Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 332




Chương 332:

 

Làm sao Nguyễn Tri Hạ biết trong lòng Tư Mộ Hàn đang suy nghĩ cái gì, cô chỉ cảm thấy động tác cùng góc độ của anh ta càng ngày càng gian xảo, căn bản không thể áp chế nổi âm thanh của chính mình.

 

Con ngươi Tư Mộ Hàn vốn đen nhánh như mực nhưng lúc này lại có sóng ngầm đang gầm thét, kêu gào anh ta phải cắn nuốt cô gái trước mắt này.

 

Nguyễn Tri Hạ cũng có chút khó chịu, cô hừ nhẹ một tiếng hơi lùi cái mông ra phía sau nhưng Tư Mộ Hàn lại ô lấy hông của cô, hôn một cái lên vành tai cô rồi dùng giọng nói rất khó nghe hỏi cô:

 

“Ngày mai vẫn phải đến công ty làm sao?”

 

“ Ừm.”

 

Nguyễn Tri Hạ đang miên man suy nghĩ nên gật gật đầu, cô cũng không biết tại sao anh ta lại hỏi như vậy.

 

Tư Mộ Hàn cắn răng:

 

“Vậy thì đừng lên tiếng.”

 

Tiếng nói vừa hạ xuống anh ta cũng bắt đầu cúi xuống eo cô, Nguyễn Tri Hạ bị hành động đột ngột này làm cho hét lên một tiếng…

 

Sau đó đã không thể ngăn cản.

 

 

Nguyễn Tri Hạ vươn tay ra bên ngoài chăn đầu óc mê man, lưng đau, động một cái liền cảm thấy toàn thân đều đau nhức.

 

Tư Mộ Hàn đã ăn mặc chỉnh tề đi tới bên giường cầm cánh tay nhỏ bé của cô nhét vào trong chăn sau đó cúi người xuống hôn lên trán cô một cái, dùng giọng điệu trầm thấp mà vui vẻ nói:

 

“Tôi đã sai người xin nghỉ giúp em.”

 

Nguyễn Tri Hạ chớp chớp mắt sau đó duỗi tay nắm lấy vạt áo của anh ta uy hiếp nói:

 

“nh dám!”

 

Tư Mộ Hàn nhíu mày trực tiếp điện thoại ra.

 

Nguyễn Tri Hạ nhất thời kinh sợ buông vạt áo của Tư Mộ Hàn ra, sau đó ôm lấy cổ anh ta hôn một cái rồi lại dùng giọng nói mềm mại nói:

 

“Tôi muốn đi làm.”

 

Tư Mộ Hàn tùy ý để cô hôn anh ta.

 

Vừa hôn xong Tư Mộ Hàn liền nhàn nhạt lên tiếng:

 

“Vậy thì dậy đánh răng.”

 

Đánh răng…

 

A a, cô chưa có đánh răng mà đã hôn anh ta

 

Tư Mộ Hàn mỉm cười nhìn cô:

 

“Trước kia em xấu xí như vậy tôi vẫn có thể chịu được, chẳng qua là không có đánh răng mà thôi, tôi không có chê.”

 

“Vậy thì quá oan ức anh rồi.”

 

Nguyễn Tri Hạ hừ một tiếng, ôm chăn ngồi dậy.

 

 

Trên đường đi đến công ty Nguyễn Tri Hạ ngồi liệt ở phía sau, cảm giác thân thể như bị mất hết sức lực.

 

Không trêu chọc nổi…

 

Đúng là không thể trêu chọc nổi đàn ông nhịn quá lâu.

 

Vừa xuống xe cô đã nhìn thấy Nguyễn Hương Thảo đứng ở cửa công ty.