Vĩnh Sinh

Chương 502: Tín nhiệm




"Cho các ngươi đi trước cũng không phải để các ngươi đi chịu chết." Hàn Hi quét mắt nhìn Phương Hàn cùng vài tên đệ tử kim đan trong đám nội môn đệ tử, rồi nói tiếp: "Mà là để các ngươi đi dò đường, khảo nghiệm các ngươi. Các ngươi là những người nổi bật trong đám nội môn đệ tử, thế nhưng còn thiếu một chút cống hiến là có thể tấn thăng làm chân truyền đệ tử. Chính thức trở thành môn nhân của Vô Cực Tinh Cung chúng ta. Cho nên lần này tới lòng đất giết yêu ma là cho các ngươi một cơ hội khảo nghiệm, nếu như biểu hiện tốt, chúng ta sẽ ban đủ cống hiến để các ngươi tấn thăng làm chân truyền đệ tử."

"Thậg sao?"

"Có chuyện tốt như vậy sao?"

"Việc này thật sự quá tốt rồi!"

Một câu nói của Hàn Hi khiến bầu không khí trở nên sôi trào.

Phải biết rằng trong đám nội môn đệ tử có không ít đệ tử kim đan mới tuyển vào, còn có một ít đệ tử kim đan cũ. Tuy tu vi của bọn họ đã đủ tư cách tấn chức, thế nhưng điểm cống hiến lại còn thiếu một ít, ít nhất còn phải tích góp từng tí một trong vòng vài năm. Hiện tại cơ hội có được đủ cống hiến tới, quả thực khiến người ta hưng phấn.

"Đúng vậy, bất quá lần này chúng ta phải áp chế đại quân yêu ma, cũng không phải tới tầng 1 mà là tầng 3, rất nguy hiểm, chúng ta còn chưa thành lập cứ điểm tại tầng thứ ba trong lòng đất. Hiện tại chúng ta tới đó để chuẩn bị lập cứ điểm. Sau khi các ngươi tới tầng thứ 3, sẽ đi khắp nơi dò đường, vẽ địa đồ, điều tra tình huống phân bố đại quân yêu ma, sau đó báo cáo lên, rõ chưa?"

Hàn Hi phân phó nói.

"Dạ!"

Tất cả mọi người đều đồng thanh trả lời.

Ngay sau đó Truyền Tống Trận lóe lên quang mang chói lọi.

Phương Hàn cũng cảm giác được trời đất quay cuồng, không gian biến đổi, sau một khắc tất cả mọi người đã hiện ra dưới lòng đất, khắp nói đều là một mảnh hắc ám đen kịt.

Khắp nơi trong thế giới dưới lòng đất này truyền tới một cỗ khí tức khủng bố, vẩn đục, ngẫu nhiên sâu trong lòng đất truyền tới tiếng gào rú, giống như Ma thần bị phong ấn.

Ở phía xa còn có rất nhiều cây nấm lốm đốm phát sáng, khiến cho thế giới dưới lòng đất này không phải hoàn toàn là bóng tối.

Điều này khiến Phương Hàn nhớ tới lần đầu tiên bản thân mình còn chưa tu luyện tới thần thông, tới lòng đất của Huyền Hoàng đại thế giới, cùng Phương Thanh Tuyết phá huỷ tế đàn Yêu Thần.

Trong lòng hắn không khỏi dâng lên vạn lần cảm khái.

"Hắc hắc, hắc hắc!"

Trong lúc hắn còn đang cảm khái, cách đó không xa truyền tới một hồi tiếng cười lạnh.

Hắn phát hiện mình đã bị bao vây.

Vây quanh mình chính là Tôn sư tỷ" cùng nam tử cao cao, mấy vị vừa rồi, còn có thêm hai nam một nữ nữa dường như cũng không có hảo ý gì với mình.

"
Sao vậy! Các ngươi muốn ra tay với ta?" Phương Hàn biến sắc, nhìn đám người vây quanh mình: "Các ngươi không phải là không biết môn quy của Vô Cực Tinh Cung chúng ta chứ?"

"
Hừ! Môn quy của Vô Cực Tinh Cung chúng ta chính là cấm chỉ đồng môn tàn sát lẫn nhau! Hiện tại chúng ta tàn sát ngươi sao? Chẳng qua là chúng ta muốn giáo huấn ngươi một chút, để ngươi biết cái gì gọi là quy củ. Mới vừa tiến vào Vô Cực Tinh Cung phải thành thật một chút mới tốt."

Tôn sư tỷ khinh thường nói: "
Bây giờ ngươi hối hận vẫn còn kịp, chúng ta đã tới vương quốc của yêu ma, hiện tại ngươi phải làm tiên phong cho chúng ta, chúng ta sẽ che dấu hình thể cùng khí tức, ngươi tung ra Kim Đan của bản thân đi trước dẫn đường có thể lấy công chuộc tội! Còn ngược lại, vậy sau này ngươi sẽ không sống tốt đâu."

Vương quốc yêu ma trong lòng đất rất nguy hiểm.

Cho dù có cường giả Kim Đan cũng phải cẩn thận từng ly từng tí, che dấu khí tức của mình, nếu như chỉ hơi thể hiện chút khí tức huyết nhục, sẽ dẫn tới rất nhiều yêu ma như thiêu thân lao tới, triệt để xé ngươi làm trăm ngàn mảnh.

Chớ nói chi là phóng thích Kim Đan của mình ra.

Quả thực là tự tìm chết.

Hiện tại đám người Tôn sư tỷ muốn để Phương Hàn xung phong lên trước, phóng xuất ra Kim Đan chính là để thu hút yêu ma, sau đó bản thân ẩn nấp trong bóng tối, vừa an toàn lại vừa có thể diệt được nhiều yêu ma hơn.

"
Bỏ đi, bỏ đi. Tôn sư tỷ, nơi này là tầng thứ ba trong lòng đất, cực kỳ nguy hiểm. Làm như vậy chẳng khác gì để Phương sư đệ đi chịu chết, chúng ta đều là đồng môn, sao phải làm vậy?"

Đúng lúc này một nữ đệ tử Kim Đan mở miệng nói giúp Phương Hàn.

Phương Hàn nhìn thoáng qua một cái, nữ đệ tử Kim Đan này có khuôn mặt mỹ lệ, nhất là đôi mắt thật to, hàng lông mi thật cong dài, nhìn thoáng qua cũng có thể đoán được nàng có tính cách ôn nhu thiện lương, hiền hòa bình đạm.

"
Ôi? Kỳ sư muội, tiểu tử này vừa mới tiến vào Vô Cực Tinh Cung ta, ngươi đã muốn bảo vệ hắn? Có phải thấy hắn da dẻ mịn màng cho nên ngươi đã nhìn trúng hắn?" Tôn sư tỷ miệng lưỡi bén nhọn nói: "Nhưng mà chuyện này không liên quan tới ngươi, tốt nhất là ngươi đừng nhúng tay vào."

"
Ngươi!" "Kỳ sư muội" này rõ ràng không giỏi đối đáp, cho nên khuôn mặt lập tức đỏ lên.

"
Chư vị, ta chẳng muốn dài dòng với các ngươi, lần này ta tới lòng đất là muốn thu đủ điểm cống hiến, sau đó sẽ tấn thăng làm chân truyền đệ tử. Vị Kỳ sư muội này là người trượng nghĩa khó có được, tuy ta không để ý tới năm con kiến hôi này, nhưng mà vẫn sẽ cho ngươi chút chỗ tốt. Đây là một đạo linh phù mà Phi Thiên lão tổ tại đại lục Hỗn Loạn luyện chế, gọi là Phi Thiên ảo ảnh phù, cầm linh phù này trên tay, chỉ cần lắc nhẹ một cái có thể bỏ chạy rất xa. Trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm, có thể dùng được ba lần."

Phương Hàn nhoáng phâts tay, tờ linh phù này liền rơi vào trong tay "
Kỳ sư muội".

Sau đó chính hắn cũng lấy ra một tờ linh phù, khẽ phất tay, cả người lập tức biến mất. Tốc độ phi hành của hắn còn gấp nhiều lần so với cường giả cửu trọng tu thành Thiên Địa Pháp Tương.

"
Đáng chết!"

Tôn sư muội cùng nam tử cao gầy nhìn theo hướng mà Phương Hàn biến mất, lập tức giận giữ hô lớn: "
Đuổi theo!"

Thân thể mấy người khẽ động, lập tức đuổi theo truy tìm khí tức của Phương Hàn.

"
Đi thôi đi thôi! Chúng ta cũng nên tản ra, miễn cho việc tụ tập cùng một chỗ, khí tức cường đại, khiến cho yêu ma chú ý. Đối với việc liệp sát yêu ma đổi lấy cống hiến sẽ không tốt. Ta xem Phương Ngọc này chắc chắn gặp xui xẻo, vài vị phách vương như Tôn sư tỷ có thể dễ dàng đắc tội như vậy sao?"

Nhà mình nên lo chuyện nhà mình thôi, hơi đâu mà quản người khác?"


Một hồi nghị luận nổ ra, sau đó đám đệ tử kim đan nội môn đều tản ra rời đi.

Kể cả Kỳ sư muội cũng chỉ nhìn thoáng qua tờ linh phù trong tay một chút, sau đó bước chân vừa chuyển, lập tức lao theo hướng mà Phương Hàn vừa rời đi.

"Đáng chết, mấy kẻ này cũng quá kiêu ngạo đi. Còn chưa chịu bỏ qua? Hay là dứt khoát giết chết hết. Dù sao đã tới nơi này rồi, hành động ở đây ngay cả quỷ thần cũng không biết."

Phương Hàn bay đi, đồng thời che dấu khí tức, thế nhưng hắn vẫn cảm giác được đám người Tôn sư tỷ vẫn đang đuổi theo, không biết thi triển loại bí pháp gì cư nhiên lại có thể tìm được khí tức của hắn, sau đó thi triển ra một loại linh phù hung hăng đuổi theo.

Với thực lực của Phương Hàn, tự nhiên có thể thoát khỏi năm con kiến hôi này, thế nhưng vừa mới tiến vào trong Vô Cực Tinh Cung, hắn cũng không dám bộc lộ thực lực của mình.

Nhưng mà muốn đối phó với năm con kiến hôi này, thật sự là dễ như trở bàn tay.

Đã quyết định chủ ý, hắn liền ngừng lại giữa không trung, sau đó hạ xuống một ngọn núi u ám đen kịt.

Vèo vèo vèo, vèo vèo vèo!

Vừa hạ xuống, năm thân ảnh lập tức vây xung quanh ngọn núi này. Chính là đám người Tôn sư tỷ.

"Tiểu tử, ngươi cho rằng có được một ít linh phù là có thể diễu võ dương oai sao? Bảo bối trong Vô Cực Tinh Cung ta còn phong phú hơn nhiều so với bên ngoài. Linh phù của ta là dùng ba nghìn cống hiến để đổi lấy, gọi là linh phù Chu Thiên Độn, còn mạnh hơn nhiều phù Phi Thiên ảo ảnh của ngươi!"

Nam tử cao cao bay tới, sau đó lập tức cười rộ lên.

"Đúng là đồ nhà quê, cho rằng chiếm được một chút linh phù ở bên ngoài là có thể diễu võ dương oai à!" Tôn sư tỷ dùng ánh mắt đáng thương nhìn Phương Hàn.

"Ta nói các ngươi này. Tại sao cứ mãi nhìn chằm chằm lên người ta vậy? Ta và các ngươi không có oán cừu gì mà." Phương Hàn nói.

"Hừ! Là để lập uy, ngươi biết cái gì là lập uy không?" Tôn sư tỷ cười nói: "Ngươi là một kẻ mới tới vậy mà cũng dám vũ nhục chúng ta, chúng ta liệu có còn tôn nghiêm nữa không?"

"
Tốt, đây là các ngươi tự tìm tới đó! Thiên Yêu mê tâm!"

Phương Hàn lạnh lùng cười, đột nhiên phất tay, xuất ra một đạo phù lục, đạo phù lục này là lần trước hắn lấy được từ trên người Thuần Hồ tiểu yêu nữ.

Đạo phù lục này là do Yêu Thần luyện chế, Yêu Thần cũng là cường giả Bất Tử Chi Thân, luyện chế ra linh phù đương nhiên rất lợi hại, nhưng mà tu vi hiện tại của Phương Hàn, nếu như lấy cứng đối cứng, rất có thể đánh cho Yêu Thần chạy dài. Hắn đã sớm luyện chế lại đạo linh phù này, để chuẩn bị ban cho Long Huyên, Tinh Vân bảo bảo, đám người.

Còn bản thân hắn đã sớm không cần dùng tới.

Mê Tâm Phù vừa ra, từng đạo từng đạo yêu quang kích xạ ra. Bị cỗ yêu quang này chiếu xạ, mấy người Tôn sư tỷ lập tức bị yêu quang mê hoặc thần trí, trong ánh mắt hiện ra thần sắc mê loạn.

"Không tốt!" Nhưng mà trên người mấy người này có rất nhiều pháp bảo, cũng có linh phù trấn định tâm thần, trong lúc cấp bách, đám người đều thiêu đốt từng đạo linh phù, lập tức tinh mang từ trên người bắn ra, ngăn cản Mê Tâm Phù chiếu xạ.

"Hừ!"

Phương Hàn hừ lạnh một tiếng, ngón tay bắn ra, một đạo kình phong như đại chùy hung hăng bổ lên người đám người, vài tên đồng thời phun máu tươi rơi xuống mặt đất.

"Ngươi nghĩ rằng Phương Ngọc ta thật sự chỉ có một điểm thủ đoạn thế sao? Nói cho các ngươi biết, ta tại đại lục Hỗn Loạn chiếm được không ít kỳ ngộ, ta chính là tiểu cự đầu, lần này tiến vào Vô Cực Tinh Cung, sớm muộn gì ta cũng trở thành chân truyền đệ tử, trở nên nổi bật, sau đó tu thành vạn cổ cự đầu Trường Sinh Bí Cảnh, được vạn người kính ngưỡng."

Phương Hàn bước từng bước một đi tới, thanh âm rất lớn.

"Đem cống hiến của các ngươi ra đây ta còn có thể tha cho các ngươi một mạng, nếu không, hôm nay ta sẽ khiến các ngươi chết không có chỗ chôn."

"
Ngươi! Ngươi muốn làm gì! Ngươi mới tu luyện Kim Đan thành mười loại thần thông, tại sao có lực lượng lớn như vậy?" Tôn sư tỷ mặt đầy khiếp sợ. Vừa rồi nàng cảm giác được, Phương Hàn chỉ cần búng ngón tay là có thể sai khiến lực lượng công kích khiến vài món pháp bảo hộ thân trên người mọi người lập tức nát bấy.

"Tự nhiên ta có rất nhiều pháp bảo, chẳng lẽ còn muốn kể rõ cho các ngươi biết sao?" Phương Hàn vung tay lên.

Đúng lúc này, đột nhiên một thanh âm lạnh lùng vang lên: "Không thể tưởng được, Phương Ngọc, thực lực của ngươi không chỉ có như vậy. Rất tốt rất tốt. May mắn ngươi chỉ là đệ kim đan, cho nên không được Bắc Đấu Điện mời chào. Lực lượng một người cư nhiên có thể đánh bại năm Kim Đan. Ngươi đã thi triển ra loại pháp bảo gì?"

"
A! Sư tỷ!"

Phương Hàn giật mình hoảng sợ, nhìn tới nơi phát ra thanh âm này, thì ra là Hàn Hi!

Thật ra vơi tu vi của hắn đã sớm biết Hàn Hi tới, vừa rồi cũng chỉ là giả vờ mà thôi!

"Đại Lực Thiên Long Phù! Ngưng tụ!"

Trong khoảng khắc hắn vận dụng pháp lực, vận dụng Bát Bộ Chân Long Chi Khí trong Bát Bộ Phù Đồ, cùng tuổi thọ của mình vẽ ra năm đạo Đại Lực Thiên Long Phù. Sau đó lấy túi pháp bảo của mình ra dâng lên trước mặt Hàn Hi.

"Bẩm báo sư tỷ, đây là khi ta du lịch đại lục Hỗn Lọa, ngẫu nhiên đi tới một động phủ, chiếm được bảo tàng, vừa rồi vận dụng phù lục này phát ra trọng kích phá pháp bảo phòng thân của mấy vị sư huynh sư tỷ."