đấm của con người rối này có sức lực to lớn, cho dù là Lâm Thần thì cũng không thể ngăn chặn một cách dễ dàng, mà cùng lắm năm người này chỉ có ba người là Thiên Cương cảnh trung kỳ, hai người có Thiên Cương cảnh hậu kỳ, gần như không thể nào chống lại đòn tấn công của con người rối.

- Cẩn thận!

Dường như người trung niên thô lỗ cũng không ngờ tới năm người này nói đánh là đánh ngay, cũng bị đòn tấn công đột ngột của năm người này làm cho giật bắn người, hắn biết rõ sức mạnh tấn công của con người rối, với sức mạnh của năm người bọn họ thì căn bản không chống đỡ được.

Mà một khi năm người bọn họ bị thương, đánh mất sức chiến đấu, vậy thì chỉ có thể nhờ vào mình người trung niên thô lỗ, nhưng cũng không thể chống đỡ được đòn tấn công của con người rối, đến lúc đó...

Tất nhiên toàn quân sẽ bị tiêu diệt.

Nhưng mà lời của hắn còn chưa nói xong, hai nắm đấm to lớn của con người rối đã rơi tới trước mặt hai võ giả có Thiên Cương cảnh trung kỳ...

Hai võ giả có Thiên Cương cảnh Trung kỳ cũng sợ bắn người, dưới sự kinh hãi, vũ khí của hai người chuyển hướng, tấn công ngược về phía nắm đấm của con người rối, muốn ngăn cản nắm đấm tấn công của con người rối nhờ vào đòn tấn công này.

Cũng trong lúc đó, đòn tấn công của ba người kia cũng rơi vào chỗ hiểm trên người của con người rối.

Keng keng keng keng keng!

Vang lên năm tiếng kim loại giao nhau.

Ở trên thân thể của con người rối và trên nắm đấm của nó có một tia lửa loé lên. Ngay sau đó, lại có hai tiếng vang răng rắc giòn giã vang lên, nắm đấm của con người rối đánh gãy vũ khí của hai người trong đó dễ như trở bàn tay, nắm đấm không ngừng lại, tiếp tục tấn công về phía trước.

Mà đòn tấn công của ba người khác cũng rơi vào người của con người rối, nhưng mà một đòn hết sức của ba người lại không thể đánh tan lớp phòng ngự của con người rối, chỉ đánh ra từng tia lửa...

Bộp bộp...

Một bên khác, nắm đấm của con người rối đã rơi lên người của hai võ giả Thiên Cương cảnh trung kỳ, sắc mặt hai người này tái nhợt, còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị đánh trúng, sau đó vang lên hai tiếng đánh vào thân thể nặng, bỗng thân thể của hai người lui về phía sau, liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi, rồi ngã trên mặt đất, không còn nhúc nhích, cũng không biết là còn sống hay chết.

Tất cả mọi người thay đổi sắc mặt khi thấy cảnh này.

Sắc mặt của người trung niên thô lỗ cực kỳ u ám, năm người này chỉ biết vật liệu trên con người rối quý giá, nhưng lại quên đi sức mạnh mạnh mẽ của nó, hoàn toàn bị sự tham lam che lấp đôi mắt.

Ở phía sau đường hầm, Lâm Thần cũng hít vào một ngụm khí lạnh.

Hai nắm đấm đánh gãy vũ khí, làm trọng thương hai võ giả Thiên Cương cảnh trung kỳ! Dễ như trở bàn tay, không có một chút trở ngại nào!

- Lão đại, phải làm sao bây giờ?

- Sức mạnh của con người rối quá mạnh!

Sắc mặt của ba võ giả còn lại bỗng tái nhợt, dưới sự hoảng loạn, đành mở miệng hỏi người trung niên thô lỗ.

Sắc mặt người trung niên thô lỗ khó coi, trừng mắt nhìn ba người này một chút, nếu như năm người bọn họ không quá mức tham lam nóng ruột, thì sao tạo thành kết quả như thế này? Nhưng mà tuy hắn nổi giận trong lòng, nhưng lúc này cũng không phải là lúc nổi giận, sau khi người trung niên thô lỗ trừng mắt với ba người võ giả kia một cái, hắn bỗng trầm giọng nói: Bây giờ vị bằng hữu ở phía sau còn chưa đi ra thì khi nào mới đi ra?

- Con người rối này có thể nhận biết được hơi thở của võ giả trong vòng ngàn mét, một khi chúng ta chết trên tay con người rối này, đến lúc đó chỉ còn mỗi một mình vị bằng hữu thì chỉ sợ là không đối phó được con người rối này.

Người trung niên thô lỗ thúc giục chân khí trong cơ thể, giọng nói vô cùng rõ ràng lan truyền ở trong đường hầm.

Nghe nói như thế, Lâm Thần không khỏi nhắm hai mắt lại. Giác quan của người trung niên thô lỗ này thật là nhạy cảm, không ngờ chỉ trong nháy mắt có thể nhận ra hắn đang ở ngoài nghìn mét!

Nhưng mà...

Nếu đúng như lời nói của người trung niên thô lỗ, nếu như sau khi bọn họ chết ở trong tay con người rối, e là kế tiếp, con người rối sẽ chuyển sang đối phó với hắn, mà con người rối này lại có cảnh giới đỉnh Thiên Cương, chỉ mỗi một mình Lâm Thần thì...

Hắn không nắm chắc là có thể đánh bại con người rối này quá nhiều! Nhưng dù thành công đánh bại được con người rối, tất nhiên Lâm Thần cũng sẽ bị thương, mà nơi này là chỗ sâu trong di tích của Chân Bảo Môn, nếu như bị thương, vậy thì chắc chắn nguy cơ bỏ mình lại đây sẽ tăng rất lớn.

Nghĩ tới đây, Lâm Thần hít sâu một hơi, chậm rãi đi về phía trước.

Chỉ chốc lát sau, bóng người của Lâm Thần đã xuất hiện ở trước mặt người trung niên thô lỗ, nhưng mà... HÌnh như cùng lúc Lâm Thần xuất hiện, một bóng người xinh đẹp cũng chậm rãi bước ra từ một bên khác của đường hầm.

Người đi ra từ phía đường hầm đối diện là một vị thiếu nữ chừng hai mươi tuổi, trên người mặc một bộ đồ trắng, lộ ra đường cong vô cùng tinh tế. Mà tu vi của nàng lại là Thiên Cương cảnh hậu kỳ, hơi thở của nàng còn mạnh hơn so với hai võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ ở đây, hiển nhiên nàng sắp đột phá đến đỉnh Thiên Cương cảnh.

- Hai người là?

Đầu tiên, người trung niên thô lỗ nhìn thiếu nữ một chút, sau đó quay đầu, mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lâm Thần.

Hiển nhiên, trong cảm nhận của hắn, hắn cũng chỉ nhận ra được nơi này còn có một người ẩn nấp, nhưng mà không ngờ chỉ với mấy câu của hắn lại khiến hai người đi ra. Mà nhìn vẻ mặt của người trung niên thô lỗ, hiển nhiên người hắn nhận ra trước đó là thiếu nữ xinh đẹp kia, chứ không phải Lâm Thần!

Sau khi người trung niên thô lỗ kia nhận ra tu vi của Lâm Thần cùng lắm chỉ mới có Thiên Cương cảnh sơ kỳ thì trong mắt hắn không khỏi lóe lên một vẻ nghiêm túc. Cô gái kia là tu vi Thiên Cương cảnh hậu kỳ, hơi thở trên người mạnh mẽ, nhưng vẫn bị hắn ta nhận ra, mà cùng lắm Lâm Thần chỉ có tu vi Thiên Cương cảnh sơ kỳ, nhưng khi người này ẩn nấp ở đây, hắn lại không phát hiện ra chút nào.

Lâm Thần cũng sững sờ, hắn còn tưởng giác quan của người trung niên thô lỗ này sẽ nhạy bén như vậy, có thể phát hiện ra sự tồn tại của hắn, không ngờ người này không biết tới sự tồn tại của hắn, mà nhận ra thiếu nữ ở một phía khác của đường hầm!

Nhưng mà bây giờ nếu đã đi ra, đương nhiên Lâm Thần cũng không thể trở về nữa, khẽ gật đầu với người trung niên thô lỗ, ánh mắt nhắm vào con người rối.

Một bên khác, thiếu nữ xinh đẹp kia cũng nhăn mày lại, nhìn Lâm có chút bất ngờ, sau đó lại nhìn về phía con người rối.

- Hai vị, con người rối này là bảo vật mà tông môn Chân Bảo Môn ở thời thượng cổ luyện chế ra, sức lực của nó không chỉ mạnh, mà còn có thể cảm nhận được hơi thở của các võ giả trong phạm vi ngàn mét, một khi hơi thở của các ngươi bị nó khóa lại, vậy thì coi như các ngươi có chạy xa cỡ nào, chỉ cần con người rối không chết thì sẽ vẫn đuổi theo các ngươi!

Sự kinh ngạc trong mắt người trung niên thô lỗ mất đi trong phút chốc, trầm giọng mở miệng nói:

- Con người rối này có sức mạnh sánh ngang với võ giả Thiên Cương cảnh đỉnh phong, hơn nữa sức phòng ngự của chúng rất mạnh, bất kể là ai trong chúng ta đối phó với chúng một mình thì sợ rằng cũng không phải là đối thủ của nó. Chỉ khi đoàn kết lại thì mới có thể đánh bại nó!

Vừa nói xong, người trung niên thô lỗ liếc mắt nhìn Lâm Thần, sau đó xoay đầu về phía thiếu nữ xinh đẹp kia.

So với Lâm Thần, tu vi của thiếu nữ xinh đẹp cao tới Thiên Cương cảnh hậu kỳ, chỉ suýt chút nữa là có thể đột phá thành Thiên Cương cảnh đỉnh phong, đương nhiên sức mạnh của nàng không tồi. Mà Lâm Thần, tuy trước đó người trung niên thô lỗ không nhận ra được hắn, nhưng có lẽ là bởi vì Lâm Thần tu luyện một loại công pháp ẩn giấu hơi thở nào đó cũng không chừng, tu vi lộ ra của hắn chỉ là Thiên Cương cảnh sơ kỳ, e là không có tác dụng lớn trong hành động giết con người rối lần này.

Người trung niên thô lỗ không nói rõ, nhưng ý lại cực kỳ rõ ràng.

- Được!

Thiếu nữ xinh đẹp liếc mắt nhìn Lâm Thần, rồi gật đầu một cái lạnh lùng, một chữ quý như vàng.

Thấy một cảnh như thế, Lâm Thần khẽ cười ra tiếng, ở đời trước hắn chính là bậc thầy võ học, sống đã mấy chục năm, làm sao mà không rõ suy nghĩ của người trung niên thô lỗ và thiếu nữa xinh đẹp kia, nhưng mà Lâm Thần cũng không nhiều lời, sau khi gật đầu thì xoay tay một cái, lấy hắc trường côn ra.

Người trung niên thô lỗ cũng tạo ra tiếng loảng xoảng, xoay tay nắm lấy một thanh đao lớn làm từ kim loại ở phía sau lưng, nắm chặt trên tay.

Thiếu nữ xinh đẹp lại rút bảo kiếm bên hông ra.

Nói thì rất dài dòng, trên thực tế từ khi Lâm Thần và thiếu nữ xinh đẹp xuất hiện cho đến bây giờ, cùng lắm chỉ trong chốc lát mà thôi, mà cái con người rối kia cũng hơi dừng lại một chút khi Lâm Thần và thiếu nữ xinh đẹp xuất hiện, sau đó, thân thể nó hơi động đậy, phát ra tiếng kẽo kẹt, tấn công về phía người trung niên thô lỗ và ba người đồng bọn.

- Lúc này không tiến lên thì còn đợi tới khi nào!

Người trung niên thô lỗ gầm nhẹ một tiếng, chân khí trong cơ thể phun trào mãnh liệt, giơ đao lớn trong tay lên thật cao, thân thể chạy về phía trước, đao lớn tấn công mạnh mẽ xuống phía dưới.

Giống như muốn dùng một đao chém con người rối thành hai khúc, uy thế cực lớn.

- Tiến lên! Báo thù cho các anh em.

- Giết con người rối!

Cũng trong lúc đó, ba đồng bọn của người trung niên thô lỗ cũng giơ vũ khí của từng người lên, tấn công về phía con người rối lần nữa.

Phù Vân kiếm!

Thấy tình hình này, thiếu nữ xinh đẹp quát một tiếng, bỗng nhiên bảo kiếm trong tay chuyển động, tốc độ cực nhanh, hầu như chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng của kiếm.

Là kiếm kỹ!

Thiếu nữ xinh đẹp vừa ra tay đã trực tiếp sử dụng tới kỹ năng võ, hiển nhiên cũng cực kỳ kiêng kỵ con người rối này.

Lâm Thần hơi híp mắt lại, con người rối này có sức mạnh sánh ngang với võ giả Thiên Cương cảnh đỉnh phong, Lâm Thần cũng không dám xem nhẹ nó, bỗng nhiên người hắn chấn động, lập tức trên da của hắn tỏa ra từng luồng ánh sáng màu đồng cổ, ở trong đường hầm đen kịt, đưa tay không thấy được năm ngón này thì cực kỳ gây sự chú ý.

Ánh sáng óng ánh, khiến đám người trung niên thô lỗ, thiếu nữ xinh đẹp khẽ liếc qua, trong mắt họ đều lóe lên một vệt kinh ngạc.

Nhưng mà tình huống bây giờ khẩn cấp, mấy người trung niên thô lỗ cũng không kịp quan sát gì nhiều, vẫn sử dụng kỹ năng võ, tấn công điên cuồng về phía con người rối.

Ầm ầm ầm ầm...

Một khắc sau, mấy đòn công kích đều đánh lên người của con người rối, liên tiếp vang lên tiếng kim loại chạm nhau. Sức mạnh của người trung niên thô lỗ và thiếu nữ xinh đẹp rất mạnh, có hai người bọn họ gia nhập, lập tức sức mạnh công kích tăng lên nhiều, dưới tình huống như vậy, thân thể con người rối cũng bị chấn động mà lui về sau một bước, nhưng mà con người rối này không có sự sống, đòn tấn công mạnh mẽ của đám người trung niên thô lỗ chỉ gây cho nó thương tổn rất nhỏ, căn bản bé nhỏ đến không đáng kể.

Ngược lại, sau khi dính một đòn như thế, con người rối giơ hai nắm đấm to lớn lên, bỗng tấn công về phía hai võ giả Thiên Cương cảnh hậu kỳ trong đám người.

- Cẩn thận! Mau lùi về sau.

Sắc mặt người trung niên thô lỗ thay đổi, lần này có tổng cộng sáu người đi cùng với hắn, chỉ trong chớp mắt, thì đã có ba người ngã xuống đất trọng thương, nếu như cứ tiếp tục bị tổn thương như vậy, cho dù đánh bại được con người rối thì bọn họ cũng phải trả một cái giá vô cùng lớn.