Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 211: Thời gian




Đông Bá Tuyết Ưng đọc tới đoạn lời này, cả người đều chấn động.

Tìm được rồi!

Nội dung mình muốn tìm nhất, tìm được rồi!

“Vân Hải đại đế, là tiền bối thành thần. Hơn nữa còn có thể đưa xuống hình chiếu thế giới, hiển nhiên là một vị thần cường đại! Lời hắn nói ra, chắc chắn có chút đạo lý.” Đông Bá Tuyết Ưng kích động vô cùng.

Hơn một năm qua.

Đông Bá Tuyết Ưng đã đọc rất nhiều hồ sơ, từ trong những hồ sơ này, cũng có thể cảm giác được các tiền bối Hạ tộc tranh luận về phương hướng tu hành.

Có số ít tiền bối, cho rằng —— tu luyện nên do tâm! Mặc dù là suy sụp, cũng là tự mình trải qua, trong lịch sử có nhiều Bán Thần nghịch thiên, thậm chí thành thần, cũng đều đi một con đường này.

Mà càng nhiều tiền bối thì cho rằng —— tu hành nên định một phương hướng, dọc theo phương hướng này từng bước tiến lên, mỗi một lần cảm ngộ thực lực đều sẽ tăng lên, như vậy mới có hiệu suất hơn. Tuyệt đại đa số Bán Thần đều làm như vậy, thần linh cũng có nhiều đều là như thế.

Một phương pháp sau có hiệu suất hơn.

Có thể khiến Hạ tộc sinh ra càng nhiều Bán Thần! Đây cũng là các nguyên lão Hạ tộc ở trên bề ngoài đều dẫn đường toàn bộ Siêu Phàm đều làm như vậy.

Nhưng——

Thật sự nghịch thiên, lại phần lớn là dọc theo bản tâm. Như ‘Trì Khâu Bạch’.

Trì Khâu Bạch đầu tiên là tu luyện vạn vật phong ảo diệu bình thường, sau đó thế mà nghịch thiên nắm giữ ‘Không gian thiết cát chân ý’, tương lai có hi vọng trở thành thiên hạ đệ nhất nhân! Cho nên loại tu hành từ bản tâm này... Trong lịch sử cũng quả thực sinh ra nhiều nhân vật nghịch thiên, như trong lịch sử ‘Luyện Ngục kỵ sĩ’ Giải Ly hầu như Bán Thần mạnh nhất, cũng hoàn toàn do bản tâm.

Bán Thần như vậy, một người có thể sánh với một đám Bán Thần!

...

“Vân Hải đại đế nói không sai, tu hành là rất tư nhân.”

“Không nên cường hành cố ý chỉ điểm nữa.”

Trong lòng Đông Bá Tuyết Ưng yên tâm.

Vân Hải đại đế thực lực như vậy, cũng không muốn mở miệng đi chỉ điểm một Bán Thần, sợ hỏng con em người ta. Tư Không Dương tuy rất cường đại, nhưng so sánh với Vân Hải đại đế đưa xuống hình chiếu thế giới, lại kém nhiều lắm.

Nếu Vân Hải đại đế ở trước mặt mình, chỉ sợ cũng sẽ cổ vũ mình kiên trì bản tâm.

******

Xích Vân sơn thế giới.

Gần đây đã xảy ra một đại sự, Tư Đồ Hồng lớn tuổi nhất trong bọn họ, rốt cuộc đột phá đến Vạn Vật cảnh tầng thứ ba! Hắn lập tức tăng lên tới vị trí thứ hai, thậm chí luận tiềm lực, hắn so với Đô Nhu Nhu xếp thứ nhất càng có hi vọng nắm giữ chân ý hơn!

Vạn Vật cảnh tầng thứ ba, chỉ cần đột phá thêm một bước, là có thể nắm giữ chân ý.

“Ào ào.”

Xa xa hai bóng người sóng vai bay qua.

Một nam một nữ, nam rất cao lớn đẹp trai, nữ tràn ngập vô tận mị hoặc. Hai người sóng vai phi hành.

Ở xa xa trên một ngọn núi.

Đông Bá Tuyết Ưng, Dư Phong, Bộc Dương Ba, Trương Bằng bốn người đang ăn uống cùng một chỗ.

“Nhìn xem Tư Đồ Hồng này dáng vẻ đắc ý, ta rất không thích.” Bộc Dương Ba cười nhạo nói, “Trong chín người Xích Vân sơn thế giới chúng ta, hắn thấp kém dối trá nhất, không ngờ thế mà để hắn tăng lên tới Vạn Vật cảnh tầng thứ ba trước.”

“Thực lực không quan hệ với cách làm người.” Dư Phong cười nói.

“Ài.” Trương Bằng lại thở dài một tiếng, “Trác Y sư muội sao lại nhìn trúng hắn chứ?”

“Trương Bằng sư huynh, ngươi cũng nhớ thương Trác Y sư tỷ à?” Đông Bá Tuyết Ưng cười trêu ghẹo.

Bốn người bọn họ quan hệ vô cùng tốt.

Thật ra Bộc Dương Ba, Dư Phong hai người bọn họ ở thật lâu trước kia đã có mâu thuẫn với Tư Đồ Hồng, Tư Đồ Hồng đối với thực lực yếu là rất xem thường, hắn lúc trước đã xem thường bọn Bộc Dương Ba. Từ khi Đông Bá Tuyết Ưng tự hủy con đường thủy hỏa chân ý của mình, Tư Đồ Hồng cũng đã sớm xé rách da mặt với Đông Bá Tuyết Ưng.

“Đúng vậy, đáng tiếc Trác Y sư muội không coi trọng ta.” Trương Bằng bất đắc dĩ.

“Ai bảo thực lực ngươi không đủ. Theo ta thấy, không gian ảo diệu của ngươi nếu có thể bước vào Vạn Vật cảnh tầng thứ ba, Trác Y sư muội chỉ sợ cũng sẽ kính trọng vài phần đối với ngươi.” Dư Phong cười nói.

“Loại nữ nhân đó, có cái gì tốt.” Bộc Dương Ba khinh thường, “Ta không thèm để vào mắt!”

“Ta coi trọng, đáng tiếc, bị Tư Đồ Hồng lừa tới tay rồi.” Trương Bằng lắc đầu.

“Yên tâm.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Trác Y sư tỷ tầm mắt rất cao, nàng hiện tại chỉ là tương đối thân cận với Tư Đồ Hồng. Ta dám nói... Tư Đồ Hồng muốn thật sự theo đuổi được Trác Y sư tỷ, sợ là phải nắm giữ chân ý.”

Mình lúc trước vừa bị nhận định tự hủy tương lai, Trác Y sư tỷ liền lập tức bảo trì khoảng cách với mình, cực kỳ dứt khoát! Nữ tử như vậy, nào có thể bị dễ dàng theo đuổi.

Tư Đồ Hồng cùng Trác Y xa xa cười nói phi hành với nhau, Tư Đồ Hồng còn quay đầu nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng nơi này, còn cố ý cười nhạo.

“Thằng hề.” Đông Bá Tuyết Ưng lại lười nhìn thêm một cái.

Hắn chưa từng coi trọng đối với Trác Y, giờ phút này Trác Y và Tư Đồ Hồng rất thân cận, hắn đương nhiên không thèm để ý.

...

Cuộc sống tu hành rất bình tĩnh. Từ khi Đông Bá Tuyết Ưng bị giáng một lần đến vị trí thứ chín đã trôi qua sáu năm, thực lực Đông Bá Tuyết Ưng càng thêm cao thâm, chỉ là thứ hạng vẫn như cũ là thứ chín.

Ở một năm này, An Dương hành tỉnh thế mà lại sinh ra hai vị Siêu Phàm mới.

Một Siêu Phàm là ba mươi tuổi, cực trẻ tuổi ‘Viên Thanh’.

Người còn lại là Dư Tĩnh Thu!

Làm Siêu Phàm cả Hạ tộc đều chậc chậc than thở là... Một hành tỉnh thế mà cùng năm sinh ra hai vị Siêu Phàm, thật sự khó được.

***

Đêm, Xích Vân sơn thế giới, Trùng Vân phong.

Đông Bá Tuyết Ưng toàn thân đồ đen đang thi triển thương pháp. Hắn thích ở Trùng Vân phong luyện thương, nhìn dãy núi mênh mông, lòng dạ cũng rất rộng mở. Từ sau khi vứt bỏ tất cả trở ngại, ai khuyên cũng vô dụng, nguyên lão hội Hạ tộc cũng không tạo áp lực nữa, dù sao cũng đã xếp hạng nhất đếm ngược, ép nữa... Nhiều nhất cũng chỉ là đuổi khỏi Xích Vân sơn thế giới.

Mà từ cổ tới nay, dự khuyết nguyên lão rất ít bị trục xuất, bọn họ cũng phải cho Triều Thanh lão nhân một chút mặt mũi, xếp hạng nhất đếm ngược tài nguyên... Tương đối là thấp nhất, nguyên lão hội Hạ tộc thật ra cũng sẽ không quá đau lòng.

Như Triều Thanh, một khi chết, rất nhiều tài nguyên hắn lưu lại có một số là để lại tông phái, có một số để cho một ít con em hậu bối, có một số thì để lại Tân Hỏa cung.

Vì Triều Thanh, cũng không thể bức bách Đông Bá Tuyết Ưng quá mức!

Sau khi không có cản trở, Đông Bá Tuyết Ưng có cuộc sống nhàn nhã thảnh thơi, không muốn luyện thương thì đi Hạ Sử các lật đọc hồ sơ, hoặc là cùng một số bạn tốt uống rượu. Bỗng nhiên có điều cảm ngộ thì tới Trùng Vân phong luyện thương một chút, cứ như vậy... Thương pháp tiến bộ rất nhanh!