Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 1194: Giao ra bảo vật




“Thật sự là hỏi đường?” Lão giả cũng có chút nghi hoặc, đồng thời tra xét kĩ càng bốn phía.

“Có lẽ thật sự là một kẻ bế quan đột phá mới bước vào Hợp Nhất cảnh, lúc trước thực lực thấp, rất ít xông pha bên ngoài, điều này cũng bình thường.” Nữ tử áo đỏ nói, “Chúng ta đi thôi, sắp đến Thiên Kiếm sơn, đã lâu không gặp phụ thân rồi.”

‘Vù’.

Chiếc thuyền lớn này tiếp tục phi hành, hơn nữa nhanh chóng tiến vào trong hư không, ở trên hư không chạy tốc độ siêu cao.

Đông Bá Tuyết Ưng lại xuất hiện ở tại chỗ.

“Ừm? Phương hướng bọn họ đi hẳn là Thiên Kiếm sơn.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ. Tuy thuyền lớn tiến vào trong hư không chạy đi, nhưng hắn vẫn rõ ràng cảm ứng được đối phương xuyên qua hư không để lại dấu vết, “Phương hướng Thái Vân đại trạch, nữ tử áo đỏ kia không nói dối.”

Tham chiếu vị trí mặt trời trên bầu trời, lại thêm phương hướng Thái Vân đại trạch, Đông Bá Tuyết Ưng có thể phán định ra vị trí chỗ mình, tự nhiên cũng có thể phỏng đoán ra phương hướng Thiên Kiếm sơn.

Xem phương hướng thuyền lớn của đối phương phi hành... Cũng là phương hướng Thiên Kiếm sơn.

“Đi Thiên Kiếm sơn.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ.

“Thiên Kiếm sơn, chính là tông phái hầu như mạnh nhất vùng chung quanh, tông chủ Thiên Kiếm sơn thực lực rất mạnh, ta phải nghĩ cách xác định hắn là tín đồ hai đại giáo phái hay không.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ. Nếu xác định là tín đồ hai đại giáo phái, linh hồn đều có dấu ấn, tự nhiên là giết không tha! Nhưng muốn xác định thân phận đối phương là chuyện rất khó.

Bởi vì dấu ấn linh hồn bình thường đều che dấu, tuy ba đại thánh giới nghiên cứu ra bí thuật có thể điều tra, nhưng bí thuật rất khó, Đông Bá Tuyết Ưng ngộ tính như thế ở trong Thời Quang điện cũng tiêu phí trên ức năm mới học được!

Tín đồ Mẫu Tổ, độ khó điều tra tương đối thấp.

Tín đồ Thánh Chủ ở trước mặt, muốn tra đều khá khó, thủ đoạn của Thánh Chủ rất cao minh, dấu ấn của hắn ở trên linh hồn tín đồ muốn điều tra rất khó, bình thường phải hoàn toàn phong cấm thực lực đối phương, làm đối phương không chút sức đánh trả mới có thể tra xét rõ ràng đối với linh hồn của đối phương.

******

Thuyền lớn xuyên qua phi hành ở trong hư không.

Nữ tử áo đỏ đứng ở trên boong thuyền lớn, nhìn hư không chung quanh vặn vẹo, mặt lại mang ý cười: “Sắp đến Thiên Kiếm sơn rồi.”

“Tông chủ biết ngươi lần này thành công đột phá Hư Không Thần, chắc chắn rất vui vẻ.” Lão giả bên cạnh cười nói.

“Ừm.” Nữ tử áo đỏ gật đầu.

Bỗng hư không phía trước đột nhiên vặn vẹo, một bàn tay to trực tiếp bắt lấy thuyền lớn, thuyền lớn chợt lay động dừng lại.

“Chuyện gì thế?” Nữ tử áo đỏ, lão giả đều cả kinh, các hộ vệ chung quanh người người kinh hãi.

Nếu nói Đông Bá Tuyết Ưng xuyên qua hư không chặn lại bọn họ coi như nhẹ nhàng mà nói, vậy giờ phút này rõ ràng bá đạo hơn nhiều, thuyền lớn từ trong xuyên qua hư không bị kéo ra, kéo đến trong thế giới chân thật.

Thuyền lớn dừng ở giữa không trung.

Giữa không trung phía trước có ba cái bóng người đứng, đều là Hợp Nhất cảnh.

“Là ba vị trưởng lão Hỏa Diễm cốc.” Lão giả thấy thế kinh hãi, vội truyền âm cho nữ tử áo đỏ bên cạnh, “Trưởng lão Hỏa Diễm cốc thế mà cũng đã đến cửa Thiên Kiếm sơn ta, tình huống không ổn, đợi lát nữa ngươi nhanh chóng chạy trốn, ta kiềm chế bọn họ.”

Lão giả cất cao giọng nói: “Ba vị, sao chặn chiến thuyền Thiên Kiếm sơn ta?”

“Ha ha, Thiên Kiếm sơn, rất nhanh sẽ không còn Thiên Kiếm sơn nữa.”

“Còn tưởng ai kinh động pháp trận cảnh giới của bọn ta, thì ra là con gái bảo bối của Thiên Kiếm lão quỷ.”

“Ha ha, bắt sống ả.”

Ba vị trưởng lão Hỏa Diễm cốc lại rất vui vẻ, lời nói còn đang quanh quẩn, chung quanh lại hiện lên lưới tơ thật lớn màu đỏ, lưới tơ này che cả bầu trời bao phủ toàn bộ thuyền lớn, ngay cả hư không cũng hoàn toàn phong bế. Hiển nhiên bọn họ rất giảo hoạt, mặt ngoài nói chuyện trên thực tế đã âm thầm xuống tay!

Lão giả thì rống giận hóa thành một đạo lôi điện va chạm mạnh ở trên lưới tơ bên trên, nhưng lưới tơ màu lửa đỏ bền vô cùng, sét đánh chưa đánh vỡ được.

“Các ngươi một người cũng trốn không thoát.” Một trong ba vị trưởng lão Hỏa Diễm cốc lại khẽ há mồm, trong miệng phun ra sương mù đen cuồn cuộn, sương mù đen lại chưa bị lưới tơ trở ngại trực tiếp thẩm thấu vào, trực tiếp quấn quanh về phía nữ tử áo đỏ, hiển nhiên muốn bắt, nói thì chậm thực ra sương mù đen thẩm thấu nhanh như thiểm điện.

Cũng chỉ có vị lão giả hóa thành lôi điện kia lại lần nữa va chạm quấn lấy sương mù đen, nhưng khó có thể lay động.

“Tại sao có thể như vậy?” Nữ tử áo đỏ giờ phút này hoảng sợ bất an, bởi vì nàng nhớ lời đối phương nói—— ‘Rất nhanh sẽ không còn Thiên Kiếm sơn nữa’, hơn nữa đây rõ ràng đã đến bên ngoài Thiên Kiếm sơn, đối phương thế mà có thể ở đây thành công bố trí pháp trận cảnh giới, hiển nhiên tình huống bên trong Thiên Kiếm sơn nhất định là rất ác liệt.

Lôi điện và sương mù đen dây dưa, nhưng sương mù đen mơ hồ thắng một bậc, vẫn bao bọc về phía nữ tử áo đỏ.

Bỗng nhiên ——

“Rẹt!”

Kiếm quang chói mắt lướt qua không trung, phá vỡ lưới tơ màu lửa đỏ che cả bầu trời, cũng phá vỡ sương mù đen, ảo diệu khủng bố ẩn chứa trong kiếm quang dễ dàng làm sương mù đen hủy diệt tiêu tán.

Bầu trời khôi phục một mảng sáng sủa.

Một nam tử đầu bạc áo trắng đeo mặt nạ từ trong hư không đi ra, nhìn ba gã trưởng lão Hỏa Diễm cốc.

“Là hắn?” Nữ tử áo đỏ, lão giả cùng với các hộ vệ vốn đều tuyệt vọng đều giật mình nhìn nam tử đầu bạc áo trắng kia, bọn họ nhận ra, chính là người lúc trước hỏi đường.

“Chúng ta, chúng ta là trưởng lão Hỏa Diễm cốc.” Ba vị trưởng lão đều cảm giác được trong hư không chung quanh có áp bách vô hình trói buộc, hơn nữa vừa rồi một đạo kiếm quang đó uy thế cũng làm bọn họ sợ hãi. Bọn họ biết, người trước mắt ít nhất cũng là tồn tại Hợp Nhất cảnh đỉnh phong, tuyệt đối không phải bọn họ có thể chống cự.

“Xin giết bọn hắn, bọn hắn chính là tử địch của Thiên Kiếm sơn ta!” Lão giả trên thuyền lớn vội nói ngay.

Thiên Kiếm sơn và Hỏa Diễm cốc hai thế lực lớn này quả thật là tử địch.

“Tha mạng, chúng ta vô tình đắc tội tiền bối.” Ba vị trưởng lão vội nói, tư thái đặt rất thấp, bởi vì nếu kiếm quang vừa rồi đến thêm một lần, bọn họ sẽ chết.

“Giao ra toàn bộ bảo vật, tha mạng các ngươi.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

Ba vị trưởng lão sửng sốt.

Sau đó không chút do dự vội vàng đem bảo vật lấy hết ra, ngay cả vòng tay trữ vật, binh khí cũng lấy ra, ngay cả áo bào cũng dùng Hư Không Thần lực trong cơ thể ngưng tụ.

“Không còn nữa, toàn bộ bảo vật đều lấy ra rồi.” Ba vị trưởng lão vội nói. Chỉ cần có thể sống sót, còn để ý bảo vật gì. Mạng không còn nữa, thì tất cả không còn.

“Đi đi.” Đông Bá Tuyết Ưng cảm thấy ba vị này rất biết điều, lật tay đem những vật phẩm đó thu hồi hết.