Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1050: Hư Không Thần đã đến




“Hả?”

Rất đông hộ vệ đều cảm ứng được khí tức kinh khủng này, Đông Bá Tuyết Ưng cũng đi ra, bọn họ đều nhìn về phía cung điện của điện hạ xa xa.

Chỉ thấy phía trên tòa cung điện đó một bóng người đang đứng trên không, Giao Vân Lưu điện hạ lân giáp đỏ đậm nay ngoài thân bốc lên dòng khí màu đỏ, khí tức khủng bố ngập trời, làm cả tinh cầu cũng run rẩy, may mắn có pháp trận che chở, nếu không toàn bộ tinh cầu đều xong rồi.

“Chúc mừng điện hạ, chúc mừng điện hạ.” Lập tức có hộ vệ cao giọng hô.

Các hộ vệ khác cũng đều vội đi qua.

“Đã thành Chúa Tể?” Đông Bá Tuyết Ưng cũng có chút kinh ngạc than thở. Tuy hệ thống tu hành huyết mạch muốn thành Chúa Tể cũng rất khó, nhưng tương đối mà nói, so với hệ thống quy tắc ảo diệu dễ dàng hơn chút. Ít nhất chỉ mượn dùng ngoại vật ‘Hắc Ma Thánh Quả’, đã khiến nắm chắc thức tỉnh huyết mạch của Giao Vân Lưu điện hạ tăng lên rất nhiều, nay đã thành công bước vào cấp Chúa Tể.

Chúa Tể, hệ thống quy tắc ảo diệu muốn thành Chúa Tể khó bao nhiêu, hư giới đạo, sát lục đạo mình đều tu hành đến bình cảnh mức tận cùng, nhưng muốn hoàn mỹ vĩnh hằng, cũng cảm giác đầu đầy sương mù.

Tuy trong lòng cảm khái, Đông Bá Tuyết Ưng vẫn bay qua, hướng Giao Vân Lưu điện hạ giờ phút này kích động vui sướng vô cùng hành lễ: “Chúc mừng điện hạ, thành tựu Chúa Tể.”

“Ha ha.”

Giao Vân Lưu điện hạ nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng, đối đãi các hộ vệ khác tự nhiên thái độ của hắn đã xảy ra chút biến hóa, dù sao Chúa Tể và Tôn Giả chênh lệch quá lớn, nhưng đối với Đông Bá Tuyết Ưng, Giao Vân Lưu vẫn rất khách khí. Bởi vì hắn cảm thấy vị Đông Bá hộ vệ này có thể yêu nghiệt như thế, thành Chúa Tể nhất định là không có vấn đề, sau khi thành Chúa Tể, ở trong Chúa Tể cũng nhất định là một vị tồn tại khó lường, thậm chí tương lai hướng tới ‘Thất Tinh Hải thánh giới’ còn cần thường xuyên quan hệ.

“Đông Bá huynh, may có ngươi, nếu không có Hắc Ma Thánh Quả, chỉ dựa vào bản thân ta thật không biết khi nào mới có thể đột phá.” Giao Vân Lưu điện hạ cảm khái.

“Hắc Ma Thánh Quả là ngoại vật, muốn đột phá, trừ ngoại vật cũng cần bản thân.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Điện hạ có thể đột phá, hiển nhiên bình thường tích lũy cũng hùng hậu.”

Giao Vân Lưu nở nụ cười.

Đúng vậy.

Hắn nghẹn khuất quá lâu rồi! Vì đột phá, hắn cũng thử tu hành hệ thống khác, tiêu phí rất nhiều tinh lực, tích lũy quả thực rất hùng hậu. Nay rốt cuộc một buổi đột phá! Cấp độ sinh mệnh hoàn toàn khác. Lúc trước Đông Bá Tuyết Ưng giết tam điện hạ quả thực là cái nhấc tay, mà hiện tại... Thật sự đấu, Đông Bá Tuyết Ưng có thể đánh bại tam điện hạ hay không cũng khó nói.

Có thể đánh bại Hồng Ma thần đế, không có nghĩa là có thể ăn được tam điện hạ nay thành Chúa Tể.

“Ta nói rồi, sau khi bế quan tu hành, ta tự mình đưa ngươi đi Thủy Tổ Ma Sơn.” Giao Vân Lưu điện hạ cười nói, “Tuy ta không có tư cách vào, nhưng thủ sơn Thủy Tổ Ma Sơn, ta cũng rất quen thuộc, một số quy củ cơ bản ta cũng đều biết.”

“Cám ơn điện hạ.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Ha ha, nay ta thành tựu Chúa Tể, tu hành thêm chút thời gian, ta cũng muốn liều mạng vào Thủy Tổ Ma Sơn.” Giao Vân Lưu mỉm cười, “Tôn Giả chỉ ba người, ta lúc trước không dám nghĩ. Nhưng ở trong Thủy Tổ Ma Sơn Chúa Tể lại có ba mươi chín vị... Ta có cha ta hỗ trợ, tu hành thêm chút thời gian, vẫn có thể liều một phen.”

“Có ta hỗ trợ, ngươi cũng chưa có mười phần tin tưởng?” Một thanh âm khàn khàn vang lên.

Đông Bá Tuyết Ưng bị dọa nhảy dựng, Giao Vân Lưu cũng cả kinh quay đầu đi, hai người bọn họ đều thấy được trong hư không bên cạnh đang có một nam tử đứng trên không, nam tử này toàn thân áo giáp đỏ đậm, giáp mi tâm lại là màu trắng xóa, một đôi mắt màu bạc cũng lạnh như băng, giống như tồn tại cao cao tại thượng quan sát con kiến.

“Phụ thân.” Giao Vân Lưu liền cung kính hành lễ.

“Đế quân.” Toàn bộ hộ vệ vội hành lễ, Đông Bá Tuyết Ưng cũng vội hành lễ.

Ai cũng không ngốc, đều hiểu vị tồn tại đột nhiên xuất hiện này chính là một trong ba vị đại đế địa vị cao nhất của Ma Sơn vũ trụ, cũng là tộc trưởng Giao Vân gia tộc—— Giao Vân đại đế!

Đế quân, ở vũ trụ tu hành giả là xưng hô tương đối bình thường.

Nhưng ở Ma Sơn vũ trụ, ‘vương’, chính là chỉ Chúa Tể!’Đế quân’, chỉ có Hư Không Thần mới xứng xưng hô như vậy.

“Coi như có chút tác dụng.” Giao Vân đại đế lạnh lùng nói.

Tam điện hạ Giao Vân Lưu lại nghe lộ ra một tia vui mừng. Lâu lắm rồi, phụ thân nhiều năm như vậy khó được khen hắn một lần, từ khi sinh ra cho tới bây giờ, đây là lần thứ hai nhỉ.

“Ngươi thân là Chúa Tể, lại là con ta, phải tiến vào Thủy Tổ Ma Sơn.” Giao Vân đại đế lạnh lùng nói, “Đừng vô dụng như vậy.”

“Vâng.” Giao Vân Lưu ngoan ngoãn đáp.

Giao Vân đại đế nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng, hai con ngươi màu bạc băng lạnh vô tình kia khiến trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng căng thẳng. Vị Giao Vân đại đế này khí tức khá độc đáo, luôn có một cảm giác vượt lên cả quy tắc vận chuyển vũ trụ.

“Đông Bá Tuyết Ưng.” Giao Vân đại đế mở miệng, “Ta biết ngươi, đã đánh bại Hồng Ma, Tôn Giả có thể đánh bại Chúa Tể cũng rất hiếm thấy.”

Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười cúi đầu ngoan ngoãn nghe.

Hắn ở Ma Sơn vũ trụ nhưng không muốn là địch, tự nhiên phải nhu thuận tuân thủ quy củ.

Bên cạnh, tam điện hạ Giao Vân Lưu nói: “May mắn có Đông Bá huynh, nếu không có Đông Bá huynh, Hắc Ma Thánh Quả của con đã bị đoạt đi rồi.”

Giao Vân đại đế gật đầu: “Đại ca ngươi có thể khiến Hồng Ma hỗ trợ, là thực lực của hắn! Ngươi có thế khiến Đông Bá Tuyết Ưng hỗ trợ, cũng là thực lực của ngươi. Đông Bá Tuyết Ưng, thực lực của ngươi đủ để đi Thủy Tổ Ma Sơn, đấu một phen với ba vị Tôn Giả khác, ngươi muốn đi hay không?”

“Đương nhiên muốn.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Được, vậy đi thôi.”

Giao Vân đại đế nói xong liền mang theo Đông Bá Tuyết Ưng, tam điện hạ Giao Vân Lưu, ‘Vút!’ liền trực tiếp biến mất không dấu vết.

Các hộ vệ khác ở đây lúc này mới thở phào một hơi, đồng thời ai cũng kích động lại rung động, bọn họ đời này cuối cùng đã nhìn thấy đại đế một lần!

Chỉ trong nháy mắt.

Đông Bá Tuyết Ưng, tam điện hạ ở dưới Giao Vân đại đế dẫn dắt đã đến ‘Thủy Tổ Ma Sơn’.

“Đến rồi.” Tam điện hạ Giao Vân Lưu có chút kích động nhìn phía trước.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng nhìn kỹ, trong một mảng tinh không khôn cùng phía trước đang có một ngọn núi lớn tràn ngập sương mù màu đen. Núi lớn nguy nga, mơ hồ là trung tâm của một mảng thiên địa này, không, nói chuẩn xác hơn là trung tâm của Ma Sơn vũ trụ này.

Ở chung quanh Thủy Tổ Ma Sơn này còn có lượng lớn vẫn thạch vờn quanh, mỗi một vẫn thạch đều mơ hồ có ánh sáng lưu chuyển, hiển nhiên pháp trận vô hình cấu kết toàn bộ vẫn thạch chung quanh.