Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 895: Phi đao đưa ta (1)




Ầm ầm ầm ~~~

Trường thương của Đông Bá Tuyết Ưng vừa thi triển, thế mà xuất hiện dị tượng một vẫn thạch cực lớn đang xoay tròn, nắm đấm biến thành ánh vàng khủng bố trực tiếp va chạm với ‘Vẫn thạch’ này, hầu như khoảnh khắc, dị tượng vẫn thạch cực lớn trực tiếp tán loạn, Đông Bá Tuyết Ưng cả người lẫn trường thương trực tiếp bị đập hướng xa xa bay đi, hung hăng va chạm ở một ngọn núi lớn xa xa, ‘Vù’ xuyên qua ngọn núi lớn, húc ra cái lỗ thủng lớn, sau đó dừng lại ở xa xa.

“Hả?” Nam tử quấn vải rách lộ ra vẻ kinh ngạc, “Hắn thế mà có thể chính diện ngăn trở một quyền của ta?”

Mà ở ven của toàn bộ động thiên, lão giả tóc trắng đang nhàn nhã quan sát tất cả cũng nhướng mày một cái: “Tiểu gia hỏa lần này vào, trừ cảnh giới không tệ, lực lượng cũng không nhỏ, xem ra, còn có chút hy vọng còn sống.”

Mà Đông Bá Tuyết Ưng bị đánh đến xa xa cũng giật mình tương tự.

“Ta có Thái Hạo Diệt Cực Huyền Thân hai môn tuyệt học trong người, chỉ luận lực lượng cũng là cấp độ tôn giả. Ta căn cứ pháp trận ức vạn vẫn thạch của Hồ Tâm đảo, tự nghĩ ra một trong năm đại bí kỹ ‘Vẫn thạch tinh thần’, chuyên môn dùng để phòng ngự. Lại có áo giáp hộ thể, thế mà cũng bị hắn đánh khí huyết sôi trào.” Đông Bá Tuyết Ưng có chút giật mình.

Pháp trận ức vạn vẫn thạch, chính là đại trận thủ hộ Hồ Tâm đảo, sở trường phòng ngự nhất.

Lúc Đông Bá Tuyết Ưng ở Hắc Vụ hải tu hành, cũng liên hệ các thành viên Hủy Diệt quân đoàn, đưa tin nói chuyện phiếm với nhau, cũng nhờ bọn họ truyền thụ chút tình báo pháp trận vẫn thạch.

Lúc ấy các thành viên tịch mịch vô cùng kia đều rất chủ động: “Pháp trận vẫn thạch, Hồ Tâm đảo chúng ta nghiên cứu nhiều, đều có thu hoạch, cũng đều tự ghi lại rất nhiều pháp trận. Nhưng đều chỉ là một góc núi băng của pháp trận vẫn thạch này, cũng không tính là mặt mũi thật sự của pháp trận vẫn thạch. Chi tiết thật sự của toàn bộ pháp trận, chủ nhân mới hiểu.”

“Đây là ta quan sát ghi lại.”

“Đông Bá huynh đệ, đây là ta ghi lại.”

Mỗi người rất nhiệt tình.

Đông Bá Tuyết Ưng bế quan tu hành cũng thường xuyên nói chuyện phiếm luận đạo với bọn họ, pháp trận vẫn thạch cũng tự thành thế giới, bên trong có thế giới ảo diệu, Đông Bá Tuyết Ưng bắt đầu từ thế giới ảo diệu, tìm hiểu pháp trận ức vạn vẫn thạch, cuối cùng ngộ ra một bí kỹ phòng ngự—— vẫn thạch tinh thần.

Hắn tự nhận là.

Lấy lực lượng của hắn, áo giáp Diệt Cực Huyền Thân cùng với thương pháp phòng ngự, lại đối mặt Bạch quân vương, đánh giá có thể tiếp thêm mấy chiêu.

“Gã này, cảnh giới rất bình thường, cũng chỉ tứ trọng thiên tầm thường, cũng không bằng nhạc phụ đại nhân của ta, không bằng Tuệ Minh sư huynh.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm nghĩ, “Nắm đấm của hắn, ở dưới thương pháp của ta phòng ngự, ít nhất bị ta dời đi mất chín thành lực đạo! Nhưng chỉ còn lại có một thành, thế mà đánh thương pháp của ta tán loạn, cách áo giáp cũng khiến khí huyết ta sôi trào.”

“Cực hạn lực lượng, cực hạn tốc độ.” Đông Bá Tuyết Ưng thầm than.

Cảnh giới thấp.

Nhưng lực lượng siêu hung mãnh, tốc độ cũng siêu nhanh.

“Thế mà không chết?” Nam tử quấn vải rách dưới cơn giận tiếp tục hóa thành luồng sáng ép thẳng tới.

Đông Bá Tuyết Ưng vừa hướng chỗ cây rìu chạy đi, vừa ngăn cản.

Rầm rầm rầm!!!

Hai bên lần lượt giao kích.

Đông Bá Tuyết Ưng mỗi lần đều bị đánh bay loạn chung quanh, hoàn toàn bị áp chế chà đạp, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng lực lượng đủ cường đại và ưu thế cực lớn trên thương pháp, khiến hắn hoàn toàn có thể dây dưa tiếp với đối phương.

“Sắp rồi.”

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn như bị chà đạp, nhưng trên thực tế theo chiến đấu tiến hành, lại không ngừng hướng chỗ cái rìu tới gần.

Vù.

Nam tử quấn vải rách đột nhiên ngừng lại, hắn lạnh lùng nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.

Đông Bá Tuyết Ưng lại mặc kệ hắn, đối phương dừng, hắn không dừng, vẫn chạy tốc cao về phía chỗ cái rìu.

“Đối thủ có thể khiến ta thi triển cấm thuật cũng không nhiều, mà ngươi có tư cách này, tiếp chiêu đi.” Hai tay nam tử quấn vải rách bỗng kết ấn, vô số hoa văn màu vàng tím của thân thể đột nhiên sáng lên, năng lượng khủng bố mãnh liệt xuyên thấu qua hoa văn ngoài thân hắn hướng chỗ một đôi lông này hội tụ, theo hai hàng lông mày, lượng lớn ánh sáng hội tụ đến trung ương mi tâm.

Trung ương mi tâm hắn nhất thời sinh ra một con mắt, mặt ngoài cùng hai mắt khác hoàn toàn không khác nhau.

Nhưng lúc Đông Bá Tuyết Ưng bị một con mắt này nhìn chằm chằm, trong lòng cũng không kỏi phát lạnh, đồng thời cũng có chút không biết nói gì thầm mắng: “Còn có tuyệt chiêu? Cảnh giới thấp hơn ta, sao lại mạnh tới mức như vậy? Lão tổ Sơ thủy chi địa đi đâu tìm được quái vật như vậy.”

Trong lòng cảnh giác, nhưng tốc độ phi hành không giảm chút nào, toàn lực hướng chỗ cái rìu xa xa chạy đi.

Chỗ mi tâm nam tử quấn vải rách đứng trên không mở ra con mắt thứ ba, sâu trong con ngươi mơ hồ chiếu rọi Đông Bá Tuyết Ưng xa xa phi hành tốc độ cao.

“Liệt.” Nam tử quấn vải rách lạnh lùng nói.

Đông Bá Tuyết Ưng vốn phi hành tốc độ cao đột nhiên kinh hãi: “Không ổn.”

Thân thể hắn liền đột ngột vặn vẹo.

“Rẹt ~~~ “

Một mảng hư không chung quanh hắn giống như một khối thủy tinh vỡ ra, một vết nứt dữ tợn đen sì xuất hiện ở trên hư không. Khe hở hư không này từ bên cạnh thân thể vặn vẹo của Đông Bá Tuyết Ưng cọ qua, khiến Đông Bá Tuyết Ưng cảm thấy tử vong uy hiếp.

“Động thiên này là vị lão tổ kia xây dựng, cực kỳ ổn định, lúc trước chiến đấu cũng không có uy lực lớn như thế.” Đông Bá Tuyết Ưng trừ kinh hãi uy lực của một chiêu này, chính là tính đột ngột của một chiêu này, nay vị nam tử quấn vải rách kia cách hắn ước chừng ngàn vạn dặm, nhưng công kích này lại đột nhiên buông xuống, chỉ có khoảnh khắc hư không bắt đầu bị xé rách, Đông Bá Tuyết Ưng mới có thể cảm ứng được, mới có thể miễn cưỡng vặn vẹo thân thể, may mắn tránh được một kiếp.

Vù.

Tuy cảm thấy nguy hiểm, Đông Bá Tuyết Ưng vẫn tiến lên tốc độ cao.

“Vận khí không tệ, thế mà tránh thoát?” Nam tử quấn vải rách cười lạnh, lập tức con mắt thứ ba của hắn lại lần nữa chiếu rọi Đông Bá Tuyết Ưng xa xa.

“Rẹt ~~~ “

Lại một lần nữa hư không trực tiếp bị xé rách ra một vết thương cực dài, vết thương hư không từ chóp mũi Đông Bá Tuyết Ưng xẹt qua, tóc cũng bị cắt mấy sợi, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng vẫn may mắn chạy thoát.

“Hả?” Xa xa, nam tử quấn vải rách nhíu mày, liên tục hai lần khiến Đông Bá Tuyết Ưng may mắn chạy thoát, khiến hắn có chút sốt ruột.

“Đến tiếp.” Hắn lại thi triển lần công kích thứ ba. Sâu trong con ngươi con mắt thứ ba mới sinh của hắn lại lần nữa chiếu rọi Đông Bá Tuyết Ưng.

Đông Bá Tuyết Ưng phi hành tốc độ cao lại cảm ứng được hư không biến hóa, lập tức cố gắng vặn vẹo thân hình, muốn cố gắng né tránh.

Rẹt ~~~

Một khe hở màu đen dài hơn vạn dặm rộng chỉ trăm mét vặn vẹo rạch qua.

Đông Bá Tuyết Ưng di động siêu cao tốc tuy cố gắng muốn né tránh, nhưng một lần này, một khe hở này lại cọ qua nửa người Đông Bá Tuyết Ưng.