Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 866: Tuế nguyệt, tống biệt (2)




Đông Bá Tuyết Ưng không kìm được lộ ra nụ cười, hắn cũng không ngờ, con trai sau khi trải qua tình cảm suy sụp lại lần nữa đi ra ngoài xông pha, cũng kẹt mãi ở bình cảnh không thể đột phá. Nhưng đợi đến mười hai vạn năm sau gặp thiếu nữ áo tím ‘Vạn Hạc cung chủ’ này, Vạn Hạc cung chủ chính là một gã giới thần nhất trọng thiên, Đông Bá Ngọc và Vạn Hạc cung chủ sau khi kết làm vợ chồng, thế mà thực lực đột nhiên tăng lên.

Hầu như ở trong vòng một ngày, trước sau ngộ ra hai môn nhất phẩm thần tâm ‘Cực Điểm Thần Tâm’ và ‘Hỗn Độn Thần Tâm’, trở thành giới thần nhị trọng thiên. Tu hành so với tỷ tỷ hắn Đông Bá Thanh Dao còn nhanh hơn!

Đông Bá Tuyết Ưng rất kinh ngạc.

Tuy lúc trước con trai ở hai loại thần tâm này đều đạt tới bình cảnh, nhưng không ngờ trong vòng một ngày liên tiếp đột phá.

Sau Đông Bá Ngọc và Vạn Hạc cung chủ cũng có hai đứa con, tiếp đó chính là đời đời con cháu vô cùng... Nay Đông Bá Tuyết Ưng mở phủ cũng đã năm mươi mốt vạn năm, con cháu rốt cuộc cả đống lớn.

“Ha ha ha, Thanh Dao, con bái ở môn hạ Hỏa Thành đại ca, cũng đừng để đệ đệ con vượt qua.” Đông Bá Tuyết Ưng nhìn con gái cười nói.

“Hừ, yên tâm đi, hắn là có Vạn Hạc muội muội cho nên đột nhiên bùng nổ, công lao này thuộc về Vạn Hạc muội muội. Kế tiếp con kẻ làm tỷ tỷ này sẽ vượt qua hắn.” Đông Bá Thanh Dao cũng cùng một chỗ với thiếu nữ áo tím kia, đồng thời nói.

Đông Bá Ngọc lại rất nội liễm, nhưng từ nhỏ cãi nhau với tỷ tỷ quen rồi, vẫn nhịn không được trả lại một câu: “Tỷ tìm nam nhân, trên tu hành sợ mới có thể vượt qua ta.”

“Vạn Hạc muội muội, muội quản giáo nam nhân của muội cho tốt, nhìn xem, cũng dám vạch vết sẹo của tỷ hắn.” Đông Bá Thanh Dao nói.

Thiếu nữ áo tím Vạn Hạc lại ở một bên cười, cũng không tiện nói thêm cái gì.

Lúc trước nàng là du lịch thần giới gặp được Đông Bá Ngọc, hai người cảm tình dần dần sâu sắc, nàng thậm chí vừa mới bắt đầu cũng thu liễm khí tức che dấu thân phận giới thần. Về sau lúc thẳng thắn với nhau, nàng mới phát hiện lai lịch nam nhân của mình dọa người bao nhiêu.

“Tuyết Ưng.”

“Trường Phong.” Đông Bá Tuyết Ưng cũng thấy được vợ chồng Trì Khâu Bạch đi tới.

“Các ngươi cũng trở về rồi?” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói.

“Ma Tuyết tiền bối từng chỉ điểm ta đôi chút, ta có thể nào không trở lại?” Trì Khâu Bạch nói. Trì Khâu Bạch vốn thiên phú cực cao lúc trước linh hồn tách làm hai sư tôn không lợi hại dạy cũng có thể ngộ ra nhị phẩm chân ý, ở hắc ám thâm uyên lại từng trải qua tra tấn khủng bố. Hào Ma giáo chủ lúc tu luyện Huyết Ma quyển rất nhiều oan hồn cường đại hơn hắn cuối cùng cũng bị cắn nuốt, hắn ngược lại trở thành một trong chín đại ý chí.

Tra tấn khủng bố, cũng là một loại tôi luyện lớn.

Đợi có thể nắm tay người mình yêu, thực lực Trì Khâu Bạch lại bắt đầu đột nhiên tăng mạnh lên, hắn nhanh chóng lấy nhị phẩm thần tâm thành thần, lập tức lấy nhị phẩm thần tâm tiến hóa, tám vạn năm sau khi sống lại thì thành giới thần! Ba mươi lăm vạn năm đã bước vào giới thần nhị trọng thiên.

Tuy còn xa mới có thể so với Đông Bá Tuyết Ưng, cũng so với một số nhất phẩm chân ý Siêu Phàm hơi yếu hơn chút, nhưng đã rất khá rồi, được vị ‘Phách Hung lão tổ’ kia chạy tới cửa chủ động yêu cầu thu đồ đệ, Đông Bá Tuyết Ưng cũng ở bên cạnh hát đệm, Trì Khâu Bạch cũng không do dự, bái ở môn hạ Phách Hung lão tổ, trở thành thân truyền đệ tử của Phách Hung lão tổ.

Phách Hung lão tổ mừng rỡ, lại nói: “Trường Phong à, tu hành cho tốt, muốn bảo bối bí thuật gì cứ nói với ta.”

Đông Bá Tuyết Ưng rất vui vẻ đối với điều này.

Trì Khâu Bạch, trải qua rất nhiều đau khổ rốt cuộc bắt đầu nở rộ hào quang! Chỉ là có thể thành tứ trọng thiên hay không, tất cả còn khó nói. Siêu thoát thì càng khó.

...

Từng vị khách nhân đến, đều là có chút quan hệ với Ma Tuyết quốc chủ, có một số còn là bộ hạ cũ của Ma Tuyết quốc chủ, rộn ràng nhốn nháo tụ tập mấy trăm vị.

Rốt cuộc.

Ma Tuyết quốc chủ đi ra, hắn vẫn là áo bào màu đen thật dày, đầu bạc râu bạc không rối một chút nào.

Nhìn một đám bằng hữu này tụ tập đưa tiễn hắn, Ma Tuyết quốc chủ cũng lộ ra nụ cười, cất cao giọng nói: “Các vị!”

Mọi người đều an tĩnh lại nhìn hắn.

“Cảm ơn các vị đến tiễn ta.” Ma Tuyết quốc chủ cười nói, “Ma Tuyết ta cả đời này từ tầm thường quật khởi, giết chóc tranh đấu một đường tiến lên, ở thần giới cũng mở ra một quốc gia, ta dạy bảy đứa con gái ai cũng thành giới thần!”

Dư Tĩnh Thu, Đệ Thất Mai Vũ bảy người con gái đều nhìn phụ thân mình.

Tuy nói con gái sau này không được quá mức cưng chiều như con gái lớn, nhưng Ma Tuyết quốc chủ quả thực cũng tốn tâm tư, nếu không sao có thể mỗi người đều thành giới thần.

“Ta trải qua quá nhiều, nhận được cũng rất nhiều, đã sớm rất thỏa mãn rồi.” Ma Tuyết quốc chủ cười nói, “Ngại là trầm luân ở trong dòng sông thời gian, không siêu thoát, chung quy bản tôn thần tâm tán loạn! Ta sống đủ lâu, cũng nên đi rồi. Đương nhiên... Cho dù đi, cũng phải liều một phen cuối cùng, lại đi đầu thai chuyển thế một chuyến.”

“Được rồi, sẽ không nói thêm cái gì với mọi người nữa.”

Ma Tuyết quốc chủ cười, thân thể bắt đầu phát sáng, bắt đầu phân giải.

Bản tôn thần tâm của hắn cũng đang bắt đầu phân giải.

Tay Dư Tĩnh Thu nắm Đông Bá Tuyết Ưng cũng đột nhiên siết chặt, thân thể cũng khẽ hơi phát run.

Đông Bá Tuyết Ưng yên lặng nhìn. Cho dù nhạc phụ đại nhân nghiên cứu học Huyết Ma quyển, vẫn không thể ngăn cản tất cả cái này, chỉ có thể lựa chọn một con đường hy vọng xa vời cuối cùng —— đầu thai chuyển thế!

“Ông.”

Sau khi bản tôn thần tâm tán loạn một chút linh quang còn sót lại rốt cuộc biến mất không thấy.

Đông Bá Tuyết Ưng mơ hồ thấy được quy tắc toàn bộ vũ trụ vô cùng mênh mông vận chuyển mang đi một điểm linh quang kia. Ma Tuyết quốc chủ đã đầu thai chuyển thế, có lẽ đã tiến vào trong bụng sinh mệnh giống cái nào đó.

“May mắn.” Đông Bá Tuyết Ưng yên lặng chúc phúc.

******

Người tu hành vốn là như thế, muốn đi xa hơn, sẽ có nhiều kiếp nạn hơn. Đột phá tầng tầng kiếp nạn mới có thể đạt được càng nhiều.

Chưa từng có dễ dàng có thể đạt được đại thành liền.

Sau khi Ma Tuyết quốc chủ đầu thai, một ngàn năm, hai ngàn năm, ba ngàn năm, một vạn năm... không có tin tức của Ma Tuyết quốc chủ nữa, bọn Đông Bá Tuyết Ưng cũng hiểu, Ma Tuyết quốc chủ hẳn là đã chuyển thế đầu thai thất bại!

Dư Tĩnh Thu làm giới thần tứ trọng thiên, bản thân cũng từng trải qua sinh ly tử biệt, có Đông Bá Tuyết Ưng làm bạn cũng tiếp nhận tất cả cái này.

Thời gian trôi qua, đảo mắt đã là sau khi Đông Bá Tuyết Ưng mở phủ sáu mươi chín vạn năm, cũng là sau khi Ma Tuyết quốc chủ đầu thai mười tám vạn năm.

“Đông Bá Tuyết Ưng, Thái Dương Tinh Hạch Thạch đã rèn luyện ngưng tụ xong.” Một thanh âm thông qua nhân quả, vang lên ở bên tai Đông Bá Tuyết Ưng đang bế quan tu hành mưu cầu siêu thoát.